Lê Chú đứng ở trên ngọn cây, Huyết Khôi khổng lồ ở sau lưng hắn tản ra sát khí ngập trời, hung uy kinh người.
Hắn nhíu mày nhìn qua Tô Ấu Vi vừa đi tới kia, trong mắt có chút nghi hoặc, bởi vì ở bên trong cảm giác của hắn, thực lực của Tô Ấu Vi còn phải kém hơn Chu Nguyên không ít, hơn nữa tu vi cũng chỉ là Thiên Dương cảnh trung kỳ.
Thực lực như vậy cũng dám xen vào trận tranh đấu ở cấp độ Thiên Dương đỉnh cao như bọn họ hay sao?
- Một đời Thiên Dương cảnh mới này của Hỗn Nguyên Thiên đều kiêu ngạo như thế hay sao?
Lê Chú thản nhiên nói.
- Khôi lỗi của ta cũng sẽ không biết cái gì gọi là thương hương tiếc ngọc đâu. Nếu Tô cô nương không muốn chết quá khó nhìn thì ta khuyên cô vẫn nên thành thành thật thật ở lại chỗ cũ đi. Ta cũng không muốn thất thủ đánh giết cô rồi, đến lúc đó ngay cả Vương Huyền Dương cũng chạy đến gây phiền toái cho ta.
Tô Ấu Vi cũng không có để ý tới hắn, mà là nghiêng đầu nhìn về phía Chu Nguyên:
- Điện hạ, ngài muốn xem Thiên Dương của muội hay không?
Nghe thấy câu hỏi của Tô Ấu Vi, Chu Nguyên đúng là cũng cảm thấy có chút tò mò. Tô Ấu Vi thiên phú dị bẩm, trời sinh có được Âm Dương khí phủ, bước vào Thần Phủ cảnh lại sinh ra Thần Phủ cấp mười, hắn cũng thật sự là rất muốn biết được, sau khi đột phá đến Thiên Dương cảnh, Thiên Dương của nàng lại kỳ dị bực nào?
Hai bàn tay nhỏ bé trắng thuần như ngọc của Tô Ấu Vi nhẹ nhàng hợp lại, ngay sau đó có chấn động nguyên khí kinh người từ trong cơ thể của nàng bộc phát đi ra.
Ở sau lưng nàng, nguyên khí bốc lên, hai vầng Thiên Dương chậm rãi hiển hiện.
Vào lúc này, sắc mặt của Chu Nguyên cùng Lê Chú kia đều trở nên kinh dị.
Bởi vì bọn họ phát hiện, Thiên Dương của Tô Ấu Vi vậy mà thực sự không phải là màu ngọc lưu ly xanh biếc, mà là do hai màu trắng và đen biến thành, tựa như Thái Cực Âm Dương Đồ vậy, thần bí khó lường!
Thiên Dương màu trắng đen chậm rãi chuyển động, giống như hai con Âm Dương ngư đang truy đuổi nhau.
- Đây là loại Thiên Dương gì?
Chu Nguyên có chút khiếp sợ, bởi vì đây còn là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Thiên Dương của một người vậy mà sẽ là hai màu trắng và đen.
Chỉ có điều, nghĩ tới Âm Dương khí phủ của Tô Ấu Vi, Chu Nguyên đúng là giật mình hiểu ra, Tô Ấu Vi trời sinh tương hợp với Âm Dương đại đạo, theo ý nào đó mà nói thì nàng cùng Vương Huyền Dương xem như là đi cùng trên một cái con đường.
Nhưng phẩm giai của hai người lại chênh lệch quá lớn.
Âm Dương đại đạo của Tô Ấu Vi chính là trời sinh Âm Dương, dẫn động sức mạnh bổn nguyên thuần chính nhất ở trong thiên địa, mà Vương Huyền Dương kia lại thải bổ nữ tử, đoạt âm khí của người khác, bổ sung cho dương khí của bản thân, loại Âm Dương này chỉ là loại không nhập lưu.
Chu Nguyên nhìn chằm chằm vào Âm Dương Thiên Dương ở sau lưng Tô Ấu Vi, ẩn ẩn cảm giác như phía trên còn có thứ gì đó, nhưng mắt thường lại thì không có cách nào để thấy rõ, vì vậy hắn trầm ngâm một lúc rồi vận chuyển Phá Chướng Thánh Văn.
Ở chỗ sâu trong con ngươi, Thánh Văn lưu chuyển. Sau một lúc, hắn rốt cục trông thấy, xở bên trên Âm Dương Thiên Dương kia của ở bên trên Âm Dương Thiên Dương có mấy đường vân thần diệu và cực kỳ quen mắt.
