Sâu trong tinh không, nơi đỉnh đầu tượng đá cổ xưa nhất.
Nơi đây càng thêm rộng lớn bao la so với chỗ Chu Nguyên đứng trước đó. Người đứng ở trong này, như đang đứng trong một vùng bình nguyên to lớn, phóng tầm mắt cũng không thấy cuối cùng.
Trên bình nguyên, Triệu Mục Thần, Võ Dao, Tô Ấu Vi đứng thành 3 phương hướng.
Triệu Mục Thần nhìn qua hai cô gái phong hoa tuyệt đại, mỗi người mỗi vẻ ở hai bên, trên gương mặt anh tuấn như tạc tượng hiện lên chút cảm thán. Hắn cũng chưa bao giờ ngờ tới rằng trong cuộc đời này, người có thể tranh đua cùng với hắn lại là hai người con gái.
Dù cho kẻ kiêu ngạo tới tận xương như Triệu Mục Thần cũng không khỏi kính nể hai nàng.
- Hai vị nhất định phải tranh tượng đá này với ta sao? -Triệu Mục Thần nói khẽ.
- Nếu hai vị có thể nhượng bộ, thì coi như Triệu Mục Thần ta thiếu hai người một món nợ ân tình. Ngày sau nếu có việc cần, ta ắt sẽ ra tay tương trợ.
Âm thanh của hắn rất nhỏ, nhưng lại xuyên qua bình nguyên, rơi vào trong tai Võ Dao và Tô Ấu Vi một cách rõ ràng.
Võ Dao hơi nâng lên mắt phượng, nói:
- Sao thế? Đường đường là người đứng thứ nhất của Thần Phủ bảng, được người đời mệnh danh là vị Vương giả của Thần Phủ cảnh, lại chẳng có chút dũng khí chiến đấu nào như thế sao?
Âm thanh của nàng hơi khàn khàn, thiếu một chút nữ tính, nhiều một chút uy nghiêm sắc bén.
Tô Ấu Vi cũng nói:
- Chúng ta cũng phải trả giá rất nhiều mới có thể đi đến được chỗ này, lại há có thể không tranh một lần đây?
Âm thanh của Tô Ấu Vi thanh nhã nhu hòa, khiến cho người ta như tắm trong gió xuân, trái ngược rõ ràng với của Võ Dao.
Bị hai cô gái châm chọc một phen, Triệu Mục Thần cũng không tức giận, chỉ bất đắc dĩ cười cười, nói:
- Hai vị cả nghĩ quá rồi. Ta chỉ là lo lắng một khi hai vị mỹ nữ xinh đẹp như Thần Nữ bại trận dưới tay ta, kiểu gì cũng sẽ có chút chật vật, làm cho người ta thương tiếc mà thôi.
Lắc đầu, Triệu Mục Thần lại nói:
- Nếu hai người đã không có hứng thú với đề nghị của ta... vậy thì cứ đấu một trận cái đã.
Trong nháy mắt khi chữ cuối cùng thốt ra, Triệu Mục Thần vung nhẹ tay áo, chỉ thấy hào quang vạn trượng bộc phát ra từ trong cơ thể hắn khiến cho ngay cả không gian quanh nơi hắn đứng cũng rung động kịch liệt.
Trên hư không, vô số tinh thể nguyên khí bắt đầu hiển hiện, cuối cùng số lượng đạt tới... 75 triệu viên!
Số lượng tinh thể nguyên khí xuất hiện quá lớn khiến cho nguyên khí trong thiên địa bắt đầu quay cuồng, tiếng va chạm oanh minh quanh quẩn.
Ở bên ngoài, khi chứng kiến số lượng tinh thể nguyên khí khủng bố như vậy thì vô số người không khỏi nuốt một ngụm người miếng. Nội tình 75 triệu viên tinh thể nguyên khí... hơn nữa đây còn là lúc chưa sử dụng bất kì một bí pháp gì!
Phải biết, bình thường thì khi đột phá lên Thiên Dương cảnh thì lượng tinh thể nguyên khí cũng chỉ ở mức 100 triệu viên mà thôi!
