Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1151 - Chương 1150: Hiện Thân?

Chưa xác định
Chương 1150: Hiện thân?

Ầm ầm!

Nơi hư không, kết giới quang đồ phải liên tục gánh chịu đòn tấn công đến từ dòng lũ màu vàng, liệt tục rung chuyển, vô số mảnh vỡ quang đồ rơi xuống.

Vết rách trên quang đồ đã xuất hiện càng ngày càng nhiều. Một số người tinh mắt đã có thể nhìn xuyên qua quang đồ, thấy khung cảnh trong Thiên Uyên Động Thiên.

Trong Thiên Uyên Vực, vô số người vô cùng kinh hãi khi thấy cảnh tượng này. Bọn họ không ở trong Thiên Uyên Động Thiên, nên cũng không biết việc Bạch Dạ đã phản bội, nhưng chỉ từ việc quang đồ kết giới đang liên tục nứt vỡ kia thì ai cũng hiểu là tình hình cực kì không ổn.

Mọi người đều không hiểu, rõ ràng lúc trước kết giới quang đồ còn rất vững chắc, nhưng tại sao lại đột nhiên yếu đi rõ rệt như thế?

Sự suy yếu của kết giới quang đồ khiến cho bầu không khí khủng hoảng bắt đầu lan tràn ra khắp Thiên Uyên Vực. Thiên Uyên Động Thiên chính là khu vực trung tâm của Thiên Uyên Vực, là bảo địa do Đại Tôn Thương Uyên tự tay luyện chế thành. Vô số người của Thiên Uyên Vực đều coi nó như Thánh địa, mong muốn có thể được tiến về nơi đó một lần.

Có thể nói trong lòng ức vạn người dân của Thiên Uyên Vực, thì Thiên Uyên Động Thiên có địa vị không hề tầm thường.

Nếu như hôm nay, trước mặt bọn họ, Thiên Uyên Động Thiên bị hủy diệt, thì điều này sẽ tạo thành đả kích cực kỳ lớn cho người dân Thiên Uyên Vực. Mà một khi lòng người đã tan đi, thì cũng chính là lúc Thiên Uyên Vực đối mặt với kiếp nạn tan rã.

Trên hư không bốn phương của Thiên Uyên Vực, cũng đang có rất nhiều tồn tại cường đại chiếm cứ. Bọn họ cũng đang nhìn chăm chú vào lối vào của Thiên Uyên Động Thiên.

Đây đều là các cường giả đỉnh cao của các thế lực trong Hỗn Nguyên Thiên, hầu hết đều là cường giả Pháp Vực. Nếu như đa phần người Thiên Uyên Vực không thể biết trong Thiên Uyên Động Thiên đang xảy ra chuyện gì, thì những người này lại có thể nhìn xuyên qua hư không, chứng kiến sự kiện Bạch Dạ phản bội từ đầu tới cuối.

Biến cố thế này cũng nằm ngoài dự liệu của mọi người, nên không thiếu cường giả Pháp Vực cảm thấy chấn kinh trong lòng.

Ai cũng không nghĩ tới Bạch Dạ lại có thể là kẻ phản bội…

Đây chính là một trong năm vị Nguyên lão của Thiên Uyên Vực đó! Để có thể mua chuộc được vị này, không biết Vạn Tổ Vực đã phải bỏ ra cái giá lớn đến thế nào.

Đương nhiên, hiệu quả của lần mua chuộc này cũng lớn tới kinh thiên động địa…

Hai đạo kỳ vật bị phá nát, hiển nhiên kết giới quang đồ do Đại Tôn Thương Uyên tự mình bố trí đã không còn đủ sức chống cự nữa rồi…

Các cường giả Pháp Vực đều thầm thở dài, xem ra hôm nay Thiên Uyên Vực khó thoát tai kiếp rồi…

Đương nhiên, cũng không thiếu người âm thầm mừng rỡ. Dù sao Thiên Uyên Vực cũng là một trong Cửu Vực, thống lĩnh 900 châu, trên địa bàn có vô số tài nguyên tu luyện trân quý, quả là khiến cho không ít thế lực đỉnh tiêm phải thèm nhỏ dãi. Ngày xưa uy thế của Thiên Uyên Vực vẫn còn, bọn hắn không dám làm gì, nhưng hôm nay nếu Thiên Uyên Vực thật sự ngã xuống, vậy đây cũng chính là cơ hội để bọn hắn lao tới cắn một miếng.

