Ở sâu trong tượng đá, bộ xương cốt óng ánh như thủy tinh ngồi xếp bằng, quanh thân không ngừng tỏa ra nguyên khí tinh thuần.
Tâm thần Chu Nguyên dò xét bộ xương này, đây hẳn là của một vị cường giả Nguyên Anh, bởi vì hắn cũng không tìm ra được bất kỳ một ba động nào thuộc về Pháp Vực.
Hiển nhiên, nếu là di thể của cường giả Pháp Vực thì hiển nhiên là sẽ càng thêm khủng bố.
“Cũng không biết trong lõi của mấy pho tượng đá cổ xưa và lớn nhất kia có phải là di thể của cường giả Pháp Vực hay không?”
Nguyên khí khổng lồ biến vùng không gian nơi đây biến thành đậm đặc như biển cả. Trong biển cả ấy đang có từng con cá bơi lội, từng con cá óng ánh sáng long lanh, trên vảy cá tỏa ra ánh sáng ngũ sắc tuyệt đẹp.
Đó cũng không phải là cá thật, mà chính là Tiên Thiên Linh Cơ.
Số lượng như vậy đã đạt tới hàng trăm hàng ngàn, khiến cho nhịp tim Chu Nguyên không khỏi đập nhanh mấy nhịp.
Tuy nhiên bây giờ vẫn không phải là lúc đi lấy những Tiên Thiên Linh Cơ này. Việc mà hắn cần làm trước mắt là nhanh chóng khơi thông tầng Thần Phủ thứ chín, đợi đến lúc thành công, thì mới có sức mà đi tranh đoạt ở chỗ tượng đá cổ xưa nhất kia.
Chắc chắn là tượng đá đó ẩn chứa lượng Tiên Thiên Linh Cơ sẽ vượt xa nơi đây.
Ông!
Trong lòng có quyết định, Chu Nguyên không do dự nữa, một luồng nguyên khí bắn ra từ trong cơ thể, nhanh chóng bay về chỗ biển nguyên khí sâu không lường được kia, sau đó xoay tròn tựa như lốc xoáy ở trên biển cả.
Vút vút!
Lốc xoáy xoay tròn, tựa như vòi rồng hút nước, kéo ra một dải nước nguyên khí khổng lồ từ trong đại dương, nối thẳng vào trung tâm cơn bão, cuối cùng tràn vào trong cơ thể Chu Nguyên.
Oanh!
Trong khoảnh khắc khi dòng nguyên khí tinh thuần tràn vào trong cơ thể, thân thể Chu Nguyên không khỏi chấn động mạnh, nguyên khí tinh khiết tới mức chẳng cần mất công luyện hóa là mấy thì đã chuyển hóa từ màu sắc trong suốt thành màu vàng xanh của Trấn Thế Thiên Giao Khí.
Chu Nguyên dẫn dắt dòng nguyên khí khổng lồ ấy đi vào trong Thần Phủ, sau đó mạnh mẽ tràn vào tầng màn ngăn cách tầng Thần Phủ thứ chín kia.
Rầm rầm rầm!
Trong Thần Phủ, nguyên khí cuồn cuộn, tiếng ầm vang không ngừng, tựa như sấm đánh, tàn phá xung quanh.
Mà khi tầng màng ngăn cách kia không ngừng bị mài đi, thì tâm thần Chu Nguyên lại đột nhiên hơi động, bởi vì lần này hắn lại gặp phải cảm giác bị thứ gì đó áp chế kia một lần nữa...
Ở tầng Thần Phủ thứ chín này đúng là có thứ gì đó đang tồn tại quấy nhiễu hắn không thể khơi thông.
Điều này khiến cho Chu Nguyên cảm thấy vô cùng nghi hoặc. Bởi vì hắn còn chưa nghe thấy ai gặp phải chuyện như thế này, chẳng là đã có người âm thầm động tay động chân với hắn mà hắn không biết ư?