Đó là Long Văn.
Long Trảo Thiên Dương!
Sau khi nhìn rõ ràng, khóe miệng của Chu Nguyên lại khẽ giật giật, phía trên Thiên Dương của Tô Ấu Vi cũng có Long Văn xuất hiện, hiển nhiên bản chất của nó cũng là Long Trảo Thiên Dương, chỉ có điều Thiên Dương của nàng lại càng thêm hiếm có, không chỉ có là Long Trảo Thiên Dương mà còn ẩn chứa Âm Dương đại đạo.
Nói cho đúng lời nói, có lẽ gọi là Long Trảo Âm Dương Thiên Dương!
- Có chút khủng bố.
Chu Nguyên nói thầm một tiếng. Dưới tác dụng của Phá Chướng Thánh Văn, hắn có thể tinh tường nhìn thấy, phía trên Thiên Dương của Tô Ấu Vi có ba đường Long Văn nguyên vẹn, nói cách khác Long Trảo Thiên Dương này của nàng hôm nay là cấp độ ba trảo, đúng là yếu hơn hắn mấy bậc.
Nhưng dù vậy, cũng đã rất khủng bố rồi. Dù sao đây cũng là lần đầu tiên, Chu Nguyên trông thấy trừ hắn ra lại có người thức tình Long Trảo Thiên Dương đến cấp độ cao như vậy.
Bởi vì đã một tháng qua, dù cố gắng hấp thụ Tổ khí nhưng Thiên Dương của Tần Liên thậm chí còn chưa đạt tới cấp độ một trảo.
- Xem ra, Thiên Dương của Ấu Vi chính là Tiên Thiên Long Trảo Thiên Dương rồi, có thể nói tiềm lực trong tương lai của nàng là vô hạn.
Chu Nguyên nhìn qua dung nhan thanh lệ của cô gái ở trước mắt, trong nội tâm không nhịn được có chút cảm thán. Ai có thể nghĩ đến, năm đó lúc mới gặp gỡ hắn, cô gái tự tin ỏ trước mắt này lại trông vô cùng chật vật cùng tuyệt vọng.
Cô gái nhỏ gầy yếu kéo ông nội bị bệnh nặng của mình trong cơn mưa to, quỳ gối gào thét khóc lớn trước từng y quán, tiếng khóc thê lương. Mặc dù là hôm nay đã khác nhưng nghĩ đến cảnh tượng kia cũng vẫn làm cho lòng người cảm thấy đau xót.
- Xem ra cho dù lúc trước, Thánh Long số mệnh của ta bị đoạt mất rồi, nhưng ta vẫn còn rất may mắn.
Chu Nguyên chợt cười nói.
Đôi mắt to tròn của Tô Ấu Vi nhìn qua Chu Nguyên, nghi hoặc chớp chớp.
- Bằng không thì làm sao có thể bắt gặp muội đúng lúc như thế được?
Tô Ấu Vi cũng nhẹ nhàng nở nụ cười, trong đôi mắt thanh tịnh phản chiếu thân hình của Chu Nguyên, giống như muốn khắc sâu hình ảnh của hắn vào đến ở chỗ sâu trong linh hồn.
- Hiện tại, số lượng tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ của muội hẳn là khoảng 1 tỷ 600 triệu viên phải không?
Chu Nguyên thoáng cảm ứng cường độ nguyên khí phát ra từ trong cơ thể Tô Ấu Vi rồi nói:
- Trình độ này hẳn là không đấu lại Huyết Khôi Lỗi kia.
- Điện hạ yên tâm, muội cũng có bí pháp, hơn nữa còn là do Tử Tiêu Đại Tôn chuyên môn sáng chế cho muội nữa đó.
Tô Ấu Vi khẽ cười một tiếng, chân mày cong cong, trông giống như đứa bé đang khoe khoang món đồ chơi yêu thích của mình.
Chỉ thấy được hai tay của nàng nhanh chóng kết ấn, ngón tay mảnh khảnh biến ảo, hiện ra một chút hào quang, có đạo vận như ẩn như hiện.
- Âm Dương Hợp Nhất Thuật!
Tô Ấu Vi vừa nói xong, chỉ thấy được hai vầng Âm Dương Thiên Dương như ẩn như hiện ở sau lưng nàng bắt đầu chậm rãi dung hợp, mà khi chúng hoàn toàn dung hợp thì chỉ trong một cái chớp mắt, cường độ nguyên khí phát ra từ trong cơ thể Tô Ấu Vi cũng bắt đầu tăng vọt.
