Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1149 - Chương 1148: Thủ Đoạn Cuối Cùng

Chưa xác định
Chương 1148: Thủ đoạn cuối cùng

Thiên Uyên Động Thiên.

Màn sáng trên hư không lấp lóe, phản chiếu hình ảnh Triệu Tiên Chuẩn nâng mặt gương đồng bát giác, ở dưới vô số người xôn xao bạo động.

- Ngay cả Tổ Hồn Kính mà Vạn Tổ Vực cũng đã dùng ra rồi…

- Đây là quyết tâm muốn diệt Thiên Uyên Vực ta mà!

- Thật sự là quá khinh người! Nếu Thương Uyên Đại Tôn còn ở đây, thì bọn họ sao dám quá phận như vậy!

- Cũng không biết vì sao Đại Tôn lại đi biệt tăm biệt tích nhiều năm như vậy. Nhưng nếu như ngài ấy thật sự bình an, thì tại sao lại bỏ mặc chuyện của Thiên Uyên Vực ta, để đến nông nỗi này?

- Sao Đại Tôn lại có thể xảy ra chuyện được? Chẳng phải tổng các chủ Chu Nguyên chính là đệ tử thân truyền mà ngài ấy mới thu sao?

- Thì…chuyện đó chưa chắc đã là thật… Vì cũng có thể là năm vị Nguyên lão bày ra chuyện này để trấn an lòng người.

- …

Vô số tiếng bàn luận xôn xao vang lên trong Thiên Uyên Động Thiên.

Nếu ở lúc bình thường, đương nhiên là không có người dám nghi ngờ năm vị Nguyên lão. Nhưng bây giờ lại là lúc Thiên Uyên Vực đứng trước nguy cơ tan rã, lòng người hoảng sợ, thế nên lời nào cũng có thể nói ra miệng được.

Cũng bởi những lời nói kiểu thế này, khi truyền đi mới khiến cho sĩ khí của quân dân Thiên Uyên Vực càng thêm rung chuyển. Rất nhiều ánh mắt đã bắt đầu nhìn về phía Chu Nguyên.

Sắc mặt Chu Nguyên vẫn cứ bình tĩnh lạnh nhạt, mặc kệ người khác quăng tới những ánh mắt nghi ngờ. Lúc này còn nói mấy lời nhảm nhí này đã không có chút ý nghĩa nào nữa rồi. Bởi vì nói không chừng hôm nay Thiên Uyên Vực sẽ phải đối mặt với nguy cơ sụp đổ. Đến lúc đó, hắn là chân truyền thật hay giả thì đã không còn quan trọng nữa.

Chu Nguyên nhìn chòng chọc vào thân ảnh Triệu Tiên Chuẩn trên màn sáng, dự cảm lúc trước của hắn không sai. Kẻ địch biết sự tồn tại của Thiên Chúc Mục, và cũng đã chuẩn bị sẵn biện pháp đối phó.

Xem ra hôm nay lão già Vạn Tổ Đại Tôn kia đã quyết tâm nhất định phải đạt được mục đích!

Đối mắt với cục diện này, dù là người xưa nay bình tĩnh như Chu Nguyên cũng khó tránh khỏi nóng nảy sầu lo. Cục diện bây giờ thì chỉ có sư phụ Thương Uyên tự mình hiện thân mới có thể hóa giải được. Nhưng nếu như thế thì chẳng khác nào đã rơi vào mưu đồ của Vạn Tổ Đại Tôn.

Đến lúc đó, chưa chắc sư phụ Thương Uyên đã xảy ra chuyện, nhưng Chu Nguyên cảm thấy chắc chắn Yêu Yêu sẽ có chuyện.

Bởi vì hắn thấy, hết thảy mưu đồ của Vạn Tổ Đại Tôn đều là vì Yêu Yêu…

Một bên là Thiên Uyên Vực đang phải đối mặt với kiếp nạn hủy diệt, một bên là Yêu Yêu…

“Quá yếu, tất cả chỉ vì ta quá yếu…!” – Chu Nguyên cắn chặt răng, trong lòng liên tục tự trách. Trên hư không, Si Tinh, tông chủ Huyền Côn cũng lạnh lùng nhìn Triệu Tiên Chuẩn.

Trên đỉnh Kim Tháp, một tay Triệu Tiên Chuẩn nâng mặt gương đồng bát giác, dường như cảm nhận được cái nhìn của mấy người Si Tinh, thế là cũng ngẩng đầu nở nụ cười với hư không. Nụ cười của hắn mang theo vẻ đùa cợt, dường như đang tuyên bố với mấy người Si Tinh, rằng mặc kệ hôn nay bọn hắn giãy dụa thế nào cũng không thể thoát được.

