- Số lượng nhiều lắm!
Tần Liên trầm giọng nói, trách không được sơn mạch này cằn cỗi như thế, chỉ sợ những Cổ Thú hình chuột chính là đầu sỏ gây nên.
Chu Nguyên nhắm hai mắt lại, nói:
- Có cái gì đó đang thao túng chúng. . . Vật kia ở chỗ sâu nhất, hẳn là tồn tại giống như Thử Vương.
- Chỉ cần giết chết nó thì đàn chuột sẽ chạy tứ tán.
Chu Nguyên cùng với Tần Liên liếc nhìn nhau rồi cả hai người đều quả quyết gật đầu một cái.
Uỳnh!
Ngay sau đó, hai người đồng thời mãnh liệt lao xuống, nguyên khí cường hãn bộc phát ra đến, nhanh chóng lướt xuống động sâu, sau đó dùng nguyên khí đánh vỡ mặt đất, không ngừng đi tới chỗ sâu trong.
Ầm ầm!
Chỉ có điều bọn họ không có lao xuống bao sâu thì đã cảm giác được nham thạch sụp đổ, một tòa kiến trúc giống như là địa cung rộng rãi xuất hiện ở phía dưới.
Xùy!
Mà khi hai người vừa mới đáp chân xuống địa cung thì đã phát giác được một luồng gió tanh từ hai bên gào thét lao đến, hai đôi mắt cuồng bạo màu đỏ tươi ở trong địa cung làm cho người ta có cảm giác rùng rợn.
Thế công tới cực kỳ hung mãnh, nhưng Chu Nguyên cùng Tần Liên lại đều là người có nhiều kinh nghiệm chiến đấu, nguyên khí trong cơ thể lao ra, nhanh chóng tạo thành một tầng nguyên khí phòng ngự ở trước mặt bọn họ, đồng thời miệng hơi mở, nguyên khí hóa thành một dòng nước lũ cuồn cuộn gào thét lao ra.
Bọn họ vừa chuẩn bị xong thì từ trong bóng tối, hai bộ móng vuốt duỗi ra đánh vỡ tầng nguyên khí phòng ngự kia nhưng cũng bị ngừng lại trong giây lát và cũng chính bởi vì khoảng thời gian đình trệ kia, chủ nhân của móng vuốt đã bị hai luồng nguyên khí hung hăng đánh lên người.
Bùm!
Hai con Cự Thú bay rớt ra ngoài, rơi trên mặt đất, kéo ra dấu vết thật dài.
Chu Nguyên cùng Tần Liên lập tức nhìn qua, chỉ thấy được đó là hai con chuột mập có bộ lông màu vàng, trên lưng mỗi con đều có hai cái cánh chim giống như là lưỡi đao, lóe ra hàn mang.
Hai con Phi Thiên Kim Thử (chuột vàng biết bay) này tựa hồ là một đực một cái, hẳn chúng chính là Thử Vương của đàn chuột nơi này.
Trên chỗ trán của bọn nó có kim văn ngưng tụ, nanh vuốt cũng có màu vàng nhàn nhạt, nước bọt chảy ra từ trong cái miệng dữ tợn, khiến cho mặt đất bị ăn mòn, khói trắng bốc lên, có tiếng xèo xèo như ai đang rán đồ.
- Thân thể thật cường hãn.
Chu Nguyên không nhịn được khen một tiếng, trước đó hắn cùng với Tần Liên cũng không lưu thủ, nhưng mà luồng nguyên khí của bọn họ đánh vào trên người hai con Phi Thiên Kim Thử này lại cũng giống như là không có khiến cho chúng bị thương. Từ đó có thể thấy được thân thể của hai con Phi Thiên Kim Thử này mạnh mẽ thế nào.
Dựa theo suy đoán của hắn, thực lực của hai con Phi Thiên Kim Thử này chỉ sợ sẽ không kém hơn những cường giả đỉnh tiêm bên trong hàng ngũ Thiên Dương cảnh hậu kỳ.
