Khu vực biên cảnh phía bắc của Thiên Uyên Vực.
Phong Vũ thành.
Tòa thành thị nằm ở gần Phong Vũ Hồ, nên mới có cái tên này. Trước đây, nơi đây cũng không phải là một tòa thành quá nổi tiếng, nhưng lần này, bởi vì song tháp chi tranh xuất hiện, nên nơi này lại trở nên tấp nập lên, rất nhiều thế lực từ các nơi đều hội tụ về đây.
Lúc này thế cục của toàn thành này tựa như mưa gió phun trào, ngược lại là xứng với cái tên của nó.
Thiên Uyên Vực cũng đã phái trọng binh tới đây canh giữ để đảm bảo trật tự.
Thế nhưng ngược đời là, người của các thế lực ngoại lai thì rất tuân theo quy củ, cũng không hề gây ra chuyện gì quá lớn, nhưng nội bộ Thiên Uyên Vực lại thường xuyên xuất hiện rung chuyển cùng cãi lộn, không ít lần làm trò cười trước mặt thế lực các nơi.
Mà nguyên do chính của mọi cãi lộn lại là vì sự tham gia của Chu Nguyên trong song tháp chi tranh.
Đại đa số người gây chuyện đều là những cường giả Thiên Dương cảnh có uy tín lâu năm tại Thiên Uyên Vực. Bọn hắn có tư lịch dày dạn hơn so với thế hệ nhân tài mới nổi của Chu Nguyên, thế nên tư thái cũng thường là tiền bối nhìn hậu bối. Tuy rằng biểu hiện của Chu Nguyên ở chiến trường Xích Vân châu rất kinh người, nhưng đa phần những người này lại chưa từng tham gia trực tiếp, nên khó tránh khỏi có chút nửa tin nửa ngờ, hoặc là nói bọn họ càng tin hơn là Chu Nguyên mượn nhờ lực lượng của Thiên Hỏa Thụ Vương mới có thể có thành tích như vậy…
Bởi vậy bọn hắn rất khẳng định rằng với thực lực Thiên Dương cảnh sơ kỳ thì Chu Nguyên khó có thể gánh vác trách nhiệm tham gia thi đấu tại song tháp được.
Nói cho cùng cũng là vì lòng tự trọng của mỗi người bọn họ không thể thừa nhận một người hậu bối, mới lên tới Thiên Dương cảnh chưa được bao lâu, vậy mà đã vượt qua bọn hắn, gánh vác trách nhiệm của Thiên Dương cảnh Thiên Uyên Vực…
Cũng bởi vậy mới dẫn tới đủ loại phản đối nổi lên, khiến cho suốt một tháng này xảy ra vô số chuyện, khiến cho người ngoài cười chê.
Tại một khu trang viên ở phía bắc Phong Vũ Thành.
Trong một tòa đại điện, tiếng ồn ào huyên náo cơ hồ muốn phá tan cả đỉnh điện.
Chỉ thấy trong đại điện tập hợp đông đảo nhân số, đầu người đen nghịt một mảnh. Cẩn thận kiểm tra ba động nguyên khí phát ra trên thân mỗi người, sẽ phát hiện toàn bộ những người ở đây đều là Thiên Dương cảnh.
Tại phía trên cùng đại điện, có ba vị cường giả Nguyên Anh đang ngồi. Nhưng lúc này ba người đều đang lộ vẻ mặt bất đắc dĩ, khi phải đối mặt với đám người đang xúc động phẫn nộ ở phía dưới.
Sự tình lần này khiến cho tầng lớp Thiên Dương cảnh của Thiên Uyên Vực xôn xao không nhỏ. Ngay cả năm vị Nguyên lão cũng không dám cưỡng chế quá mức, sợ làm cho lòng người rung động, thế là các vị ấy liền ném chuyện này cho các vị trưởng lão Nguyên Anh xử lý. Nhưng bọn hắn lại có thể xử lý thế nào đây?