1 tỷ 700 triệu ... 1 tỷ 800 triệu ... 1 tỷ 900 triệu
Cuối cùng là nhảy lên đến cấp độ 2 tỷ 200 triệu viên!
Tăng trưởng trọn vẹn sáu trăm triệu!
Giờ khắc này, ngay cả Chu Nguyên đều không nhịn được hít một hơi lạnh, cường độ tăng phúc này quả thực là có chút khủng bố.
- Đáng tiếc bí pháp tăng phúc này của muội có thời gian duy trì tương đối ngắn.
Tô Ấu Vi có chút tiếc nuối nói.
- Thế là đủ rồi! Đừng đòi hỏi quá nhiều!
Chu Nguyên trợn mắt với nàng một cái.
Tô Ấu Vi trộm cười một tiếng, nói:
- Điện hạ, muội ra tay trước đây.
Vừa dứt lời, thân thể mềm mại của Tô Ấu Vi khẽ động, nàng đạp trên nguyên khí, nhanh chóng bay lên không. Bỏ qua sắc mặt có chút âm trầm kia của Lê Chú, một luồng nguyên khí giống như tấm lụa lập tức hung hăng đánh về phía Huyết Khôi Lỗi.
Hiện tại, số lượng tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ của Tô Ấu Vi đã tăng vọt đến cấp độ 2 tỷ 200 triệu viên, tuy rằng vẫn hơi yếu hơn Huyết Khôi Lỗi một chút, nhưng loại chênh lệch này đã là có thể đền bù.
Cho nên Lê Chú cũng không dám lại để cho Huyết Khôi Lỗi nương tay, tâm niệm vừa động, Huyết Khôi Lỗi đã gào thét một tiếng, thân thể cao lớn hóa thành một bóng mờ đánh tới Tô Ấu Vi.
Uỳnh!
Hai bên va chạm ở giữa không trung, có sóng xung kích bộc phát ra, tiếng động do va chạm không ngừng vang lên.
Thân hình của cả hai có tỉ lệ chênh lệch khác biệt như trời với đất, nhưng Huyết Khôi Lỗi cũng không có chiếm bao nhiêu ưu thế, nó nhanh chóng bị Tô Ấu Vi thuận lợi cuốn lấy.
Sau khi nhìn thấy Tô Ấu Vi chiến đấu thành thạo, Chu Nguyên mới yên tâm thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Lê Chú đang có sắc mặt âm trầm kia, cười nói:
- Xem ra sách lược lấy hai đánh một này của ngươi đã mất đi hiệu lực rồi.
Lê Chú liếc nhìn Chu Nguyên, thản nhiên nói:
- Đợi sau khi ta bắt được ngươi thì nàng sẽ phát hiện hết thảy phản kháng đều không có ý nghĩa gì.
Lê Chú hai tay ôm ngực, đứng phía trên nhìn xuống. Thực lực mà Chu Nguyên, Tô Ấu Vi bày ra đích thật là đã làm cho hắn cảm thấy rất kinh ngạc, nhưng mà chỉ là kinh ngạc thôi chứ không có gì khác, cấp độ 2 tỷ 200 triệu viên tinh thể nguyên khí còn không có cách nào để cải biến toàn bộ cục diện.
Hắn ở đây mới là chỗ trọng yếu nhất. Lê Chú tin tưởng với thực lực tuyệt đối áp chế là 2 tỷ 600 triệu viên tinh thể nguyên khí của mình, Chu Nguyên sẽ không có lực phản kháng.
Đối diện với ánh mắt khinh miệt, từ trên cao nhìn xuống kia của Lê Chú, Chu Nguyên nhếch miệng cười cười, lộ ra hàm răng trắng sáng.
- Kỳ thật vừa rồi của ta nói còn chưa dứt lời đã bị nàng đã cắt đứt.
Lê Chú nhíu mày.
Chu Nguyên nhẹ nhàng bẻ bẻ cổ, Nguyên văn ‘Tấn chức’ trên Thiên Nguyên Bút vào lúc này cũng dần sáng lên.
- Ai nói cho ngươi biết
- 2 tỷ 300 triệu viên tinh thể nguyên khí chính là cực hạn của ta vậy?
Nhìn qua nụ cười cổ quái lộ rõ vẻ trêu đùa hiển hiện trên mặt Chu Nguyên, con ngươi của Lê Chú bỗng nhiên co rút lại.