Với quái vật khổng lồ như Thiên Uyên Vực, chỉ cắn được một miếng thôi cũng đã đủ khiến cho các thế lực đỉnh tiêm phải no căng.

Trong hư không, ngoại trừ có các cường giả Pháp Vực của các thế lực đến từ khắp nơi, thì còn có một vài khí tức càng thêm mênh mông, đó là các vị Đại Tôn của bảy vực khác!

Hôm nay, động tĩnh phía bên Thiên Uyên Vực quá lớn, thế nên các vị Đại Tôn cũng tỉnh lại từ trong nhập định, chú ý tới vùng thiên địa này.

Bọn họ đều hiểu rõ mưu đồ cùng mục đích của Vạn Tổ Đại Tôn, nhưng lại chẳng có ai ngăn cản, thậm chí còn có thái độ ngầm đồng ý. Bằng chứng là trong cuộc chiến giữa Thiên Uyên Vực và liên minh năm đại thế lực đỉnh tiêm, Vạn Tổ Đại Tôn đã nhiều lần vượt quy củ, nhưng ngoại trừ một lần duy nhất là Võ Thần Đại Tôn ra tay cứu Chu Nguyên ra, thì còn lại các vị Đại Tôn đều duy trì trầm mặc thờ ơ.

Nói cho cùng cũng là vì hành động năm xưa của Thương Uyên có chút quá đáng. Mặc dù có tranh luyện, nhưng cũng không nên vụng trộm ra tay, sau đó chuồn ra khỏi Hỗn Nguyên Thiên, ẩn núp nhiều năm không chịu xuất hiện như thế.

Chuyện năm đó quá quan trọng, nếu xảy ra sơ xuất gì thì ngay cả bản thân Thương Uyên cũng không gánh nổi trách nhiệm.

Thế nên mới khiến nhiều người nổi nóng như vậy.

Cho nên thái độ của các vị Đại Tôn đều là: cứ để cho Vạn Tổ Đại Tôn bức bách Thương Uyên phải xuất hiện cũng tốt, dù sao có một số việc nhất thiết phải giải quyết.

Thế là, giờ khắc này, toàn bộ cường giả đỉnh cao của Hỗn Nguyên Thiên đều đang nhìn chăm chú vào Thiên Uyên Vực.

Ầm ầm!

Đối mặt với cục diện hỏng bét tới cực điểm, Si Tinh vẫn chưa từ bỏ. Nàng cắn chặt răng, điều khiển Thiên Chúc Mục không ngừng phun ra từng quả thiên thạch Thánh Hỏa, đập về phía dòng lũ màu vàng kia.

Thế nhưng bởi vì điều động Thánh Bảo ở cấp bậc quá cao như Thiên Chúc Mục, dù có sự trợ giúp của Thiên Chúc Lệnh, thì Si Tinh vẫn phải gánh chịu áp lực quá lớn, giờ đây khóe môi nàng đã hơi xuất hiện vệt máu.

Nhưng nàng lại không thèm để ý chút nào, trong đôi mắt tràn đầy quật cường cùng chấp nhất.

Chỉ tiếc, mọi cố gắng của nàng đêu chẳng có tác dụng mấy, bởi vì cứ mỗi khi có một quả thiên thạch Thánh Hỏa bay ra, thì tương ứng lại có một chùm sáng thần bí xuyên qua hư không, bắn về phía thiên thạch, hòa tan nó.

Trên đỉnh Kim Tháp, Triệu Tiên Chuẩn cười nhạt, Tổ Hồn Kính trong tay liên tuc phun ra từng chùm sáng thần bí, xuyên thấu hư không mà đi.

- Si Tinh, còn muốn cố chấp đến bao giờ? – Triệu Tiên Chuẩn cười nói.

Trong Thiên Uyên Động Thiên, Si Tinh giữ vẻ mặt lạnh lùng, hai tròng mắt dần dần hóa thành màu xanh, tựa như thanh ngọc, sâu trong đôi mắt dường như cuộn trào cả một thế giới Pháp Vực.

Nàng đang dốc hết toàn lực.

Trên không trung, vầng mặt trời chói lọi Thiên Chúc Mục dường như cũng mở ra khe hở lớn hơn một chút.

Nhưng để làm được điều này, vết máu trên môi Si Tinh càng đậm thêm một chút.

- Si Tinh, để ta thay thế cho! - Mộc Nghê đau lòng nói.

Si Tinh lắc đầu, trước giờ nàng vẫn là người tế luyện Thiên Chúc Lệnh, bây giờ mà giao cho mấy người Mộc Nghê, tông chủ Huyền Côn thì uy năng không những không tăng lên, thậm chí còn yếu đi. Lúc này đây đã là cách duy nhất, cho nên nàng không được phép lùi một bước nào.

- Ôi chao, tức giận rồi à…

Trên đỉnh Kim Tháp, Triệu Tiên Chuẩn cười híp mắt. Hắn cũng đã nhận ra lực lượng đến từ Thiên Chúc Mục đang trở nên mạnh hơn, nên lập tức đoán ra là Si Tinh đang liều mạng điều khiển.

- Việc gì phải thế chứ… - Hắn ra vẻ thương hại nói. Tuy rằng Si Tinh làm như vậy sẽ khiến cho Triệu Tiên Chuẩn gặp phải chút phiền toái, nhưng sẽ không thể sửa đổi được kết quả cuối cùng. Lúc này, Si Tinh chỉ là đang làm chuyện vô dụng mà thôi.

Bàn tay Triệu Tiên Chuẩn hơi nâng lên, Tổ Hồn Kính bay lên, những Nguyên văn cổ xưa trên mặt kính, tựa như khi thiên địa vừa sinh ra thì chúng đã tồn tại, cũng bắt đầu sáng lên.

Khuôn mặt Triệu Tiên Chuẩn cũng bắt đầu trở nên đỏ tím.

Ong ong!

Trên mặt Tổ Hồn Kính bắt đầu phun trào huyền quang, đánh nát cả hư không.

Ầm ầm!

Trong lúc Si Tinh cùng Triệu Tiên Chuẩn đang mượn nhờ lực lượng của Thánh Bảo để giằng co lẫn nhâu, thì kết giới quang đồ tại cửa lối vào Thiên Uyên Động Thiên đã sụp đổ hơn một nửa…

Trong Thiên Uyên Động Thiên, đã không còn cảnh xôn xao vì sự kiện Bạch Dạ làm phản lúc trước, lúc này, tất cả đều trở nên yên tĩnh, loại yên tĩnh mang theo tâm tình vô lực cùng tuyệt vọng.

Tất cả mọi người chỉ đứng ngơ ngác nhìn kết giới quang đồ bên ngoài hư không đang liên tục vỡ nát ra.

Tựa hồ tại thời khắc này, Thiên Uyên Vực, một vực đã từng vô cùng vinh quang, đang dần dần vỡ vụn.

Có lẽ về sau, những người đang đứng nơi đây sẽ không còn có thể lấy danh là người Thiên Uyên Vực mà kiêu ngạo…

Chẳng biết lúc nào có tiếng khóc trầm thấp vang lên.

Đôi tay nhỏ nâng Thiên Chúc Lệnh của Si Tinh đã cứng ngắc lại vì mỏi mệt. Nàng kinh ngạc nhìn bên ngoài hư không, không còn tiếp tục điều động Thiên Chúc Mục, mà nhẹ nhàng đưa tay lau vết máu ở khóe miệng.

