Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1162 - Chương 1161: Khổ Tu Trong Chúc Hải

Chưa xác định
Chương 1161: Khổ tu trong Chúc Hải

Đây là một mảnh hải dương vô biên vô tận.

Phía trên không hề có cơn sóng nào, mặt biển giống như một đầm nước động, yên tĩnh, bất động, quỷ dị.

Chu Nguyên đứng trên mặt biển, nhìn qua cảnh vật xung quanh, kinh dị hỏi:

- Đây chính là thế giới trong Thiên Chúc Mục sao?

Ở bên cạnh hắn, Chuyên Chúc gật đầu, nói:

- Đây là Chúc Hải, chính là nguồn suối lực lượng của Thiên Chúc Mục. Mà nước biển nơi này cũng là do nguyên khí thiên địa thuần túy biến thành.

Chu Nguyên nghe vậy, đồng tử không khỏi co lại, thử đưa tay vẫy vào, nhưng hắn bất ngờ phát hiện, là dù mình đã dốc hết toàn lực, nhưng lại không thể vẩy lên một bọt nước nào. Mỗi giọt nước biển ở nơi này nặng nề tới một mức độ khó mà tin nổi. Phải là nguyên khí thiên địa nồng đậm tới cỡ nào, sau khi chuyển hóa thành nước biển mới có thể nặng tới mức độ này?

Chuyên Chúc búng tay một cái, một vài giọt nước biển bay lên, rơi vào trong hai tay hắn, cười trêu:

- Đệ tin không, ta chỉ cần hất một vụm nước này tới là đệ chết ngay lập tức?

Chu Nguyên nghe vậy, sắc mặt không khỏi đen lại.

- Bây giờ chúng ta nên làm gì? – Chu Nguyên trực tiếp nói sang chuyện khác.

Chuyên Chúc cười cười, vung tay áo lên, Chu Nguyên lập tức cảm giác được cả vùng biển hơi chấn động. Hắn cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy ở dưới đáy biển sâu hình như có một con mắt khổng lồ đang chầm chậm mở ra.

Một luồng năng lượng kinh khủng, đủ để khiến cho thiên địa rung động tràn ra từ trong con mắt khổng lồ.

Con mắt lớn hơi hé mở, một vòng hài quang bay ra, chầm chậm dâng lên, cuối cùng hóa thành một đóa quang liên* nở rộ trên mặt biển.

*liên: hoa sen.

Trong quang liên có ngọn lửa đang bập bùng. Những ngọn lửa kia trông có vẻ yếu ớt, nhưng ngay khi nó xuất hiện đã khiến cho nước biển nặng nề này lại bắt đầu sôi trào lên.

Nước biển quang quang liên bị đốt nóng, bốc hơi thành rất nhiều hạt nước li ti, bay lượng trong phạm vi hoa sen.

- Trong quang liên có ẩn chứa một vài tia Thánh Hỏa. Kế hoạch tu luyện mà ta lập nên cho đệ là, đệ sẽ tiến vào trong quang liên để tu luyện. Thánh Hỏa sẽ không ngừng đốt nóng nước biển, không ngừng tinh luyện siêu nồng độ nguyên khí ở phía dưới, tiến tới chiết tách ra “Nguyên Khí Thánh Trần”. À, đây là tên gọi của một loại nguyên khí có độ tinh khiết mà ở đẳng cấp của đệ còn không thể nào hình dung được. Đệ chỉ cần biết là mỗi một hạt này đều là vật cực bổ, chỉ cần luyện hóa hấp thu được thì nội tình nguyên khí của đệ sẽ tăng lên rất mạnh. – Chuyên Chúc hời hợt nói.

- Thánh Hỏa?

Nhưng Chu Nguyên cũng rất cẩn thận, lập tức bắt được nguy hiểm. Chỉ nghe tới hai chứ Thánh Hỏa là da đầu hắn đã run lên. Bởi vì bản thân Chu Nguyên biết Thánh Hỏa khủng bố tới mức nào. Dù cho cường giả mạnh như Pháp Vực, cũng vô cùng kiêng kị nó.

