Khi những ồn ào do trận chiến Thiên Uyên Vực mang lại dần dần lắng xuống, thì những thông tin về Chư Thiên khí vận chi tranh lại dần truyền tới từ các Thiên Vực khác, khiến cho toàn bộ Hỗn Nguyên Thiên lại trở nên sôi trào.
Đối với vô số sinh linh Hỗn Nguyên Thiên, bởi vì lần diễn ra Chư Thiên khí vận chi tranh gần nhất cách nay đã quá lâu, nên đa phần đều khá lạ lẫm về cuộc chiến này.
Mãi đến khi các thông tin kĩ càng về cuộc chiến này được truyền tới, khiến cho các lão nhân trong các gia tộc lật lại các ghi chép trong các quyển sách xa xưa, thì mọi người mới giật mình bừng tỉnh.
Đây là một trận tranh chấp có thể nói là ầm ầm sóng dậy.
Chư Thiên khí vận chi tranh, một cuộc chiến có quy mô lớn tới dọa người, khiến cho toàn bộ Cửu Thiên của Thiên Nguyên giới đều bị tác động tới.
Theo một ý nghĩa nào đó, cuộc chiến này không chỉ ảnh hưởng tới vinh nhục của một người, một Vực, mà là ảnh hưởng tới toàn bộ một Thiên Vực.
Một khi Tổ khí do Cổ Nguyên Thiên tạo ra tràn vào trong một Thiên Vực, nó sẽ làm cho nguyên khí thiên địa của Thiên Vực đó được thăng hoa, trở nên càng thêm hùng hồn tinh khiết, giúp cho sinh linh trong Thiên Vực tu luyện nhanh hơn, làm ít công to… Hơn nữa, ảnh hưởng mà nó mang lại sẽ kéo dài trong một thời gian rất dài, trong khoảng thời gian ấy, sẽ có bao nhiêu thiên kiêu của Thiên Vực được hưởng lợi từ nó?
Sẽ không ngoa khi nói rằng, thậm chí sẽ có một số cường giả Nguyên Anh lâu năm, dựa vào cơ hội này để đột phá, bước vào cánh cửa Pháp Vực mà bọn họ hằng mơ ước kia, đứng vào hàng ngũ đỉnh tiêm trong Chư Thiên.
Thế nên, mặc kệ là cấp độ nào, cảnh giới nào, đều vô cùng quan tâm tới trận Chư Thiên khí vận chi tranh này.
Đương nhiên, để tham dự được tranh đấu ở cấp bậc này, thì tối thiểu nhất phải là Thiên Dương cảnh. Còn những người còn ở dưới Thiên Dương cảnh thì chỉ có thể làm khán giả, chờ mong kết quả cuối cùng.
Điều này cũng không hề ảnh hưởng việc tin tức về Chư Thiên khí vận chi tranh lan truyền ra mỗi góc hẻo lánh của Hỗn Nguyên Thiên, với tốc độ như gió cuốn.
So sánh với tranh đấu hùng vĩ bực này, dù là Đại hội Cửu Vực cũng coi như ảm đạm phai mờ.
Nghe nói cả Cửu Vực đều đã đang bắt đầu dùng lượng lớn tài nguyên tu luyện để bồi dưỡng các cường giả Thiên Dương cảnh, Nguyên Anh cảnh của mình, làm cho bọn họ có thể tiến bộ càng nhanh càng tốt. Bên cạnh đó, Cửu Vực cũng bắt đầu phát lệnh chiêu mộ ra toàn bộ Hỗn Nguyên Thiên, đưa ra điều kiện cực kì hậu đãi, nhằm hấp dẫn càng nhiều các tán tu* Thiên Dương cảnh, Nguyên Anh cảnh có tài năng về với Vực mình.
*tán tu: người tu luyện không môn không phái.
Bởi tuy rằng Cửu Vực là chín đại Vực của Hỗn Nguyên Thiên, nhưng Hỗn Nguyên Thiên bát ngát mênh mông như thế, không thiếu tàng long ngọa hổ, không thiếu cường giả ẩn giấu không danh không tiếng, nhưng chiến lực thực tế lại không hề yếu hơn so với những cường giả vang danh trên Thiên Dương bảng, Nguyên Anh bảng kia
Nếu ở thời điểm bình thường thì Cửu Vực cũng không quá quan tâm tới những người này. Nhưng ở vào hoàn cảnh đặc biệt như hôm nay, bọn họ lại cực kì cần tới những cường giả Nguyên Anh, Thiên Dương có năng lực mà chưa có danh tiếng này. Thế nên Cửu Vực mới đưa ra hành động chiêu mộ rầm rộ như vậy.