Thật ra trong lòng của đông đảo trưởng lão Nguyên Anh cũng cảm thấy việc để Chu Nguyên chiếm lấy suất thứ năm trong danh sách tham dự song tháp chi tranh là rất không đáng tin cậy. Nhưng vì thân phận Chu Nguyên quá đặc thù, thế nên các trưởng lão cũng biết dù mình có biểu đạt suy nghĩ gì thì cũng khó có thể thay đổi được gì.
Ba vị trưởng lão Nguyên Anh liếc nhìn nhau, trong lòng âm thầm kêu khổ. Chỉ còn hai ngày nữa thôi là cuộc chiến ở Thiên Dương Tháp sẽ diễn ra rồi, nếu như bọn họ còn không tìm ra cách để lắng lại cơn phong ba này, một khi để chuyện ầm ĩ lên, không chỉ làm chi Thiên Uyên Vực mất hết mặt mũi trước sự chứng kiến của đông đảo thế lực Hỗn Nguyên Thiên, mà bản thân bọn họ cũng phải gánh chịu trách nhiệm làm việc vô năng trước năm vị Nguyên lão.
- Thưa ba vị trưởng lão, chỉ còn hai ngày nữa thôi là cuộc chiến tại Thiên Dương Tháp sẽ diễn ra. Trải qua quá trình bàn bạc, chúng ta đề cử sư huynh Vương Bình, hoặc sư tỷ Lục Bình cho vị trí thứ năm đại biểu Thiên Dương cảnh của Thiên Uyên Vực ta đi nghênh chiến! -Đột nhiên, một người nam tử trung niên đứng ra, lớn tiếng nói.
Người này vừa nói xong, lập tức có rất nhiều người phụ họa cùng.
Ba vị cường giả Nguyên Anh liếc nhìn nhau, lại quay đầu nhìn lại, chỉ thấy có một nam một nữ đang đứng ở phía trước nhất của đám người. Khí thế tỏa ra quanh thân hai người đều cực kì bất phàm. Dựa theo ba động nguyên khí trên người bọn họ thì hiển nhiên cả hai đều là cường giả Thiên Dương cảnh hậu kỳ đỉnh cao.
Mà hai người này cũng đúng là những thanh niên Thiên Dương cảnh tiêu biểu có thực lực rất gần với bốn người Tần Liên, nội tình nguyên khí của bọn hắn đều đạt tới cấp độ 1,3 tỷ!
Mà vị trí người tham dự thứ năm kia cũng vốn định lựa chọn một trong hai người bọn họ.
Chỉ là… chuyện này là do năm vị Nguyên lão quyết định, bây giờ các ngươi đề cử ra thì có tác dụng *ó gì?
Trong lúc ba vị trưởng lão Nguyên Anh còn đang chửi thầm trong lòng, thì ở một chỗ nào đó phía dưới, Tần Liên chợt vỗ tay chụp mạnh xuống bàn, tiếng vang quanh quẩn trong đại điện khiến cho đám người đang ồn ào cũng phải yên tĩnh lại. Thấy người đập bàn là Tần Liên, nhiều người không khỏi kính sợ nhìn sang, hiển nhiên uy vọng của Tần Liên tại Thiên Dương cảnh của Thiên Uyên Vực là rất cao.
Thậm chí, có thể nói sự tin phục của đông đảo Thiên Dương cảnh dành cho nàng còn cao hơn so với ba vị trưởng lão Nguyên Anh.
- Năm vị Nguyên lão đưa ra danh sách tham dự cuộc chiến tại Thiên Dương Tháp như vậy, hiển nhiên là vì có nguyên do của mình. Các ngượi làm loạn lâu như vậy rồi, cũng nên biết đủ rồi chứ? -Ánh mắt bén nhọn của Tần Liên liếc nhìn chung quanh, bất kể ai bị nàng nhìn tới đều không tự chủ quay đầu né tránh.
Bầu không khí trong đại sảnh trở nên kiềm chế hơn.
- Ha ha, ta lại thấy cũng không nên trách mọi người làm ầm ĩ. Dù sao tất cả chúng ta đều đang suy nghĩ cho TUv mà. -Lúc này, lại đột nhiên có một tiếng cười vang lên.
