Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1049 - Chương 1048: Tinh Không Hỗn Loạn.

Chưa xác định
Chương 1048: Tinh không hỗn loạn.

Bên ngoài Vẫn Lạc Chi Uyên.

Các vị cường giả Pháp Vực chiếm cứ một vùng hư không, cùng quan sát tấm quang kính đang thể hiện hình ảnh đang diễn ra bên trong vùng tinh không của Vẫn Lạc Chi Uyên kia.

Lúc này, bọn họ cũng đã nhìn thấy kết quả của trận chiến giữa Chu Nguyên và Từ Minh.

Xoáy không gian xuất hiện, Từ Minh bị đào thải bị đưa ra ngoài.

Kết quả này cũng khiến cho các vị cường giả Pháp Vực không khỏi hơi xao động, ai nấy đều nhao nhao nhìn về phía Si Tinh.

Với tầm nhìn của bọn họ, đương nhiên đều hiểu tiềm lực của Chu Nguyên là cực lớn, nếu như xuyên qua được Cửu Thần Phủ thì thực lực cũng đủ tư cách để xếp vào trước bốn.

Nhưng điểm mấu chốt ở đây là, thời điểm mà Chu Nguyên đào thải được Từ Minh lại là lúc hắn vẫn chỉ còn ở Bát Thần Phủ.

Bộ chiến giáp màu bạc kia... cũng khá huyền diệu.

Trong những ánh mắt ngạc nhiên của các cường giả Pháp Vực, thân thể hơi căng cứng của Si Tinh cũng thả lỏng lại, sâu trong đôi mắt lướt qua niềm vui mừng. Nàng hiểu trong hoàn cảnh đâu đâu cũng là địch nhân này, Chu Nguyên đã phải gánh chịu áp lực không nhỏ, nhưng cũng may là hắn đã vượt qua khó khăn bước đầu.

“Xem ra không phải ngẫu nhiên mà sư phụ lại coi trọng vị tiểu sư đệ này như vậy.”

- Ha ha, bộ ngân giáp trên người tên Chu Nguyên kia khá là thú vị, chẳng lẽ là Thiên Uyên Vực đem bộ Thánh Bảo nào đó giao cho hắn à? -Lúc này, bỗng nhiên có một tiếng cười vang lên.

Người vừa cười chính là Triệu Tiên Chuẩn, hắn nhìn lướt qua Si Tinh, sau đó lại chuyển mắt nhìn về phía một vị cường giả Pháp Vực, nói:

- Nếu quả đúng như thế, vậy thì Chân Như Pháp Tôn à, Từ Minh của Yêu Khôi Vực các ngươi dẫu thua cũng không oan đâu!

Chân Như chính là cường giả Pháp Vực đại biểu cho Yêu Khôi Vực tham gia Đại hội Cửu Vực lần này.

Người này có làn da trắng nõn, mặt không có lông mày, trong tay cầm một viên quang châu, lúc này sắc mặt có chút khó coi. Hắn cũng không ngờ là Từ Minh lại là người đầu tiên bị đào thải. Nếu như vậy thì nhiều khả năng là Yêu Khôi Vực bọn hắn sẽ đứng hạng chót trong đại hội năm nay.

Si Tinh cười lạnh một tiếng, rõ ràng là tên Triệu Tiên Chuẩn này đang cố tình châm ngòi ly gián, nhưng nàng cũng không quan tâm, vì từ trước đó thì tên Chân Như này đã "mắt đi mày lại" với Triệu Tiên Chuẩn, liên thủ chèn ép Thiên Uyên Vực rồi. Bây giờ người của Chân Như bị đào thải, trong lòng Si Tinh càng thêm vui mừng.

- Triệu Tiên Chuẩn, ngay cả cường giả Pháp Vực bình thường cũng khó có được Thánh Bảo, hơn nữa dù cho đám tiểu bối Thần Phủ cảnh này có nhận được, thì lại có thể phát huy ra được mấy phần uy lực của nó đây? -Si Tinh thản nhiên nói.