Tác động của hành động này, là toàn bộ Hỗn Nguyên Thiên lại nổi lên sóng gió. Rất nhiều cường giả tán tu đều rất động tâm với những điều kiện hậu đãi mà Cửu Vực đưa ra. Thế là trong thời gian gần đây, ở các nơi, liên tục có các thiên tài mới nổi hiện ra, từng danh tự xa lạ lần lượt được lan truyền ca tụng. Hệ quả là xếp hạng trên Thiên Dương bảng, Nguyên Anh bảng cũng liên tục thay đổi, khiến cho toàn bộ Hỗn Nguyên Thiên càng thêm náo nhiệt.
Lúc này, mọi người mới giật mình hiểu ra, thì ra trước giờ Hỗn Nguyên Thiên mình lại có nhiều cao thủ ẩn giấu như vậy…
Không chỉ Cửu Vực có tâm tư thu mua nhân tài, các thế lực đỉnh tiêm khác cũng có hành động tương tự. Bởi vì thân là một thành viên của Hỗn Nguyên Thiên, bọn họ cũng có tư cách tham dự Chư Thiên khí vận chi tranh. Mục tiêu của bọn họ cũng không phải là tranh đoạt chín đường chủ mạch tổ khí kia, mà là những đường Tổ khí chi nhánh của chủ mạch, gọi là chi mạch Tổ khí. Nếu như có thể điều khiển Tổ khí trong những chi mạch này đổ vào phạm vi đất đai của mình, thì có thể mang tới lợi ích rất lớn.
Thế là các thế lực đỉnh tiêm cũng không nhịn được tham gia vào quá trình tranh đoạt, chiêu mộ. Kết quả là, Hỗn Nguyên Thiên đã sôi trào nay lại càng thêm sôi trào hơn.
Chỉ là, rõ ràng là Cửu Vực càng có ưu thế hơn trong công cuộc mời chào nhân tài này. Trong đó, những thế lực đỉnh tiêm có uy tín lâu năm như Vạn Tổ Vực, Võ Thần Vực, Tử Tiêu Vực là có ưu thế nhất, được hoan nghênh nhất. Nhưng có chút bất ngờ là lần này Thiên Uyên Vực lại được hoan nghênh không kém gì so với ba Vực kia.
Rõ ràng mọi người đều hiểu trước đây Thiên Uyên Vực là vô cùng suy ràn, nhưng giờ đây Chuyên Chúc đã trở về, lại còn phong Thánh, làm cho Thiên Uyên Vực lại tỏa sáng ra sinh cơ. Hiển nhiên, uy lực của bốn chữ “một Vực, song Thánh” còn mãnh liệt hơn nhiều so với tưởng tượng.
Thế là trong đợt mời chào này, vô số thiên tài mới nổi hướng về phía Thiên Uyên Vực, làm cho Thiên Uyên Vực có được thu hoạch phong phú ngoài ý liệu.
Trong lúc các Vực đang tấp nập chuẩn bị, mời chào nhân tài, thì Chu Nguyên đã bế quan được bốn tháng rồi.
Thiên Chúc Mục, sâu trong Chúc Hải.
Quang liên trôi nổi trong lòng biển sâu, giữa đài sen bốc lên ngọn lửa nhàn nhạt, Chu Nguyên ngồi xếp bằng trên đó.
Cho dù là đã qua bốn tháng thích ứng, nhưng thân thể hắn vẫn cứ đang không ngừng tan rã, mặc kệ thân thể mà ngày thường hắn vẫn khá kiêu ngạo kia, nhưng ở nơi đây, nó lại yếu ớt tựa như ngọn nến trước gió.
Gương mặt Chu Nguyên đã cháy đen, be bét máu thịt, có chỗ còn để lộ ra xương trắng hếu, nhìn cực kì kinh khủng.
Da thịt bị đốt chát phát ra tiếng vang xèo xèo.
Thế mà thân thể Chu Nguyên lại chẳng nhúc nhích tí nào, tựa như không hề đau đớn. Không phải vì cơn thống khổ đã yếu đi, mà là trải qua bống tháng này, Chu Nguyên đã dần chết lặng.
