Chu Nguyên, Viên Côn đi theo Cửu Cung tiến về chỗ sâu trong núi băng. Suốt đường đi cả ba đều trầm mặc không nói lời nào, cuối cùng khi bước chân Cửu Cung dừng lại, Chu Nguyên dõi mắt nhìn, chỉ thấy xuất hiện ở phía trước là một hầm băng.
Hầm băng nối sâu vào trong lòng núi, có vẻ cực kỳ tĩnh mịch.
Cửu Cung không nhiều lời, trực tiếp nhảy xuống. Chu Nguyên, Viên Côn liếc nhau, sau đó cũng đi theo.
Thân thể ba người nhanh chóng rơi xuống dọc theo hầm băng, gió lạnh thổi vào da thịt buốt như đao cắt.
Quá trình rơi xuống như vậy kéo dài mấy phút đồng hồ, mà càng rơi xuống, vẻ mặt Chu Nguyên càng thêm ngưng trọng, Bởi vì hắn cảm nhận được nhiệt độ xung quanh đang nhanh chóng hạ thấp. Thậm chí về sau, ngay cả người luyện thể như hắn cũng phải vận chuyển nguyên khí chống lại.
Ở nơi có nhiệt độ thấp như thế này, người có thực lực bình thường thì khó có thể ở lâu.
Xoẹt!
Tại lúc Chu Nguyên đã không nhịn được kinh ngạc vì độ sâu của nơi cần đến, thì Cửu Cung đột nhiên vươn tay, cắm sâu vào trong mặt băng, mà tốc độ của nàng cũng dừng lại, cuối cùng nhẹ nhàng rơi xuống.
Tựa hồ là đến rồi.
Hai chân của Chu Nguyên cùng Viên Côn chấn động nguyên khí, tốc độ hạ xuống cũng chậm lại.
Cuối cùng ba người rơi xuống trên một khối băng cực kỳ to lớn.
Chu Nguyên nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy xuất hiện ở dưới là một hồ băng to lớn. Trên mặt hồ có mấy khối băng to nhỏ đang trôi nổi. Nhìn xuyên qua nước hồ, Chu Nguyên có thể thấy được ở sâu trong lòng hồ có chừng mười điểm sáng thỉnh thoảng lấp lóe.
Hắn vận chuyển nguyên khí tràn vào hai mắt, tầm mắt lập tức trở nên sắc bén rõ ràng.
Ánh mắt xuyên thấu qua nước hồ, rốt cục thấy rõ ràng mười điểm sáng kia.
Đó chính là mười đóa Băng Liên!
Băng Liên sinh động như thật, lúc khép lúc nở.
Phía trên mỗi cánh hoa đều có khắc rõ từng đường vân kỳ diệu, tựa như kiệt tác của thiên nhiên. Hơn nữa mặc dù trông Băng Liên rất giống thật, nhưng lại mang cho người ta một cảm giác hư ảo, tựa như chỉ là do khí lưu biến thành, cực kỳ thần dị.
Mà trong khoảnh khắc khi Chu Nguyên trong thấy chúng, Thần Phủ trong cơ thể lại đột nhiên chấn động, trào ra một loại cảm giác như khao khát đến cực hạn.
Chu Nguyên không khỏi hít một hơi khí lạnh, trong mắt lộ ra vẻ chấn kinh cùng mừng rỡ.
Vật mà có thể khiến cho Thần Phủ có dị thường như vậy, thì ngoại trừ Tiên Thiên Linh Cơ ra thì còn có thể là vật gì?!
Những Băng Liên này chính là do Tiên Thiên Linh Cơ biến thành.
- Ừng ực...
Trong lúc Chu Nguyên đang vô cùng mừng rỡ, thì bên cạnh cũng truyền tới âm thanh nuốt nước miếng. Chỉ thấy tên mập Viên Côn đang nhìn chằm chằm vào sâu trong hồ băng, trong mắt tràn ra vẻ khát vọng cùng thèm nhỏ dãi.
Hắn không nhịn được bước ra hai bước.
- Muốn chết thì cứ tiếp tục tiến lên đi. -Cửu Cung đứng ở một bên đột nhiên lên tiếng, tiếng nói tràn đầy lạnh lẽo.
Chu Nguyên nghe tiếng nàng, ánh mắt đột nhiên ngưng tụ, thần hồn lấp lóe mi tâm, cảm ứng lan tràn.
Chỉ qua mấy tức, ánh mắt của hắn đã nhìn thẳng vào một tảng băng to như ngọn núi nhỏ đang trôi nổi lơ lửng trên hồ băng, dường như là Chu Nguyên đã nhìn thấy một đạo quang ảnh trong tòa núi băng này.
Một loại khí tức nguy hiểm khó có thể ngăn chặn toát ra từ trong đó khiến cho da đầu Chu Nguyên không khỏi run lên.
