Trên hư không bên ngoài Vẫn Lạc Chi Uyên.
Các vị cường giả Pháp Vực đều đang quan sát hình ảnh trong quang kính một cách chăm chú. Lúc này, trong quang kính đang hiển thị hình ảnh hai đóa hoa sen sáng chói đang chầm chậm nở rộ, trong trung tâm của mỗi đóa hoa sen, thân hình Võ Dao cùng Tô Ấu Vi tựa như bị ngưng đọng lại, trên thân thể các nàng dần xuất hiện từng vết thương dữ tợn, khiến cho nguyên khí trong cơ thể hai người rung chuyển dữ dội.
- Nghịch Chuyển Thuật...
Nhìn hai đóa hoa sen xoay tròn dưới thân hai nàng kia, sắc mặt của các vị cường giả Pháp Vực ở đây đều ngưng đọng lại. Đặc biệt là hai vị Kim Chung của Võ Thần Vực và Lục Huyền Cương của Tử Tiêu Vực thì càng là căng cứng thân thể.
Hiển nhiên là bọn họ cũng biết môn Nghịch Chuyển Thuật này...
Đây là một môn Tiểu Thánh Nguyên thuật nổi tiếng là quỷ dị cùng cực kỳ tinh diệu của Vạn Tổ Vực. Nghe nói một khi tu thành, có thể khiến cho vết thương trí mạng trên người mình chuyển dời đến trên người đối thủ.
Chỉ là... trước đó cũng chưa từng nghe nói là môn Nghịch Chuyển Thuật này lại còn có khả năng phong ấn đình trệ cả không gian.
Bọn họ cũng nhận ra, hai đóa Thánh Liên kia có mang theo một chút ba động mơ hồ của Pháp Vực, cực kì thần diệu. Bởi thế nên Võ Dao cùng Tô Ấu Vi mới không kịp chống trả, trực tiếp bị phong ấn.
Lục Huyền Cương nhìn thoáng qua Triệu Tiên Chuẩn, nói:
- Nghịch Chuyển Thuật của Vạn Tổ Vực quả là danh bất hư truyền. Chỉ là cực kỳ khó để có thể tu thành thuật này, trong bao nhiêu năm qua, ta cũng chưa từng nghe nói là có người nào của Vạn Tổ Vực mà cảnh giới thấp hơn Nguyên Anh lại có thể tu thành.
Triệu Tiên Chuẩn mỉm cười nói:
- Thiên phú của Triệu Mục Thần vốn nổi tiếng là trác tuyệt, thế gian hiếm thấy. Hắn có thể tu thành thuật này thì cũng không là việc gì quá lạ.
Kim Chung của Võ Thần Vực cũng nói:
- Ta cũng chưa từng nghe nói là Nghịch Chuyển Thuật của Vạn Tổ Vực còn có công năng phóng ra Thanh Liên để phong ấn kia!
Hiển nhiên, loại Nghịch Chuyển Thuật mà Triệu Mục Thần vừa thi triển ra này là cực kỳ đặc thù, không chỉ có thể tạo ra hai đóa Thánh Liên có thể phong ấn không gian kia, mà khi Thánh Liên xuất hiện thì những vết thương trí mạng trên thân thể hắn cũng càng nhanh chóng hồi phục.
Tổng hợp bao công năng vào một thuật, không chỉ chuyển dời vết thương trí mạng cho đối thủ, mà còn nhanh chóng phục hồi thương thế, đúng là quá nghịch thiên, hoàn toàn không giống với Nghịch Chuyển Thuật thông thường!
Triệu Tiên Chuẩn cười nói:
- Đây là cơ duyên của riêng Triệu Mục Thần, ta cũng không tiện giải thích thêm.
Kim Chung nghe vậy hừ lạnh một tiếng, nhưng cũng không nói thêm gì.
Ông ta liếc nhìn Lục Huyền Cương, hai người đều nhăn lại lông mày, thế cục đang cực kì bất lợi cho hai Vực bọn họ.
Trong hố sâu, Triệu Mục Thần mỉm cười, ngẩng đầu nhìn hai bóng hình xinh đẹp đang bị trói chặt trong hai tòa quang liên kia, thân thể dần dần bay lên không, lướt gần tới trước mặt hai tòa quang liên.
- Hai vị, xem ra vẫn là mưu kế của ta cao hơn một bậc... -Triệu Mục Thần nói khẽ.
Trong quang liên, ánh mắt của hai người Võ Dao cùng Tô Ấu Vi đều hơi nhúc nhích, hiển nhiên là hai nàng đều đang cố gắng tránh thoát ra khỏi phong ấn của Thánh Liên, chỉ là tạm thời còn khó có thể làm được.
Ánh mắt Triệu Mục Thần chuyển hướng Võ Dao, hắn nhìn chăm chú dung nhan tuyệt mỹ kia, trên gương mặt hiện rõ vẻ tán thưởng, nói:
- Võ Dao, nàng có biết không, trong Đại hội Cửu Vực lần này, thứ mà ta mơ ước nhất cũng không phải là cái vị trí đệ nhất của Cửu Vực kia, mà là...nàng.
Nghe lời này, mặc dù bị vây hãm trong phong ấn không cách nào động đậy, nhưng sâu trong đôi mắt Võ Dao lại dâng trào lên hàn khí vô biên.
