Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1083 - Chương 1082: Tụ Tập

Chưa xác định
Chương 1082: Tụ tập

Tần Liên đến đây với khí thế hung hãn, lại đột nhiên nói ra một câu như vậy, khiến cho Chu Nguyên không khỏi có chút ngạc nhiên. Lúc đầu hắn vốn cho rằng Tần Liên tới chỗ mình là để tìm lại mặt mũi cho các đệ tử Thiên Linh Tông, đè ép một chút kẻ tổng các chủ đang ở đầu sóng ngọn gió là hắn nữa cơ.

Trong sự kinh ngạc của Chu Nguyên, dường như Tần Liên cũng hiểu rõ ý nghĩ trong lòng hắn, đôi mi như kiếm hơi giương lên, nói:

- Yên tâm đi, ta còn chưa đến mức nhỏ mọn như vậy. Với chất lượng của thế hệ Thần Phủ cảnh năm nay, nếu như không có ngươi đứng ra ngăn cơn sóng dữ, thì chỉ sợ là mặt mũi Thiên Uyên Vực ta đã bị giẫm xuống đống bùn nhão mất rồi.

- So sánh với hậu quả thanh danh của toàn Thiên Uyên Vực bị hủy diệt, thì việc ngươi áp chế thế hệ Thần Phủ cảnh năm nay của Thiên Linh Tông lại chẳng đáng vào đâu. Nói chung cũng chỉ là vì đám đệ tử bên ta phế vật vô năng mà thôi.

Nói tới đây, đôi mắt đẹp như kiếm kia của nàng lại nhìn về phía đám người Lữ Tiêu.

Đối mặt với thái độ không chút lưu tình ngay cả với người mình của Tần Liên, Chu Nguyên cũng không biết nói gì, chỉ có thể cười gượng một tiếng.

- Chỉ là…

Tần Liên hơi dừng một chút, lại nói tiếp:

- Đám người Lữ Tiêu vô dụng, cũng không thể hiện rằng tất cả người Thiên Linh Tông ta đều vô dụng. Thiên Dương bảng mới thực sự là nơi tàng long ngọa hổ. Ta rất chờ mong, xem đến lúc ngươi đột phá lên Thiên Dương thì liệu còn có thể khiến cho cái đầm sâu này nổi lên sóng gió nữa hay không.

- Lời cuối cùng, nếu như ngươi thật sự muốn tham gia vào trong trận chiến này, thì cứ mạnh dạn đến khu vực do ta quản lý. Ta sẽ cẩn thậm trông nom ngươi.

Sau Đại hội Cửu Vực, tên tuổi Chu Nguyên đã vang danh toàn Hỗn Nguyên Thiên. Cái giá phải trả là một vài kẻ có ý đồ xấu sẽ chú ý đặc biệt tới hắn. Nếu như trong thời điểm bình thường thì còn không đáng chú ý, nhưung bây giờ là thời kỳ chiến tranh, khó tránh khỏi khả năng là các cường giả Thiên Dương của năm đại thế lực đỉnh tiêm kia sẽ tìm cơ hội hạ sát thủ với hắn.

Tuy rằng bây giờ Chu Nguyên đã là người mạnh nhất trong Thần Phủ cảnh, nhưng khi đột phá lên Thiên Dương thì hắn cũng chỉ là Thiên Dương sơ kỳ mà thôi. Phải đối mặt với các cường giả Thiên Dương cảnh hậu kỳ, thậm chí chỉ là những Thiên Dương cảnh hậu kỳ chưa từng được lên Thiên Dương bảng, thì cũng sẽ là một việc nguy hiểm đối với Chu Nguyên.

Thế nên lời đề nghị này của Tần Liên là thực sự suy nghĩ cho Chu Nguyên.

Đối mặt với thiện ý đến từ Tần Liên, Chu Nguyên cười cười, nói:

- Nếu như đến lúc đó mà gặp phải vấn đề, ta nhất định sẽ cầu viện trưởng lão Tần Liên.

Tần Liên nhìn chằm chằm Chu Nguyên một lúc, cảm nhận một chút khách sáo trong lời nói của hắn, trong lòng không khỏi lắc đầu. Nàng cho rằng Chu Nguyên vẫn còn đang đắm chìm trong sự kiêu ngạo khi trở thành người mạnh nhất của Thần Phủ cảnh, không muốn hạ thấp mặt mũi đi làm chân chạy cho người ta. Nhưng hắn lại làm sao biết được, nước* ở Thiên Dương cảnh này còn sâu hơn nhiều so với Thần Phủ cảnh.

*nước sâu: hình ảnh ẩn dụ, chỉ những việc phức tạp, khó khăn, một khi vướng phải như rơi vào trong đầm nước sâu, không thể thoát ra được.