Thế nhưng khả năng này là rất nhỏ, bởi vì từ khi sinh ra đến giờ thì tầng Thần Phủ thứ chín này luôn ở trong trạng thái bị ngăn cách, ngay cả người chủ nhân như Chu Nguyên cũng còn chưa có cách nào tiến vào, vậy làm sao có thể động tay động chân trong đó được đây?
Lo đi nghĩ lại mà không có đáp án, Chu Nguyên cũng đành cắn răng mặc kệ nó. Hắn cũng không tin, hôm nay nhờ vào sự trợ giúp của từng này nguyên khí do một vị cường giả Nguyên Anh để lại mà hắn còn không thể khơi thông được một tầng Thần Phủ cuối cùng này à?
Chờ đến lúc mở ra được Thần Phủ cửu trọng, hắn sẽ biết trong đó đang có vật gì thôi!
Ầm ầm!
Trong lòng nghĩ vậy, Chu Nguyên bắt đầu gia tăng tốc độ hấp thu nguyên khí, từng dòng lũ nguyên khí bàng bạc khổng lồ điên cuồng tràn vào trong cơ thể...
Dưới tình huống như vậy, thân thể Chu Nguyên cũng bắt đầu có dấu hiệu phình to, một chút nguyên khí bị tiết ra ngoài tạo thành dòng nguyên khí loạn lưu xung quanh cơ thể.
Trong Thần Phủ, dưới sức cọ rửa mạnh mẽ của dòng nguyên khí, tầng màng ngăn của Thần Phủ cửu trọng đang dần dần mỏng đi, với tốc độ như thế này thì đợi đến lúc bị triệt để mài hết thì cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Trong lúc Chu Nguyên tranh thủ thời gian đột phá lên Thần Phủ cửu trọng, thì ở trên tòa tượng đá cổ xưa nhất của vùng tinh không này cũng xuất hiện diễn biến mới.
Cơ hồ là cả ba người Triệu Mục Thần, Võ Dao, Tô Ấu Vi đồng thời xuyên qua màn nguyên khí ngăn cách của tượng đá, thân ảnh lóe lên, đã cùng xuất hiện trên đỉnh đầu tượng đá.
Ba người đứng ở ba góc, đề phòng lẫn nhau.
Có thể nói ba người này chính là ba người được chú ý nhất của Thần Phủ cảnh của Hỗn Nguyên Thiên này. Thế nên khi cảnh tượng ba người bắt đầu giằng co xuất hiện, thì dù là vẫn còn hỗn loạn ở một số chỗ, nhưng đã có rất nhiều ánh mắt cảm thán bắn tới.
Trong ba người, Triệu Mục Thần là người thành danh sớm nhất, hơn nữa còn là thuộc loại trước đó bình phàm nhưng bỗng một ngày hót một tiếng kinh người thiên hạ biết, thế là kể từ ngày hắn nổi danh thì vẫn luôn chiếm cứ vị trí thứ nhất của Thần Phủ bảng.
Mà Võ Dao và Tô Ấu Vi thì thành danh muộn hơn một chút, nhưng danh vọng của hai nàng lại không hề yếu kém hơn Triệu Mục Thần.
Võ Dao nổi danh là vì vô số những chiến tích huy hoàng. Kể từ khi bước vào Thần Phủ cảnh, nàng đã từng trải qua vô số những trận khiêu chiến chiến đấu, trong những trận đó chưa từng một lần chiến bại. Thậm chí còn có lời đồn nàng còn từng khiêu chiến cả cường giả Thiên Dương cảnh, tuy rằng không thể thắng trận, nhưng cũng đánh có đi có lại.
Khác biệt với khí thế cường thế sắc bén của Võ Dao, Tô Ấu Vi lại ôn hòa hơn nhiều. Nhưng không ai lại dám coi thường nàng, bởi vì nếu chỉ bàn về mức độ nội tình nguyên khí của Thần Phủ cảnh thì chỉ sợ là trong Hỗn Nguyên Thiên này Tô Ấu Vi chính là thứ nhất.
