*Cuộc chiến tranh khí vận Chư Thiên
Mỗi người đều nhìn chằm chằm vòa con mắt khổng lồ bên ngoài giới bích kia, sắc mặt ai nấy lạnh lùng. Mặc kệ trong Hỗn Nguyên Thiên có tranh đấu lục đục đến cỡ nào, tất cả mọi người đều hiểu, Thánh tộc mới là đại địch sinh tử chân chính. Đối mặt với kẻ địch khổng lồ này, hết thảy mâu thuẫn đều có thể tạm buông xuống.
- Đại Tôn Thánh tộc, sao dám phạm Hỗn Nguyên Thiên ta?! – Lúc này, thân thể Võ Thần Đại Tôn đã dần dần trở nên vàng óng, thân thể nhìn như khô gầy ấy nay lại khiến cho cả thiên địa đều run rẩy.
Các vị Đại Tôn nhìn chằm chằm con mắt lớn bên ngoài giới bích, cũng không quá lo lắng. Bởi vì đối phương chỉ có một người, chưa nói đến chuyện hắn có thể phá vỡ được giới bích hay không. Dù cho hắn phá được, lọt vào trong Hỗn Nguyên Thiên, thì đối mặt với chín vị Đại Tôn, hắn cũng chỉ có nước “có đến mà không có về”.
Ở bên ngoài giới bích, con mắt kia chuyển động, lạnh lùng nhìn vào trên thân chín vị Đại Tôn.
- Không ngờ không có Thương Uyên ở đây, thì Hỗn Nguyên Thiên các ngươi lại có thêm một vị Đại Tôn, đúng là đáng mừng… - Âm thanh lạnh lùng truyền tới từ ngoài giới bích, dường như mang theo vẻ nghiền ngẫm.
Sắc mặt các vị Đại Tôn đều hiện lên vẻ đạm mạc, ngay cả Chuyên Chúc cũng thu hồi nụ cười vẫn luôn treo trên mặt, thay vào đó là vẻ nghiêm túc nhìn chằm chằm vào còn mắt lớn bên ngoài giới bích.
Đại Tôn Thánh tộc thấy không có ai muốn tiếp lời với mình, cảm thấy không thú vị, lười biếng nói:
- Lần này bản tọa đến đây, chỉ là vì phụng mệnh thông báo cho chư vị, tộc ta sẽ khởi động lại Chư Thiên khí vận chi tranh, để các người biết mà chuẩn bị sẵn sàng.
Vừa nghe hắn nói vậy, đồng tử trong mắt chín vị Đại Tôn đều co rút lại.
“Chư Thiên khí vận chi tranh… lại sắp mở ra?” – Chín vị Đại Tôn liếc nhìn nhau, sắc mặt hiện lên vẻ lo lắng. Có thể thấy cuộc chiến này khiến cho bọn họ chấn động nhiều tới mức nào.
Có thể nói, cuộc chiến này là đại sự, liên quan tới vận mệnh tương lai cưa chư tộc.
Tử Tiêu Đại Tôn lạnh lẽo nói:
- Chư Thiên khí vận chi tranh lần trước cách nay còn chưa tới ngàn năm, Thánh tộc các đã chuẩn bị kỹ càng, nhưng chư tộc khác lại còn đang vội vàng, làm sao có thể tham gia?
- Ha ha, chuyện đó cũng không liên quan tới tộc ta.
Tên Đại Tôn Thánh tộc kia lơ đễnh nói:
- Tộc ta chính là Vương giả của Thiên Nguyên giới, có quyền quyết định mở ra cuộc chiến này vào lúc nào. Nếu các ngươi không phục, thì có thể thử xem bản thân có năng lực thay đổi hay không!
Chín vị Đại Tôn trầm xuống sắc mặt, nhưng lại không thể làm gì. Nơi diễn là Chư Thiên khí vận chi tranh là một mảnh đất kì diệu của Thiên Nguyên giới, là một trong những đầu nguồn sản sinh ra nguyên khí thiên địa. Để có thể mở ra nơi đây, thì nếu chỉ sử dụng lực lượng của chư tộc trong bốn thiên là không thể làm được.
Trong Thiên Nguyên giới, kẻ duy nhất có năng lực này, cũng chỉ có thể là Thánh tộc sâu không lường được kia mà thôi
Đại Tôn Thánh tộc cười tủm tỉm nói:
- Nếu như Hỗn Nguyên Thiên các ngươi không muốn tham gia, thì cũng không cần miễn cưỡng.
Sắc mặt chín vị Đại Tôn trở nên hết sức khó coi. Có thể nói kết quả của Chư Thiên khí vận chi tranh sẽ ảnh hưởng tới vận mệnh tương lai của các Thiên trong Thiên Nguyên giới. Nếu Hỗn Nguyên Thiên không tham gia, thì phần khí vận của họ sẽ bị Thiên khác cướp đi. Đến lúc đó, trong vòng ngàn năm tiếp theo, trong lúc các Thiên khác càng ngày càng mạnh, thì Hỗn Nguyên Thiên bọn họ lại tụt lùi. Quan trọng nhất là, nếu như phần khí vận này rơi vào trong tay bốn Thiên của chư tộc thì cũng không sao, nhưng nếu bị Thánh tộc cướp đi, khiến cho Thánh tộc đã mạnh càng mạnh hơn, thì hoàn toàn không thể tiếp nhận được.
