Cho nên việc tu vi hiện tại của Chu Nguyên có thể đạt tới Thiên Dương Cảnh trung kỳ, tốc độ tu luyện tuyệt đối xem như là cực kỳ nhanh chóng rồi. Chỉ là với cục diện trước mắt thì một Thiên Dương Cảnh trung kỳ cũng không thể cải biến điều gì.
Chỉ có điều cũng may mọi người cũng cũng không tính quá thất vọng. Dù sao từ vừa mới bắt đầu, bọn họ thật cũng không thật sự đặt hi vọng ở trên người Chu Nguyên, điều bọn họ coi trọng chính là đội ngũ có khí thế hung hãn kia của Thiên Uyên Vực.
Chỉ là chuyện làm cho bọn họ cảm thấy có chút ngoài ý muốn đúng là thần sắc trên mặt những người của Thiên Uyên Vực kia.
Bọn họ cũng không có tỏ ra phẫn nộ bởi vì đối phương trào phúng tu vi Chu Nguyên, ngược lại thầ sắc trên mặt có thể nói là cực kỳ cổ quái, giống như muốn cười mà không cười được.
Mà Chu Nguyên cũng không có tức giận, hắn đáp xuống ở bên trên một đỉnh núi cao ngất, cười nhạt nói:
- Thánh tộc cũng chỉ là mồm mép lợi hại hay sao? Hẳn là còn không người nào dám đi lên chiến với một Thiên Dương Cảnh trung kỳ như ta một trận hay sao?
Ánh mắt của Cát Ma bao quát nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên.
Chỉ có điều hắn cũng không có để ý tới sự khiêu khích của Chu Nguyên, bởi vì theo hắn thấy, chuyện này vô cùng hạ giá rồi.
Vì vậy, hắn hơi nghiêng đầu, Vi Đà ở bên cạnh lập tức hiểu được ý hắn, lúc này có chút bất đắc dĩ nói:
- Không cần phải để cho ta tự mình ra tay đi? Tùy tiện phái một Thiên Dương Cảnh hậu kỳ là được rồi.
Cát Ma nói:
- Ta muốn chính là một trận chiến thắng dễ như trở bàn tay. Ta muốn xem mặt người của Thiên Uyên Vực kia khi chúng ta hành hạ đội trưởng của bọn chúng đến chết ở ngay trước mặt, chuyện này sẽ đả kích tinh thần của bọn họ.
- Cho nên, chỉ có thể là đệ ra mặt, càng bảo hiểm một chút.
Vi Đà hiển nhiên là có chút không tình nguyện, nhưng Cát Ma dù sao cũng đội trưởng, hắn cũng không thể phản đối. Lúc này, hắn chỉ có thể đưa ánh mắt âm lãnh nhìn về phía Chu Nguyên.
- Ta sẽ làm cho phải hắn hối hận vì tới đây.
Nói xong, thân hình của Vi Đà khẽ động, nhanh chóng như quỷ mị hư vô xuất hiện bên trên một tảng đá lớn ở phía trước Chu Nguyên.
Sắc mặt lúc này của hắn có chút âm trầm, vì theo hắn thấy trận chiến này hoàn toàn là sự sỉ nhục với mình cho nên Vi Đà căn bản cũng không có ý định nói nhảm một câu nào. Chỉ thấy hắn đạp mạnh bàn chân một cái. Sau một cái nháy mắt, nguyên khí mênh mông giống như là nước lũ phóng lên trời, ba vầng Lưu Ly Thiên Dương thoáng hiện ở sau lưng.
Một luồng nguyên khí uy áp làm cho sắc mặt của vô số người ở đây hiện ra sự hoảng sợ bộc phát ra.
Cường độ của luồng nguyên khí kia bất ngờ đã là đạt đến cấp độ 2 tỷ 700 triệu viên!
Số lượng tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ này đã cực kỳ tiếp cận Vương Huyền Dương lúc bộc phát rồi!
- Chu Nguyên, cẩn thận!
Vào lúc này, sắc mặt của Sở Thanh cũng trở nên ngưng trọng, hắn quát khẽ một tiếng.
Uy áp mang đến từ số lượng tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ của Vi Đà kia khiến cho một người ở ngoài cuộc như hắn cũng cảm giác thấy hô hấp có chút khó khăn.
- Các ngươi còn không đi giúp hắn sao? !
Trên mặt Mục Vô Cực cũng hiển lộ ra sự lo lắng, hắn không nhịn được hô lên với đám người của Thiên Uyên Vực đang đứng ở trên bầu trời xem cuộc vui kia.
- Không cần phải lo lắng.
Nhưng mà đối mặt với sự lo lắng của hắn, Tần Liên chỉ là cười nhạt một tiếng.
Trước đây, Chu Nguyên cũng một mình một người đánh bại Lê Chú, huống chi hiện tại, hắn hiển nhiên là đã mạnh hơn cả lúc đó, cho nên Tần Liên đúng là cũng không lo lắng Vi Đà kia sẽ tạo thành bao nhiêu uy hiếp đối với Chu Nguyên.
Nghe được câu nói này của Tần Liên, khuôn mặt của Mục Vô Cực đều không nhịn được mà khẽ co lại, chuyện này còn không cần phải lo lắng hay sao? Nguyên khí uy áp của Vi Đà kia đã mạnh mẽ đến mức khiến cho bọn họ dù ở ngoài chiế trường đều cảm thấy khó có thể hô hấp, còn Chu Nguyên dù sao chỉ là một Thiên Dương Cảnh trung kỳ thôi mà!
