Uy áp nguyên khí cường hãn tràn ra từ trong cơ thể Chu Nguyên, quét ngang cả đại điện. Dưới uy áp ấy, toàn bộ đại điện đều trở nên yên tĩnh lại.
Tất cả mọi người đều lộ rõ vẻ chấn động trên mặt.
Bao gồm cả ba vị cường giả Nguyên Anh cũng với bốn người Tần Liên, Bạch Vũ, …
Nội tình nguyên khí 1,5 tỷ!
Nếu như là nội tình nguyên khí ở trường hợp bình thường, thì chẳng có mấy ai phải kinh ngạc sững sờ như vậy. Nhưng nội tình nguyên khí ấy lại xuất hiện trên một người mà vừa mới đột phá lên Thiên Dương cảnh cách đây ba bốn tháng mà thôi, vậy thì quả là có chút kinh khủng…
Phải biết, ngay cả người cũng có Lưu Ly Thiên Dương như Mộc U Lan, thì khi đạt tới Thiên Dương cảnh hậu kì thì nội tình nguyên khí của nàng cũng chỉ ở mức 1,6 tỷ mà thôi!
Với nội tình nguyên khí như vậy, đã đủ khiến nàng được đề danh trên Thiên Dương bảng, đồng thời đứng vào hàng ngũ nhân tài kiệt xuất của Thiên Dương cảnh của Thiên Uyên Vực!
Thế mà bây giờ, Chu Nguyên, khi vừa mới vào Thiên Dương chưa được bao lâu, lại đã có nội tình nguyên khí tiếp cận với người phải khổ tu tích lũy nhiều năm như Mộc U Lan, thì mới thấy việc này kinh khủng tới mức nào!
Ngay cả mấy người Tần Liên cũng phải khiếp sợ, chứ đừng nói chi là những Thiên Dương cảnh khác kia.
Cả đám trợn mắt há hốc mồm nhìn thân ảnh Chu Nguyên. Giờ khắc này, cuối cùng bọn hắn cũng hiểu thế nào là “người không giống với người” rồi… Đem so sánh với Chu Nguyên thì bọn hắn chỉ nhỏ bé như hạt bụi thôi. Có lẽ đây chính là nguyên nhân mà hắn được Đại Tôn lựa chọn làm đệ tử thân truyền sao?
Thế là một vài Thiên Dương cảnh vẫn luôn mang tâm ghen ghét không cam lòng, khi nhìn thấy cảnh này thì cũng triệt để chán nản đi.
Trong đại điện yên tĩnh lại thật lâu, bầu không khí có vẻ kiềm chế.
Vẻ mặt Chu Nguyên bình thản, uy áp nguyên khí bộc phát ra từ cơ thể dần nhạt đi, vầng mặt trời sau lưng cũng biến mất theo, hắn mở miệng nói:
- Nếu giờ còn có người vẫn có ý kiến với việc ta chiếm cứ vị trí thứ năm kia, thì cứ việc nói ra.
Tất cả đều lặng ngắt như tờ.
Chu Nguyên thấy thế, thản nhiên nói:
- Nếu đã không có ý kiến, vậy liền đi làm chuyện cần làm đi! Ta không phản đối việc các ngươi chất vấn ta, nhưng nếu các ngươi chỉ là kẻ chỉ biết dùng miệng lưỡi để chất vất, thì Thiên Uyên Vực ta cũng không cần loại người như vậy!
Lời nói lộ rõ ý lạnh, khiến cho không ít Thiên Dương cảnh ở đây run lên trong lòng.
Sau khi bớt đi cảm xúc ghen ghét không cam lòng kia, thì đám người cũng triệt để tỉnh táo lại. Bây giờ thân phân của Chu Nguyên trong Thiên Uyên Vực là không hề tầm thường. Ngay cả các trưởng lão cũng phải tỏ vẻ khách khí với hắn. Bây giờ mà đắc tội vị này, chỉ sợ sẽ không có kết cục tốt lành gì.
Thế là, không biết là ai đi đầu, đám cường giả Thiên Dương cảnh mà trước đó còn kiêu căng kiệt ngạo, nay đều cúi đầu, lục tục rời khỏi đại điện.
- Hai người các ngươi thì sao?
Chu Nguyên chuyển mắt nhìn Vương Bình cùng Lục Bình, nhàn nhạt nói:
- Nếu còn không cam tâm, thì ta có thể cho các ngươi cơ hội được khiêu chiến công bằng.
Vương Bình cùng Lục Bình liếc nhau, gượng cười. Sự kiêu ngạo lúc trước đã bị ua áp từ 1,5 tỷ nguyên khí của Chu Nguyên chấn cho tan sạch sành sanh. Thế nên bọn họ cũng chỉ khom người ôm quyền với hắn, sau đó quay người rời đi.