Chín người liếc nhìn nhau, mặc dù vô cùng tức giận, nhưng cuối cùng chỉ có thể nhẫn nại.
- Hỗn Nguyên Thiên ta đã biết. Nếu đã truyền tin xong, vậy thứ lỗi không thể tiễn xa được! – Võ Thần Đại Tôn lạnh lùng nói xong, chợt xòe bàn tay nắm về phía giới bích, lập tức thiên địa rung động, chỉ thấy khe hở kia bị ông ấy dùng một tay cho kéo khép lại.
Ngay tại lúc khe hở giới bích sắp biến mất, một tiếng cười lạnh truyền tới từ con mắt phía sau, trong đó lộ rõ vẻ chê cười:
- Vậy Thánh tộc ta chờ đợi các vị tại Cổ Nguyên Thiên…
Chín vị Đại Tôn đứng ở trước giới bích, nhìn qua khe hở dần biến mất, vẻ mặt nặng nề, biến cố xảy ra bất ngờ khiến cho bọn họ trở tay không kịp.
Chuyên Chúc cũng than nhẹ một tiếng, không ngờ mình vừa bước vào Thánh Giả cảnh liền đã gặp phải chuyện này.
- Chư vị, ta cũng không cần nhắc lại tầm quan trọng của Chư Thiên khí vận chi tranh. Không nói nhảm nhiều nữa, mọi người đều nhanh chóng trở về toàn lực chuẩn bị đi. Mặc kệ thế nào, cũng phải đảm bảo khí vận ngàn năm tới của Hỗn Nguyên Thiên ta! – Huyền Cơ Đại Tôn nói.
Các Đại Tôn khác gật đầu, cũng không còn tâm tư nói chuyện, thân ảnh dần tiêu tán.
Dưới đại thế này, không còn ai có thể chỉ lo thân mình, dù là các vị Đại Tôn ở địa vị chí cao vô thượng, cũng phải dốc sức chuẩn bị.
Sợ là trong thời gian rất dài tới đây, Hỗn Nguyên Thiên sẽ lại không được an bình.
Khi con mắt đến từ Đại Tôn Thánh tộc kia biến mất, thì vô số sinh linh trong Hỗn Nguyên Thiên mới thở phào một hơi như trút được gánh nặng, lúc này mới phát hiện sau lưng mình đã ướt nhẹp mồ hôi. Cũng không trách bọn họ e ngại như vậy, bởi vì uy danh của Thánh tộc cũng không phải là hư danh, mà là dùng vô số máu tươi, trải qua vô số tuế nguyệt, mới gây dựng lên.
Trong lịch sử, số chủng tộc bị Thánh tộc nô dịch, hủy diệt nhiều vô số kể.
Thậm chí đã từng có thời kì Nhân tộc liên tục bại lui, tổn thất nặng nề. Nếu như không phải các Đại Tôn Nhân tộc bước nối bước, trả ra cái giá nặng nề, để cho Nhân tộc gạt ra được một chỗ trống sinh tồn dưới sự chèn ép của Thánh tộc, thì không biết giờ này Nhân tộc đi đâu về đâu.
Ngay cả như vậy, nếu như không phải nhờ vào Thánh tộc quá cường thế, khiến cho chư tộc không thể không liên thủ lại, đối phó với Thánh tộc, bằng không nếu chỉ nhờ sức một mình Nhân tộc là không thể là đối thủ của Thánh tộc.
Bởi thế, trong miêu tả của rất nhiều sức cổ, Thánh tộc càng trở nên thần bí mà cường đại, khiến cho người ta sợ hãi.
Đối với các sinh linh Hỗn Nguyên Thiên mà nói, chỉ trừ số ít cường giả đứng đầu, thì có rất ít người được tự thân cảm nhận uy hiếp cùng áp lực do Thánh tộc mang đến. Thế nên hôm nay, khi ánh mắt lạnh lẽo vô tình kia nhìn xuống, thì tưởng chừng như nỗi sợ hãi ẩn sâu trong huyết mạch kia lại dâng trào lên, khiến cho mọi người đều mất khống chế như vậy.
Có thể nói trong Thiên Nguyên giới này, Thánh tộc thần bí mà bá đạo, tựa như cây đao sắc bén treo trên đầu chư tộc.
Tuy có biến cố Đại Tôn Thánh tộc xuất hiện bất thình lình, khiến cho mọi người sợ hãi. Nhưng khi thân ảnh Chuyên Chúc giáng xuống từ trên trời, xuất hiện trong Thiên Uyên Động Thiên, thì toàn bộ Động Thiên vẫn cứ vang lên tiếng hoan hô như sấm dậy.
Đón nhận những ánh mắt cuồng nhiệt bắn tới từ bốn phía, Chuyên Chúc chỉ cười híp mắt giương giương tay với khắp nơi, thái độ rất ngả ngớn bất cần đời. Thế nhưng trong mắt tất cả mọi người thì động tác ấy lại tràn đầy lực tương tác. Dù sao như các Đại Tôn khác thì đều tỏ vẻ thần bí uy nghiêm, chỉ riêng có Chuyên Chúc là gần gũi như vậy.
Thế là tiếng hoan hô trong Thiên Uyên Động Thiên lại mạnh mẽ hơn mấy phần.