Đổi lại mấy người Hàn Kim Hạc ở chỗ này, một đấu một thì thực sự chưa chắc có thể nuốt trôi hai con Phi Thiên Kim Thử này.
Chu Nguyên cùng Tần Liên đưa mắt nhìn nhau rồi đều gật nhẹ đầu.
Bá!
Thân hình Chu Nguyên lập tức hóa thành bóng mờ tan biến đi và khi xuất hiện thì đã ở phía trước hai con Phi Thiên Kim Thử, hắn xòe bàn tay ra, trong lòng bàn tay có lông tơ hiện lên, bên trên có ánh sáng lập loè.
- Thiên Nguyên Bút, văn thứ sáu Thôn Hồn hiện, Táng Hồn!
Uỳnh!
Trong nháy mắt đó, từ trong lòng bàn tay của Chu Nguyên có một luồng sóng xung kích khủng bố bạo phát ra, luồng sóng xung kích này cũng không phải là nguyên khí, mà là chuyên môn nhằm vào thần hồn!
Mặc dù thân thể của Cổ Thú khủng bố, nhưng chúng cũng có chỗ thiếu hụt, đó chính là thần hồn hơi có vẻ bạc nhược yếu kém.
Cho nên, khi chiêu Táng Hồn hóa thành thần hồn trùng kích tiến đến, hai con Phi Thiên Kim Thử kia lập tức ngây ra.
Chu Nguyên đạp mạnh bàn chân xuống đất một cái, lông tơ trắng như tuyết chui từ tròng lòng đất dưới chân hai con Phi Thiên Kim Thử lên rồi nhanh chóng quấn quanh và trói chặt chúng lại.
Bá!
Mà ngay sau khi Chu Nguyên vừa khống chế được hai con Phi Thiên Kim Thử kia, thân hình của Tần Liên cũng xuất hiện ở phía trên một con Phi Thiên Kim Thử, chỉ thấy được lúc này, ở trong bàn tay nhỏ nhắn của nàng, một thanh trường đao đột nhiên hiện ra.
Đây chính là binh khí của Tần Liên, Thiên Nguyên Binh đỉnh cấp, Xích Tước đao.
- Xích Tước Ngâm!
Ánh đao gào thét chém xuống, tựa như là Xích Tước đốt trời, luồng khí tức nóng bỏng kia khiến cho hư không cũng vặn vẹo.
Khí tức nóng bỏng đập vào mặt, hai con Phi Thiên Kim Thử vì bị công kích kia cũng lập tức tỉnh lại, lông tơ toàn thân dựng đứng, phát ra tiếng rít sắc nhọn.
Bá!
Ánh đao rơi xuống.
Một con Phi Thiên Kim Thử nhanh chóng bị chém đứt đầu, máu tươi phun ra. Con Phi Thiên Kim Thử này cũng ầm ầm ngã xuống đất.
Nhưng con Phi Thiên Kim Thử khác chỉ là bị chém thương, mà hắn còn mượn sức một đao của Tần Liên, kích thích hung tính, xé nát lông tơ đang trói mình rồi lao ngược ra ngoài.
- Đáng tiếc.
Tần Liên có chút tiếc hận nói, một đao trước đó vốn dĩ là nên trực tiếp giết chết cả hai con Phi Thiên Kim Thử nhưng không ngờ một con lại đặc biệt xảo trá, thoáng lui về phía sau nửa bước, làm cho đao của nàng chỉ có thể chém chết một con Phi Thiên Kim Thử khác.
Chít chít!
Con Phi Thiên Kim Thử còn sống kia nổi giận gào rú với hai người, màu đỏ tươi trong ánh mắt thật nhỏ càng thêm đậm. Chỉ có điều nó hiển nhiên cũng hiểu hai người ở trước mắt nguy hiểm đến thế nào, cho nên lúc này trực tiếp quay đầu bỏ chạy.