Mà bây giờ, Triệu Mục Thần, khi chỉ mới ở cảnh giới Thần Phủ đỉnh phong thì đã khá tiếp cận với mức độ này rồi. Danh xưng " Tiểu Thiên Dương" quả không ngoa!
Đối mặt với mức độ nội tình nguyên khí như thế này, dù là mấy thiên kiêu đỉnh tiêm như Viên Côn, Cửu Cung cũng cảm thấy bất lực.
Tuy nhiên, đối mặt trực tiếp với Triệu Mục Thần, hai nàng Tô Ấu Vi cùng Võ Dao lại rất bình tĩnh, gương mặt xinh đẹp tuyệt sắc bình thản tựa như hồ thu.
Ngón tay ngọc tinh tế của Võ Dao bắt đầu kết ấn, lôi quang màu đen gào thét lao ra từ trên đỉnh đầu, tiếng sét đánh âm vang khắp thiên địa. Trong màn lôi quang, vô số tinh thể nguyên khí hiển hiện.
74 triệu!
So với Triệu Mục Thần thì chỉ kém hơn 1 triệu mà thôi!
Nội tình nguyên khí hùng hậu của Võ Dao khiến cho vô số người rung động.
Vô số ánh mắt không giấu nổi vẻ sợ hãi thán phục. Sau đó mọi người đồng thời nhìn về phía Tô Ấu Vi. Bởi vì ai cũng biết nếu chỉ luận về mức độ nội tình nguyên khí thì Tô Ấu Vi xứng đáng là người đứng thứ nhất.
Trong vô số những ánh mắt chờ mong ấy, sau lưng Tô Ấu Vi hiện lên ức vạn tử quang, hóa thành một mảnh tinh không màu tím. Trong mảnh tinh không ấy, vô số những ngôi sao màu tím lấp lóe, sáng chói chói mắt.
Thấy cảnh này, vô số người không khỏi hút vào một ngụm khí lạnh.
Bởi vì bọn hắn nhìn thấy, sau lưng của Tô Ấu Vi, là một mảnh tinh không với 83 triệu tinh thể nguyên khí đang lấp lóe!
83 triệu!
Rất nhiều người thậm chí còn cảm thấy ngạt thở, nội tình nguyên khí kinh khủng nhường này khiến cho người ta cảm thấy tuyệt vọng!
Thập Thần Phủ quả là khủng bố!
Không chỉ bọn hắn, ngay cả hai người Triệu Mục Thần cùng Võ Dao cũng không khỏi nhìn chăm chú mảnh tinh không màu tím sau lưng Tô Ấu Vi, sâu trong ánh mắt hiện lên vẻ cảm khái. Hơn ai hết, bọn họ rất rõ ràng một khi nội tình nguyên khí đạt tới cấp độ cao như bọn họ thì nếu còn muốn tăng thêm một chút thôi thì cũng sẽ phải đối mặt với khó khăn nhường nào.
Thế mà Tô Ấu Vi lại còn tích lũy được nội tình hơn hẳn bọn họ tới 8 triệu viên!
Thần Phủ biến dị ra Thập Thần Phủ quả là hiếm thấy, mang tới cho Tô Ấu Vi ưu thế thật lớn!
Tuy rằng cảm khái, nhưng hai người cũng không e ngại, bởi vì người ở trình độ cao như bọn hắn, thì có lẽ hơn kém nhau vài triệu tinh thể nguyên khí thì sẽ tạo ra sự chênh lệch nhỏ giữa hai bên, nhưng tuyệt đối không phải là yếu tố quyết định thắng bại.
Thân là các thiên kiêu đỉnh tiêm của các Vực, các thủ đoạn ẩn giấu mới là điểm lật bàn quyết định thắng bại.
Trên vùng bình nguyên, tổng cộng hơn hai trăm triệu tinh thể nguyên khí xuất hiện đã khiến cho nguyên khí thiên địa bị ảnh hưởng, hình thành từng cơn lốc xoáy tàn phá bừa bãi. Đại chiến chưa bắt đầu nhưng cảm giác áp bách đã tràn ngập. Lúc này thì dù là thiên kiêu đỉnh tiêm cũng không dám bước vào nơi đây.
Ánh mắt ba người va chạm, trong khoảnh khắc ấy, dường như hư không hơi chấn động.
Oanh!