Tần Liên nhìn lại, đầu lông mày lập tức cau lại, bởi vì người vừa lên tiếng, lại là người cũng rất có ảnh thưởng trong Thiên Dương cảnh của Thiên Uyên Vực, chỉ xếp ở phía sau nàng, Bạch Vũ.
Bạch Vũ thấy Tần Liên nhìn sang, cười nói:
- Danh sách người xuất chiến của liên minh năm đại thế lực đỉnh tiêm đã có rồi, đều là người quen cũ. Tuy rằng chúng ta nắm phần thắng lớn hơn một chút, nhưng dù sao cũng phải đề phòng cẩn thân. Bây giờ lại để Chu Nguyên chiếm lấy một suất tham dự, thì không thể nghi ngờ là sẽ khiến cho bốn người chúng ta phải gánh chịu áp lực lớn hơn.
- Hơn nữa… Chu Nguyên đã là vị Tiểu Nguyên lão cao quý rồi, cứ giao mấy công việc đả sinh đả tử này cho người phía dưới là được, hẳn là không cần phải đến tranh chút chiến công này chứ?
Tuy rằng lời lẽ của Bạch Vũ bình thản, nhưng lại chứa đầy thâm ý, khiến cho đông đảo người trong đại điện lại cảm thấy oán giận.
Danh sách bên liên minh năm đại thế lực đỉnh tiêm đã được truyền ra, dựa trên danh sách này, có thể khẳng định là phần thắng của Thiên Uyên Vực cao hơn. Chắc hẳn là vị Tiểu Nguyên lão kia cũng biết việc này, thế nên mới tích cực đòi tham gia, nhằm được chia sẻ chiến công cùng vinh quang sao?
Tần Liên thấy đám người lại bắt đầu bạo động, lạnh lùng nói:
- Biểu hiện của Chu Nguyên tại trận chiến Xích Vân châu thế nào thì những người từng tham gia trận chiến đó đều thấy rõ rồi. Mặc dù hắn chỉ là Thiên Dương cảnh sơ kỳ, nhưng thực lực lại không phải là những Thiên Dương cảnh sơ kỳ tầm thường kia có thể so sánh!
Trong đại điện, một vài cường giả Thiên Dương cảnh nãy giờ chưa từng lên tiếng nghe Tần Liên nói vậy cũng gật nhẹ đầu. Bọn hắn là những người từng tham dự trận chiến tại Xích Vân châu, cũng thấy được biểu hiện có thể xưng là kỳ tích của Chu Nguyên.
Bạch Vũ cười nhạt nói:
- Tuy rằng ta không được tham dự trận chiến đó, nhưng cũng đã được nghe kể lại. Có thể nói kỳ tích mà Chu Nguyên tạo ra đa phần là dựa vào Thiên Hỏa Thụ Vương. Mà bây giờ tranh đấu trong Thiên Dương Tháp thì không thể dựa vào những thủ đoạn này được…
- Tần Liên, liệu cô có dám cam đoan, rằng Chu Nguyên có được thực lực đủ để chống lại những cường giả Thiên Dương cảnh hâu kỳ đỉnh cao không? Nếu như bởi vì sự tham gia của hắn gây ra việc ngoài ý muốn, khiến cho Thiên Uyên Vực ta bị tổn thất trọng đại, thì cô có dám gánh chịu trách nhiệm này không?
Ngôn ngữ của Bạch Vũ sắc bén như đao, từng lời đâm tâm, làm cho ngay cả Tần Liên cũng khó có thể trả lời.
Dựa trên thực lực của Chu Nguyên, nếu như nói hắn có thể chống lại Thiên Dương cảnh trung kỳ thì Tần Liên cũng không hề hoài nghi. Nhưng nếu nói hắn đã đủ sức để chống lại Thiên Dương cảnh hậu kỳ thì… chỉ sợ là còn chưa đủ.
Trong thâm tâm Tần Liên cũng cho rằng, trong cuộc đấu Thiên Dương Tháp này, chỉ cần bọn họ thắng ba trận đầu, vậy cuộc đấu liền kết thúc, Chu Nguyên cũng không cần phải ra sân.
