- Thiên Tru… Pháp Vực!
Trong khoảnh khắc khi âm thanh lẩm bẩm kia vang lên, Pháp Vực nửa trượng quanh thân Chu Nguyên bắt đầu vặn vẹo kịch liệt, một luồng lực lượng kinh khủng không cách nào hình dung được lan tràn ra.
Ầm!
Không gian quanh thân Chu Nguyên sụp đổ trong nháy mắt, tạo thành một cái lỗ đen.
Nguồn lực lượng này đã không còn là lực lượng bắt đầu từ nguyên khí nữa, mà là một loại năng lượng có đẳng cấp cao hơn hẳn so với lực lượng của Thần Phủ cảnh.
Đó là lực lượng Pháp Vực!
Mặc dù Pháp Vực nửa trượng này của Chu Nguyên có vẻ dở dở ương ương, nhưng không thể phủ nhận rằng nó vẫn có thể tỏa ra được một chút lực lượng Pháp Vực. Một khi bộc phát sẽ tạo thành sự hủy diệt khó có thể tưởng tượng được.
Chu Nguyên nhìn chăm chú không gian quanh thân Triệu Mục Thần đang dần sụp đổ, trong nháy mắt tâm thần có chút hoảng hốt.
Năm đó, trong trận đại chiến lớn nhất trong lịch sử của Thương Huyền Thiên, Thương Huyền Thánh Ấn hiện thế, cũng mang đi ba đạo Thánh Văn trong cơ thể Chu Nguyên. Đến cuối cùng Thương Huyền Thánh Ấn vỡ nát, hóa thành ngàn vạn mảnh vỡ bay đi khắp nơi, mà bốn đạo Thương Huyền Thánh Văn cũng biến mất không thấy gì nữa.
Chu Nguyên cũng coi rằng từ nay về sau sẽ không còn duyên phận gặp lại bọn chúng nữa… nhưng nào ngờ, sau khi hắn khơi thông được tầng Thần Phủ thứ chín, thì hắn lại có thể gặp lại bọn chúng.
Đúng vậy… cả bốn đạo Thương Huyền Thánh Văn đều chưa từng rời xa Chu Nguyên. Trong lúc Chu Nguyên không biết, bốn Thánh Văn đã ẩn nấp vào trong tầng Thần Phủ thứ chín mà hắn chưa từng khơi thông được kia.
Tâm thần Chu Nguyên nhanh chóng soi sáng Thần Phủ, bây giờ Thần Phủ hắn đã hoàn toàn khơi thông, Thần Phủ cuồn cuộn. hơn chín ngàn vạn tinh thể nguyên khí tỏa sáng lập lòe, lực lượng nguyên khí khổng lồ tràn ngập khắp Thần Phủ.
Lúc này, tại chỗ trung tâm của Thần Phủ, có bốn đạo Thánh Văn cổ xưa tụ cùng một chỗ, tạo thành một quả cầu ánh sáng, xoay trong chầm chậm.
Nguyên khí trong toàn bộ Thần Phủ đều dao động theo từng chuyển động của bọn chúng.
- Đã lâu không gặp rồi, các lão bằng hữu…
Khóe môi Chu Nguyên cong lên thành một đường cong. Còn nhớ lúc hắn vừa xuyên qua được tầng Thần Phủ thứ chín này, ngay sau đó liền nhìn thấy cả bốn đạo Thánh Văn ở đây, toàn thân đều tựa như ngớ ngẩn. Hắn không thể ngờ tới, cái tầng Thần Phủ thứ chín vẫn luôn làm hắn đau đầu khó xử này, lại đang ẩn giấu một món lễ vật to lớn dành tặng cho hắn như vậy.
Đương nhiên, cũng bởi vì sự tồn tại của món lễ vật này, mà việc khơi thông tầng Thần Phủ thứ chín của Chu Nguyên lại trở nên càng thêm gian nan.
Nhưng bây giờ, Chu Nguyên lại chẳng hề tức giận, ngược lại là vô cùng vui sướng cùng kích động khi mất đi mà còn gặp lại được.
Là một người đã từng được sử dụng Thánh Văn, Chu Nguyên hiểu quá rõ sự thần diệu của chúng. Bây giờ chúng lại xuất hiện trong tay Chu Nguyên, không thể nghi ngờ là sẽ trở thành át chủ bài mạnh nhất của hắn.
Cảm xúc trong lòng dâng trào khó tả, nhưng ở bên ngoài mới chỉ mới trải qua chớp mắt mà thôi.
Triệu Mục Thần thân bị vây trong không gian sụp đổ kia, rốt cuộc lúc này trong mắt cũng lộ ra nét sợ hãi. Hắn không thể ngờ tới, Chu Nguyên không chỉ không bị Thánh Liên của mình phong ấn, ngược lại còn thực hiện đòn phản công khủng bố đến vậy.
Pháp Vực nửa trượng kia cũng khiến cho nội tâm Triệu Mục Thần vô cùng kinh hãi.
