Bị bắt đã là chuyện sớm hay muộn.
Mà khi Chu Nguyên đang không ngừng tiếp cận chi mạch tổ khí kia, nhưng người có thực lực mạnh mẽ như Tần Liên hay những người có tạo nghệ cao trên phương diện thần hồn cũng rốt cục đã nhận ra điều gì đó.
Lúc này, tất cả đều là mở to hai mắt nhìn.
- Bắt được ngươi rồi.
Hơn mười phút sau, khóe môi của Chu Nguyên chợt nhếch lên, hai tay đè xuống.
Uỳnh!
Con trăn lớn màu trắng giống như tấm lụa nghiền nát một tảng đá dưới mặt đất, ngay sau đó, một luồng khí tức cổ xưa không có cách nào để hình dung giống như là ngọn núi lửa bộc phát, phun trào.
Cảm nhận được khí tức này, tất cả mọi người trong đội ngũ của Thiên Uyên Vực lập tức đưa ánh mắt khiếp sợ nhìn qua.
Chỉ thấy được ở sâu trong lòng đất đằng kia, có sương mù màu vàng nhạt tràn ra, sương mù nhìn như hư ảo lại ẩn ẩn hóa thành hình thể giống như một con rồng lớn.
Rõ ràng chỉ là một làn sương mù nhưng lại làm cho người cảm giác được sự cổ xưa cùng linh tính kinh người.
Hơn nữa, ngay khi sương mù màu vàng nhạt kia vừa xuất hiện, tất cả mọi người ở đây đều cảm giác được nguyên khí trong cơ thể mình đang sôi trào, đó là một loại khát vọng cùng thèm thuồng cực đoan.
Rống!
Trong lúc mơ hồ, từ bên trong sương mù màu vàng nhạt dường như có tiếng gầm gừ truyền ra.
- Là chi mạch tổ khí!
Có người kích động nghẹn ngào.
- Thật sự đã tìm được? !
Từng ánh mắt nhìn qua bóng người Chu Nguyên, trong ánh mắt bộc lộ sự kinh hỉ, tiếp theo tất cả lại im bặt, kết quả này hiển nhiên là ngoài sự liệu của bọn họ. Khi mà đoạn chi mạch tổ khí ở đây chưa xuất hiện, bọn họ căn bản là không thể tưởng được khu vực cằn cỗi như sơn mạch này vậy mà cũng sẽ có chi mạch tổ khí tồn tại.
Mấy người Tần Liên, Mộc U Lan cũng kinh ngạc nhìn qua Chu Nguyên.
- Chu Nguyên, cậu. . . cậu lại có thể cảm giác được vị trí của chi mạch tổ khí rõ ràng như thế sao?
Tần Liên không nhịn được hỏi, trong nội tâm tràn đầy khiếp sợ.
Chi mạch tổ khí khó có thể cảm ứng, coi như là bọn họ cũng cần dựa vào Quan Khí Đài để cảm giác phương vị đại khái, sau đó mới có thể từng bước tìm kiếm. Nhưng mà trước đó, chi mạch tổ khí ẩn núp được cực kỳ chặt chẽ, bọn họ hao tổn tâm cơ đều không thể tìm được chút dấu hiệu nào, còn Chu Nguyên lại có thể giống như là nắm bắt được tung tích của chi mạch tổ khí một cách cực kỳ chuẩn xác.
Lúc trước, bọn họ không có cách nào để trông thấy cảnh tượng truy đuổi trong lòng đất, nhưng hiển nhiên là Chu Nguyên đang đuổi bắt lấy chi mạch tổ khí.
Việc này cần cảm giác chuẩn xác tới mức nào? !
Chu Nguyên cười cười, hắn tự nhiên sẽ không để lộ chuyện Phá Chướng Thánh Văn, để cho người khác lầm tưởng rằng năng lực cảm giác của thần hồn của hắn đặc biệt cường đại là được.
- Chuẩn bị tế đàn, kết nối với Hỗn Nguyên Thiên, dẫn đạo đoạn chi mạch tổ khí này đi vào.
Chu Nguyên nói.
Uỳnh!
Chỉ có điều, hắn vừa dứt lời, mặt đất tựa hồ là có chút chấn động.
- Chuyện gì xảy ra?
Tần Liên lập tức cảnh giới.
Vào lúc này, lông mày của Chu Nguyên cũng hơi nhíu lại. Đột nhiên, hắn đưa mắt nhìn về phía sâu trong hố to mà chi mạch tổ khí tồn tại. Ở dưới sức mạnh của Phá Chướng Thánh Văn, hắn nhìn thấy ở sâu trong lòng đất đằng kia giống như là có thêm vô số luồng khí tức kỳ lạ đang giống như thủy triều lao nhanh ra.
- Là những Cổ Thú do đoạn chi mạch tổ khí này thúc đẩy sinh trưởng ra hay sao?
Ánh mắt của Chu Nguyên nhìn lướt qua sơn mạch cằn cỗi này rồi hắn chợt hieur ra. Nơi này nhìn không thấy bóng dáng của bất kỳ một con Cổ Thú nào, chỉ sợ không phải không có, mà là toàn bộ đều đã bị đám Cổ Thú không biết tên dưới mặt đất này thôn tính tiêu diệt rồi.
- Tất cả đội ngũ, đề phòng! Chuẩn bị nghênh chiến!
Chu Nguyên quát.
Khí tức giống như là nước lũ từ dưới lòng đất kia khiến cho hắn cảm giác được sự nguy hiểm, hiển nhiên không thể khinh thường.
