Khi tất cả sinh linh trong cõi thiên địa này vẫn còn đang chìm trong rung động, thì ở sâu trong hư không, tám vị Đại Tôn chậm rãi thu lễ, cùng nhìn qua thân ảnh cõng hồ lô xích hồng to lớn kia, trong mắt từng người nổi lên cảm xúc khác biệt.
Tình hình hiện tại nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người.
Ai cũng không ngờ tới, trận mưu đồ này của Vạn Tổ Đại Tôn không những không khiến cho Thương Uyên phải xuất hiện, ngược lại lại ép ra một vị Đại Tôn khác của Thiên Uyên Vực…
Đây quả là một sự kiện trọng đại.
Hỗn Nguyên Thiên có thêm một vị Thánh Giả, đối với toàn bộ thiên địa cũng sẽ có ảnh hưởng thật lớn.
Tuy rằng hiện nay Chuyên Chúc mới chỉ là Thánh Giả Nhất Liên, vẫn còn có chút chênh lệch với tám vị Đại Tôn kahcs, nhưng chênh lệch này đã không còn là quá lớn không thể chạm đến nữa. Thân là Thánh Giả, hắn đã có tư cách đứng ngang hàng với tám vị Đại Tôn.
Một Vực, song Thánh, sự kiện này quả là hiếm thấy trong lích sử Hỗn Nguyên Thiên.
Đối mặt với tình huống này, trong lúc nhất thời, cả tám vị Đại Tôn đều trầm mặc.
Chuyên Chúc đặt một tay dọc trước người, đáp lễ với các vị Đại Tôn, sau đó liếc nhìn khối quang đồ không gian đã gần như vỡ nát ở lối vào Thiên Uyên Vực ở phía sau lưng, cười nói:
- Vạn Tổ Đại Tôn thân là Thánh Giả cao quý, vậy mà bỏ được hạ mình đích thân tới đối phó với một Vực không có Đại Tôn tọa trấn như Thiên Uyên Vực ta, quả là quá coi trọng Thiên Uyên Vực ta!
Ánh mắt của Chuyên Chúc nâng lên, nhìn thẳng vào Vạn Tổ Đại Tôn.
Vạn Tổ Đại Tôn vẫn giữ bình thản, chỉ thản nhiên nói:
- Chuyên Chúc Đại Tôn, hẳn là ngươi cũng biết mục đích thực sự của ta là gì.
- Hơn nữa… Có một số việc, là cần đích thân Thương Uyên phải cho ta, cũng cho các Đại Tôn khác một lời giải thích.
Chuyên Chúc gãi đầu một cái, nói:
- Nếu cần lời giải thích, ngài cứ đi thiên ngoại tìm sư phụ ta là được, cần gì phải gây sự với Thiên Uyên Vực?
Vạn Tổ Đại Tôn nghe vậy không khỏi nhíu mày. Chư Thiên mênh mông vô tận, hư không tầng tầng, nếu Thương Uyên muốn ẩn kín, thì dù hắn có là Thánh Giả thì cũng khó có thể tìm được. Chuyên Chúc nói lời này quả là có chút vô lý.
Lúc này tâm tình của Vạn Tổ Đại Tôn cũng rất không tốt, những tưởng kế hoạch đã hoàn mỹ hoàn thành, ai ngờ Chuyên Chúc lại đột nhiên xuất hiện quấy loạn lên, bây giờ dù tâm cảnh như hắn cũng khó tránh khỏi có chút buồn bực.
Chuyên Chúc cười nói:
- Vạn Tổ Đại Tôn, ngừng lại chuyện này đi!
Vạn Tổ Đại Tôn hơi híp mắt lại, thản nhiên nói:
- Chuyên Chúc, ngươi cũng chỉ mới vào Thánh Giả cảnh mà thôi, thế mà đã muốn mệnh lệnh cho bản tọa hay sao?
Chuyên Chúc lắc đầu, nói:
- Vạn Tổ Đại Tôn nói quá lời rồi. Mưu đồ của ngài làm cho Thiên Uyên Vực đã phải gánh chịu tổn thất cực lớn. Bây giờ ta cũng chỉ muốn dàn xếp ổn thỏa thế thôi, coi như cũng là cho ngài đủ mặt mũi rồi.
Hơi nghĩ nghĩ, hắn lại cười nói:
- Nếu như Vạn Tổ Đại Tôn còn chưa hài lòng, vậy dứt khoát ta cũng lùi đi, mặc cho ngài làm hỏng Thiên Uyên Vực.
Nghe Chuyên Chúc nói vậy, Vạn Tổ Đại Tôn chỉ đạm mạc nhìn hắn, bởi lão ta biết Chuyên Chúc còn chưa nói hết.
Quả nhiên, Chuyên Chúc hơi cười khẽ một tiếng, nói:
- Chỉ là… nếu như Vạn Tổ Đại Tôn thật muốn hùng hổ dọa người, thì từ nay về sau, dù là một con chuột của Vạn Tổ Vực ngươi, cũng đừng hòng có thể bước một bước ra khỏi biên cảnh.
Nghe vậy, trong đôi mắt Vạn Tổ Đại Tôn dường như dâng lên phong vân vô biên, toàn bộ thiên địa cũng không khỏi hơi rung động:
- Ngươi đang uy hiếp bản tọa?