Đổi lại với những đau đớn phải chịu trong bốn tháng này, hiện nay có thể nói Chu Nguyên đã đạt được lợi ích rất lớn. Chưa nói đâu xa, chỉ là cường độ thân thể đã tăng lên không ít hơn một cấp độ.
Cảnh giới của Đại Viêm Ma cũng tăng lên đáng kể.
Kim huyết trong trái tim cũng tăng lên rất nhiều, đã đạt tới 1800 giọt. Mỗi lần trái tim nhảy lên, một luồng lực lượng kinh người lại tràn ngập toàn thân, đủ để dời núi phân biển.
Trải qua bốn tháng, ngọn lửa nhàn nhạt bốc lên trong quang liên đã đang nhạt dần.
Chỉ tiếc, mục tiêu mà Chu Nguyên mong đợi là đột phá cảnh giới lại chưa từng đạt tới. Hiển nhiên, để đột phá thì Chu Nguyên phải nỗ lực, gian nan hơn nhiều so với người bình thường.
Đôi mắt đang đóng chặt của Chu Nguyên hơi mở ra, đồng tử khảm nạm trên khuôn mặt đã be bét máu thịt, trông cực kì dữ tợn. Hắn nhìn từng tia ngọn lửa đang yếu dần trong quang liên, đồng tử hơi lóe lên, chỉ lát sau, một cảm xúc quả quyết ngoan tuyệt đã hiện rõ.
Chỉ thấy hắn đột nhiên há miệng ra, hút nhẹ một hơi.
- Hút…!
Toàn bộ ngọn lửa còn sót lại trong quang liên bay lượng mà tới, bị Chu Nguyên nuốt lấy!
Mặc dù ngọn lửa này rất nhỏ, thế nhưng dẫu sao cũng là Thánh Hỏa, nếu như đặt trong một mảnh hải dương bình thường thì chỉ sợ toàn bộ hải dương đó đã sôi trào bốc hơi rồi.
Thế mà Chu Nguyên lại dám nuốt nó vào, đủ để thấy hành động này của hắn điên cuồng thế nào!
Bùng!
Trong khoảnh khắc khi đám lửa kia tràn vào cổ họng, thân thể toàn thân Chu Nguyên lại bùng cháy, da thịt bị đốt cháy trong khoảng khắc, ngay cả xương cốt đã bắt đầu hóa lỏng, đau đớn đủ để khiến cho người ta nổi điên. Thế nhưng Chu Nguyên lại vẫn không nhúc nhích tí nào, vận chuyển Tổ Long Kinh, đẩy ngọn lửa kia vào trong Thần Phủ.
Nhiệt độ kinh khủng lập tức biến mất.
Đóa quang liên bên ngoài cũng bắt đầu trở nên mát lạnh.
Thân thể như xác khô kia của Chu Nguyên bắt đầu yên lặng lại, nhưng khí tức sinh mệnh trên người hắn lại đang rút đi với tốc độ nhanh chóng như nước thủy triều.
Thần hồn nơi mi tâm cũng trở nên ảm đạm, gần như dập tắt.
Nếu nhìn từ xa, thì sẽ thấy dường như đang có một bộ xác khô đang ngồi xếp bằng trong quang liên, sinh cơ hoàn toàn chôn vùi…
Trạng thái thế này kéo dài rất lâu.
Tại khoảnh khắc nào đó, thân thể như xác khô kia của Chu Nguyên chợt run lên, khí tức sinh mệnh lưu lại trong quang liên trào tới, máu thịt bắt đầu khôi phục, thần hồn nơi mi tâm dần dần sáng lên.
Một tay Chu Nguyên chầm chậm đưa lên, kết ấn.
Ông!
Quang mang nguyên khí dần ngưng tụ sau lưng, hóa thành một vầng mặt trời Lưu Ly.
Nhưng đây chưa phải là kết thúc.
Ong ong!
Chỉ thấy vầng mặt trời Lưu Ly kia bắt đầu phun trào hào quang về phía sau, sau đó dần dần hóa thành một vầng mặt trời Lưu Ly càng thêm hùng vĩ, ngưng tụ.
Hai vầng mặt trời!
Rốt cục, tại thời khắc này, hắn đã bước vào Thiên Dương cảnh trung kỳ rồi!