Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1237 - Chương 1236: Thánh Tử Của Thương Huyền Tông (2)

Chưa xác định
Chương 1236: Thánh Tử của Thương Huyền Tông (2)

Chỉ có điều mặc dù nói như vậy nhưng nụ cười tươi trên mặt Sở Thanh vẫn là đã biểu lộ sự mừng rỡ trong nội tâm hắn lúc này.

Hắn cũng không phải là quan tâm đến sự an nguy của bản thân, chỉ là đã có Chu Nguyên dẫn đội ngũ của Thiên Uyên Vực chọc vào một tay như vậy, chắc hẳn đội ngũ của Thương Huyền Thiên cũng có thể bảo toàn được rồi.

- Thánh Tử của Thương Huyền Tông, Chu Nguyên hay sao?

Mà ở phía đối diện, Lý Hiên của Thánh Cung kia cũng nhíu chặt mày, hắn mơ hồ có chút ấn tượng với cái tên này. Năm đó khi còn ở trong Thương Huyền Thiên, chiến tích của kẻ này đúng là không tệ, ngay cả mấy người đứng đầu trong thế hệ trẻ tuổi lúc đó của Thánh Cung là Khương Thái Thần, Võ Hoàng đều thua ở trong tay của hắn. Nhưng lúc kia Lý Hiên cũng không có để ý gì đến chuyện này, dù sao ở trong mắt hắn, những chiến tích này của Chu Nguyên chẳng khác nào trẻ con đùa giỡn, giống như một học sinh tiểu học khoe bài kiểm tra điểm 10 với sinh viên đại học vậy, thật sự không đáng chú ý.

Nhưng mà hắn cũng không nghĩ tới, người đã mất tích nhiều năm kia vậy mà sẽ xuất hiện vào lúc này.

Hơn nữa, đội ngũ đến từ Hỗn Nguyên Thiên đứng ở sau lưng Chu Nguyên kia cũng làm cho hắn cảm thấy cực kỳ kiêng kị.

- Người kia là ai?

Cát Ma lạnh nhạt hỏi.

Lý Hiên vội vàng nói:

- Người này trước đây từng là Thánh Tử của Thương Huyền Tông, một trong năm đại Thánh Tông của Thương Huyền Thiên. Về sau bị Thánh Cung ta đuổi ra khỏi Thương Huyền Thiên, xem ra lại chạy trốn tới Hỗn Nguyên Thiên đi.

- Vậy vì sao hắn nói mình là Nguyên lão của Thiên Uyên Vực?

Cát Ma nhíu mày. Theo hắn biết, Nguyên lão của Thiên Uyên Vực đều cường giả Pháp Vực Cảnh nhưng tu vi Chu Nguyên ở trước mắt hiển nhiên là còn lâu mới đến được cái cấp độ kia.

Lý Hiên chần chờ một lúc rồi lắc đầu, nói:

- Chỉ sợ là nói bừa thôi.

Cát Ma mặt không biểu tình, nói:

- Cho dù là nói bừa cũng không sao cả, đội ngũ của Thiên Uyên Vực đã đi tới, chuyện này sẽ mang đến phiền toái không nhỏ cho kế hoạch của ta.

Trong bốn Thiên thượng đẳng của Thánh tộc, Thánh Linh Thiên bọn họ xếp thứ ba.

Mà Hỗn Nguyên Thiên thì là Thiên đứng đầu trong năm Thiên hạ đẳng, cho nên mặc dù là Cát Ma lại ngạo mạn vậy thì cũng không thể coi đội ngũ của Thiên Uyên Vực là không quan trọng.

Chỉ có điều cũng may đến chỉ là đội ngũ Thiên Uyên Vực của Hỗn Nguyên Thiên, mà thực sự không phải là tám Vực khác.

Hiển nhiên là Cát Ma cũng biết được sự suy thoái của Thiên Uyên Vực trong những năm qua. Dù sao chính Thánh tộc bọn họ đã đuổi giết Thiên Uyê n Đại Tôn mới khiến cho Thiên Uyên Vực suy thoái mà.

Hắn ngẩng đầu, ánh mắt lạnh nhạt dừng lại ở trên người Chu Nguyên, nói:

- Chư vị đạo hữu của Hỗn Nguyên Thiên, hai bên chúng ta vốn nước giếng không phạm nước sông, nếu như các ngươi có thể quay người rời khỏi, Cát Ma ta đúng là rất thích kết giao bằng hữu.

Nói đến đây, Cát Ma hơi dừng lại một chút rồi tiếp tục lạnh nhạt nói:

- Hậu quả làm địch với Thánh tộc ta là cái gì, chắc hẳn mọi người cũng có thể tưởng tượng. Hi vọng các vị có thể tỉnh táo suy nghĩ một lát.

Chiến trường có chút yên tĩnh, sắc mặt của rất nhiều người của Thương Huyền Thiên đều biến đổi không xác định. Bọn họ biết rõ Cát Ma này là đang uy hiếp, nhưng sự sợ hãi mà hai chữ Thánh tộc mang đến hoàn toàn chính xác là thật sự rõ ràng. Trên thế giới này, chỉ sợ không có bất kỳ thế lực nào có thể đơn giản bỏ qua loại sợ hãi này.

Ánh mắt của bọn họ nhìn về phía nam tử trẻ tuổi đứng ở phía trước đội ngũ của Thiên Uyên Vực kia.