Chuyên Chúc đứng đó, hồ lô xích hồng sau lưng tỏa sáng, trên đó có quang văn cổ xưa bắt đầu hiện lên, tựa như có sinh mệnh, đang hô hấp. Chỉ nghe Chuyên Chúc nói:
- Tuy rằng tên Thánh Giả Nhất Liên như ta thì không đánh lại được vị tiền bối như ngài, nhưng nếu muốn đối phó những người khác của Vạn Tổ Vực thì cũng không phải là việc gì khó.
- Quan trọng nhất, là ngài cũng không ngăn được ta!
Chuyên Chúc cười nói:
- Nếu Thiên Uyên Vực ta muốn tan, thì cứ để nó tan đi. Nhưng, Vạn Tổ Vực các người cũng đừng hòng mong có ngày được sống yên ổn.
Trên khuôn mặt Vạn Tổ Đại Tôn hiện lên vẻ âm trầm, hắn biết Chuyên Chúc nói đúng.
Đúng là một Thánh Giả Nhất Liên như Chuyên Chúc thì còn chưa có khả năng uy hiếp được Vạn Tổ Đại Tôn, thậm chí Vạn Tổ Đại Tôn còn tự tin có thể đánh bại hắn, nhưng là… cũng chỉ là đánh bại mà thôi, lại không thể trực tiếp chém giết được. Nếu như Chuyên Chúc trốn thoát, chỉ cần ẩn nấp trong bóng tối, vậy người Vạn Tổ Vực đúng là đừng mơ có thể bước ra khỏi phạm vi biên giới.
Bản thân Vạn Tổ Đại Tôn cũng không có thời gian, tinh lực để mà thời thời khắc khắc bảo vệ bọn hắn.
Một vị Thánh Giả không hề bị trói buộc, sẽ là một uy hiếp cực kì khủng bố.
Vạn Tổ âm trầm nhìn Chuyên Chúc, trước kia không để ý tới, không ngờ tên đại đệ tử của Thương Uyên này lại khó chơi như vậy.
Lúc này, trải qua hưng phấn ban đầu, sinh linh trong thiên địa lại đã bắt đầu run rẩy. Hai vị Đại Tôn đánh cờ, một lời liền có thể quyết định sống còn của một Vực, quyết định tương lai của ức vạn sinh linh.
Trong Thiên Uyên Động Thiên, mấy người Si Tinh cũng lộ vẻ mặt khẩn trương, nhưng khác biệt với cảm xúc lo sợ không yên như trước đây, lúc này bọn họ đã trấn định rất nhiều. Dù sao chỉ cần có vị Đại Tôn Chuyên Chúc này ở, thì dù hôm nay Thiên Uyên Động Thiên có vỡ nát, Thiên Uyên Vực vẫn cứ có trụ cột tinh thần khác.
Thế nên dù cho Thiên Uyên Vực bị đánh tan, chỉ cần lặng lẽ chờ thời cơ, không khó để vùng lên sống lại.
Đương nhiên, kết quả đó là kết quả xấu nhất, không ai mong muốn nó xảy ra cả… Bây giờ cũng chỉ đành xem Vạn Tổ Đại Tôn có quyết định thế nào thôi.
Dưới cái nhìn soi mói của vô số sinh linh, tỏng mắt Vạn Tổ Đại Tôn lóe lên ánh sáng làm người sợ hãi, hắn quay đầu nhìn bảy vị Đại Tôn khác, nói:
- Chư vị, hôm nay chỉ còn một bước là đã có thể buộc Thương Uyên hiện thân rồi, không biết có vị Đại Tôn nà nguyện ý liên thủ với ta, bắt giữ phong ấn tên Chuyên Chúc này không? Mọi người cứ yên tâm, bản tọa biết một vị Thánh Giả quan trọng với Hỗn Nguyên Thiên thế nào, thế nên sẽ không hại tới tính mạng hắn. Chỉ cần đợi đến mọi chuyện kết thúc, ta sẽ đích thân thả hắn ra.
Nếu chỉ mình Vạn Tổ Đại Tôn ra tay, mặc dù có thể đánh bại Chuyên Chúc, nhưng lại không bắt giữ được hắn. Nhưng nếu lại có thêm một vị Đại Tôn hỗ trợ, thì hôm nay tên Chuyên Chúc này cũng chỉ còn nước ngoan ngoãn bị bắt.
Nghe Vạn Tổ Đại Tôn nói vậy, một vị Đại Tôn chợt cười khẽ, nói:
- Lời của Vạn Tổ quả là có lý.
Người vừa lên tiếng là một người có khuôn mặt yêu dị, tóc dài màu đen xõa xuống vai, nhúc nhích không ngừng, đó là Yêu Khôi Đại Tôn.
Nghe đồn mỗi một sợi tóc của vị Đại Tôn này đều là do Yêu Khôi biến thành. Bản thể của Yêu Khôi tản trong ức vạn không gian, chỉ cần có một bộ Yêu Khôi tồn tịa, thì mặc kệ bản thể của hắn gặp trọng thương hủy diệt lớn tới mức nào, hắn cũng có thể trọng sinh lại.
- Đa tạ Yêu Khôi huynh. – Vạn Tổ vui mừng nói.
Yêu Khôi Đại Tôn vốn là minh hữu của hắn, hai người cũng đã sớm ước định sẵn, nếu hôm nay Thương Uyên hiện thân thì sẽ liên phủ đối phó.
Chỉ là, không phải vị Đại Tôn nào cũng có cùng chính kiến với Vạn Tổ.