Càng nghĩ đến chuyện này, trong lòng của Chu Nguyên càng thêm kích động, hắn lập tức vận chuyển Phá Chướng thánh văn, dù sao thử xem một lần cũng không có tổn thất gì.
Ở chỗ sâu trong mắt của hắn, thánh văn cổ xưa lưu chuyển, cảnh tượng trước mắt lập tức có chút biến hóa, tầm mắt của hắn tập trung vào tấm bản đồ giữa không trung kia, mà sau khi hắn ngưng thần cẩn thận nhìn chằm chằm vào, sương mù màu vàng nhạt kia quả nhiên là đã có chút biến hóa hiển lộ ra.
Đó là một cảnh tượng ở cấp độ càng sâu.
Trong nội tâm Chu Nguyên hiện lên sự kinh hãi, Phá Chướng thánh văn quả nhiên là có tác dụng, bởi vì can đảm nếm thử cho nên hiển nhiên là hắn đã nhận được kết quả vô cùng tốt.
Mà khi Chu Nguyên đang sử dụng Phá Chướng thánh văn để tìm kiếm địa điểm tốt thì những người chủ trì của thế lực khắp nơi đã có chút rục rịch.
Uỳnh!
Chỉ trong một cái chớp mắt, giống như đã bàn bạc trước, Quan Thanh Long, Vương Huyền Dương, Đông Diệp tất cả những người chủ trì của các thế lực khắp nơi đã đồng loạt bộc phát nguyên khí, ra tay trước.
Thiên Uyên Vực bên này, người ra tay chính là Tần Liên, mặc dù nàng số lượng tinh thể nguyên khí không có mạnh hơn Chu Nguyên khi sử dụng ‘Tấn chức’ nhưng ở trong loại tình huống cần cướp đoạt này, ngược lại là nàng ra tay càng thêm phù hợp.
Chỉ thấy được một luồng nguyên khí từ trong lòng bàn tay của nàng bắn ra, nhanh chóng xông vào bên trong tấm bản đồ ánh sáng kia.
Mục tiêu của Tần Liên cực kỳ rõ ràng, đúng là một trong mấy chỗ nhìn qua có sương mù màu vàng nhạt nồng nặc nhất kia.
Bởi vì tấm bản đồ ánh sáng này có thể bị phá hủy nên dựa theo quy củ ngầm, nếu ai nhìn trúng một khu vực nào thì có thể ra tay cắt bản đồ của khu vực kia xuống là được. Đương nhiên, nếu như có một khu vực nào quá tốt, bị không chỉ có một người muốn chiếm lấy thì tự nhiên là không tránh được một trận tranh đấu.
Loại tranh đấu này thực sự không phải là trực tiếp đấu như đao thật thương thật, mà là một loại đọ sức cấp độ vi mô.
Tức là xem ai có thể đủ đẩy lui luồng nguyên khí của đối phương, đoạt trước một bước cắt phần địa đồ kia đi là được, theo ý nào đó mà nói, đây cũng là một loại thể hiện thực lực của bản thân.
Cửu Vực là nhóm người ra tay đầu tiên, bởi vì đây là đặc quyền bọn họ được hưởng, mà những thế lực khác thì chỉ có thể chờ đợi bọn họ đoạt hết mới có thể ra tay cướp đoạt.
Tần Liên hết sức chăm chú, một luồng nguyên khí kia của nàng đã sắp sửa đi đến chỗ mà nàng rồi sau đó nguyên khí cuốn lấy, muốn kéo mảnh bản đồ kia đi về phía mình.
- A!
Chỉ có điều, ngay khi nàng sắp sửa đắc thủ thì chỉ trong vòng một cái chớp mắt, giống như là có thêm một tiếng cười nhẹ vang lên, một luồng nguyên khí giống như chùm tia sáng gồm 2 màu trắng đen xen kẽ từ bên cạnh nhanh như chớp bắn tới, chùm tia sáng trực tiếp va chạm với luồng nguyên khí kia của Tần Liên.
Bùm!
Một tiếng nổ rất nhỏ vang vọng, trong nháy mắt đó, hai luồng nguyên khí điên cuồng va chạm và ăn mòn lẫn nhau.
Chỉ trong vòng mấy giây ngắn ngủn, hai bên đã giao phong đến hơn trăm lần.