Chu Nguyên vội vàng kéo lại Viên Côn, ra hiệu hắn cũng nhìn về hướng đó.
Viên Côn quay đầu nhìn sang, chỉ một lát sau toàn thân béo tròn đã không nhịn được rùng mình một cái, sắc mặt ngưng trọng lên, nhỏ giọng nói:
- Là Vẫn Lạc Yêu Ảnh à?
Cửu Cung thản nhiên nói:
- Sau một thời gian dài dò xét, ta áng chừng con Vẫn Lạc Yêu Ảnh này là hóa thân của một vị Thiên Dương cảnh lúc còn sống. Thế nên mặc dù bây giờ thực lực của nó suy yếu đi, nhưng cường độ nguyên khí vẫn cực cao, ở tầm 70 triệu viên tinh thể nguyên khí.
Nghe thấy lời này, Viên Côn không nhịn được hít một hơi khí lạnh, mà ngay cả Chu Nguyên thì mí mắt cũng giật giật một chút.
Mười triệu viên tinh thể nguyên khí...
Cường độ nguyên khí như thế đã mạnh hơn nhiều so với khi cả ba người bọn họ bộc phát toàn lực rồi!
Nếu chỉ một thân một mình mà đi đấu với con Vẫn Lạc Yêu Ảnh này, thì chỉ sợ là kết cục sẽ cực kỳ thảm bại.
Cửu Cung lạnh lùng lườm Viên Côn một chút, nói:
- Bây giờ đã biết vì sao ta chẳng thể thu được dù là một cái Tiên Thiên Linh Cơ chưa?
Viên Côn có chút xấu hổ, mặt lộ vẻ tức giận phản bác lại:
- Nếu đã biết bản thân mình không ăn hết được, vậy lúc đầu còn muốn đuổi chúng ta đi làm gì?
Cửu Cung nghe vậy hơi ngập ngừng, nói khẽ:
- Sau khi đuổi ngươi đi ta mới phát hiện ra con Vẫn Lạc Yêu Ảnh này. Hơn nữa ta cũng biết ngươi không phải là người dễ từ bỏ, kiểu gì cũng quay trở lại, hơn nữa còn có khả năng cao là lúc trở lại sẽ mời thêm người giúp đỡ tới...
Viên Côn nghe vậy kinh ngạc nói:
- Thì ra ngươi đang chờ ta tìm người giúp đỡ trở về?!
- Vậy ngươi còn bày lắm trò như thế làm gì?! -Hắn có chút tức hổn hển, cảm giác bản thân bị nữ nhân này đùa nghịch.
Cửu Cung thản nhiên nói:
- Nếu người giúp đỡ mà ngươi tìm tới là đội ngũ chủ lực của các Vực khác, thì ta sẽ không có yêu cầu phá trận này. Nhưng ngươi lại tìm Chu Nguyên đến, vậy đương nhiên là ta phải kiểm tra một chút xem bản lãnh của hắn thế nào mới được.
Chu Nguyên không để ý hai người cãi nhau, ánh mắt chăm chú mang theo vẻ ngưng trọng nhìn con Vẫn Lạc Yêu Ảnh giấu trong núi băng, nói:
- Chỉ sợ dù là ba người chúng ta liên thủ lại cũng khó có thể giải quyết con Vẫn Lạc Yêu Ảnh này!
Nếu tính ra, thì cả ba người bọn họ, khi dùng toàn lực thi triển các bí thuật tăng phúc, thì nội tình nguyên khí cũng chỉ ở mức 50 đến 60 triệu mà thôi.
Chỉ là ba người có nội tình 60 triệu cộng lại, cũng chưa chắc đã đánh lại được một kẻ có nội tình hơn 70 triệu!
Viên Côn nghe vậy, cũng gật nhẹ đầu, nói:
- Với thực lực của con Vẫn Lạc Yêu Ảnh này, thì chỉ sợ chỉ có Triệu Mục Thần, Võ Dao, Tô Ấu Vi mới có thể một mình đánh lại đưược.
- Hẳn là Vương Hi cũng có thể. -Cửu Cung bổ sung một câu.
Ánh mắt Chu Nguyên chớp lên, từ trong câu nói của hai người này có thể phát hiện thì ra nội tình nguyên khí của tên Triệu Mục Thần kia đã vượt qua mức 70 triệu... Quả là lợi hại, quả là đại địch!
Ánh mắt Chu Nguyên nhìn lướt chung quanh, chợt ánh mắt dừng lại, nhìn về phía Cửu Cung, nói:
- Ở đây có dấu vết còn bỏ dở của Nguyên văn, là do cô làm à?
Cửu Cung kinh ngạc nhìn hắn một cái, nói:
- Thần hồn của ngươi quả là nhạy cảm. Đúng vậy, đây là những Nguyên văn do ta tạo ra, với mục đích tạo ra kết giới Nguyên văn dùng để đối phó con Vẫn Lạc Yêu Ảnh kia.