Giờ khắc này, Mục Vô Cực thậm chí đều có chút hoài nghi, những người này không phải là muốn cố ý gài bẫy Chu Nguyên đấy chứ?
Nhưng khác với sự lo lắng của Sở Thanh, Mục Vô Cực, bản thân Chu Nguyên lại vẫn cực kỳ bình tĩnh, thần sắc trên mặt không có gì thay đổi, chỉ là trong đôi mắt mang theo sự kinh ngạc.
Vi Đà này có lẽ chỉ là nhân vật số hai trong chi đội ngũ này Thánh tộc nhưng số lượng tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ của hắn cũng đã tiếp cận Vương Huyền Dương
Mà phải biết rằng, Vương Huyền Dương thế nhưng mà chính là người đứng thứ hai trong hàng ngũ Thiên Dương Cảnh của Hỗn Nguyên Thiên, tồn tại gần với Quan Thanh Long nhất.
- Ta đúng là nghe nói qua Thánh Linh Thiên này, ở bên trong bốn Thiên của Thánh tộc kia thì Thánh Linh Thiên đứng thứ thứ ba mà Phục Hải Điện này, cũng là thế lực bá chủ mạnh nhất bên trong Thánh Linh Thiên.
Nhưng mà chỉ cần như thế cũng có thể nhìn ra thực lực của Thánh tộc này đích thật là cường hãn đến khó lường, gần kề chỉ là một Thiên Vực xếp thứ ba thậm chí dĩ nhiên cũng ẩn ẩn có thể so sánh cùng Hỗn Nguyên Thiên rồi.
- Chỉ có điều đúng là không thể bức Cát Ma kia xuống đây.
Chu Nguyên cảm thấy có chút đáng tiếc. Mục tiêu của hắn kỳ thật chính là Cát Ma kia, nếu như có thể giết chết kẻ này, như vậy sĩ khí của chi đội ngũ Thánh tộc này tất nhiên cũng sẽ giảm nhiều, đến lúc đó toàn quân lại xông lên vây quét, cũng có thể giảm bớt tổn thương.
Uỳnh!
Mà khi Chu Nguyên còn đang suy nghĩ đến những chuyện này ở trong nội tâm, ánh mắt âm lãnh giống như là rắn độc của Vi Đà kia đã tập trung ở trên người của hắn. Chỉ sau một cái chớp mắt, vách núi dưới chân hắn lập tức sụp đổ, đá vụn bắn tung tóe.
Thân hình của hắn giống như là điện quang bắn ra, 2 tỷ 700 triệu viên tinh thể nguyên khí ở sau lưng hắn gào thét khiến cho Vi Đà tựa như hung thú diệt thế, bộc phát sát khí kinh thiên.
Ầm ầm!
Mặc dù Vi Đà này tỏ ra cực kỳ khinh miệt Chu Nguyên, nhưng khi ra tay thì lại không lưu tình chút nào. Phía dưới một quyền kia, hư không nhanh chóng vỡ nát, vô số mảnh vỡ không gian vờn quanh phía trên nắm đấm kia.
- Cửu Trọng Toái Hư Kình!
Hắn không chỉ không hề giữ lại nguyên khí, thậm chí còn thi triển ra một sát chiêu. Chỉ thấy được chín luồng kình phong vờn quanh, một tầng lại một tầng chồng lên nhau, như là Cự Thú chín đầu không ngừng đánh vỡ hư không.
Thế công khủng bố kia bao phủ xuống tựa như mưa rào, khiến cho trên mặt mọi người trong đội ngũ Thương Huyền Thiên trong đại hạp cốc đều lộ vẻ kinh ngạc.
Sở Thanh cắn răng một cái, định ra tay tương trợ.
Nhưng ngay khi hắn vừa mới nhúc nhích thì hắnlập tức cảm thấy một luồng khí tức âm lãnh mà khủng bố tập trung vào mình.
Sở Thanh ngẩng đầu và thấy được ánh mắt lạnh lùng của Cát Ma kia đang nhìn chằm chằm vào hắn, như là một con rắn độc đang nhìn thẳng con mồi.
Thấy thế, sắc mặt của Sở Thanh không khỏi trầm xuống. Hắn biết được mình đã bị Cát Ma kia nhìn chằm chằm vào, muốn ra tay tương trợ là điều không thể nào xảy ra.
- Chu Nguyên sư đệ, cậu cũng phải cẩn thận đó.
Sở Thanh không có cách nào để ra tay, chỉ có thể lo lắng nhìn về phía Chu Nguyên.
Ở trong ánh mắt sợ hãi của vô số người, Chu Nguyên nhìn qua thế công có khí thế bàng bạc đang lao đến, khóe miệng nhếch lên, trên mặt hiện lên sự kích động.
Hắn cũng rất muốn thử xem hiện tại, khi hắn bật hết hỏa lực thì đến tột cùng là có thể đạt tới loại trình độ nào?
Vì vậy, Chu Nguyên nắm bàn tay của mình lại, cơ hồ là cùng lúc hắn nói nhỏ ở trong lòng.
- Tấn chức.