Chu Nguyên cùng Tần Liên không chút do dự đuổi theo.
Một thú hai người nhanh chóng di chuyển ở trong địa cung.
Bùm!
Mà ở hai người truy kích xuống, con Phi Thiên Kim Thử kia bỗng nhiên đâm đầu vào một chỗ vách đá, lập tức đá núi bị xé nứt tạo thành một cửa động, thân hình của nó không dừng lại mà tiếp tục xông vào.
Chu Nguyên cùng Tần Liên cơ hồ là cùng lúc xông vào trong cửa động.
Tiến vào cửa động, tầm mắt phía trước đột nhiên trở nên khoáng đạt, nơi này tựa như là một hang động rộng rãi. Mà lúc này, ở trong chỗ trung tâm của động đá vôi kia có cây thạch nhũ trắng noãn rủ xuống.
Chỗ đầu nhọn của thạch nhũ có một quầng sáng nhàn nhạt, ở trong quầng sáng có một thứ thần bí gì đó như ẩn như hiện.
Từ trong quầng sáng, một chấn động thần diệu, cổ xưa mà thuần túy phát ra.
- Cái đó là. . .
Nhìn thấy cảnh tượng này, con ngươi của Chu Nguyên lập tức co rụt lại.
Mà ở bên cạnh, Tần Liên cũng chỉ sửng sốt trong giây lát rồi lập tức hít mạnh một hơi, trong đôi mắt đẹp dịu dàng có thần sắc khiếp sợ cùng mừng như điên hiện ra.
- Chu Nguyên, đó là thiên địa kỳ bảo, đây chính là tài liệu nhất định phải có khi muốn luyện chế Thánh Bảo! Ở trong Cổ Nguyên Thiên, vật này bị tổ khí ảnh hưởng nhiều năm, còn có thể gọi là Tổ khí kỳ bảo, là một loại thiên địa kỳ bảo cực kỳ cao cấp!
Nghe được câu nói này của Tần Liên, trong lòng Chu Nguyên chấn động, trong mắt cũng lập tức có thêm thần sắc thèm thuồng hiện ra, phải biết rằng cũng không phải là mỗi một đoạn chi mạch tổ khí đều có kỳ bảo như vậy sinh ra đời!
Quả nhiên, đoạn chi mạch tổ khí này ẩn chứa bảo bối.
Hưu!
Mà trong lúc Chu Nguyên cùng Tần Liên bị Tổ khí kỳ bảo này hấp dẫn ánh mắt thì con Phi Thiên Kim Thử kia đột nhiên lao ra, nhanh chóng nhào tới chỗ thạch nhũ, há miệng nuốt chửng cả thạch nhũ lẫn quầng sáng có chứa Tổ khí kỳ bảo vào.
Rống!
Nó rít gào một tiếng, thân hình bắt đầu phồng to, khí hung sát dâng lên.
Hiển nhiên, nó muốn muốn nhờ Tổ khí kỳ bảo tăng trưởng sức mạnh.
Chỉ có điều nó làm như thế lại khiến cho Chu Nguyên cực kỳ giận dữ, hai mắt đỏ lên, nhấc chân bước ra một bước.
Thiên Nguyên Bút, văn thứ bảy Tấn Chức!
Uỳnh!
Từ trong cơ thể của hắn, một luồng nguyên khí cường hãn đến mức đáng sợ đột nhiên bộc phát ra, khiến cho hang động rung ring.
- Đại Viêm Ma!
Sau tiếng gầm nhẹ, thân hình của Chu Nguyên đột nhiên phồng to, có dung nham chảy xuôi, tạo thành hoa văn màu đỏ ở trên thân thể. Lúc này, Chu Nguyên tựa như hung thần Đại Viêm Ma.
Ngay sau đó, tiếng gầm gừ như sấm rền của Chu Nguyên vang lên ở sâu trong lòng đất này.
- Nghiệt súc, nhổ bảo bối của ta ra cho ta!