Về điểm này thì dù cho có là Triệu Mục Thần cũng phải gật đầu thừa nhận.
Dạng Thần Phủ biến dị - Thập Thần Phủ, quả là hiếm thấy!
Kỳ lạ là trong quá khứ cũng chưa từng ghi nhận trận đấu nào giữa ba người này. Chỉ có Võ Dao cùng Tô Ấu Vi là đã từng hơi va chạm một chút, nhưng cũng chưa từng phân ra thắng bại.
Thế nên khi ba người tiến vào trạng thái giằng co, thì đừng nói những người ở đây quan tâm quan sát, mà ngay cả những cường giả Pháp Vực ở bên ngoài Vẫn Lạc Chi Uyên cũng hăng hái chờ xem.
Ba người này đều là những thiên kiêu mà các Vực dốc hết toàn lực bồi dưỡng, tương lai của bọn hắn có nhiều khả năng có thể chạm tới tầng cảnh giới Pháp Vực, trở thành trụ cột chân chính của các Vực.
Thế nên một khi giữa bọn hắn xảy ra các cuộc so đấu thì các cường giả Pháp Vực đều hứng thú chờ mong.
Bên rìa ngoài của màn sáng nguyên khí cổ xưa, Vương Hi đứng ở trong hư không, nhìn cảnh tượng ba người giằng co ở bên trong, trong mắt hiện lên vẻ không cam lòng, cuối cùng hít sâu một hơi.
Thân thể hắn đột nhiên từ bỏ chống cự, để mặc cho màn sáng nguyên khí đẩy hắn ra ngoài.
Vương Hi đứng bên ngoài màn sáng, ngồi xếp bằng xuống giữa hư không.
Một vòng sáng huyết hồng tỏa ra trừ trong cơ thể hắn, mái tóc vốn đỏ hồng nay càng thêm sẫm màu, tựa như đang có từng dòng máu tươi đang nhỏ xuống.
Một luồng khí huyết sát đang dần ấp ủ, hội tụ, mạnh lên.
Có người chú ý tới cảnh này, không nhịn được kêu lên:
- Tên Vương Hi kia đang định thi triển Huyết Sát Diêm La Kinh của Huyết Hải Vực kìa!
- Một khi thi triển thuật này, huyết dịch tự thân sẽ bị đốt cháy, khiến cho người thi thuật vô cùng đau đớn. Chỉ có người có ý chí kiên định mới chịu được, đổi lại thì thực lực bản thân cũng sẽ tăng mạnh...
- Tuy nhiên nghe nói nếu muốn tu luyện thuật này đến đỉnh phong, thì phải dùng giết chóc cùng máu tươi để nuôi dưỡng. Chậc chậc, Vương Hi đang ấp ủ sát thế đây mà, hắn thủ ở chỗ này... cũng có nghĩa là ai muốn vào tòa tượng đá thứ nhất thì phải đi qua hắn...
- Một khi sát thế của Vương Hi lên tới đỉnh phong, thì hắn cũng đủ sức đánh tan màn sáng nguyên khí, xông vào trong tượng đá, tranh đoạt với ba người Triệu Mục Thần!
- ...
Vô số tiếng bàn luận vang lên xôn xao, đến giai đoạn này, có thể thấy quần hùng đã liên tục thể hiện ra thủ đoạn cao siêu của mình.
Chỉ là, đến cuối cùng thì ai mới là người có thể giành chiến thắng, thì dù là các vị cường giả Pháp Vực ở bên ngoài Vẫn Lạc Chi Uyên thì cũng không thể có câu trả lời.
Hết thảy đều phải chờ đến lúc kết quả cuối cùng xuất hiện, thì mọi người mới có thể biết được, rằng rốt cuộc là lão vương không ngã, hay tân vương hiện thế...