Trận chiến giữa Thiên Uyên Vực và liên minh năm đại thế lực đỉnh tiêm đến cuối cùng lấy sự kiện Chuyên Chúc nhập thánh hiện thân mà kết thúc.
Tuy rằng sự xuất hiện đột nhiên của Đại Tôn Thánh tộc khiến cho rất nhiều người chú ý, nhưng bên cạnh đó việc Chuyên Chúc nhập thánh cũng vẫn cứ khiến cho dư luận Hỗn Nguyên Thiên nổi lên sóng gió. Dù sao trong Hỗn Nguyên Thiên này, đã lâu lắm rồi lại không có Tân Thánh sinh ra.
Chuyên Chúc nhập thánh, cũng đồng nghĩa với việc Thiên Uyên Vực lại có Đại Tôn tọa trấn.
Thế là Thiên Uyên Vực vốn đang lênh đênh trong nguy hiểm ngập tràn nay nháy mắt trở nên vững như bàn thạch, biên cảnh tứ phương gió êm sóng lặng. Nhiều thăm dò khiêu khích khi xưa nay biến mất sạch sẽ, tựa như chưa bao giờ xuất hiện…
Uy thế của một vị Đại Tôn là không thể khinh thường.
Dù Chuyên Chúc mới chỉ vừa nhập Thánh, nhưng một khi bước vào cấp độ này, thì đã là bước vào cấp độ tột cùng nhất của Chư Thiên, đủ để khiến cho vạn vật sinh linh Chư Thiên phải kính sợ, tôn sùng.
Hơn nữa, nếu như về sau Thương Uyên lại trở về, vậy Thiên Uyên Vực sẽ trở thành Vực duy nhất mà một Vực, song Thánh, cực kì khủng bố!
Khi đó, thanh thế của Thiên Uyên Vực sẽ đạt tới đỉnh cao, dù là những thế lực đứng đầu trong Cửu Vực như Vạn Tổ Vực, Võ Thần Vực, Tử Tiêu Vực cũng phải kiêng dè, nói không chừng về sau Thiên Uyên Vực còn có thể đuổi kịp, thậm chí là vượt qua các vực này.
Thế nên, đến giờ phút này, thế lực khắp nơi đều hiểu, Thiên Uyên Vực không chỉ không ngã ra khỏi Cửu Vực, trái lại địa vị sẽ càng thêm vững chắc!
Những thế lực mà trước đây lợi dụng tình cảnh bấp bênh của Thiên Uyên Vực để kéo tới ăn hôi nay cũng run sợ lặng lẽ rút tay chân về.
Khó chịu nhất là những thế lực mà trước đây phụ thuộc vào Thiên Uyên Vực kia, lúc Thiên Uyên Vực gặp phải thời khắc nguy nan, bọn hắn không chỉ không giúp đỡ, ngược lại còn thờ ơ đứng ngoài, thậm chí âm thầm xâu xé. Hành động như vậy là vì không ai coi trọng tương lai của Thiên Uyên Vực.
Nhưng nào ai nghĩ tới, Thiên Uyên Vực không chỉ không suy bại, trái lại còn đi một bước tới cục diện đỉnh phong, một Vực, song Thánh.
Chắc hẳn lúc này những thế lực này đã bắt đầu run sợ, nóng nảy như kiến bò chảo nóng, sợ Thiên Uyên Vực sau khi ổn định sẽ tìm tới tính sổ.
Thế là vô số ánh mắt lại nhìn về phía Thiên Uyên Vực.
Cũng chính tại khắc này, Thiên Uyên Vực công bố tin tức, xử phạt kẻ phản bội Bạch Dạ bị trấn áp, Bạch tộc bị tước đoạt hết thảy đặc quyền cùng tài nguyên từng có, thành viên bị phân tán xáo trộn, hạ cấp trở thành gia tộc phổ thông, đồng thời còn mang danh “tội tộc”.
Không có đặc quyền cùng tài nguyên, Bạch tộc ắt suy bại, thậm chí còn kém hơn cả các gia tộc bình thường khác. Thậm chí, bởi vì đã từng phản bội, cao tầng Thiên Uyên Vực ắt sẽ nhìn chằm chằm phòng bị Bạch tộc, không cho bọn hắn có cơ hội được quật khởi.
Ngoại trừ giải quết vấn đề nội bộ, Thiên Uyên Vực cũng chưa từng buông tha địch nhân bên ngoài. Đứng mũi chịu sào chính là thế lực gần Thiên Uyên Vực nhất, Tam Sơn Minh.
Tam Sơn Minh có biên giới tiếp giáp với Thiên Uyên Vực, đã tạo điều kiện thuận lợi để bọn hắn gây ra rất nhiều khó khăn cho Thiên Uyên Vực trong trận chiến này. Thế nên bây giờ bọn hắn cũng là kẻ đầu tiên bị tính sổ tới…
Thiên Uyên Vực cũng chỉ phái ra một vị Thiên Dương cảnh, cầm Pháp chỉ của Chuyên Chúc, liền tiến về Tam Sơn Minh.
Kết quả của lần đi sứ này là, Tam Sơn Minh từ bỏ tất cả cơ nghiệp, đất đai, toàn tông di tản tới mảnh đất khác trong Hỗn Nguyên Thiên.
