Màn đêm bao phủ mặt đất, có từng đống lửa bốc cháy lên ở giữa rừng núi, tựa như là những ngôi sao sáng trên bầu trời đêm.
Mấy người Chu Nguyên, Tả Khâu Thanh Ngư, Lục La ngồi vây quanh ở bên cạnh một đống lửa.
Nhìn Chu Nguyên ở trước mắt, đến tận lúc này, Tả Khâu Thanh Ngư cùng Lục La vẫn còn cảm giác hơi có chút không chân thực. Đặc biệt là trong lúc các nàng còn cảm nhận được thái độ kính sợ của rất nhiều cường giả Thiên Uyên Vực ở xung quanh lúc đối mặt với Chu Nguyên, loại cảm giác không chân thực này càng thêm mãnh liệt.
- Chu Nguyên, những năm này nguyên lai là huynh đã đi Hỗn Nguyên Thiên hay sao? Còn gia nhập Thiên Uyên Vực nữa?
Lục La nhỏ giọng hỏi.
Chu Nguyên cười gật gật đầu.
- Ta nghe thấy bọn họ tựa hồ gọi huynh là Nguyên lão thì phải? Đây là ngoại hiệu của huynh hay sao? Ngoại hiệu lạ lùng ghê!
Là người nhạy cảm, Tả Khâu Thanh Ngư đã nhanh chóng nhận ra cách xưng hô của những người khác đối với Chu Nguyên. Nên biết, bất luận ở nơi nào, danh hiệu Nguyên lão hiển nhiên cũng không phải tùy tùy tiện tiện là có thể đạt tới.
Hơn nữa, trước khi đi vào Cổ Nguyên Thiên, các nàng cũng được học thêm rất nhiều tri thức về các Chư Thiên còn lại, cho nên bọn họ biết rõ Thiên Uyên Vực, cũng biết Nguyên lão của Thiên Uyên Vực đại biểu cho điều gì.
Nhưng chính là bởi vì biết rõ điều này đại biểu cho cái gì, cho nên Tả Khâu Thanh Ngư mới không dám suy nghĩ, như vậy ngược lại tình nguyện tin tưởng đây chỉ là một loại ngoại hiệu đặc thù.
Chu Nguyên cười cười, ngược lại cũng không có ý tứ giấu diếm:
- Ta hiện tại đích thật là Nguyên lão của Thiên Uyên Vực. . . Hơn nữa cũng chính là trường hợp mà muội đang suy nghĩ đến đó, thực sự không phải là ngoại hiệu gì đâu.
Vì vậy sau một khắc, Tả Khâu Thanh Ngư cùng Lục La liền há hốc mồm, ngây ngốc nhìn về phía hắn.
Loại rung động này còn mãnh liệt hơn cả việc Chu Nguyên đuổi Đồng Hạc kia đi nữa.
Tả Khâu Thanh Ngư gian nan nhìn về phía mấy người Tần Liên ở một bên. Dù sao từ nguyên khí uy áp thì Tần Liên cũng không hề kém nam tử tóc trắng cưỡi hạc lúc trước, nhân vật như vậy mặc dù là ở trong hàng ngũ Thiên Dương Cảnh của Thiên Uyên Vực tất nhiên cũng cao cấp nhất.
- Hắn là đang nói đùa đúng không?
Tả Khâu Thanh Ngư ấp úng nói.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Tần Liên cũng không nhịn được mà mỉm cười, chợt nàng nghiêm mặt lại và nói:
- Chu Nguyên đích thật là một trong năm đại Nguyên lão của Thiên Uyên Vực chúng ta, thực sự không phải là vui đùa.
Nghe được lời khẳng định của Tần Liên, khóe miệng của Tả Khâu Thanh Ngư cũng khẽ giật giật, nàng ngập ngừng nói:
- Thế nhưng mà. . . Theo ta được biết, Nguyên lão của Thiên Uyên Vực đều cường giả Pháp Vực Cảnh mà? !
Cường giả Pháp Vực Cảnh đó, ở trong Bách Hoa Tiên Tông của các nàng thì cũng chỉ có một mình tông chủ mà thôi!
Đây chính là cường giả đỉnh phong trong Thương Huyền Thiên, tuy rằng hiện tại Chu Nguyên trông cũng lợi hại hơn lúc trước rất nhiều, nhưng mà hiển nhiên là còn thua xa Pháp Vực Cảnh.
- Chu Nguyên là một trong những đệ tử thân truyền của Thương Uyên Đại Tôn, mà dựa theo quy củ Đại Tôn lập ra thì hắn có tư cách trở thành Nguyên lão của Thiên Uyên Vực.
Tần Liên giải thích. Nàng cũng biết được chuyện người có thực lực Thiên Dương Cảnh như Chu Nguyên lại có thể trở thành Nguyên lão là chuyện làm cho người cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, cho nên rất là lý giải đối với phản ứng của Tả Khâu Thanh Ngư, Lục La.
- Chu Nguyên là đệ tử thân truyền của Đại Tôn hay sao?