- Dẫu sao ngươi cũng là cường giả Pháp Vực, làm sao lại phát biểu câu ngu xuẩn như thế?

Da mặt Triệu Tiên Chuẩn không khỏi run rẩy, cười nhạt nói:

- Ai biết được, nhỡ may Thiên Uyên Vực các người chó cùng rứt giậu, bỏ mạng đánh cược một lần thì sao?

Chưa để Si Tinh nói, hắn lại khoát tay, nói:

- Nhưng thôi, dẫu sao vận khí tốt của Thiên Uyên Vực các ngươi cũng dừng ở đây rồi, chờ đến lúc Triệu Mục Thần rảnh tay thì tên Chu Nguyên kia cũng chẳng còn đứng vững chân trong đó được đâu.

Si Tinh lập tức bật lại:

- Thế thì chưa chắc đâu. Đến lúc Chu Nguyên xông lên được Cửu Thần Phủ, thì có khi tên Triệu Mục Thần kia mới là người phải trả lại tất cả mọi món nợ trước đó cũng nên!

Triệu Tiên Chuẩn nghe vậy, không nói gì thêm, ánh mắt mang theo vẻ khinh miệt lắc lắc đầu.

Dưới tinh không, các trận chiến nổ ra, từng luồng nguyên khí cuồng bạo không ngừng phóng lên tận trời.

Toàn bộ cục diện đều trở nên hỗn loạn cùng kịch liệt dị thường.

Không chỉ có những thiên kiêu đỉnh tiêm bắt đầu ra tay tranh đoạt tượng đá, mà một số thiên kiêu hơi kém khác cũng bắt đầu ngấp nghé tòa tượng đá cuối cùng có quy mô nhỏ nhất kia.

Nếu theo lẽ thường, thì chín pho tượng đá vừa đủ phân cho thiên kiêu đỉnh tiêm của chín Vực xuất thủ tranh đoạt.

Nhưng ai cũng không ngờ tới vừa mới bắt đầu thì Từ Minh của Yêu Khôi Vực đã bị Chu Nguyên loại khỏi cuộc chơi...

Kể từ đó, trong chín pho tượng thì ắt sẽ có một pho tượng để trống. Bởi vì bản thân tám vị thiên kiêu đỉnh tiêm còn lại cũng không có đủ sức để chiếm một lúc hai cái. Thế nên tòa tượng đá cuối cùng này sẽ trở thành mục tiêu tranh đoạt của các thiên kiêu hơi yếu hơn một chút của Cửu Vực.

Sâu trong tinh không, Triệu Mục Thần, Võ Dao, Tô Ấu Vi cùng khóa chặt tòa tượng đá lớn nhất, cổ xưa nhất kia.

Tượng đá này cũng không hổ là tượng đá lớn nhất, cực kỳ bất phàm, màn sáng nguyên khí bao phủ ở bên ngoài cực kỳ bền chắc. Dù là ba người Triệu Mục Thần thì lúc này cũng phải chậm chạp tiến lên từng bước một.

Một khí nguyên khí của bọn hắn không cung cấp kịp, thì thân thể sẽ lập tức bị màn sáng nguyên khí đẩy ra xa.

Hiển nhiên, nếu muốn ngấp nghé được tòa tượng đá cổ xưa nhất này, thì điều kiện đầu tiên là nội tình nguyên khí tự thân phải đạt tới một mức độ cực kỳ kinh người.

Tối thiểu nhất là, ở đằng sau ba người còn có người thứ tư, chính là vị thiên kiêu xếp hạng thứ tư của Thần Phủ bảng - Vương Hi của Huyết Hải Vực, cũng đang cố gắng thử đột phá màn sáng nguyên khí của tòa tượng đá này.