Nhưng đây là tình huống lý tưởng nhất. Ai cũng không biết liệu rằng liên minh năm đại thế lực đỉnh tiêm có chuẩn bị thủ đoạn gì hay không…
Tại lúc Tần Liên trầm mặc không nói, Biên Bất Cập cũng mở miệng:
- Chuyện này quá quan trọng, ta cũng không hy vọng trong năm người tham dự chúng ta lại có người cản trở. Đây không phải là trò đùa, chúng ta đang đại biểu cho Thiên Dương cảnh của Thiên Uyên Vực mà chiến đấu!
Nghe thấy ngay cả người vốn trung lập nhưu Biên Bất Cập cũng tỏ thái độ, các cường giả Thiên Dương trong đại điện cũng lập tức thở dài một hơi.
Tần Liên không nói gì thêm, bởi vì bản thân nàng cũng không thể tìm ra lý do nào đủ để thuyết phục hai người kia.
Ba vị cường giả Nguyên Anh ngồi phía trên thấy cục diện lại lâm vào bế tắc, không khỏi cảm thấy đau đầu.
Két!
Chỉ là cũng chính lúc này, có tiếng mở cửa vang lên.
Rất nhiều ánh mắt mang theo vẻ khó chịu nhìn lại, sau đó tất cả mọi người liền nhìn thấy một thân ảnh thon dài đứng tại nơi cửa đại điện.
Đợi đến lúc mọi người thấy rõ người tới là ai, thì đồng tử không khỏi mở to.
Chu Nguyên!
Hắn lại dám xuất hiện ở đây!
Trong đại điện trở nên yên tĩnh. Cũng không có vị cường giả Thiên Dương nào mở miệng chỉ trích Chu Nguyên. Bởi vì thân phận đặc thù của hắn làm cho mọi người cảm thấy khó mà mở miệng. Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tới việc mọi người lấy sự trầm mặc, xa cách để bày tỏ thái độ của mình.
Đón nhận rất nhiều ánh mắt mang theo cảm xúc khác biệt kia, Chu Nguyên chỉ bình thản đi từng bước vào trong đại điện, sau đó dừng lại tại trước mặt hai người Vương Bình, Lục Bình.
Chu Nguyên quan sát hai người, mà hai người này cũng không hề e ngại mà nhìn thẳng Chu Nguyên, rất có ngạo khí.
Ánh mắt Chu Nguyên hơi nâng lên, đạm mạc nói:
- Kẻ vô năng luôn luôn cho rằng người khác cũng vô năng giống hắn.
Vừa nghe Chu Nguyên nói lời này, rất nhiều Thiên Dương cảnh trong đại điện đều lộ vẻ phẫn nộ. Chu Nguyên đang mắng tất cả người ở đây là vô năng đấy à?!
Nhưng mà còn chưa đợi bọn hắn lên tiếng, thì đã thấy có quang mang nguyên khí sáng chói tràn ngập ra từ sau lưng Chu Nguyên, một vầng mặt trời lưu ly chậm rãi dâng lên, phía trên bề mặt mặt trời Lưu Ly cực kỳ đặc thù, có thể thấy từng quang văn cổ lão khắc họa trên đó.
Nhưng điều làm cho mọi người rung động là khi mặt trười Lưu Ly kia xuất hiện, thì một luồng uy áp nguyên khí cực kỳ khủng bố cũng lan tràn ra, quét ngang hết thảy đại điện này.
Đông đảo cường giả Thiên Dương cảnh không khỏi trợn tròn mắt, tròn đồng tử tràn đầy vẻ khó có thể tin.
Bởi vì bọn hắn nhìn thấy dường như có vô số tinh thể nguyên khí đang lấp lóe trong vầng mặt trời Lưu Ly kia.
Số lượng đã lên tới…
1,5 tỷ!
Nhìn thấy cảnh này, bốn người Tần Liên, Mộc U Lan, Bạch Vũ, Biên Bất Cập đều chấn động, trong mắt tràn ngập vẻ khó có thể tượng tượng nổi.
Trong sự yên tĩnh đầy rung động ấy, vẻ mặt Chu Nguyên bình thản không cảm xúc, âm thanh đạm mạc vang lên:
- Tư cách thế này… đã đủ chưa?