- Tân Thánh hạ!
Âm thanh cuồn cuộn vang lên như hồng chung đại lữ, vang vọng tại mỗi góc hẻo lánh của Hỗn Nguyên Thiên.
Giờ khắc này, vô số người không khỏi rung động ngẩng đầu, trong mắt đầy vẻ mờ mịt. Với bọn họ, thiên địa dị tượng thế này quả là suốt đời khó gặp, duy chỉ có ít người vô cùng uyên bác, chợt nhớ lại những gì được ghi chép trong cổ tịch.
- Đây… đây là dị tượng khi Hỗn Nguyên Thiên ta lại có Tân Thánh sinh ra?! – Bọn họ đều không khỏi rung động thốt lên.
Nghe đồn, trong phương thiên địa này, nếu có vị Thánh Giả mới hiện thế, thì sẽ khiến cho các Thánh chúc mừng, trời hiện mây ngũ sắc, đát nở sen vàng, có thể nói là kỳ cảnh ngàn năm có một.
Chỉ là trường hợp này quá khó xảy ra, thế nên nhiều người đều là cả đời cũng chưa từng thấy được. AI cũng không ngờ tới, ngày hôm nay, bản thân lại có may mắn thấy được một vị Tân Thánh sinh ra.
Tuy rằng đại đa số người còn chưa biết Tân Thánh mới sinh ra là đến từ phương nào. Nhưng điều này lại không hề ảnh hưởng tới việc bọn họ hoan hỉ vui mừng. Bởi vì Thánh Giả chính là người cầm lái của Nhân tộc. Có thêm một vị Thánh Giả, tức là có thêm một người chống đỡ trụ trời, làm cho thực lực của Hỗn Nguyên Thiên nâng cao thêm một bước. Mặc kệ xem xét từ phương diện nào thì đây cũng là một chuyện tốt.
Dù sao, trong cõi trời đất này, Nhân tộc cũng không phải là tộc mạnh nhất, mà trong Cửu Thiên của Nguyên giới, thì bộ tộc cường đại mà thần bí Thánh tộc kia mới thật sự là kẻ đứng đầu trong thiên địa.
Mà Thánh tộc tồn tại cũng khiến cho các chủng tộc khác gặp áp lực cực lớn để sinh tồn. chẳng phải tự nhiên mà Thánh tộc lại chiếm giữ tới bốn Thiên trong chín Thiên của Nguyên giới, về phần các tộc khác lại chỉ có thể cuộn mình o ép trong năm Thiên còn lại.
Người khác không biết Tân Thánh Giả của Hỗn Nguyên Thiên đến từ nơi nào, nhưng người dân Thiên Uyên Vực lại tận mắt nhìn thấy Tân Thánh sinh ra. Thế là giờ khắc này toàn bộ Thiên Uyên Vực đều điên cuồng sôi trào.
Vô số người dân Thiên Uyên Vực ngơ ngác nhìn thân ảnh thẳng tắp, trên đầu có một đóa Thánh Liên đang hiển hóa, đang đứng trên hư không kia, sau một khắc, khắp cả 900 châu của Thiên Uyên Vực, vô số người rầm rầm quỳ một chân xuống đất, trong mắt hiện lên vẻ cuồng nhiệt mà tôn sùng.
- Tân Thánh hạ!
- Tân Thánh hạ!
- …
Tiếng gọi trùng điệp vang vọng khắp 900 châu Thiên Uyên Vực, khiến cho núi non chấn động, hư không cộng minh.
Nơi biên cảnh, các cường giả Pháp Vực như Triệu Tiên Chuẩn, Hồng Cửu Viện đều ngây ra như phỗng, thẫn thờ nhìn cảnh tượng này, nguyên khí quanh thân phun trào kịch liệt đã thể hiện nỗi cảm xúc bất ổn trong lòng bọn hắn lúc này.
Đặc biệt là Triệu Tiên Chuẩn, trong con mắt tràn đầy vẻ khó có thể tin. Trước giờ hắn vẫn luôn coi Chuyên Chúc là địch thủ cạnh tranh của mình, cũng cho rằng tới ngày hôm nay bản thân đã đuổi kịp, thậm chí là vượt qua Chuyên Chúc, thế nhưng lần này Chuyên Chúc xuất hiện lại trực tiếp đạp lòng tin của hắn chìm vào vực sâu.
Đóa Thánh Liên hiển hóa trên đỉnh đầu Chuyên Chúc đã thể hiện cảnh giới hôm nay của hắn.
Thánh Giả Nhất Liên!
Chuyên Chúc… đã là Thánh Giả rồi!
- Làm sao…làm sao có thể thế này…
Triệu Tiên Chuẩn lẩm bẩm nói. Mặc dù cảnh giới của hắn cũng là Pháp Vực đỉnh phong, nghe có vẻ chỉ cách Thánh Giả cảnh một bước, nhưng một bước này thực tế lại lớn như chênh lệch giữa trời và đất, thậm chí nhiều người cả đời cũng không thể chạm tới.
Về sau, nếu như hắn gặp phải Chuyên Chúc, thì cũng chỉ có thể cúi đầu xưng một tiếng Đại Tôn.
Điều này khiến cho hắn sao có thể tiếp thu được?
Triệu Tiên Chuẩn chẩm rãi gục đầu xuống, tinh thần sa sút, vẻ đắc ý lúc trước biến mất không còn sót lại chút nào.
Trong một tòa châu phủ tại khu vực biên cảnh Thiên Uyên Vực.
Bạch Dạ ngửa đầu nhìn hư không, trầm mặc không nói một lời, thân thể có chút run rẩy, toàn thân tỏa ra khí tức đáng sợ.