- Cửu Viện huynh, tiếp tục đi. – Hắn nghiêng đầu, miệng khép mở, thanh âm truyền qua hư không, rơi vào trong tai Hồng Cửu Viện đang ở một bên biên cảnh khác.

Hồng Cửu Viện thở phào một hơi, gật gật đầu.

Chỉ thấy ngay sau đó, ấn pháp của hắn biến đổi, khiến cho chín tòa Kim Tháp liên tục phun ra dòng lũ màu vàng. Dòng lũ quét qua thiên địa, tạo thành từng dị tượng nối tiếp nhau.

Dòng lũ màu vàng hội tụ, tựa như Thiên Hà, tếp tục tràn vào tấn công lối vào Thiên Uyên Vực do quang đồ kết giới đang bảo vệ kia.

Đông đông đông!

Mỗi lần va chạm lại là một lần tạo ra từng tiếng vang ầm ầm. Tiếng vang trực tiếp tạo thành sóng âm, tựa như thực chất, từng lớp từng lớp khuếch tán ra, khiến cho gần như người trong Thiên Uyên Vực đều có thể nghe thấy.

Vô số người không khỏi kinh hồn táng đảm nhìn qua hư không nơi đang xảy ra va chạm kịch liệt kia.

Dưới sự va chạm không ngừng ấy, khu vực vừa bị ảnh hưởng do kỳ vật vỡ nát mà trở nên ảm đạm của quang đồ kết giới gợn nên từng gợn sóng chập trùng

Vô số người thấy vậy, không khỏi sợ hãi, trong lòng cầu nguyện quang đồ kết giới có thể kiên trì chống cự lại.

Dường như sự cầu nguyện của bọn họ là có tác dụng, bởi vì mặc dù phần quang đồ kết giới ảm đạm kia gợn sóng kịch kiệt, nhưng lại vẫn cứ sừng sững giữ vững lối vào Thiên Uyên Động Thiên.

Cảnh tượng này khiến cho vô số người trong Thiên Uyên Động Thiên không khỏi sinh ra hi vọng.

Vô số tiếng thở phào vang lên trong Thiên Uyên Động Thiên. Xem ra kết giới bảo vệ do Đại Tôn để lại vẫn rất chắc chắn dù đã bị phá vỡ một góc.

Chu Nguyên cũng thở phào một hơi. Xem ra Vạn Tổ Vực vẫn còn vội vàng. Bọn hắn lấy được một đạo kì vật, nên cũng chỉ có thể làm cho kết giới thủ hộ yếu đi, nhưng còn chưa dao động được căn cơ của nó.

Nhìn tình hình này, thì trừ phi Vạn Tổ Đại Tôn tự mình ra tay, bằng không chỉ thế này là chưa thể phá vỡ kết giới được.

Không chỉ mình Chu Nguyên nghĩ như vậy, mà đại đa số người trong Thiên Uyên Động Thiên đều cho rằng là vậy, nên tâm tình vốn đang căng cứng nay cũng thả lỏng lại.

Trên hư không, mấy người Si Tinh, tông chủ Huyền Côn liếc nhìn nhau. Tuy rằng thần sắc mỗi người vẫn rất ngưng trọng, nhưng đầu lông màu lại hơi giãn ra một chút. Bởi vì độ phòng ngự của kết giới thủ hộ bền chắc hơn so với dự đoán của bọn họ.

- Chỉ hi vọng Vạn Tổ Đại Tôn sẽ không tự mình ra tay. – Tộc trưởng Biên Xương chậm rãi nói.

Tuy rằng bây giờ ngay cả cường giả Pháp Vực đều đã được Vạn Tổ Đại Tôn phái ra, nhưng chỉ cần hắn không tự mình ra tay, thì Thiên Uyên Vực vẫn còn cơ hội sống.

Nhưng ngược lại, nếu Vạn Tổ Đại Tôn tự mình ra tay, thì chưa chắc các vị Đại Tôn còn lại đã đồng ý.

Dù sao việc một vị Đại Tôn tự mình ra tay công chiếm trung tâm của một trong Cửu Vực cũng là việc làm phá hủy quy tắc của Hỗn Nguyên Thiên.

Si Tinh gật nhẹ đầu. Xem tình hình này, chỉ cần Vạn Tổ Đại Tôn không ra tay, thì đối phương sẽ khó có thể phá hủy được kết giới bảo vệ… Đây coi như là một tin tức tốt cho Thiên Uyên Vực.

Chỉ là…không biết vì sao, Si Tinh lại vẫn cứ có một cảm giác bất an quanh quẩn trong lòng.

Chẳng lẽ, đối phương sẽ không còn chiêu nào khác nữa sao?

Triệu Tiên Chuẩn quan sát hư không, nơi quang đồ kết giới công mãi mà không phá kia, cười nhạt một tiếng. Không hổ là thủ đoạn của một vị Đại Tôn, mặc bọn hắn hội tụ lực lượng của chín vị cường giả Pháp Vực cũng khó có thể đột phá.

Nhưng mà…

Khóe miệng của hắn nổi lên một nụ cười quỷ dị.

“Si Tinh ơi là Si Tinh, nếu ngươi cho rằng sư tôn chỉ có từng này thủ đoạn, thì quả là quá ngây thơ rồi đó!”

Có một vài thủ đoạn, vì quá quan trọng, nên chưa từng được vận dụng. Nhưng hôm nay, tại thời điểm Vạn Tổ Vực đã gần như lấy được phần thắng, thì cũng nên dùng những thủ đoạn này rồi…

Triệu Tiên Chuẩn cười khẽ một tiếng, một khi dùng thủ đoạn kia, thì chỉ sợ là Thiên Uyên Vực sẽ phải lật trời.

- Trò hay chuẩn bị mở màn rồi đây.

Triệu Tiên Chuẩn nhấc tay, một viên ngọc phù đã xuất hiện trong tay, ngọc phù tỏa ra vầng sáng, sau đó dần vỡ vụn, hoa thành điểm sáng tiêu tán đi.

Trong Thiên Uyên Động Thiên, mấy người Si Tinh, tông chủ Huyền Côn vẫn luôn chú ý tới cử động của Triệu Tiên Chuẩn. Khi thấy động tác khác thường của hắn thì cũng không khỏi cảnh giác lên. Nhưng điều làm cho bọn hắn nghi ngờ là khi ngọc phù kia vỡ vụn thì cũng không tạo ra bất cứ động tĩnh gì.

Có vẻ như tên Triệu Tiên Chuẩn kia chỉ bóp vỡ một viên ngọc phù phổ thông mà thôi.

Nhưng mấy người Si Tinh cũng hiểu, Triệu Tiên Chuẩn không thể làm ra một hành động vô nghĩa được, đằng sau hành động này của hắn chắc chắn là một ý nghĩa nào đó. Nhưng bọn họ cũng không hiểu ý nghĩa đó là gì, chỉ có thể cảm nhận được từng cơn bất an dâng lên trong lòng.

- Rốt cuộc thì hắn đang làm cái…

Si Tinh còn chưa nói xong, sau đó đột nhiên cảm nhận được một luồng ba động đặc thù đột nhiên dâng lên sau lưng.

Thân thể Si Tinh không khỏi cứng đờ, sau đó nàng chậm rãi quay đầu lại.

Chỉ thấy ở đằng sau, sắc mặt của tộc trưởng Bạch Dạ trở nên hết sức phức tạp, trong tay hắn đang nắm giữ một viên thủy tinh cầu, trong đó có hình ảnh mưa gió đang thét gào, viên thủy tinh cầu này chính là kỳ vật do Chu Nguyên đoạt tới ở Phong Vũ Hồ.

Tông chủ Huyền Côn, Mộc Nghê, tộc trưởng Biên Xương cũng đang nhìn chòng chọc vào hắn.

Trong nháy mắt này, hư không ngưng kết lại.

Si Tinh thống khổ hít sâu một hơi, khàn giọng nói:

- Bạch Dạ, đừng làm chuyện ngu xuẩn.

Bây giờ nàng đã hiểu Triệu Tiên Chuẩn bóp nát ngọc phù là để làm gì.

Tộc trưởng Bạch Dạ than nhẹ một tiếng, nói:

- Chim khôn chọn cây mà đậu. Thiên Uyên Vực đã không phải là đối thủ của Vạn Tổ Đại Tôn rồi, mấy vị còn ngoan cố làm gì nữa?

- Xin lỗi…

Thanh âm hắn mang theo vẻ áy náy, nhưng trong mắt lại tràn đầy lạnh lẽo cùng kiên quyết. Bàn tay hắn đột nhiên khép lại, nguyên khí mênh mông tràn vào trong thủy tinh cầu.

Răng rắc!

Thủy tinh cầu ầm ầm vỡ vụn. Trong nháy mắt đó, một dòng lũ mênh mông phóng lên tận trời, trực tiếp xuyên qua Thiên Uyên Động Thiên, cuối cùng mạnh mẽ đánh vào trên quang đồ không gian đang thủ hộ lối vào kia.

Giờ khắc này, toàn bộ Thiên Uyên Động Thiên đã thiên băng địa liệt.

Bình Luận (0)
Comment