Mặc dù cái Pháp Vực này vẫn còn rất đơn sơ, nhưung dù đơn sơ đến mấy, thì nó cũng không phải là thứ mà một tên Thần Phủ cảnh nho nhỏ có thể ngăn cản!
Lực lượng kinh khủng đang cuốn tới từ bốn phương tám hướng kia khiến cho Triệu Mục Thần tưởng như ngạt thở, nguyên khí trong cơ thể cũng bắt đầu hỗn loạn. Trong Pháp Vực, chủ nhân Pháp Vực chúng là Chúa Tể. Tuy rằng Chu Nguyên còn chưa có được sự khống chế như Thần Đế kia, nhưng vẫn có thể làm được việc đảo loạn nguyên khí trong cơ thể Triệu Mục Thần.
Giờ khắc này, Triệu Mục Thần cảm nhận được khí tức tử vong nồng đậm đang ập đến. Đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được cảm giác này, kể từ khi bước vào Thần Phủ cảnh…
- Pháp Vực Tuyền Qua!
Ánh mắt Chu Nguyên trở nên càng thêm sắc bén cùng tàn nhẫn. Hắn không hề có ý định nương tay. Bởi vì đối mặt với loại cường địch như Triệu Mục Thần này, chỉ cần thoáng để cho hắn có một chút cơ hội, hắn cũng sẽ thi triển ra đòn phản kích cực kỳ đáng sợ.
Ông!
Pháp Vực chấn động, điều động theo lực lượng nguyên khí không cách nào hình dung, hóa thành vòng xoáy, xoáy về phía Triệu Mục Thần.
Đây là phương thức tấn công duy nhất mà hiện nay Chu Nguyên có thể dùng được. Bởi vì với lực lượng như bây giờ của hắn thì chưa đủ khả ngăn để thể hiện ra lực lượng chân chính của Pháp Vực.
Triệu Mục Thần nhìn vòng xoáy đang dần co vào kia, lông tơ toàn thân dựng thẳng, hắn cắn răng một cái, chỉ thấy tại vị trí trái tim nơi lồng ngực bắt đầu tỏa ra hào quang nhàn nhạt, cuối cùng hóa thành một đạo chú văn cổ xưa cùng phức tạp.
Oanh!
Vòng xoáy nguyên khí đã lao tới.
Trong nháy mắt đó, tưởng như thân thể Triệu Mục Thần đã bật nát, chôn vùi đi.
Giờ đây, trong Pháp Vực đã hoàn toàn trống rỗng, chỉ có Chu Nguyên đứng sừng sững phía trước. Mà tưởng như thân thể của tên Triệu Mục Thần kia đã hóa thành hư vô…
Dưới tinh không, hoàn toàn yên tĩnh.
Vô số ánh mắt dâng lên vẻ kinh hãi khi nhìn thấy cảnh tượng này. Chẳng lẽ Triệu Mục Thần đã bị chôn vùi, đến xương cốt cũng không còn?
Sắc mặt Liễu Thanh Thục cứng đờ, toàn thân lạnh lẽo. Mà đám người Vạn Tổ Vực khác cũng sợ đến trắng bệch mặt. Nếu như Triệu Mục Thần thật bị tiêu diệt rồi, vậy lần này Vạn Tổ Vực bọn hắn bị tổn thất quá lớn.
Ngay cả mấy người Diệp Băng Lăng, Y Thu Thủy cũng không nhịn được nuốt nước miếng một cái, đòn phản kích này của Chu Nguyên có quá hung ác không?
Bên ngoài Vẫn Lạc Chi Uyên.
Trên hư không, các vị cường giả Pháp Vực trầm mặc nhìn hình ảnh đang xảy ra ở trong quang kính, ánh mắt có chút kinh nghi khó hiểu. Bọn hắn quá hiểu Pháp Vực, thế nên cũng nhìn ra cái Pháp Vực nửa trượng kia của Chu Nguyên là một loại lực lượng Pháp Vực cực kỳ đơn sơ, nguyên thủy.
Thế nhưng phải biết Chu Nguyên mới chỉ là Thần Phủ cảnh mà thôi… làm sao lại có được Pháp Vực?
Dù cho cái Pháp Vực này còn rất sơ cấp cùng nguyên thủy, nhưng Pháp Vực chính là Pháp Vực, đó là thứ mà chỉ cường giả Pháp Vực mới có thể khống chế cùng chống lại được!
Chẳng lẽ đây là hiệu quả của một loại Thánh Bảo nào đó? Thế nhưng trước giờ còn chưa nghe nói là có loại Thánh Bảo nào có thể tạo ra Pháp Vực mà…
Một vài ánh mắt liếc nhìn về phía Si Tinh, nhưng lúc này nàng vẫn cứ bình thản, mặt không gợn sóng, khiến cho không ai có thể biết nàng đang nghĩ gì.
Về phần tên Triệu Tiên Chuẩn kia thì mí mặt không khỏi giật giật, vẻ nổi giận khó có thể che giấu. Cho đến lúc này, cục diện đã hoàn toàn thoát ly khỏi sự khống chế của hắn.