Ở đằng sau hắn, rất nhiều cường giả Bạch tộc cũng lộ ra vẻ mặt sợ hãi. Bọn họ đều cho là hôm nay Thiên Uyên Vực sẽ phải xong đời, nhưng ai mà ngờ tới, đột nhiên Chuyên Chúc lại nhảy ra…
Mà lại hắn còn đột phá lên Thánh Giả nữa!
Một Vực, song Thánh, quá khủng bố!
Tất cả cường giả Bạch tộc đều lạnh cả người. Lực lượng Thánh Giả quá đáng sợ, chỉ cần Chuyên Chúc chú ý tới bọn hắn, thì bọn hắn sẽ lâm vào tai họa ngập đầu.
- Tộc trưởng… - Một trưởng lão Bạch tộc run rẩy gọi.
Âm thanh này đánh thức Bạch Dạ, sắc mặt hắn biến đổi, cuối cùng khàn giọng nói:
- Nhanh lên, mệnh lệnh cho toàn bộ thành viên Bạch tộc, phân tán chạy ra Thiên Uyên Vực, lập tức!
Nghe hắn nói vậy, các cường giả Bạch tộc ở sau lưng hơi sững sờ một lúc, sau một lát lập tức tan tác như chim muông, kinh hoảng mà chạy.
Trong Thiên Uyên Động Thiên cũng đang tràn ngập trong bầu không khí sôi trào.
Không chỉ mấy người khác, mà ngay cả những người có tâm tính kiên định như Si Tinh, tông chủ Huyền Côn cũng không khỏi lộ ra vẻ mặt mừng rỡ như điên.
- Không ngờ tới Chuyên Chúc đã bước vào Thánh Giả cảnh… Thiên phú như thế… - Tông chủ Huyền Côn thở dài một hơi, trong giọng nói tràn đầy vẻ hâm mộ cùng hướng tới.
Mộc Nghê cười khẽ một tiếng, nói:
- Về sau phải gọi là Chuyên Chúc Đại Tôn rồi!
Tộc trưởng Biên Xương cũng cười ha ha, nói:
- Ha ha, xem ra ông trời còn chưa muốn tuyệt Thiên Uyên Vực ta, một Vực, song Thánh, quả là sự kiện hiếm thấy trong lịch sử Hỗn Nguyên Thiên!
Hai tay Si Tinh cũng nắm chặt lại, con ngươi sáng tỏ nhìn lên thân ảnh Chuyên Chúc ở ngoài kia. Trước đây, nàng đã có tâm tử cùng chết với Thiên Uyên Động Thiên này, nhưng ai có thể nghĩ tới, tại thời khắc sống còn, đại sư huynh lại phá quan mà ra, hơn nữa còn bước vào Thánh Giả cảnh, rung động thiên địa!
- Bế quan mất nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng coi như không uổng phí…
Trong lòng nàng như trút được gánh nặng, chợt lại bĩu môi, nói:
- Cũng không biết mang vác ở đây ra cái hồ lô lớn thế kia, trong thật đần độn… Nhưng cuối cùng cũng xứng đáng công sức ta cẩn thận gánh vác trách nhiệm Nguyên lão hộ hắn nhiều năm này.
Mấy người tông chủ Huyền Côn cũng lộ ra vẻ tươi cười. Trước đây, bọn họ đều luôn trong trạng thái khẩn trương, đến mức ngay cả một nụ cười cũng chưa từng xuất hiện. Nhưng nay Chuyên Chúc đã đột phá lên Thánh Giả cảnh, hết thảy đã có chỗ dựa vào. Tuy rằng Thánh Giả cảnh của Chuyên Chúc còn yếu hơn so với các vị Đại Tôn lâu năm khác, nhưng Thánh Giả chính là Thánh Giả.
Dù là các Đại Tôn khác, có tư lịch lâu hơn, khi đối mặt với Chuyên Chúc, cũng sẽ phải lấy tư thái ngang bằng mà đối đãi.
Áp lực rất lớn mà bọn họ phải gánh chịu nay sẽ vơi bớt rất nhiều.
- Vị kia chính là đại sư huynh Chuyên Chúc à…
Rốt cuộc Chu Nguyên cũng biết được lai lịch của vị nam tử cõng hồ lô xích hồng kia, thế là không khỏi há to mồm, tấm tắc kì lạ.
Từ khi tới nơi Thiên Uyên Vực này, hắn vẫn chỉ luôn được nghe tới tên của vị đại sư huynh này. Chu Nguyên cũng không ngờ tới, khoảng khắc khi được nhìn thấy đại sư huynh lại là lúc huynh ấy đã đột phá lên Thánh Giả cảnh, quả là dữ dội không tưởng nổi.
- Thì ra là Nguyên lão Chuyên Chúc, Thiên Uyên Vực chúng ta được cứu rồi! - Ở bên cạnh, mấy người Tần Liên, Mộc U Lan, Y Thu Thủy cũng kích động đỏ bừng cả mặt, không nhịn được reo hò, vui đến phát khóc.
Chu Nguyên cười cười, ánh mắt sáng rực nhìn qua đạo thân ảnh kia. Kết quả này cũng nằm ngoài dự liệu của hắn. Nhưng cũng không biết là hôm nay đại sư huynh hiện thân thì có thể phá vỡ cục diện nguy hiểm của Thiên Uyên Vực không.
Dù sao, nếu so sánh với Vạn Tổ Đại Tôn, thì đại sư huynh Chuyên Chúc vẫn còn hơi yếu kém hơn khi mới chỉ vừa đột phá lên Thánh Giả cảnh.
Nhưng có một điều có thể khẳng định là, một khi Thiên Uyên Vực có Thánh Giả tọa trận, thì thế cục sẽ khác hẳn với lúc trước.