Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1061 - Chương 1060: Pháp Vực Thiên Tru.

Chưa xác định
Chương 1060: Pháp Vực Thiên Tru.

Trong khoảng khắc khi đóa hoa sen rực rỡ kia lại nở rộ trên mi tâm Triệu Mục Thần, thì vô số người đứng xem ở nơi đây đều không khỏi đồng thời biến sắc.

- Lại là cái môn Nghịch Chuyển Thuật kia!

- Sao lại thế này? Chẳng lẽ môn Nghịch Chuyển Thuật này còn có thể chuyển dời cả vết thương do tự mình hại mình nữa sao?

- Chưa từng nghe nói tới Nghịch Chuyển Thuật của Vạn Tổ Vực lại bá đạo đến mức này!

- …

Dưới tinh không, vô số tiếng bàn luận xôn xao vang lên. Nếu như ngay cả vết thương do chính mình gây ra cho mình mà cũng có thể chuyển dời sang người đối thủ, thì môn Nghịch Chuyển Thuật này quá kinh khủng rồi, thậm chí đã không chỉ còn ở đẳng cáp tiểu thánh thuật nữa!

Dù nói đây là Thánh Nguyên thuật chân chính cũng không ngoa!

Trong vô số những ánh mắt kinh hãi ấy, Triệu Mục Thần vẫn bị đại kích đính tại trên mặt đất, ánh mắt quỷ dị tập trung nhìn vào Chu Nguyên đang ở trên hư không nơi xa, cuối cùng ấn pháp trên tay cũng đã hoàn thành.

Nghịch Chuyển Thuật, sinh ra!

Tựa như một luồng ba động thần bí đột nhiên sinh ra trong thiên địa.

Con ngươi Chu Nguyên không khỏi co rút lại, đề phòng toàn thân. Nghịch Chuyển Thuật của tên Triệu Mục Thần này quả thật là quá quỷ dị. Lúc trước, cũng vì trúng phải chiêu này mà Võ Dao cùng Tô Ấu Vi mới bị giam cầm trong phong ấn, nay còn chưa thoát ra được.

Chỉ là, khi Nghịch Chuyển Thuật đã khởi động được một lúc, Chu Nguyên cũng đề phòng được một lúc, nhưng lại chưa phát hiện ra trên thân mình đột nhiên xuất hiện vết thương nào cả.

Mà vô số ánh mắt của người đang quan sát trận đấu cũng nổi lên nỗi nghi hoặc.

- Sao vậy? Nghịch Chuyển Thuật thất bại rồi à?

Lúc trước, ngay khi bị trúng chiêu, thì trên thân thể hai người Võ Dao cùng Tô Ấu Vi lập tức xuất hiện vết thương cơ mà.

- Phốc.

Triệu Mục Thần phun ra một bọt máu từ trong miệng, sau đó chậm rãi rút cây đại kích đang ghim trước ngực ra khỏi cơ thể, lảo đảo đứng dậy, nói:

- Ngươi đánh giá quá cao môn Nghịch Chuyển Thuật này rồi. Nếu là vết thương do tự mình gây ra thì không thể chuyển dời lên người đối thủ được.

Chu Nguyên nghe vậy, hai mắt không khỏi híp lại. Nếu đã vậy, vậy vì sao lúc trước tên này lại đột nhiên đâm mình một cái làm gì? Trước đó bị đánh choáng, não hỏng rồi à?

Dường như hiểu rõ nỗi nghi hoặc của Chu Nguyên, Triệu Mục Thần cười khẽ một tiếng, nói:

- Mặc dù tự mình hại mình sẽ chẳng thể chuyển sang cho đối thủ… Thế nhưng, ta tự mình hại mình, vốn cũng không phải vì mục đích này, mà là vì… phong ấn!

Nghe vậy, sắc mặt Chu Nguyên không khỏi biến đổi, thân hình nhanh chóng lùi lại.

Chỉ tiếc, trong nháy mắt khi hắn vừa động thân, hư không xung quanh lập tức dập dờn, một đóa Thánh Liên nở rộ ra dưới chân hắn, khiến cho thân hình hắn vốn đang di động đột nhiên cứng đờ lại.

- Ồ!!!

Giữa thiên địa lập tức vang lên vô số âm thanh xôn xao.

Không ít người không khỏi lắc đầu, Chu Nguyên cẩn thận đến mấy, cuối cùng vẫn trúng chiêu rồi…

Bây giờ hắn cũng bị phong ấn lại rồi, tựa như cá thịt trên thớt gỗ, chỉ có thể để mặc kẻ cầm dao là Triệu Mục Thần tùy ý xử lý.