Mà càng làm Chu Nguyên cảm thấy có chút hiếu kỳ chính là lúc trước bên trên Quan Khí Đài, hắn dùng Phá Chướng Thánh Văn quan sát sơn mạch ở đây có dị tượng, bởi vậy hắn mới chọn nơi này.
Có lẽ Cổ Thú trong lòng đất này sẽ cho mang đến một ít đáp án cho dị tượng.
Nghe được mệnh lệnh của Chu Nguyên, tất cả mọi người trong đội ngũ đều tập trung đề phòng, từng luồng nguyên khí bàng bạc bay lên, ở trong tay của mọi người, rất nhiều Nguyên Binh cũng dần hiện ra đến, tản ra sát khí.
Hiện tại, chi mạch tổ khí đã ở ngay trước mắt, chỉ cần thanh trừ những trở ngại cuối cùng này là bọn họ có thể được hưởng thụ tổ khí, cái này sẽ là cơ duyên của bọn họ, cho nên lúc này thì chiến ý của bọn họ cực kỳ cao.
Từng ánh mắt tràn ngập chiến ý tập trung vào chỗ sâu trong hố to.
Mặt đất chấn động càng ngày càng mãnh liệt. Không lâu sai, hố to đột nhiên bị xé rách, nước lũ màu đen mang theo tiếng rít chói tai cùng với khí hung sát cuồn cuộn lao ra.
Chít chít!
Dòng nước lũ màu đen từ trong lòng đất lao ra, khí hung sát cũng theo đó tỏa ra, chúng giống như là tia chớp nhanh chóng đánh tới đội ngũ của Thiên Uyên Vực đang đứng bên ngoài hố to.
Mà khi ánh mặt trời chiếu lên dòng nước lũ màu đen kia, mọi người mới nhìn thấy rõ dòng nước lũ kia là thứ gì, đó những con Cổ Thú có hình thể giống như loài chuột khổng lồ, da lông ngăm đen, mắt chuột màu đỏ tươi, bên trên nanh vuốt có đường vân cổ xưa đang lóe sáng, làm cho chúng nhìn qua trông cực kỳ nguy hiểm.
Tuy rằng những con Cổ Thú này trông giống như chuột nhưng thân thể kia lại tản ra ảm giác cân đối khó có thể hình dung, giống như là báo đen.
- Công kích!
Khi đàn chuột kia xuất hiện thì tiếng quát lạnh của Tần Liên cũng đột nhiên vang lên.
Rầm rầm!
Mà đội ngũ của Thiên Uyên Vực cũng đâu phải là kẻ tầm thường,vì vậy ngay sau tiếng quát của Tần Liên, hơn hai ngàn vị cường giả Thiên Dương cảnh lập tức toàn lực ra tay, nguyên khí bàng bạc hóa thành ngàn vạn tấm lụa bắn ra, hung hăng đánh vào dòng nước lũ màu đen kia.
Chịu đòn công kích này của đội ngũ Thiên Uyên Vực, dòng nước lũ màu đen lập tức bị cắt đứt, nhưng rất nhanh đàn chuột dựa vào số lượng gần như cuồn cuộn không dứt lại lần nữa xông ra, cuối cùng chạy ra khỏi hố to, nhanh chóng đánh về phía đội ngũ của Thiên Uyên vực ở bên hố.
Bang bang!
Ngay khi hai bên vừa tiếp xúc lập tức có một ít cường giả Thiên Dương cảnh bởi vì ứng phó không kịp mà bị đám Cổ Thú hình chuột kia vung trảo đánh bay ngược ra ngoài, vết cào sắc bén sâu hoắm suýt nữa đã xé bọn họ thành hai nửa.
Chỉ có điều tốt ở chỗ này, người trong đội ngũ đều là tinh nhuệ, bọn họ rất nhanh đã tỉnh táo lại, bắt đầu thi triển thủ đoạn của mình, dùng tiểu đội làm đội hình, nhanh chóng bổ dòng nước lũ do Cổ Thú hình chuột hình thành ra thành nhiều nhóm nhỏ rồi giảo sát.
Những con Cổ Thú hình chuột này có thực lực không cao, có lẽ nhiều lắm chỉ là tương đương với Thần Phủ cảnh nhưng mà khi chúng hội tụ với số lượng lớn như thế thì lại lộ ra sự đáng sợ.
Biên Bất Cập, Mộc U Lan, Hàn Kim Hạc các phó đội trưởng cũng đã sớm vọt vào chiến trường, nguyên khí hùng hồn bộc phát, nhanh chóng chém giết Cổ Thú hình chuột ở phụ cận.
Nhưng số lượng Cổ Thú hình chuột quá mức khổng lồ, chỉ trong vòng mấy chục giấy ngắn ngủn, ở bên trong sơn mạch cằn cỗi này đã bị màu đen của vô số Cổ Thú hình chuột chiếm cứ, mà đội ngũ của Thiên Uyên vực thì bị vây bởi đàn chuột vô tận, nhìn không thấy điểm cuối.
Chu Nguyên cùng Tần Liên đứng ở chỗ cao, bọn họ nhìn qua tình thế phía dưới, sắc mặt cũng lộ ra sự ngưng trọng, Cổ Nguyên Thiên này quả nhiên là nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, không nghĩ tới đây chỉ là Cổ Thú do một đoạn chi mạch tổ khí thúc đẩy sinh trưởng đã khó chơi như thế.