Vị thiếu niên đã từng là Thánh Tử của Thương Huyền Tông này thật sự có thể chịu được áp lực kia hay sao?

Mà ở trong ánh mắt nhìn soi mói của mọi người, khuôn mặt của Chu Nguyên bình tĩnh, sau đó hắn chậm rãi giơ tay lên chỉ.

Ông!

Chỗ đầu ngón tay có nguyên khí màu bạch kim hội tụ đến, cuối cùng hóa thành một chùm tia sáng bắn thẳng ra.

Uỳnh!

Chùm tia sáng bằng nguyên khí kia nhanh chóng lướt qua trên bả vai Cát Ma, sau đó rơi ở trên vách núi đá phía sau, đục một lỗ thủng sâu trên vách núi.

Mái tóc của Cát Ma bay lên, nhưng khuôn mặt lại âm trầm xuống.

Cát Ma biết rõ, Chu Nguyên đây là dùng hành động cho thấy đáp án của mình.

Vì vậy, hắn cười to lên, nhưng nụ cười kia lị làm cho người khác có cảm giác lành lạnh.

- Nếu ngươi đã muốn chết ta đây sẽ thanh toàn cho ngươi.

- Con heo ti tiện!

Khi thanh âm đầy sát ý kia của Cát Ma vừa dứt thì ở sau lưng hắn, rất nhiều Thánh tộc cường giả âm lãnh ánh mắt khinh miệt là tập trung ở trên người Chu Nguyên, tuy rằng Hỗn Nguyên Thiên này chính là Thiên đứng đầu trong năm Thiên Vực hạ đẳng, nhưng thân là người của Thánh tộc, đối đãi những chủng tộc trong năm Thiên Vực hạ đẳng, bọn họ luôn ôm thái độ giống như trên cao nhìn xuống.

Cho nên theo bọn họ thấy, trước mắt Chu Nguyên này chỉ là đang tới tìm chết mà thôi.

Nhưng mà Chu Nguyên lại giống như không nhận thấy rất nhiều ánh mắt khinh miệt kia, hắn nhìn chằm chằm vào Cát Ma, cười cười, nói:

- Cũng không biết ngươi định để cho ta chết như thế nào vậy?

- Cần muốn đích thân đi lên chơi thứ một trận hay không? Ta cũng rất muốn biết một chút, Thánh tộc được đồn vô cùng mạnh mẽ đến tột cùng thực lực có chỗ nào khó lường?

Trong mắt Cát Ma có ánh sáng âm u lưu động, hắn quan sát Chu Nguyên một lát, sau đó chợt mỉa mai cười cười, nói:

- Ngươi xác định mình thật là đội trưởng của đội ngũ Thiên Uyên Vực hay sao? Một Thiên Dương Cảnh trung kỳ?

Hiển nhiên là lúc này Cát Ma đã phát hiện tu vi của Chu Nguyên.

Lời vừa nói ra lập tức khiến cho rất nhiều cường giả Thánh tộc đứng sau lưng hắn cười to, sự khinh miệt trong mắt càng tăng lên rồi. Thiên Uyên Vực này quả nhiên là đã suy yếu đến cực hạn, một Thiên Dương Cảnh trung kỳ vậy mà cũng có thể trở thành đội trưởng hay sao?

Quả nhiên là không còn người nào!

Mà nghe được câu nói này của Cát Ma, những cường giả trong đội ngũ của Thương Huyền Thiên kia cũng có chút kinh hãi và nghi hoặc bất định nhìn qua Chu Nguyên.

Thiếu niên đã từng là Thánh Tử của Thương Huyền Tông này chỉ có tu vi là Thiên Dương Cảnh trung kỳ hay sao? Kỳ thật đơn thuần dùng tốc độ tu luyện mà nói, có thể trong mấy năm nay đạt tới một bước này đã xem như là thiên phú siêu tuyệt rồi.

Dù sao như mấy người cùng thế hệ Chu Nguyên lúc trước, thiên phú cũng trác việt như mấy người Lý Thuần Quân, Tả Khâu Thanh Ngư hiện tại cũng chỉ có tu vi là Thiên Dương Cảnh sơ kỳ.

Tuy rằng Lý Thuần Quân có thể bộc phát ra một kiếm mạnh mẽ đủ để giết chết Thiên Dương Cảnh hậu kỳ nhưng một kiếm này không chỉ có phụ tải thật lớn, hơn nữa loại Thiên Dương Cảnh hậu kỳ này cũng chỉ là loại phổ thông, căn bản không coi là cường giả chính thức.

Đối mặt với loại Thiên Dương Cảnh hậu kỳ đỉnh phong như mấy người Sở Thanh, cho dù Lý Thuần Quân có bạo phát kiếm khí càng lợi hại thì cũng không ăn thua gì.

Mà nhìn khắp toàn bộ Thương Huyền Tông, trong thế hệ trẻ tuổi cũng chỉ có một mình Sở Thanh là đã đột phá đến Thiên Dương Cảnh hậu kỳ, nhưng mà đây là bởi vì Thương Huyền Tông mở ra Tháp Thánh Giả cho hắn vào tu luyện, thứ kia dù sao cũng là bảo vật do Thương Huyền lão tổ lưu lại cho Thương Huyền Tông, hơn nữa nghe nói còn hạn chế số lần mở ra. Loại cơ duyên lớn bằng trời này chỉ có thể hâm mộ mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment