Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1150 - Chương 1149: Kẻ Phản Loạn.

Chưa xác định
Chương 1149: Kẻ phản loạn.

Khi dòng lũ nguyên khí mênh mông xuất phát từ chính trong nội bộ Thiên Uyên Động Thiên kia đánh vào trên quang đồ kết giới, thì vô số người trong Động Thiên không khỏi lộ ra vẻ kinh sợ cùng khó có thể tin.

Toàn bộ thiên địa đều trở nên tĩnh mịch.

Từng ánh mắt kinh hãi, hoảng sợ nhìn về phía thân ảnh đứng trên hư không cao cao kia… Ai cũng không ngờ tới, vị Nguyên lão Bạch Dạ có được địa vị đỉnh tiêm tại Thiên Uyên Vực này lại là kẻ mà vào thời khắc mấu chốt gây ra tổn thương một kích trí mạng vào nội bộ Thiên Uyên Vực.

Đây là tộc trưởng Bạch Dạ, một trong ngũ đại Nguyên lão đấy ư?!!

Năm đó, khi Thiên Uyên Vực chưa được sáng lập, hắn đã đi theo Thương Uyên Đại Tôn, lập nên biết bao công lao hiển hách, chiến tích vô số. Không biết bao nhiêu cường giả trong Thiên Uyên Vực đều lấy hắn làm mục tiêu phấn đấu…

Thế mà hôm nay, kẻ đã từng là một trong những trụ cột vững chắc của Thiên Uyên Vực, nay lại quay đầu phản loạn…

Giờ khắc này, không ít người không nhịn được ngồi phịch xuống, ánh mắt hoảng hốt.

Trong toàn bộ Thiên Uyên Động Thiên, sĩ khí gần như đã đến bờ vực sụp đổ.

- Tại sao lại vậy…

Gương mặt xinh đẹp của Tần Liên trở nên tái nhợt, thân thể mềm mại run rẩy. Nàng không thể tưởng tưởng nổi, vì sao với thân phận địa vị như của tộc trưởng Bạch Dạ lại có thể lựa chọn phản loạn Thiên Uyên Vực.

Chu Nguyên ở bên cạnh cũng có chút ngơ ngác. Nhưng không biết vì sao, ánh mắt của hắn lại bình tĩnh lạ thường, cũng không quá kinh hãi. Có lẽ, cũng là bởi vì hắn đã từng trải qua chuyện như thế này rồi, từ hồi còn ở Thương Huyền tông…

Từ một góc độ nào đó mà nói, thì tộc trưởng Bạch Dạ cùng phong chủ Lôi Quân có khá nhiều nét tương đồng. Cả hai đều là người mà ngày thường rất khiên tốn ẩn dật, nhưng hiển nhiên đó chỉ là vẻ ngoài tự vệ, che chắn cho tâm tư âm u của họ.

Không người nào ngờ tới, vị tộc trưởng Bạch Dạ xưa nay rất kín tiếng này lại đã âm thầm quy hàng Vạn Tổ Vực từ lâu.

Là bởi hắn không coi trọng tương lai của Thiên Uyên Vực sao?

Nói như vậy cũng không sai. Bởi vì trong mấy năm nay, Thiên Uyên Vực thân là một trong Cửu Vực, lại không có Đại Tôn trấn giữ, thế nên đang không ngừng xuống dốc. Ngay cả những thế lực như Tam Sơn Minh, Xích Vân kiếm phái, trước đây chưa bao giờ dám thở mạnh trước Thiên Uyên Vực, nay cũng dám liên hợp lại chống đối.

Dưới tình huống này, nếu vị Vạn Tổ Đại Tôn kia dám đưa ra những hứa hẹn mê người, thì Bạch Dạ, dù có thân phận cao tới Nguyên lão, cũng sẽ phải dao động.

Chu Nguyên nhìn quanh một lúc, than nhẹ một tiếng, nói:

- Xem ra vị Nguyên lão Bạch Dạ này đã chuẩn bị kỹ càng từ lâu… Thảo nào mà các thành viên trung tâm của Bạch tộc như tên Bạch Vũ kia lại không hề có mặt suất từ đầu tới giờ.

Tần Liên nghe vậy, vội vàng nhìn xung quanh, quả nhiên không phát hiện thân ảnh của Bạch Vũ.

- Trước đó ta còn thắc mắc vì sao hôm nay Bạch Vũ lại không có mặt, giờ mới biết… -Mộc U Lan cắn răng nói.

- Không chỉ Bạch Vũ, gần như tất cả cường giả Bạch tộc đều không có mặt tại Thiên Uyên Động Thiên. Trước đây dường như sư tỷ Si Tinh cũng nhắc qua, rằng Nguyên lão Bạch Dạ đã phái bọn hắn đi trấn thủ khu vực biên giới của Thiên Uyên Vực. Ha ha, bây giờ nghĩ lại, chúng ta đều bị vị Nguyên lão này chơi khăm rồi. – Chu Nguyên cười lạnh nói.

Mấy người Tần Liên không khỏi trầm mặc lại. Trong lòng bọn họ cũng cực kì khó chịu, dù sao Bạch tộc cũng là một thành viên của Thiên Uyên Vực. Bọn họ đã chiến đấu cùng nhau suốt nhiều năm trời, bây giờ đột nhiên bị phản bội, thật sự khiến cho người ta khó có thể tiếp nhận.

- Chẳng lẽ hôm nay, Thiên Uyên Vực chúng ta…không trụ được sao? – Tần Liên nhỏ giọng nói, âm thanh rung nhè nhẹ. Ở thời khắc thế này, dù là người kiên cường như nàng cũng không khỏi mờ mịt luống cuống.

Chu Nguyên không nói gì, ngẩng đầu nhìn mấy bóng người trên hư không. Đáng lẽ Thiên Uyên Vực vẫn còn có thể duy trì cục diện cân bằng, nhưng bây giờ Bạch Dạ lại làm phản, khiến cho cục diện đã gần như sập bàn… Thế nên lúc này, ngay cả hắn cũng không khỏi mang theo tâm tính bi quan.

Tại lúc sĩ khí Thiên Uyên Động Thiên đã gần như sụp đổ, thì trên hư không, bốn vị Nguyên lão Si Tinh, tông chủ Huyền Côn, Mộc Nghê, Biên Xương đều nhìn chòng chọc vào thân ảnh Bạch Dạ.

- Bạch Dạ, vì sao muốn phản bội? – Si Tinh cắn chặt răng, trong âm thanh tràn đầy sát khí lạnh lẽo.

Bạch Dạ cụp mắt xuống, nói:

- Si Tinh, Thương Uyên Đại Tôn mất tích nhiều năm không dám trở về, là bởi vì lựa chọn ban đầu của ông ấy sai lầm rồi. Mà Thiên Uyên Vực cứ tiếp tục thế này thì sớm muộn gì cũng sụp đổ. Nếu đã vậy, đương nhiên là ta muốn tìm con đường khác cho Bạch tộc rồi.

- Đại Tôn sẽ trở về! – Biên Xương tức giận nói.

Bạch Dạ hững hờ nói:

- Đó là lúc nào? Chờ thêm trăm năm, ngàn năm nữa sao? Nhưng khi đó Thiên Uyên Vực còn tồn tại sao? Nếu đã không có Thiên Uyên Vực, thì việc gì chúng ta phải đau khổ chèo chống làm gì?

Ánh mắt của tông chủ Huyền Côn trở nên âm trầm, chậm rãi nói:

- Nguyên nhân chính, cũng là vì Vạn Tổ Đại Tôn cho ngươi chỗ tốt gì đúng không?

Tròng mắt màu trắng của Bạch Dạ hơi rung động, cũng không phủ nhận, cười nói:

- Đúng vậy, Vạn Tổ Đại Tôn hứa hẹn sẽ cho ta cơ hội được cảm ngộ Thánh cảnh…cái cảnh giới chí cao vô thượng kia… Đương nhiên là ta muốn thử một chút rồi.

Chỉ khi trở thành Thánh Giả mới có tư cách chấp chưởng một phương thiên địa, bằng không, dù là cường giả Pháp Vực, cũng chỉ có thể cam lòng làm trâu ngựa cho người.

Trong mắt Bạch Dạ bốc lên ngọn lửa mang tên dã tâm.

Tông chủ Huyền Côn lắc đầu, nói:

- Dã tâm đã che mờ lý trí của ngươi rồi. Nếu có thể dễ dàng mà tiến vào Thánh Giả chi cảnh, thì trong suốt bao năm qua, chính Vạn Tổ Vực của hắn đã không chỉ có một mình Vạn Tổ là Thánh Giả!

Mộc Nghê cũng lạnh lùng nói:

- Vì tư dục bản thân mà kéo cả Bạch tộc vào trong hiểm cảnh. Ngươi có từng nghĩ, lỡ như hôm nay mưu đồ của Vạn Tổ Vực thất bại, thì Bạch tộc của ngươi sẽ như thế nào?

Bạch Dạ lặng yên cười cười, nói:

- Chẳng lẽ các ngươi còn đang chờ Thương Uyên Đại Tôn trở về sao? Nếu như ông ta trở về thì ta đúng là cầu mà không được. Bởi vì nếu như thế thì Vạn Tổ Đại Tôn sẽ càng hài lòng hơn!

Hiển nhiên, Bạch Dạ cũng biết một ít bí mật, nên mới không sợ hãi.

- Nếu ngươi đã chấp mê bất ngộ, vậy hôm nay ta cũng chỉ có thể thay sư tôn thanh lý môn hộ. – Mái tóc ngắn của Si Tinh bắt đầu bay phất phới, trong đối mắt sáng ngưng tụ sát khí lành lạnh khiến cho nhiệt độ thiên địa bắt đầu hạ thấp xuống.

Nàng há miệng nhỏ, chỉ thấy một đạo thanh quang bay ra…

Ông!

Trong thanh quang ẩn giấu một viên thanh châu, thanh châu mượt mà xanh thẳng, trong đó như ẩn chứa cuồng phong của cả một thế giới.

Si Tinh vừa ra tay, đã gọi ra Phong Thần Châu, đủ thấy nàng phẫn nộ đến thế nào với hành vi phản bội của Bạch Dạ.

Vút!

Nhoáng một cái, Phong Thần Châu đã phá vỡ hư không, mang theo lực lượng kinh khủng, xuất hiện trên đầu Bạch Dạ, ầm vang nện xuống.

Bạch Dạ nhìn Phong Thần Châu đang lao xuống, thần sắc bất biến, không hề có tư thái phòng thủ nào, mà mặc kệ Phong Thần Châu mang theo hư không sụp đổ đánh nát thân thể mình.

- Ha ha, Si Tinh, bây giờ chuyện mà các ngươi nên làm là tìm cách thủ hộ cái Thiên Uyên Động Thiên này đi. Ta cũng không có hứng thú chơi cùng các ngươi.

Thân thể hắn dần vỡ nát, nhưng âm thanh cười nhạt vẫn còn quanh quẩn.

Ánh mắt của Si Tinh, tông chủ Huyền Côn càng thêm âm trầm, thân thể này của Bạch Dạ chỉ là nguyên khí hóa thân…

Chỉ sợ chân thân của Bạch Dạ chưa từng thật sự có mặt ở Thiên Uyên Động Thiên. Mà bởi vì bọn họ chưa từng chủ động thăm dò Bạch Dạ, nên cũng không phát hiện ra.

Ầm ầm!

Đúng lúc này, còn chưa đợi bọn họ muốn truy tung Bạch Dạ, thì toàn bộ Thiên Uyên Động Thiên lại đột nhiên rung động dữ dội lên.

Si Tinh vội ngẩng đầu, nhìn về phía lối vào, chỉ thấy ở nơi đó, quang đồ kết giới vốn vẫn còn vững chắc, nay bắt đầu nổi lên từng vết rách to lớn. Trên mặt quang đồ liên tục rơi xuống từng mảnh vỡ nguyên khí…

Thấy cảnh này, toàn thân Si Tinh không khỏi lạnh lẽo.

Nàng hiểu, hai đạo kỳ vật vỡ nát đã khiến cho căn cơ của quang đồ kết giới bị tổn thương nghiêm trọng. Nay, tòa kết giới thủ hộ do Thương Uyên Đại Tôn tự mình bố trí này, sắp sửa…vỡ nát.

Không chỉ thế, tòa kết giới này còn liên kết với 900 châu của Thiên Uyên Vực, một khi nó vỡ nát, thì Thiên Uyên Động Thiên sẽ mất đi nguồn cung cấp nguyên khí. Đến lúc đó, sinh cơ nồng đậm nơi đây sẽ nhạt dần cho đến biến mất. Mà tòa bảo địa tu luyện nổi danh Thiên Uyên Vực sẽ dần hóa thành mảnh đất “vô nguyên” …

Đây sẽ là một đả kích trí mạng cho Thiên Uyên Vực.

Khoảnh khoắc này, có lẽ chính là khoảnh khắc Thiên Uyên Vực rơi xuống khỏi Cửu Vực…

Bình Luận (0)
Comment