Hắn nhìn về phía Si Tinh, lạnh lùng nói:
- Xem ra Thiên Uyên Vực các ngươi vì giành chiến thắng mà không tiếc chuẩn bị bao nhiêu đồ tốt cho kẻ này đấy!
Hắn tự nhận định rằng cái Pháp Vực nửa trượng kia là một loại thủ đoạn nào đó mà Thiên Uyên Vực ban cho Chu Nguyên.
Gương mặt Si Tinh vẫn cứ bình thản, con ngươi nhìn chằm chằm quang kính, nhưng thật ra trong lòng cũng chập trùng gợn sóng. Ngay cả nàng cũng chưa hề biết gì về cái Pháp Vực này của Chu Nguyên… Xem ra vị tiểu sư đệ này còn có không ít bí mật đây.
Nội tâm nghĩ vậy, nàng quay đầu nhìn Triệu Tiên Chuẩn, châm chọc nói:
- Vẫn chưa sánh được với Vạn Tổ Vực các ngươi đâu, ngay cả Thế Tử Thần Chú cũng ban cho hắn. Chắc hẳn đây là do Vạn Tổ Đại Tôn tự mình luyện chế à? Ha ha, đúng là chịu đầu tư, chỉ sợ là dù là một vị cường giả Nguyên Anh có công lao to lớn đến mấy cũng chưa chắc được thưởng thứ này đâu!
Khóe miệng Triệu Tiên Chuẩn không khỏi co giật, khuôn mặt âm trầm, âm thanh lạnh lùng đáp lại:
- Mặc kệ các ngươi chuẩn bị bao nhiêu bảo bối cho tên tiểu tử kia, nhưng Vạn Tổ Vực ta vẫn sẽ là người thắng cuối cùng trong Đại hội Cửu Vực lần này.
Si Tinh cười lạnh:
- Đừng kết luận quá sớm, bằng không lát nữa lại mất mặt thì không hay.
Ngoài miệng nói vậy, trong lòng Si Tinh lại trở nên nặng nề. Pháp Vực Tuyền Qua của Chu Nguyên không thể giết chết được Triệu Mục Thần, bởi vì trong giờ khắc cuối cùng kẻ này để sử dụng Thế Tử Thần Chú, một loại thần chú do đích thân Vạn Tổ Đại Tôn luyện chế, để bảo mệnh.
Bị Chu Nguyên tính kế một lần, Triệu Mục Thần sẽ càng thêm cẩn thận, không để cho Chu Nguyên tiếp cận hắn nữa.
Mặt khác, dù đến nước này, tên Triệu Tiên Chuẩn kia vẫn tự tin là bên mình có thể chiến thắng, đã gián tiếp chứng tỏ rằng Triệu Mục Thần vẫn còn cất giấu át chủ bài…
Hi vọng tiếp sau đây Chu Nguyên có thể chống đỡ được, kẻo không chỉ sợ là phải thất bại trong gang tấc.
Trên không vùng bình nguyên.
Chu Nguyên nhìn Pháp Vực trống trải trước mặt, thần sắc hơi ngưng lại, lẩm bẩm:
- Chạy rồi à?
Trong mắt hắn không khỏi hiện lên vẻ tiếc nuối. Hắn đã chờ tới cơ hội như lúc trước từ rất lâu rồi, không ngờ vẫn không thể được toại nguyện. Tên Triệu Mục Thần này quả là khó chơi.
Pháp Vực nửa trượng quanh người Chu Nguyên bắt đầu tiêu tan. Dù sao để sử dụng Thiên Tru Thánh Văn thì cần tiêu hao quá nhiều nguyên khí, dù cho nội tình nguyên khí của Chu Nguyên đạt tới hơn chín ngàn vạn viên cũng khó có thể duy trì trong thời gian dài.
Chu Nguyên cúi đầu, nhìn vào một chỗ trên bình nguyên ở xa xa, chỉ thấy hư không ở nơi đó gợn sóng, một thân ảnh trầm thấp chậm rãi đi ra từ trong đó.
Chính là Triệu Mục Thần!
Ánh mắt hai người va chạm, mùi thuốc súng quanh quẩn.
Triệu Mục Thần không nói nhảm nửa câu, hắn trực tiếp ngồi xuống, nguyên khí giữa thiên địa bắt đầu sôi trào, bóng đen cự thú thần bí kia lại xuất hiện sau lưng. Mà lúc này, hình dáng của con cự thú này lại trở nên rõ ràng thêm một chút.
Một luồng áp lực không hiểu bắt đầu tràn ngập khắp thiên địa.
Là Thao Chi khí vận của Triệu Mục Thần.
Chu Nguyên nhìn chăm chú bóng đen cự thú thần bí kia, lông mày chợt hơi nhíu lại. Không biết vì sao, hắn cảm thấy một cảm giác quen thuộc đến từ cái bóng này.
Thứ đồ này…
Sao có hình dạng giống như… Thôn Thôn sau khi đã biến thân?