Ở loại thời điểm này, dù là người kiên cường như nàng, cũng không khỏi cảm thấy một tia tuyệt vọng.

Đôi mắt kiên cường ngày nào nay cũng dần nhắm lại.

“Sư phụ, đại sư huynh… Là Si Tinh vô dụng, không thể bảo vệ Thiên Uyên Động Thiên.” – trong lòng nàng vang lên những tiếng lẫm bẩm đau đớn.

Cũng chính lúc này, dưới cái nhìn soi mói của vô số người, một khối cuối cùng của kết giới quang đồ đang thủ hộ tại lối vào cảu Thiên Uyên Động Thiên bắt đầu xuất hiện vết rạn…

Một khi khối này vỡ nát, cũng đồng nghĩa với việc Thiên Uyên Động Thiên sẽ mất đi nguồn nguyên khí duy trì đến từ 900 châu. Đến lúc đó, thậm chí Thiên Uyên Động Thiên có thể đổ sụp.

Răng rắc!

Thanh âm nhỏ không ngừng vang lên, vết rạn trải rộng ra tại trên khối quang đồ cuối cùng…

Ầm!

Đến cuối cùng, khối quang đồ không thể gánh chịu được áp lực, nổ vang vỡ vụn.

Trong Thiên Uyên Vực, gần ức vạn người dân đều lộ ra vẻ mặt ảm đạm tuyệt vọng.

Triệu Tiên Chuẩn thấy cảnh này, trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười như trút được gánh nặng. Cuối cùng mưu đồ của bọn hắn cũng thành công.

Từ nay về sau, trong Hỗn Nguyên Thiên sẽ chỉ còn Bát Vực!

- Hừm?

Thế nhưng, ngay tại lúc nụ cười trên mặt Triệu Tiên Chuẩn còn chưa kịp mở rộng, thì hắn đột nhiên cảm giác được không đúng. Bởi vì hắn phát hiện nguyên khí 900 châu của Thiên Uyên Vực vẫn cứ đang lao nhanh vào trong Thiên Uyên Động Thiên.

- Ồ?

Trong hư không, các vị cường giả Pháp Vực cũng kêu lên kinh ngạc.

Sâu nữa trong hư không, mấy đạo khí tức mênh mông kia cũng hơi ba động một chút.

Từng ánh mắt cường đại bắt vào chỗ lối vào của Thiên Uyên Động Thiên.

Quang mang ở nơi đó đã bắt đầu tan đi. Chỉ thấy khối quang đồ kết giới kia lại vẫn còn chưa thật sự vỡ ra… Đúng là nó đã bị rạn nứt ra nhiều vết rạn, nhưng nếu nhìn kĩ lại, thì sẽ phát hiện dường như có một sợ tơ cực mảnh đang nối liền những vết rạn này lại với nhau.

Hơn nữa, theo thời gian trôi qua, từ trong hư không không ngừng rủ xuống sợi tơ, cuốn lấy những mảnh vỡ đã từng vỡ ra của quang đồ kết giới, sau đó cuốn nó trở về, ghép lại trên quang đồ.

Cảnh tượng này khiến cho vô số người không khỏi chấn kinh.

Đặc biệt là các cường giả Pháp Vực thì càng kinh sợ, bởi vì chỉ có bọn họ mới hiểu lực lượng trên những sợ tơ kia đáng sợ đến mức nào, đến mức mà ngay cả bọn họ cũng cảm thấy sợ hãi.

Khí tức ấy…

Là của Thánh Giả!

Sâu trong hư không, mấy đạo khí tức mênh mông bắt đầu trở nên manh mẽ hơn, từng đôi mắt sâu không lường được bắt đầu hiển lộ.

Từng đôi mắt ấy nhìn chăm chú vào chỗ quang đồ kết giới.

- Thương Uyên… cuối cùng ngươi cũng hiện thân rồi sao?

Bình Luận (0)
Comment