Chu Nguyên trầm ngâm nói:
- Dùng kết giới để chiến đấu cũng là một ý kiến hay. Tuy nhiên chỉ như thế này là còn chưa đủ. Dù cho cô có dời cả kết giới Tử Ngọ Kim Quang tới đây thì cũng chưa chắc đã có thể làm cho nó bị trọng thương đâu!
- Kết giới Tử Ngọ Kim Quang cần rất nhiều tiết điểm cùng nhân viên để hỗ trợ, quy mô khổng lồ, hơn nữa nơi đây quá lạnh, ngoại trừ ba người chúng ta, những người khác không thể ở lâu được. Thế nên ta cũng không định dùng nó. -Cửu Cung lắc đầu, nói.
Chu Nguyên im lặng, đã không dùng được kết giới Tử Ngọ Kim Quang, mà kết giới bình thường thì lại chẳng làm gì được còn Vẫn Lạc Yêu Ảnh này.
Bây giờ có thêm hắn cùng Viên Côn, thì có lẽ có thể dùng một chút lá bài tẩy khiến cho con Vẫn Lạc Yêu Ảnh này bị thương, nhưng mức độ hiệu quả rất nhỏ bé...
Đến lúc đó thật sự chiến đấu đến hồi gay cấn, chỉ sơ sẩy một cái thì thậm chí là bọn hắn có nguy hiểm bị đào thải.
Ba người đều nghĩ tới điểm này, thế là nhất thời đều trầm mặc lại, bầu không khí khá kiềm chế.
Cả ba người đều không cam lòng bỏ qua, dù sao rất khó có thể tìm được Tiên Thiên Linh Cơ, bây giờ ở nơi đây lại tìm thấy tới mười cái, quả thực là cơ duyên to lớn. Vậy thì làm sao có thể cam tâm tình nguyện để con Vẫn Lạc Yêu Ảnh này ngăn trở ở đây đây?
Trong bầu không khí trầm mặc, đột nhiên ánh mắt Chu Nguyên chớp lên, mở miệng nói:
- Thật ra cũng không phải là không có cách để đối phó...
Viên Côn cùng Cửu Cung nghe vậy đều không khỏi kinh ngạc nhìn tới.
- Ngươi có biện pháp rồi? -Trong giọng nói của Cửu Cung tràn đầy vẻ hoài nghi, phải biết để đối phó với một con Vẫn Lạc Yêu Ảnh có cường độ nguyên khí cao tới 70 triệu thì cũng không phải là chuyện đơn giản.
Chu Nguyên bình tĩnh nói:
- Ta có một bảo vật có chứa lực lượng phong ấn, nếu đánh trúng mục tiêu thì có thể phong ấn chừng nửa lượng nguyên khí của mục tiêu.
- Chỉ là bảo vật này chính là át chủ bài của ta, có hạn chế số lần sử dụng. Thế nên nếu như chúng ta thật sự thành công, thì ta muốn được chia năm cái trong số mười cái Tiên Thiên Linh Cơ.
Bảo vật phong ấn mà Chu Nguyên nhắc tới chính là thứ mà trước đó hắn đoạt được từ trong tay đám người Lô Hải - Ngũ Linh Càn Khôn Tháp. Trải qua thời gian dài nuôi dưỡng, hiện nay hắn đã có thể miễn cưỡng sử dung tháp này. Đương nhiên, câu nói về hạn chế số lần chỉ là để lừa dối hai người này mà thôi.
- Năm cái Tiên Thiên Linh Cơ? -Viên Côn cùng Cửu Cung cùng nhíu lông mày lại. Đối mặt với bảo bối hiếm có như Tiên Thiên Linh Cơ, thì dù cho có là thiên kiêu đỉnh tiêm của các Vực như bọn họ thì cũng phải tính toán chi li.
Chỉ một mình Chu Nguyên mà lại muốn tới một nửa số lượng Tiên Thiên Linh Cơ, điều này khiến cho Cửu Cung cùng Viên Côn đều cảm thấy khá đau lòng, có chút không cam tâm.
Chu Nguyên cũng không nói thêm gì, chỉ nhìn chằm chằm hai người, vẻ mặt kiên định.
Cũng không phải là hắn đang cố tình chiếm tiện nghi, mà thực sự là nếu cân nhắc tới mức độ đóng góp thì chiêu phong ấn này của hắn có tác dụng cực kỳ trọng yếu.
Viên Côn cùng Cửu Cung đều là người thông minh, bọn hắn cũng hiểu rõ điểm này, thế nên sau khi cân nhắc một lúc, đều cắn răng một cái.
- Được, nếu như đạo phong ấn kia của ngươi thật sự có tác dụng như vậy, thế thì sau khi chúng ta thành công, ngươi sẽ được phân chia một nửa Tiên Thiên Linh Cơ!