Vô số tinh thể nguyên khí chấn động, cơ hồ là cùng lúc, ba đạo quang ảnh bắn mạnh mà ra. Tốc độ của cả ba nhanh như chớp giật, vô số người đứng xem chỉ thấy được ba đạo tia sáng lóe lên, lại khó có thể nhìn rõ bóng dáng ba người.
Chỉ qua mấy tức ngắn ngủi, ba người đã vượt qua bình nguyên vô tận, ầm vang đụng vào nhau tại nơi trung tâm của đỉnh đầu tượng đá.
Sóng xung kích kinh khủng như một cơn sóng thần, tầng tầng lớp lớp, tràn lan quét sạch bốn xung quanh.
Bàn tay Võ Dao nắm nhẹ, lôi quang màu đen hiển hiện, kéo dài hóa hình thành một chiếc roi điện. Roi điện vung vẩy, bay múa đầy trời, bao phủ cả Triệu Mục Thần cùng Tô Ấu Vi vào trong phạm vi công kích, mỗi lúc roi điện lướt qua thì ngay cả hư không đều vỡ vụn.
Lực phá hoại bá đạo tới mức cực hạn.
Triệu Mục Thần há miệng, một luồng hào quang bay ra, đón gió biến lớn, hóa thành một thanh đại kích màu ám kim. Trên thân đại kích có vô số minh văn lấp lóe, trong đó có mấy đạo long văn, sinh động như thật, tựa như vật sống.
Đại kích màu ám kim vừa xuất hiện, giữa thiên địa lập tức vang lên tiếng long ngâm quanh quẩn, một luồng uy áp tràn ngập, rõ ràng đây là một thanh Thiên Nguyên Binh đỉnh tiêm!
Triệu Mục Thần cầm đại kích trong tay, chém mạnh mà xuống, hư không vỡ vụn, chém rách thế công đầy trời của roi điện màu đen, đồng thời thế chém chưa dứt, phun ra phong mang vạn trượng, thừa dịp lúc Tô Ấu Vi cũng đang bị roi điện tác động, hung hăng chém về phía nàng.
Một chém muốn đánh nát cả hư không.
Bàn tay Tô Ấu Vi nhanh chóng kết ấn, nguyên khí màu tím điên cuồng tụ đến, hóa thành hai chiếc quang luân màu tím, trên mỗi quang luân đều có hơn 80 triệu ngôi sao lấp lóe, lộng lẫy mà tráng lệ.
Tô Ấu Vi giơ hai tay lên, hai chiếc quang luân màu tím đồng thời đón lấy bóng roi cùng đòn kích.
Keng!
Âm thanh va chạm khủng bố vang vọng, sóng xung kích nguyên khí bộc phát.
Chỉ trong nháy mắt, cả vùng bình nguyên đều sụp xuống một tầng.
Hai chiếc quang luân màu tím điên cuồng xoay tròn, hóa giải hai đòn tấn công khủng bố kia.
Va chạm xảy ra, cả ba người đều hơi dừng lại, chỉ thoáng qua lại đồng thời bắn mạnh mà ra.
Kim kích, hắc lôi, tử luân nhanh chóng va chạm, cứ va chạm một lần lại tạo lên một hồi gió xoáy.
Dưới trời sao, vô số ánh mắt mang theo vẻ chấn động khó nói thành lời nhìn chăm chú vào trận đấu trong tinh không sâu thẳm. Dù đã có lớp màn nguyên khí che lấp bớt một phần, nhưng động tĩnh của trận đấu tiết ra ngoài vẫn cực kỳ kinh khủng.
Có thể nói trận đấu này là kịch liệt nhất từ trước đến nay của Hỗn Nguyên Thiên.
Vô số người xem không khỏi tê cả da đầu, toàn thân run rẩy.
Được chứng kiến trận đấu giữa Tam Vương, có thể nói đã uổng công đến Đại hội Cửu Vực một lần rồi!
Hơn nữa, chỉ mới nghĩ tới lúc sắp sửa có người thắng sinh ra, cảm giác tê dại trong lòng mỗi người lại càng thêm mãnh liệt...
Nhiều người đều cảm nhận được... một thời đại mới sắp sửa mở ra rồi!