Triệu Mục Thần vội lắc đầu, nói:
- Nàng đừng vội hiểu lầm, không phải ta có ham muốn gì với nàng... Nói đúng ra thì, thứ mà ta ham muốn là... khí vận trong cơ thể nàng!
Con ngươi Võ Dao lập tức co rút lại.
Tên Triệu Mục Thần này định làm gì? Chẳng lẽ hắn muốn đoạt khí vận của nàng? Nhưng đây là điều không thể xảy ra, bởi vì không phải ai cũng có thể cướp đoạt được khí vận. Năm đó, sở dĩ phụ vương nàng có thể rút khí vận ra từ trong cơ thể Chu Nguyên rồi truyền cho nàng cùng Võ Hoàng là bởi vì cả ba người đều trùng ngày sinh tháng đẻ, hơn nữa bản thân hai huynh muội nàng cũng là người có khí vận!
Nhưng hiển nhiên là tên Triệu Mục Thần này cũng không hề phù hợp với những điều kiện trên!
Triệu Mục Thần cười nhạt nói:
- Rất nghi hoặc đúng không? Bởi vì ta cũng không phải là người phù hợp điều kiện để cướp đi khí vận của nàng.
- Nhưng đáng tiếc là... ở trên thế giới này có rất nhiều cách để phá vỡ quy tắc.
Nói đoạn, hoa sen nơi mi tâm Triệu Mục Thần bắt đầu tỏa sáng nhàn nhạt, một luồng khí tức cực kì huyền diệu dần tuôn ra, khiến cho nguyên khí thiên địa bắt đầu rung chuyển.
Ngay sau đó, vô số người kinh ngạc nhìn thấy sau lưng Triệu Mục Thần có một cái bóng dần dần hiện lên.
Cái bóng kia có hình dạng của một con cự thú thần bí, nó ngửa mặt lên trời gầm thét, cái miệng lớn đen ngòm như vực sâu há ra, nuốt cả nguyên khí thiên địa vào trong bụng
Võ Dao nhìn thấy cái bóng thần bí xuất hiện sau lưng Triệu Mục Thần, trong lòng không khỏi chấn động, đây là... một loại khí vận nào đó?!
Tên Triệu Mục Thần này cũng là người mang theo khí vận!
Chỉ là, Võ Dao cũng không thể nhận ra loại khí vận của Triệu Mục Thần là có nguồn gốc từ đâu.
Dường như biết sự kinh nghi trong lòng Võ Dao, Triệu Mục Thần cười nói:
- Khí vận của ta tên là Thao Chi khí vận. Thuở thiên địa còn sơ khai, có một con Tiên Thiên Thánh Thú sinh ra, có tên là Tổ Thao.
- Thao Chi khí vận... lúc mới sinh thì cực kỳ nhỏ yếu. Nhưng nó lại có một loại năng lực đặc thù mà các loại khí vận khác không có, đó chính là... Năng lực cắn nuốt các khí vận khác.
Đồng tử Võ Dao lập tức co rút lại, không ngờ khí vận của Triệu Mục Thần lại có khả năng đặc thù này. Thảo nào mà hắn lại nói mục đích chủ yếu của hắn trong lần tham gia Đại hội Cửu Vực này lại là khí vận trong cơ thể nàng.
Triệu Mục Thần nhìn Võ Dao, nói khẽ:
- Võ Dao, nàng có biết không, thật ra vào thời điểm khi ta mới bước chân vào con đường tu luyện, thiên phú của ta là cực kỳ bình thường, bản thân ta là đá đặt chân của tất cả những người khác.
- Chính nhờ Thao Chi khí vận này, mới để cho ta bước từng bước đi tới hôm nay.
- Ta sắp sửa đột phá lên Thiên Dương cảnh rồi. Nếu bây giờ ta có thể cắn nuốt khí vận của nàng, vậy ta sẽ có thể đột phá với trạng thái hoàn mỹ nhất.
Nói tới đây, hắn đột nhiên nở nụ cười:
- Thế nên... thật xin lỗi!
- Rống!
Sau lưng Triệu Mục Thần, cái bóng có tên Thao Chi khí vận kia lập tức gầm lên, trong miệng lớn dần hội tụ hắc quang tràn ngập. Hắc quang lan tràn như sương, bắt đầu vờn quanh thân Võ Dao.
Triệu Mục Thần đã bắt đầu chuẩn bị cắn nuốt!
Bên ngoài Vẫn Lạc Chi Uyên.
Khi Kim Chung nhìn thấy cảnh này, thì trên khuôn mặt lập tức phun trào lên sát khí nồng đậm, ông ta hung tợn nhìn về phía Triệu Tiên Chuẩn, nói:
- Thằng khốn Triệu Mục Thần kia dám thôn phệ khí vận của Võ Dao?!
Khí vận, là một loại tồn tại cực kỳ huyền diệu, có ảnh hưởng trực quan tới thiên phú tu luyện, có trợ giúp rất lớn cho quá trình đốn ngộ, tu luyện Nguyên thuật cùng đột phá cảnh giới. Người có được khí vận thì thường đi được càng xa hơn trên con đường tu đạo.
Thế nên Triệu Mục Thần muốn cắn nuốt khí vận của Võ Dao thì chẳng khác nào đang phá hủy tương lai của nàng!
Triệu Tiên Chuẩn rũ mắt xuống, nói:
- Kim Chung các hạ không nên nóng vội. Đợi đến khi đại hội kết thúc thì ta nhất định sẽ trách mắng hắn.