Đáng tiếc… Mặc dù nội tình nguyên khí của Chu Nguyên gần như sáng tạo ra một kỳ tích mới trong Hỗn Nguyên Thiên, nhưng cuối cùng vẫn bại dưới tay Triệu Mục Thần. Vị Vương giả xưng bá Thần Phủ cảnh nhiều năm của Hỗn Nguyên Thiên này quả là không đơn giản…

Phía bên Thiên Uyên Vực, sắc mặt đám người Diệp Băng Lăng, Y Thu Thủy lập tức trắng bệch như tờ giấy. Có thể nói đòn phong ấn Thánh Liên này còn đáng sợ hơn nhiều so với môn Nghịch Chuyển Thuật kia. Bởi vì dù có trúng Nghịch Chuyển Thuật bị thương, nhưng ít ra còn có thể di chuyển được, mà một khi bị trúng phong ấn, thì gần như là chẳng còn đường thoát nào nữa.

Vết xe đổ của Võ Dao cùng Tô Ấu Vi vẫn còn tại đó kìa!

Về phần đội ngũ Vạn Tổ Vực mà Liễu Thanh Thục đang là kẻ cầm đầu thì hớn hở ra mặt. Chu Nguyên đã bị Thánh Liên giam cầm rồi, có thể coi cuộc đấu này đã đến hồi kết thúc.

- Ta nói rồi, không ai có thể rung chuyển được địa vị của đại sư huynh! Mặc cho Chu Nguyên ngươi có nội tình nguyên khí hơn 99 triệu thì đã sao? Vẫn cứ chỉ là một hòn đá đặt chân của sư huynh mà thôi! -Liễu Thanh Thục cảm thấy cực kỳ khoái trá.

Viên Côn lắc đầu, trên gương mặt mập mạp hiện rõ vẻ tiếc nuối. Thật ra trong lòng hắn cũng rất hi vọng là Chu Nguyên có thể đánh đổ được Triệu Mục Thần. Hắn mong thế cũng không phải bởi vì hắn có thù oán gì với Triệu Mục Thần, mà chỉ đơn giản là vì không muốn Triệu Mục Thần cứ ngồi mãi trên đầu mình như vậy thôi.

Trên dung nhan thanh lãnh của Cửu Cung cũng hơi hiện lên vẻ phức tạp. Từ lúc mới đầu, nàng còn chưa từng cảm thấy rằng Chu Nguyên có thể có tư cách sánh ngang cùng Triệu Mục Thần. Nhưng trải qua cuộc đại chiến hôm nay, tuy rằng cuối cùng kết cục vẫn là Chu Nguyên bại trân, nhưng thật ra việc có thể khiến cho Triệu Mục Thần chật vật như vậy thì cũng đủ để chứng tỏ năng lực mạnh mẽ của Chu Nguyên.

- Sau ngày hôm nay, ngươi sẽ trở thành kẻ đứng trên vạn người, chỉ dưới một người Triệu Mục Thần mà thôi!

Trên thân thể Triệu Mục Thần lấp lóe huyền quang, máu thịt đang ngọ nguậy, tự động chữa trị.

Thân hình hắn đạp không bay lên, chầm chậm bay về phía Chu Nguyên đang bị giam cầm trong Thánh Liên.

Hắn tới gần Thánh Liên, cười nhạt nói:

- Nghịch Chuyển Thuật là môn Tiểu Thánh Thuật cực kỳ nổi tiếng của Vạn Tổ Vực ta. Nhưng từ đầu đến giờ tất cả các ngươi đều nhầm lẫn rồi. Môn Nguyên thuật mà ta đang sử dụng này, có thên là Thánh Liên Nghịch Chuyển Thuật… Đây là môn Nguyên thuật do đích thân Đại Tôn sáng tạo ra cho riêng ta. Trong Thánh Liên có một tia lực lượng của Pháp Vực, nếu muốn đối kháng thì cũng chỉ có cách dùng lực lượng của Pháp Vực. Thế nên đối với những người mà tu vi chỉ ở dưới mức Thiên Dương cảnh thì cơ hồ là không thể phá giải.

Mà cường giả Thiên Dương cảnh thì có thể dựa vào nguyên khí tự thân vô cùng mạnh mẽ của mình để tránh thoát ra. Đương nhiên, đó là với điều kiện Triệu Mục Thần vẫn còn ở cảnh giới Thần Phủ. Một khi hắn đột phá lên Thiên Dương cảnh, thì một khi thi triển ra thuật này, cũng sẽ đủ để khiến cho vô số cường giả Thiên Dương phải cúi đầu.