Những cơ nghiệp bị bỏ lại này là kết quả mà Tam Sơn Minh phải cố gắng nhiều năm mới gây dựng lên. Bây giờ nói bỏ là bỏ, quả thật là thương cân động cốt, tổn thất thảm trọng. Nhưng bọn hắn cũng không có lựa chọn nào khác, bọn hắn nằm ngay cạnh Thiên Uyên Vực, lại chẳng có ai để chống lưng, ba tên cường giả Pháp Vực của Tam Sơn Minh cũng không có gan đối cứng với Thiên Uyên Vực nữa. Dù sao vết xe đổ của Bạch Dạ còn sờ sờ tại đó, muốn trấn áp là trấn áp, nếu bọn hắn còn cứng đầu cứng cổ thì chỉ sợ Thiên Uyên Vực sẽ lấy đầu bọn hắn để lập uy.
Thế là vô số thế lực lại được chứng kiến uy lực của Đại Tôn thêm một lần nữa, chỉ dùng một đạo pháp chỉ, liền ép cho một thế lực đỉnh tiêm một phương phải bỏ cơ nghiệp mà đi…
Sau khi đuổi đi Tam Sơn Minh, Thiên Uyên Vực tạm thời không xuất thủ với bốn thế lực đỉnh tiêm còn lại trong liên minh năm đại thế lực đỉnh tiêm. Nguyên nhân chủ yếu là vì bốn thế lực này nằm cách Thiên Uyên Vực rất xa, phần lớn là nằm trong phạm vi bao trùm của Vạn Tổ Vực. Bây giờ muốn trả thù thì cũng rất khó khăn. Nhưng dẫu không trả thù được, Thiên Uyên Vực vẫn phát ra thư, yêu cầu bốn thế lực này phải bồi thường tổn thất chiến tranh.
Đối mặt với thế tới hung hăn của Thiên Uyên Vực, bốn phương thế lực đỉnh tiêm chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt. Bọn hắn hiểu, nếu như không có sự bảo hộ của Vạn Tổ Vực, thì hôm nay sợ rằng bọn hắn sẽ gặp phải cảnh ngộ giống Tam Sơn Minh, thậm chí ác liệt hơn là cả cường giả Pháp Vực cũng bị chộp tới trấn áp một phen…
Bây giờ, Thiên Uyên Vực xử lý còn tương đối khắc chế, chủ yếu là bởi vì còn có một tia kiêng kị với Vạn Tổ Vực, cùng với ảnh hưởng do sự xuất hiện của Đại Tôn Thánh tộc…
Thế nên, bốn đại thế lực đỉnh tiêm cũng phải biết điều mà nộp lên lượng lớn bồi thường.
Việc đến bước này, về cơ bản thì trận chiến kéo dài giữa Thiên Uyên Vực và liên minh năm đại thế lực đỉnh tiêm, khiến cho thế lực khắp nơi Hỗn Nguyên Thiên phải chú ý, đã đến hồi kết thúc. Thiên Uyên Vực lại một lần chứng tỏ cho thế lực các nơi, rằng bọn họ vẫn cứ là một trong Cửu Tôn cảu Hỗn Nguyên Thiên này…
Phàm là có kẻ dám khiêu khích, ắt sẽ phải trả ra một cái giá thảm trọng.
- Chư Thiên khí vận chi tranh?!
Khi bên ngoài lại khôi phục lòng kính sợ với Thiên Uyên Vực, thì, tại Thiên Uyên Động Thiên, trong một tòa Nghị sự điện, Chuyên Chúc cũng đang công bố tin tức mà ngày đó Đại Tôn Thánh tộc mang tới, không hề nghi ngờ khiến cho tất cả mọi người nghe được kinh sợ thốt lên.
Trong Nghị sự điện, hiện đang có Si Tinh, tông chủ Huyền Côn, tộc trưởng Biên Xương, Mộc Nghê cùng Chu Nguyên.
Đáng nhắc tới là, bây giờ Chu Nguyên đã chân chính là Nguyên lão của Thiên Uyên Vực, vị trí của hắn là thay thế cho vị trí cũ của Bạch Dạ. Đây chính là mệnh lệnh của Chuyên Chúc, với địa vị như của hắn bây giờ ở Thiên Uyên Vực thì mệnh lệnh này chẳng hề gặp cản trở chút nào, được thực thi ngay lập tức.
Đối với việc này, Chu Nguyên cũng cảm thấy khá bất đắc dĩ, bởi vì bản thân hắn cũng không có hứng thú với cái vị trí này. Hơn nữa Chu Nguyên còn cảm thấy vị đại sư huynh này của mình ra mệnh lệnh như vậy là không có ý tốt, là điềm báo khi hắn chuẩn bị tiếp tục làm “vung tay chưởng quỹ”*.
*vung tay chưởng quỹ: Chỉ người có trách nhiệm lớn nhất lại đẩy hết công việc cho cấp dưới, còn mình thì không làm gì.
Trước đó, vị đại sư huynh này lấy danh nghĩa là bế quan, để hố sư tỷ Si Tinh làm việc hộ hắn. Bây giờ ra lệnh như vậy, là lại chuân bị người tiểu sư đệ Chu Nguyên này rồi?