Thôi được, để tên tiểu tử này ăn phải chút khổ sở, để hắn hiểu dù thiên phú của mình có cao tới đâu, nhưng trong khoảng thời gian mới vào Thiên Dương cảnh này, vẫn cần biết điều ẩn nhẫn một đoạn thời gian. Đợi đến lúc nào đặt chân vào được Thiên Dương cảnh hậu kỳ, thì mới có thể lại tỏa ra ánh sáng bản thân.

Thế là Tần Liên không nói thêm gì nữa. Bản thân nàng vốn là người kiêu ngạo, lần này thể hiện ra thiện ý với Chu Nguyên cũng là vì hắn giúp Thiên Uyên Vực tranh được mặt mũi trong Đại hội Cửu Vực lần này. Nếu như Chu Nguyên đã không muốn nhận ý tốt, vậy nàng cũng không cần thiết phải khuyên bảo thêm gì nữa.

Thế là Tần Liên nghiêng đầu, ra hiệu cho người phía sau đi sang một bên.

Chu Nguyên cũng quay đầu lại, phóng tầm mắt nhìn vô số bóng người đang tới từ bốn phương tám hướng, cảm nhận khí tức chiến tranh đang tràn ngập khắp thiên địa kia, trong đôi mắt hiện lên suy nghĩ sâu xa. Nhìn từ một góc độ nào đó, thì những người đang tới đây tham gia chiến đấu, cũng là đang chiến đấu vì mục đích của hắn.

Bởi vì chỉ khi đánh bại được năm đại thế lực đỉnh tiêm kia, thì Vạn Tổ Vực mới có thể giao ra Tổ Long Đăng.

Theo thời gian trôi qua, bầu không khí trên đảo càng ngày càng sôi trào.

Thỉnh thoảng lại có một vài vị cường giả Thiên Dương cảnh có thanh danh rất lớn xuất hiện, khiến cho đám người lại hơi xôn xao một chút.

Trong số những người đó, không thể nghi ngờ là Tần Liên là người sáng chói nhất. Rất nhiều người đều nhìn về phía nàng với vẻ kính sợ. Thậm chí một vài cường giả Nguyên Anh cũng thỉnh thoảng quay đầu nhìn tới, trong mắt không che giấu vẻ tán thưởng.

Ngoại trừ Tần Liên, Chu Nguyên cũng gặp được một vài nhân vật nổi danh khác.

Hắn nhìn về phía bên phải, ở nơi đó là nơi tụ tập của các cường giả đến từ Bạch tộc. Đứng ở phía trước của nhóm người này là một người thanh niên tóc trắng, khuôn mặt có vẻ tái nhợt, trên mặt luôn treo nụ cười làm người ta sợ hãi, toàn thân liên tục tỏa ra uy áp kinh người.

Đó là Bạch Vũ, là người cùng thế hệ với Tần Liên, bây giờ xếp hạng thứ mười lăm trên Thiên Dương bảng, thực lực cũng cực kỳ mạnh mẽ.

Ở cách chỗ của Bạch Vũ không xa, có một tên thanh niên với vóc người cường tránh đang đứng khoanh tay trước ngực, hai mắt tên thanh niên tựa như hai viên tinh thạch, phun trào huyền quang. Đây là Biên Bất Cập của Huyền Tinh tộc, xếp thứ 19 trên Thiên Dương bảng.

Ở chỗ càng xa hơn, có một cô gái với thân hình mảnh dẻ như lá liễu, thần thái dịu dàng động lòng người đang đứng, đó là Mộc U Lan của Mộc tộc, xếp thứ 23 trên Thiên Dương bảng.

Ngoại trừ bốn người nổi bật nhất này, còn có thêm không ít Thiên Dương cảnh tỏa ra uy áp mạnh mẽ. Trong đó thậm chí còn có những người nổi danh trên Thiên Dương bảng. Từ điểm này có thể nhìn ra đội ngũ Thiên Dương cảnh cảu Thiên Uyên Vực mạnh hơn rất nhiều so với Thần Phủ cảnh.

Điều này cũng khá bình thường, bởi vì đa phần những Thiên Dương cảnh này đều là người của thời kỳ khi Thiên Uyên Vực còn chưa từng bị sa sút.

Dưới ảnh hưởng uy áp của những cường giả Thiên Dương cảnh này, các Thần Phủ cảnh trên đâỏ không khỏi rung lẩy bẩy, có vẻ nhỏ yếu không đáng chú ý.

Mặc dù trước đó tên Lý Thanh Nhạc kia nói có chút khó nghe, nhưng đúng là không thể phủ nhận rằng trong trận chiến tranh này, Thiên Dương cảnh mới là chủ lực giao chiến chân chính của hai bên. Mà Thần Phủ cảnh thì chỉ có thể đứng ở bên cạnh giúp đỡ, trợ công một chút…

Ông!