- Bây giờ… cứ cắn nuốt khí vận của ngươi đã nhỉ. Dù sao là tự đưa tặng tới cửa, sao có thể không tiếp nhận đây?

Triệu Mục Thần cười khẽ một tiếng, trong mắt lại chẳng có chút ý cười, chỉ toàn hờ hững cùng lạnh lẽo.

Hai tay của hắn bắt đầu kết ấn.

Ông!

Nguyên khí trong thiên địa bắt đầu gào thét, bóng đen có hình dáng tựa như một con cự thú thần bí kia lại dần hiển hiện sau lưng Triệu Mục Thần.

Triệu Mục Thần bắt đầu chuẩn bị cắn nuốt khí vận của Chu Nguyên!

- Đồ tặng tới cửa, chưa kiểm tra mà đã muốn dùng ngay, ngươi không sợ có độc à?

Vào đúng lúc này, một âm thanh trầm thấp vang lên.

Con ngươi Triệu Mục Thần không khỏi co rút lại. Bởi vì lúc này, hắn nhìn thấy, tại bên trong phong ấn Thánh Liên kia, Chu Nguyên đang chậm rãi ngẩng đầu lên, trên mặt lộ rõ vẻ mỉa mai, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hắn.

- Ngươi không hề bị phong ấn? Sao lại vậy được?! -Đến lúc này, dù là người vốn bình tĩnh như Triệu Mục Thần cũng không khỏi kinh hãi hô lên.

Từ trong thân thể Chu Nguyên đột nhiên tỏa ra một luồng lực lượng thần dị. Lực lượng kia khiến cho hư không vặn vẹo, tạo thành một vòng tròn vô hình chỉ chừng nửa trượng xung quanh người hắn.

Tựa như… một cái Pháp Vực không đến nửa trượng!

Chỉ là cái Pháp Vực này không dcó được lực lượng hủy thiên diệt địa như các Pháp Vực chân chính kia, nhưng ba động mà nó tỏa ra lại là giống nhau.

- Lực lượng Pháp Vực?! -Rốt cuộc Triệu Mục Thần cũng phát hiện ra luồng lực lượng huyền diệu đang tỏa ra từ trong người Chu Nguyên là gì. Hắn cũng không hề lạ lẫm với loại lực lượng này, bởi vì trong quang ấn Thánh Liên nơi mi tâm của hắn cũng đang chứa đựng loại lực lượng tương tự như thế!

Chỉ là một chút lực lượng Pháp Vực mà hắn cất giấu trong Thánh Liên cũng chẳng đủ để hình thành một cái Tiểu Pháp Vực cỡ nữa trượng như của Chu Nguyên thế này!

Hư không quanh thân Chu Nguyên bắt đầu vặn vẹo kịch liệt, không gian bắt đầu sụp đổ thành lỗ đen, Thánh Liên dưới chân hắn cũng không thể gánh chịu được nguồn lực lượng này, nhanh chóng vỡ tan ra, hóa thành điểm sáng bay đầy trời.

Lông tơ toàn thân Triệu Mục Thần đột nhiên dựng đứng lên. Mặc dù hắn không hiểu vì sao Chu Nguyên lại có thể dựng ra được một Pháp Vực chừng nửa trượng thế này, nhưng giờ khắc này, hắn lại có thể cảm nhận được một luồng ba động cực kỳ đáng sợ đang nảy sinh. Thế là hắn quả quyết thu lại khí vận của mình, thân hình nhanh chóng lui lại.

Rõ ràng đây là cái bẫy mà Chu Nguyên đặt ra để dụ hắn tới gần!

- Nếu đã tới đây, thì còn đi làm gì nữa?!

Chu Nguyên mỉm cười, bước ra một bước, thân hình đã xuất hiện ở trước mặt Triệu Mục Thần, hắn mở bàn tay ra, nói khẽ:

- Ngươi mời ta thưởng thức phong ấn Thánh Liên của ngươi, vậy bây giờ có qua có lại, ngươi cũng thử một chút lực lượng của “người bạn cũ” này của ta đi chứ?

Lòng bàn tay Chu Nguyên xoay tròn, Pháp Vực nửa trượng cũng dần bao trùm lấy thân thể Triệu Mục Thần.

Cùng lúc đó, một âm thanh nhỏ nhẹ vang lên:

- Thiên Tri Thánh Văn chi…

- Thiên Tru… Pháp Vực!

(1) chi: thường đi kèm sau một cụm từ đóng vai trò là tính từ trong câu. Ví dụ Thao chi khí vận: khí vận có thuộc tính của thần thú Thao Thiết.

Bình Luận (0)
Comment