Chỉ có điều cuối cùng nhất vẫn là luồng nguyên khí giống như chùm tia sáng gồm 2 màu trắng đen xen kẽ kia càng mạnh hơn, nó nhanh chóng đánh luồng nguyên khí của Tần Liên bay ngược ra ngoài. Sau đó Luồng nguyên khí giống như chùm tia sáng gồm 2 màu trắng đen xen kẽ kia đoạt trước một bước, cuốn lấy mảnh bản đồ mà Tần Liên vừa cắt kia lên và bay về.
- Vương Huyền Dương!
Tần Liên tức giận, lạnh lùng nhìn về phía Vương Huyền Dương ở cách đó không xa.
Vương Huyền Dương liếc mắt nhìn nàng, cười nhạt nói:
- Tài nghệ không bằng người, vậy thì đừng đoạt nhanh như vậy.
Khóe miệng của hắn hơi nhấc lên rồi hắn nhìn Chu Nguyên vẫn đang đứng đực ra ở bên cạnh Tần Liên một chút, đưa tay xoa cằm, nghiền ngẫm nói:
- Ta vốn còn cho rằng Chu Nguyên nguyên lão sẽ lên sân khấu cơ đấy! Không ngờ, kết quả lại chỉ là một kẻ thích trốn tránh ở sau lưng nữ nhân?
Vương Huyền Dương nhẹ nhàng vỗ chiếc quạt lông trong tay, cười nói:
- Đã đoạt khu vực các ngươi nhìn trúng, ta đúng là có chút băn khoăn. Đến, ta đưa cho các ngươi mấy chỗ, chính mình tuyển đi.
Nói xong, chỉ thấy được Luồng nguyên khí giống như chùm tia sáng gồm 2 màu trắng đen xen kẽ kia run lên, hất mấy mảnh bản đồ ở bên cạnh về phía luồng nguyên khí kia của Tần Liên.
Chung quanh truyền ra một vài tiếng cười nhẹ.
Mấy mảnh bản đồ mà Vương Huyền Dương tùy tùy tiện tiện đá ra kia chỉ là mấy khu vực có sương mù màu vàng nhạt tương đối nhạt, hoàn toàn không thể so sánh với khu vực hắn vừa cướp đi, hiển nhiên đây là Vương Huyền Dương cố ý muốn nhục nhã Thiên Uyên Vực.
Nhưng vào lúc này ánh mắt của Chu Nguyên lại nhìn chằm chằm vào mấy mảnh bản đồ mà Vương Huyền Dương tùy tùy tiện tiện đá ra kia, thần sắc trong đôi mắt có chút kỳ dị.
Tần Liên lạnh lùng nhìn qua, chỉ có điều nàng cũng hiểu lúc này không phải là thời điểm để dây dưa cùng đối phương, tâm niệm vừa động, không để ý mấy mảnh bản đồ đang bay tới kia mà đưa mắt tìm mục tiêu khác.
Chỉ có điều, vào lúc này, giọng nói rất nhỏ của Chu Nguyên đột nhiên truyền vào trong tai của nàng.
- Tuyển mảnh bản đồ thứ ba ở bên trái.
Nghe thấy câu nói này của Chu Nguyên, đôi mắt xinh đẹp của Tần Liên trợn lên, nàng nhìn về phía Chu Nguyên với ánh mắt khó tin, hiển nhiên không rõ hắn đến tột cùng là có ý gì, Vương Huyền Dương kia cố ý làm như thế chính là để nhục nhã bọn họ, bọn họ còn muốn chủ động đụng đầu vào hay sao?
- Cô không có nghe sai, bắt lấy nó, nhanh lên!
Chu Nguyên thấp giọng thúc giục.
Tần Liên thoáng có chút chần chờ, nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn tin tưởng Chu Nguyên, nàng khẽ cắn răng ngà, nguyên khí cuốn lấy mảnh bản đồ mà Chu Nguyên nói đến kia, sau đó thối lui ra khỏi việc tranh đoạt.
Mà khi Tần Liên quấn lấy mảnh bản đồ kia ra, chung quanh hiển nhiên là thoáng an tĩnh lại, ngay sau đó có người nhịn không được cười vang lên.
Bọn họ thuần túy là nghĩ Tần Liên bị Vương Huyền Dương nhục nhã đến mức tức giận mà mất đi lý trí
Thấy thế, thần sắc trên mặt Tần Liên cũng trở nên lạnh lẽo, nàng nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên với ánh mắt oán hận rồi thấp giọng truyền âm.
- Chu Nguyên, cho dù cậu có là nguyên lão thì cũng phải cho ta một lời giải thích!