Tại lúc trong lòng Chu Nguyên còn đang cảm thán, thì chợt trên hư không truyền tới từng đợt ba động nguyên khí. Ngay sau đó, năm bóng người đạp không mà ra, cùng lúc đó, toàn bộ thiên địa đều bị bao phủ trong một loại khí tức bao la không cách nào hình dung được. Dưới ảnh hưởng đó, toàn bộ hòn đảo lập tức trở nên yên tĩnh như tờ.

Đừng nói là Thiên Dương cảnh, ngay cả các trưởng lão Nguyên Anh cảnh đứng phía trước cũng nghiêm sắc mặt, khôm mình hành lễ với năm bóng người trên hư không:

- Bái kiến năm vị Nguyên lão.

Vố số người cũng cúi mình hô theo:

- Bái kiến Nguyên lão!

Năm người vừa xuất hiện chính là năm vị Nguyên lão.

Ánh mắt Si Tinh đảo qua vô số thân ảnh phía dưới, nhẹ nhàng gật đầu, nói:

- Chắc hẳn mọi người cũng biết, vừa rồi Tam Sơn minh, Xích Vân kiếm phái, Long Cổ Cung cùng hai thế lực đỉnh tiêm khác đã tuyên chiến với Thiên Uyên Vực ta. Thiên Uyên Vực ta thân là một trong Cửu Vực, không thể bỏ qua cho hành đông phạm thượng đó được.

- Trong trận chiến này, Thiên Uyên Vực ta ắt dốc sức mà chiến, khiến cho năm đại thế lực đỉnh tiêm kia phải trả giá nặng nề, cũng để từ nay về sau lại không người nào dám khinh thường Thiên Uyên Vực nữa!

Trong hòn đảo lơ lửng cũng lập tức bộc phát ra những tiếng hô như sấm:

- Dốc sức mà chiến!

- Dốc sức mà chiến!

- …

Nhưng trong đó cũng có không ít người lộ rõ vẻ lo lắng trên mặt. Bọn hắn cũng không lo lắng năm đại thế lực đỉnh tiêm kia, nhưng lại vô cùng kiêng kị cùng e ngại Vạn Tổ Vực đứng phía sau lưng bọn chúng. Mà đa phần những người này lại là các trưởng lão Nguyên Anh. Bởi vì chỉ đến tầng cấp như bọn hắn, thì mới biết được nguyên nhân càng sâu xa của trận chiến này.

Ánh mắt sắc bén của Si Tinh đã thu hết vẻ mắt lo lắng của những người này vào trong mắt. Thế là nàng bình tĩnh nói:

- Ngoại trừ việc thông báo chiến sự, ta còn muốn thông báo cho chư vị một chuyện.

Thế là trong vô số cái nhìn chăm chú kia, ngón tay thon dài của Chu Nguyên chỉ về hướng Chu Nguyên, nói:

- Chắc hẳn mọi người đã biết, ngôi vị thứ nhất của Đại hội Cửu Vực lần này đã được tổng các chủ Chu Nguyên của chúng ta đoạt được.

Nghe Si Tinh nói vậy, không ít ánh mắt nhìn về phía Chu Nguyên với ánh mắt sợ hãi thán phục.

Nhưng đối với các cường giả Nguyên Anh thì đây chẳng có gì đáng để ý tới. Bởi vì cái chức vị thứ nhất Đại hội Cửu Vực này chẳng giúp ích được gì cho trân chiến sắp tới này.

Tiếp đó, âm thanh của Si Tinh lại vang lên, quanh quẩn bên tai mỗi người.

- Ta muốn công bố một thân phận khác của Chu Nguyên… Hắn… chính là vị đệ tử thân truyền thứ ba của Thương Uyên Đại Tôn.

Lời nói của Si Tinh tựa như một hòn đá nặng, rơi vào trong mặt hồ bình tĩnh, khuấy đảo lên ngàn cơn sóng.

Vố số người ở phía dưới không khỏi chấn động.

Trên mặt những cường giả Nguyên Anh kia cũng hiện lên vẻ khó có thể tin.

Tần Liên cũng kinh ngạc quay đầu, nhìn qua vẻ mặt bình tĩnh kia của Chu Nguyên, bờ môi hơi hơi nhếch lên.

Mấy người Y Thu Thủy, Diệp Băng Lăng, Lữ Tiêu bên canh Chu Nguyên cũng trợn mắt há hốc mồm nhìn sang hắn.

Bọn hắn vừa nghe thấy cái gì vậy?!

Chu Nguyên, lại là vị đệ tử thân truyền thứ ba của Thương Uyên Đại Tôn?!!

Bình Luận (0)
Comment