Tả Khâu Thanh Ngư cùng Lục La liếc nhìn nhau, cuối cùng nhất cũng chỉ đành phải cười khổ một tiếng, nguyên lai thằng này có cơ duyên lớn như vậy, trách không được rồi.
Đại Tôn, đây chính là Thánh Giả cảnh đó. Ở bên trong Thương Huyền Thiên bọn họ, sau khi Thương Huyền lão tổ vẫn lạc thì tựa hồ chưa từng thấy Thánh giả xuất hiện rồi.
- Đừng nói chuyên của ta nữa, nói chuyện của mọi người đi. . . Tại sao hai người không có ở cùng một chỗ với đội ngũ của Thương Huyền Thiên? Tại sao lại một mình chạy đến chỗ này?
Chu Nguyên khoát tay áo, có chút nghi ngờ hỏi.
Nghe được câu hỏi này của hắn, sắc mặt của Tả Khâu Thanh Ngư cùng Lục La đều trở nên ảm đạm.
- Ai, đừng nói nữa, sau khi đội ngũ của Thương Huyền Thiên tiến vào Cổ Nguyên Thiên chưa được bao lâu thì đã xuất hiện biến cố cực lớn.
Lục La cắn răng, có chút tức giận nói:
- Đều là tại đám hỗn đản của Thánh Cung kia!
- Chuyện gì đã xảy ra?
Nghe thấy câu nói của Lục La, ánh mắt của Chu Nguyên lập tức co lại. Hai chữ Thánh Cung rơi vào trong tai hắn cũng khiến cho ở chỗ sâu trong đôi mắt của hắn có khí lạnh hiện lên. Năm đó, những ân oán kia cũng không theo thời gian trôi qua mà biến mất, ngược lại là càng thêm sâu hơn rồi.
Dù sao theo ý nào đó mà nói thì hắn bị buộc phải rời khỏi Thương Huyền Thiên, đi đến Hỗn Nguyên Thiên cũng bởi vì Thánh Cung bức bách.
Đương nhiên chuyện trọng yếu hơn là bọn họ chính là đầu sỏ khiến cho Yêu Yêu ngủ say đến nay!
Tả Khâu Thanh Ngư khẽ thở dài một cái, chậm rãi nói:
- Việc này chỉ sợ còn phải nói đến chuyện huynh làm lúc trước. . . Lúc trước huynh nghiền nát Thương Huyền Thánh Ấn, khiến cho mảnh vỡ của Thánh Ấn rơi khắp toàn bộ Thương Huyền Thiên. Vì lẽ đó, trong những năm này, thế lực khắp nơi đều đang tìm cùng với tranh đoạt mảnh vỡ của Thánh Ấn, vì thế đúng là xảy ra không ít trận chiến tranh.
Nghe được lời nói của Tả Khâu Thanh Ngư, Chu Nguyên cũng thầm thở dài một hơi. Chí bảo như Thương Huyền Thánh Ấn này có sức hấp dẫn quá lớn, cho dù đã hóa thành mảnh vỡ nhưng vẫn khiến cho rất nhiều người tham lam. Nhưng lúc trước cũng không có biện pháp gì khác, nếu như hắn không làm như vậy, Thương Huyền Thánh Ấn tất nhiên sẽ rơi vào trong tay Thánh Nguyên cung chủ, đến lúc kia, Thương Huyền Thiên mới thực sự sẽ có đại kiếp nạn.
- Chỉ có điều cũng may trừ Thánh Cung ra, năm Đại Thánh Tông vẫn còn tương đối lý trí, bọn họ cũng đang cố gắng sưu tập mảnh vỡ của Thánh Ấn, đồng thời đều đang đề phòng Thánh Cung.
- Dù sao hiện tại, vị Thánh Nguyên cung chủ của Thánh Cung kia xem như một vị Ngụy Thánh duy nhất của Thương Huyền Thiên.
- Thương thế của hắn tốt rồi hay sao?
Chu Nguyên nhíu mày. Hắn nhớ rõ trong trận đại chiến năm đó, Thánh Nguyên cung chủ kia hẳn là bị đả thương nặng.
Tả Khâu Thanh Ngư lắc đầu:
- Dựa vào thế cục thì có lẽ cũng không triệt để khôi phục, nếu không thì Thương Huyền Thiên đã sớm có rung chuyển rồi. . . Nhưng dù vậy, hiện tại, ở Thương Huyền Thiên, uy thế của Thánh Cung đã càng ngày càng kinh người rồi.
- Trong những năm này, bởi vì tranh chấp mảnh vỡ của Thánh Ấn, Thánh Cung cùng năm Đại Thánh Tông nhiều lần phát sinh xung đột, cũng bạo phát vô số trận chiến đấu, hai bên đều có tổn thương không nhỏ.
Nói xong, thần sắc trên mặt Tả Khâu Thanh Ngư trở nên có chút trầm trọng:
- Nhưng loại tình huống này có chút bất lợi đối với năm Đại Thánh Tông. Bởi vì, ta từng nghe tông chủ nói, theo thời gian trôi qua tốc độ khôi phục của Thánh Nguyên cung chủ sẽ càng ngày càng nhanh hơn.