Đừng nhìn quang liên kia có vẻ vô hại, nhưng Chu Nguyên lại cảm thấy nguy hiểm trí mạng đang chập chờn

- Với thân thể này của ta thì sợ rằng không gánh được chứ? – Chu Nguyên hỏi.

Chuyên Chúc cười, ra vẻ trẻ ngoan biết điều, gật đầu nói:

- Với cường độ thân thể bây giờ của đệ, vừa nhảy vào thì không cần mười hơi là chết không còn tro bụi.

Chu Nguyên xạm mặt lại, khó chịu nói:

- Đại sư huynh, với tội danh mưu hại sư đệ thế này, cẩn thận sư phụ trục xuất huynh ra khỏi môn hạ đấy.

- Hắc hắc, nếu nhờ thế mà ta có thể thoát được đống công việc phiền toái này, thì đúng là ta có thể thử một chút. – Chuyên Chúc ra vẻ không có ý tốt đánh giá Chu Nguyên.

Chu Nguyên vừa bực mình vừa buồn cười, chỉ có thể trợn trắng mắt.

Chuyên Chúc rút ra một sợi tóc, thổi bay vào trong quang liên. Trong nháy mắt đó, chỉ thấy trong quang liên bộc phát lên khí tức sinh mệnh cực kì cường đại. Mơ hồ có thể nhìn thấy rất nhiều quang nhân nhỏ bé đang nhảy múa bên trong.

- Những khí tức sinh mệnh này sẽ bảo vệ đệ, để đệ không bị đốt thành tro bụi. Thế nhưng mà… đồng nghĩa với việc đệ sẽ phải gánh chịu cảm giác đau đớn khó có thể tưởn tượng khi bị Thánh Hỏa thiêu đốt. Nhưng đây là điều không thể tránh khỏi, bởi vì để cho đệ có thể hấp thu Nguyên Khí Thánh Trần, một thứ mà không phải cấp bậc bây giờ của đệ có thể chạm tới được, thì phải mượn nhờ lực lượng của Thánh Hỏa.

Chuyên Chúc nhìn chằm chằm Chu Nguyên, chậm rãi nói:

- Đương nhiên, nếu như đệ cảm thấy cách này quá nguy hiểm, vậy chúng ta có thể đổi sang một số biện pháp ôn hòa hơn, chỉ là như vậy thì hiệu quả sẽ kém hơn một chút.

Chu Nguyên nhìn chằm chằm đóa quang liên đang trôi nổi trong lòng biển, cười lắc đầu, nói:

- Cứ dùng cách này đi.

Chuyên Chúc hơi sửng sốt một chút, sau đó cười một tiếng, nói:

- Không tệ.

- Đại sư huynh, xin hãy đưa ta xuống đi. – Chu Nguyên ôm quyền nói.

Nước biển nơi này quá nặng nề, với thực lực của Chu Nguyên thì không thể vạch nước xuống được.

Chuyên Chúc gật đầu, không nói thêm gì, vung tay áo lên, chỉ thấy mặt biển tách ra, tạo thành một đường hầm nước nối về hướng quang liên.

Chu Nguyên lại một lần cảm thấn lực lượng mênh mông của Thánh Giả, sau đó không do dự nữa, thân ảnh hơi động, đã hóa thành lưu quang bay vào trong đường hầm.

- A!

Trong nháy mắt khi Chu Nguyên đi tới gần quang liên, thì sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi, một luồng lực lượng kinh khủng không thể hình dung vọt tới từ bốn phương tám hướng.

Sau đó Chu Nguyên phát hiện thân thể bản thân đang tan chảy với tốc độ kinh người.

Cơn đau nhức kịch liệt tràn ngập mà đến, gần như bao phủ cả lí trí Chu Nguyên.

Cổ họng gần như đã cháy hỏng của hắn phát ra tiếng rên rỉ trầm thấp, thân thể vội vàng ngồi xếp bằng xuống, trong chớp mắt tiếp theo, thân thể hắn bắt đầu phinh lên, từng dòng xích văn nham tương lan tràn trên da thịt.

- Đại Viêm ma!

Cường độ thân thể của Chu Nguyên tăng vọt.