Nhưng điều khiến cho sắc mặt Vương Hi cực kỳ khó coi là, dù cho hắn đã dốc hết toàn bộ nguyên khí, nhưng tốc độ xâm nhập vào trong màn sáng còn thua kém nhiều so với tốc độ bị đẩy lùi ra xa. Thế là sau khi lãng phí mất thời gian nửa ngày trời, hắn cũng chỉ có thể loanh quanh ở vòng ngoài cùng nhất của màn sáng nguyên khí.

Từ điểm này cũng có thể thấy hắn còn có chút chênh lệch với ba người kia.

Ít ra hắn có dã tâm thử một lần, về phần Lý Thông Thần ở đằng sau lại rất lý trí mà từ bỏ ngay từ đầu, trực tiếp lựa chọn tòa tượng đá thứ tư kia.

Chỉ là, tòa tượng đá thứ tư này cũng không hề bình tĩnh, bởi vì Cửu Cung cùng Viên Côn cũng đồng thời đặt mục tiêu ở đây.

Ánh mắt ba người tiếp xúc, dường như có tia lửa bắn tung tóe, cả ba đều bắt đầu đột phá màn sáng nguyên khí. Chờ đến lúc ba người xuyên qua được màn sáng này, ắt sẽ nổ ra một cuộc đại chiến, chỉ có người thắng cuối cùng mới có tư cách chiếm được nơi đây.

Ai cũng muốn chiếm cứ tượng đá càng cao, bởi vì cơ duyên ẩn chứa trong đó càng lớn. Trừ khi gặp phải thất bại, bằng không ai cũng không muốn từ bỏ ngay từ đầu.

Thế là cục diện tạm chia là ba chiến trường chính.

Chiến trường đầu tiên là của ba người Triệu Mục Thần, Võ Dao, Tô Ấu Vi cùng với Vương Hi vẫn còn đang ở phía ngoài vòng nhất.

Có thể coi đây là chiến trường hội tụ những lực lượng mạnh nhất của Đại hội Cửu Vực lần này.

Chiến trường thứ hai là giữa Liễu Thanh Thục, Cửu Cung, Viên Côn.

Chiến trường thứ ba là ở chỗ tòa tượng đá thứ chín kia, nơi đang có rất nhiều thiên kiêu cấp bậc thấp hơn nhìn chằm chằm.

Cục diện khá là hỗn loạn.

Trong sự hỗn loạn ấy, chỉ có tượng đá chỗ Chu Nguyên là yên tĩnh nhất, không có bất cứ người nào tiến lên quấy rối.

Dù sao người có thực lực quấy rối thì còn đang mải tranh đoạt ở những tượng đá phía trên, mà người thực lực còn chưa đủ thì dù có tâm muốn chiếm, nhưng nhìn vết xe đổ của Từ Minh thì cũng phải dè chừng.

Thế là, Chu Nguyên lợi dụng sự yên tĩnh quý giá này, lẳng lặng ngồi xếp bằng, mắt đóng chặt lại, tâm thần dần chìm vào sâu trong tượng đá.

Ở nơi đó có quang mang tỏa ra vạn trượng xung quanh.

Mà ở chỗ sâu nhất trong chùm quang mang kia, Chu Nguyên gặp được một bộ xương cốt óng ánh như thủy tinh.

Nguyên khí tinh khiết khổng lồ không ngừng tràn ra từ bộ xương cốt, những nguyên khí này trôi dạt, dần dần ngưng tụ, cuối cùng hóa thành một lớp màn mỏng bên ngoài tượng đá... Hiển nhiên, cả tòa tượng đá khổng lồ này là kết quả của sự ngưng tụ nguyên khí hàng vạn năm do bộ xương tỏa ra.

Chu Nguyên cảm nhận luồng nguyên khí tinh khiết mà khổng lồ kia, nội tâm không khỏi mênh mông cuồn cuộn.

Bởi vì hắn hiểu...

Đã có chỗ dựa để thử đột phá tầng Thần Phủ thứ chín rồi!

Bình Luận (0)
Comment