Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1206 - Chương 1205: Hai Đánh Một?

Chưa xác định
Chương 1205: Hai đánh một?

Thân hình của hắn đã động nhưng âm thanh vẫn còn vang vọng, Đông Diệp cùng Tần Liên cũng lập tức bộc phát nguyên khí đuổi theo.

Hơn mười giây sau, ở chỗ xa xa liền có thêm gió bão nguyên khí khủng bố bộc phát ra, mặt đất ở chỗ nãy cũng kịch liệt chấn động.

Hiển nhiên là ba người Vương Huyền Dương, Đông Diệp cùng Tần Liên đã bắt đầu giao thủ.

Sóng xung kích khủng bố khiến cho sơn mạch nhanh chóng bị xé rách.

Lê Chú cũng không nhìn về phía trận chiến đấu bên kia, mà là nhìn qua Chu Nguyên, cười nói:

- Nghe nói ở bên trên đại hội giao lưu giữa Cửu Vực, tên tiểu tử Từ Minh kia bị tổn thất nặng trong tay ngươi đúng không?

Chu Nguyên nhìn chằm chằm vào Lê Chú, nói:

- Nếu như ngươi không muốn giẫm lên vết xe đổ của Từ Minh, ta đề nghị ngươi lập tức ly khai, chúng ta sẽ làm như chưa từng nhìn thấy ngươi xuất hiện.

Lê Chú cười lắc đầu, trong ánh mắt nhìn về phía Chu Nguyên rõ ràng mang theo sự khinh miệt cùng đùa cợt.

- Như thế nào? Chu Nguyên Nguyên lão muốn dùng ngôn ngữ lui địch sao?

- Chỉ có điều đáng tiếc, thân phận Nguyên lãonày của ngươi tựa hồ cũng không có tác dụng gì với những người không phải thuộc Thiên Uyên Vực các ngươi.

Vừa nói xong, từ trong cơ thể Lê Chú bắt đầu có chấn động nguyên khí kinh người phát ra, ba vầng Lưu Ly Thiên Dương như ẩn như hiện ở sau lưng hắn, nguyên khí uy áp khuếch tán ra, từng cây băng ở phụ cận nhanh chóng sụp đổ, hóa thành vụn băng bay phất phới.

2 tỷ 300 triệu viên tinh thể nguyên khí!

Lê Chú vừa ra tay là đã hiển lộ tất cả số lượng tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ của bản thân, nội tình này cũng chỉ kém hơn Tần Liên một chút.

Lê Chú hơi nghiêng đầu, nói:

- Lúc trước, khi ngươi chiến đấu cùng Thiên Hổ, ngươi đã sử dụng bí pháp tăng số lượng tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ của bản thân lên tới 2 tỷ 300 triệu nhỉ? Đúng thật sự là rất lợi hại, nếu như chờ ngươi đột phá đến Thiên Dương cảnh hậu kỳ, e rằng thật sự là chỉ có Quan Thanh Long có thể áp chế ngươi.

- Chỉ có điều đáng tiếc, e rằng ngươi không có cái loại cơ hội này rồi.

Vừa nói xong, Lê Chú nhanh chóng kết ấn, chỉ thấy được từng chuỗi hạt châu trên cổ tay hắn dĩ nhiên là quỷ dị dung nhập vào bên trong máu thịt của hắn, ngay sau đó số lượng tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ của hắn cũng đột nhiên tăng vọt.

2 tỷ 310 triệu, 2 tỷ 320 triệu, 2 tỷ 330 triệu cuối cùng nhất ổn định tại 2 tỷ 500 triệu.

Hiển nhiên, Lê Chú cũng thi triển ra bí pháp nào đó để tăng phúc số lượng tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ.

2 tỷ 500 triệu viên tinh thể nguyên khí đồng thời bộc phát, mặt đất ở phụ cận đều rạn nứt, Lê Chú đứng ở trên ngọn cây, nhìn xuống Chu Nguyên, thản nhiên nói:

- Cho dù tiềm lực của ngươi có lớn đến đâu thì đó cũng là chuyện sau này, ít nhất hiện tại, ngươi cũng không tư cách kiêu ngạo ở trước mặt ta.

Chu Nguyên nhắm hai mắt lại, những nhân vật xếp hạng bên trên Thiên Dương bảng này quả nhiên đều không phải là đèn đã cạn dầu, so sánh với Lê Chú ở trước mắt, Thiên Hổ kia quả thực cũng không phải là người ở cùng một cái cấp bậc.

- Ngươi cho rằng đây chính là tất cả át chủ bài của ta hay sao? Không, ngươi nghĩ lầm rồi.

Sau khi bộc lộ hết số lượng tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ của bản thân mà không hề giữ lại, Lê Chú cũng không có dừng tay, hắn nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên với ánh mắt thương cảm:

- Xếp hạng Thiên Dương bảng kia đã thật lâu không có thay đổi rồi. Lúc trước, bọn họ xếp ta vào vị trí thứ 7 chỉ là bởi vì ta cũng chưa từng bộc lộ ra hết tất cả thực lực của mình mà thôi. Nếu như ta sử dụng hết tất cả át chủ bài, coi như là Tần Liên cũng không nhất định áp chế được ta.