Thấy đám Thiên Dương đã làm ầm ĩ suốt một tháng trười này cuối cùng cũng chịu an phận lại, ba vị trưởng lão Nguyên Anh thở phào một hơi, sau đó gật đầu ra hiệu với Chu Nguyên, thân ảnh dần dần tiêu tán.
Chu Nguyên lại quay đầu nhìn người Tần Liên, Bạch Vũ, bình tĩnh nói:
- Các vị vất vả rồi.
Tần Liên, Mộc U Lan lúc này cũng khôi phục lại, bước nhanh tới, vội hỏi:
- Nguyên khí này của cậu là…?
Các nàng phát hiện hiện tại nguyên khí của Chu Nguyên lại đang bắt đầu yếu bớt đi.
- Cũng không phải là do tự thân ta tu luyện được, là mượn trợ giúp của ngoại vật, nên chỉ có thể duy trì trong một đoạn thời gian. Nhưng ta cảm thấy thế cũng đủ để ứng phó cuộc tỷ thí tranh kỳ vật lần này rồi. -Chu Nguyên cười cười, cũng không giấu diếm.
Tần Liên, Mộc U Lan nghe vậy, thở dài một hơi. Đặc biệt là Mộc U Lan, lúc này mới cảm thấy nhẹ nhàng hơn chút. Chứ nếu thật là Chu Nguyên vừa tu luyện chưa được bao lâu đã có nội tình 1,5 tỷ nguyên khí, thì nàng, khi phải vất vả tích lũy bao năm mới đạt tới nội tình 1,6 tỷ nguyên khí, thật sự phải hoài nghi thật ra mình là phế vật.
- Ha ha, xem ra Đại Tôn thật chiếu cố Tiểu Nguyên lão Chu Nguyên, để lại cho ngài không ít đồ tốt đâu. Chỉ là không biết là việc mượn nhờ đồ vật bên ngoài để tăng lên nguyên khí thì liệu có ổn định hay không đây? -Đột nhiên có tiếng cười truyền đến từ phía sau, chính là Bạch Vũ.
Chu Nguyên lườm tên Bạch Vũ này một cái. Đừng nhìn tên này lúc nào nói chuyện cũng cười híp mắt, nhưng ngữ khí lại luôn là âm dương quái khí. Nhưng vậy cũng là bình thường, bởi vì kể từ khi thân phận đệ tử thân truyền của Thương Uyên Đại Tôn được công bố thì Chu Nguyên vẫn thường nghe thấy ngữ khí như vậy từ người khác. Hiển nhiên, tên Bạch Vũ này cũng rất có ý kiến với thân phận của Chu Nguyên. Hơn nữa có lẽ là sự không cam lòng của hắn còn nhiều hơn so với các Thiên Dương cảnh khác. Bởi vì hắn dù gì cũng là nhân tài kiệt xuất của Thiên Dương cảnh của Thiên Uyên Vực, nếu nói trong Thiên Dương cảnh có ai có thể được Đại Tôn chọn trúng thì hắn chính là một trong những người có khả năng nhất…
- Liệu có ổn định hay không, thì ta cũng không cần phải giải thích với ngươi. Nếu ngươi vẫn còn có ý kiến về vấn đề này, thì có thể đi tìm tông chủ Huyền Côn. -Chu Nguyên ôn hòa nói.
Dáng tươi cười trên mặt Bạch Vũ cứng đờ lại. Cảm nhận sự sắc bén trong lời nói của Chu Nguyên, trong lòng hắn dâng lên cơn giận. Hắn thấy nếu không phải là có thân phận đệ tử thân truyền của Đại Tôn làm lá chắn thì kẻ đứng trước mặt mình này lấy đâu ra tư cách để đứng ngang với mình?
- TIểu Nguyên lão cũng đừng tức giận. Ta cũng là vì suy nghĩ cho mặt mũi Thiên Uyên Vực ta thôi. Dù sao trong trận đấu sắp tới đây, chúng ta phải thắng lấy ba trận. Nếu như đến lúc bên ngài xảy ra ngoài ý muốn, thì sẽ tạo thành áp lực thật lớn cho chúng ta. -Bạch Vũ thản nhiên nói.
Chu Nguyên gật đầu nói:
- Đến lúc thi đấu, ta biểu hiện như thế nào là việc của chính ta. Chỉ cần ngươi cam đoạn nhiệm vụ tự hoàn thành tốt là đủ.
Đối mặt với lời nói luôn mang theo tư thái tựa như ở trên cao nhìn xuống này, Bạch Vũ thầm giận trong lòng, nắm đấm giấu trong tay áo nắm chặt lại, nhưng cuối cùng vẫn nhận nhịn lại, cười lạnh nói:
- Vậy ta cũng rửa mắt mà chờ, hy vọng đến lúc lên trận Tiểu Nguyên lão chớ có làm mất mặt Đại Tôn mới tốt!