Nhưng cách này chỉ có thể trì hoãn được mấy giây, sau đó thân thể Chu Nguyên lại bị hòa tan nhanh chóng, toàn bộ thân hình đỏ ửng như cục than.

Cũng vào lúc này, một vài giọt nước đang trôi nổi xung quang bắt đầu rơi xuống, dựa vào sự thiêu đốt của Thánh Hỏa, hóa thành từng điểm ánh sáng, rơi vào trên thân thể đã tan chảy lộ ra cả xương kia, dần dần dung hòa vào trong đó.

Mà sinh cơ của Chu Nguyên thì đang tiêu tán với tốc độ kinh người, ngay cả thần hồn cũng bắt đầu chập trùng.

Nhưng đúng lúc này, khi xương cốt toàn thân Chu Nguyên cũng sắp sửa bị hòa tan, thì một luồng khí tức sinh mệnh khổng lồ đột nhiên cuốn tới, lướt qua người Chu Nguyên, nơi lướt qua máu thịt lại tái sinh.

Chỉ qua một hơi ngắn ngủi, thân thể khô quắt như xương khô kia của Chu Nguyên đã hồi phục như lúc ban đầu.

Nhưng khuôn mặt của hắn vẫn cứ vặn vẹo, đó là bởi vì cơn đau khi máu thịt lại bị thiêu đốt lại ập tới.

Cơn đau đớn này còn mạnh hơn mấy lần so với lúc tu luyện Đại Viêm Ma.

Dẫu vậy, trong mắt Chu Nguyên vẫn tràn đầy ý chí, không hề dao động. Trải qua nhiều năm mưa gió, ý chí của hắn đã được rèn đúc cứng cỏi như sắt thép.

- Lại tới đây đi!

Hắn gầm lên một tiếng.

Thánh Hỏa lại đốt tới.

Thế là, trong một khoảng thời gian sau đó, thân ảnh ngồi xếp bằng ở trong quang liên kia lại bị đốt cháy tới tận xương, cuối cùng nhờ vào khí tức sinh mệnh vô cùng bàng bạc kia khôi phục lại, au đó lại bị thiêu đốt… Đây quả như một cực hình tàn khốc nhất của thiên địa này, thế mà bóng hình ngồi xếp bằng kia lại vẫn cứ cắn răng kiên trì.

Đổi lại, theo mỗi lần bị thiêu cháy cùng tái sinh, ba động nguyên khí phát ra từ thân ảnh kia lại mạnh lên một phần!

Trên mặt biển, Chuyên Chúc lặng lặng chứng kiến Chu Nguyên bị thiêu cháy, lại được hồi phục, từng lần, từng lần, nhưng vẫn cứ kiên trì đến cùng, trong mắt hắn không khỏi hiện lên một chút kinh ngạc. Chuyên Chúc vô cùng hiểu với lực lượng ở cấp bậc như Thánh Hỏa thì sẽ tạo thành lực sát thương mạnh mẽ như thế nào cho người mới chỉ ở Thiên Dương cảnh như Chu Nguyên.

Thánh Hỏa không chỉ đốt cháy thân thể, mà còn chấn nhiếp cả tâm linh.

Thậm chí, có một vài cường giả Nguyên Anh, khi bị nhiễm phải Thánh Hỏa, nhục thân còn có thể kiên trì được, nhưng tâm linh đã bị uy thế kinh khủng vô biên của nó phá hủy trước rồi.

Thế mà Chu Nguyên lại có thể chống chịu được, đủ để thấy tâm tính của hắn cứng cỏi thế nào.

- Tên tiểu sư đệ mới này cũng không tệ lắm đâu…

Chuyên Chúc cười khẽ một tiếng, trong mắt hiện lên vẻ thưởng thức.

Sau đó, thân ảnh hắn cũng dần tiêu tán, để lại mặt biển khôi phục lại sự tĩnh lặng. Dù cho Chu Nguyên lần lượt gào thét trong lòng biển kia, thì âm thanh cũng không thể xuyên thấu qua mặt nước bay ra ngoài.

Bình Luận (0)
Comment