Hắn chậm rãi nâng bàn tay lên, chỉ thấy được lòng bàn tay bỗng nhiên nứt vỡ ra, máu tươi chảy xuôi xuống. Từ bên trong, một hạt châu màu đỏ tươi không biết làm từ loại chất liệu nào lăn xuống đất.

Ông!

Sau khi rơi xuống dưới đất, hạt châu màu đỏ tươi kia lập tức phóng to, tựa như một đống máu thịt đang không ngừng nhúc nhích, khuếch trương, chỉ sau mấy giây ngắn ngủn đã hóa thành một người khổng lồ màu đỏ hồng cao ước chừng hơn mười trượng.

Người khổng lồ phun ra nuốt vào sương mù màu đỏ hồng, trên thân thể đầy những đường vân phức tạp, hơn nữa chuyện làm cho người khiếp sợ nhất chính là chấn động nguyên khí phát ra từ trong cơ thể người khổng lồ màu đỏ hồng này lại tương đương với 2 tỷ 300 triệu viên tinh thể nguyên khí!

Chu Nguyên nhìn qua người khổng lồ màu đỏ hồng này, ánh mắt cũng không nhịn được co lại. Hắn tự nhiên nhìn ra được, người khổng lồ màu đỏ hồng này là một khôi lỗi, chỉ có điều hắn thật đúng là chưa từng thấy khôi lỗi có được cường độ nguyên khí mạnh mẽ như thế.

- Đây là Huyết Khôi bổn mạng của Yêu Khôi Vực ta, ta uẩn dưỡng nó trong cơ thể nhiều năm nhưng chưa dùng được mấy lần, hôm nay cuối cùng cũng có thể góp chút sức lực.

Lê Chú mỉm cười nói:

- Chu Nguyên, ngươi nói xem bằng thực lực của ngươi thì làm sao đấu được với ta cùng Huyết Khôi bổn mạng này đây?

Chu Nguyên nhẹ nhàng gật đầu, khó trách Lê Chú này tự tin như vậy, bằng thực lực của bản thân hắn hơn nữa còn có thể khôi lỗi bổn mạng ở một bên trợ giúp, cho dù chống lại Tần Liên cũng chưa chắc không có cơ hội chiến thắng rồi.

- Thực lực của ngươi không bằng ta, hiện tại, ở đây, ta còn có khôi lỗi trợ giúp, có thể lấy hai đánh một. Chu Nguyên, ngươi nói xem ngươi làm sao bây giờ?

Lê Chú thở dài một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Chu Nguyên cũng có chút đồng tình.

Nhìn qua dáng vẻ giả vờ giả vịt kia của Lê Chú, Chu Nguyên đúng là không nhịn được cười, nói:

- Ai nói cho ngươi biết,..

- Ai nói cho ngươi biết, tình huống hiện tại là hai đánh một vậy?

Chu Nguyên sửng sốt, bởi vì lời này cũng không phải là do hắn nói. Vì vậy hắn quay đầu và nhìn thấy một bóng hình xinh đẹp duyên dáng yêu kiều ở sau lưng mình, người này không phải Tô Ấu Vi lại là người phương nào.

Tô Ấu Vi quay mặt về phía Chu Nguyên, chớp chớp đôi mắt dễ thương, có chút dí dỏm nói:

- Điện hạ, trước mắt ở đây không có những người khác, người chắc có lẽ sẽ không chú ý đến chuyện muội đoạt một ít danh tiếng của ngài chứ?

Nàng hơi nghiêng đầu, ngón tay ngọc nhỏ nhắn chỉ vào khôi lỗi màu đỏ tươi phía trên hư không kia, cười hì hì và nói:

- Muội cũng không quấy rầy ngài chơi với Lê Chú kia, chỉ có điều khôi lỗi này thì ngai cứ giao cho muội đối phó nhé!

Chu Nguyên nhìn qua Tô Ấu Vi, đôi mắt sáng của người sau cũng đang nhìn qua hắn, trong đôi mắt có ẩn chứa sự chờ mong cùng với chờ mong.

Nàng đang chờ mong mình lại có thể cùng Chu Nguyên kề vai chiến đấu bởi vì đã rất nhiều năm nàng không có thể nghiệm qua cái loại cảm giác này rồi.

Nhìn qua khuôn mặt tương tự như năm đó chỉ là trổ mã càng thêm thanh lệ tuyệt mỹ, lòng Chu Nguyên nhũn ra. Từ trong nội tâm Chu Nguyên, ký ức khi còn ở trong Đại Chu Thành cũng tuôn ra, như một dòng nước ấm chảy qua.

Vì vậy hắn cười cười, nhẹ nhàng gật đầu.

- Muội có muốn thử một chút xem ai giải quyết mục tiêu của mình trước hay không?

Nghe được câu nói này của Chu Nguyên, con ngươi thanh tịnh động lòng người kia của Tô Ấu Vi sáng lên, giống như hai vì sao sáng rực rỡ ở trong bóng đêm, nụ cười vui vẻ giống như là hoa tươi cũng không nhịn được nở rộ trên khuôn mặt tuyệt mỹ.

Nàng dùng sức gật đầu.

- Tốt!

Bình Luận (0)
Comment