Xùy!
Khi vệt sáng bảy màu xuất hiện ở phía trên Cát Ma sau đó chém xuống thì một vết kiếm cực lớn nhìn không thấy cuối cùng đã từ dưới chân Cát Ma điên cuồng lan tràn ra, vết kiếm kia tựa như là vực sâu, hai bên vách của vực sâu bóng loáng như kính, hết thảy vật chất đều bị nhẹ nhõm cắt đứt đôi.
Vệt sáng bảy màu kia càng tới gần thì Cát Ma cũng càng ngày càng cảm nhận được sức mạnh ẩn chứa trong đó, lúc này khuôn mặt trở nên ngưng trọng lên trước nay chưa có, thân thể của hắn căng cứng, nguyên khí trong cơ thể nhanh chóng vận chuyển không hề giữ lại.
Xoẹt!
Mấy ngàn tầng phòng ngự nguyên khí nhanh chóng xuất hiện, bao phủ phía trước Cát Ma.
Nhưng rất nhanh, Cát Ma liền phát hiện những tầng nguyên khí phòng ngự này căn bản không hề có tác dụng gì. Khi vệt sáng bảy màu kia chém xuống, những tầng nguyên khí phòng ngự kia giống như là giấy mỏng vậy, bị chém đứt đôi chỉ trong khoảnh khắc, không còn sót lại chút gì.
Trong mắt Cát Ma hiện lên thần sắc hoảng sợ, chợt thân hình của hắn tựa như tia chớp nhanh lùi lại, cùng lúc đó tay áo run lên, rất nhiều món Nguyên bảo loại hình phòng ngự mãnh liệt bắn ra, lại lần nữa hợp thành vô số phòng tuyến trùng trùng điệp điệp ngăn ở phía trước.
Nhưng vẫn không có bất kỳ tác dụng gì.
Rầm rầm rầm!
Vô số ánh mắt khẩn trương nhìn qua cảnh tượng này, chỉ thấy được thân hình Cát Ma không ngừng rút lui, mà ở phía trước hắn, một vệt sáng bảy màu theo đuổi không bỏ, mà bất luận cái gì thủ đoạn phòng ngự bị Cát Ma tế ra đều sẽ bị vệt sáng kia phá hư chỉ trong khoảnh khắc.
Lực phá hoại kia làm cho vô số người không khỏi cảm thấy da đầu run lên.
Chỉ trong vòng hơn mười giây ngắn ngủn, rất nhiều thủ đoạn Cát Ma đều bị bức thi triển ra mà vẫn không ăn thua, do đó sắc mặt của hắn cũng theo thời gian dần trôi qua mà trở nên tái nhợt, ẩn ẩn trên mặt còn hiện lên sự sợ hãi.
Vệt sáng bảy màu này của Chu Nguyên có uy lực vượt ra khỏi tưởng tượng của hắn.
Chuyện này làm cho hắn không khỏi có chút hối hận, nếu như sớm biết thằng này khó giải quyết như thế thì ngược lại thật sự là không đáng phát sinh xung đột ở chỗ này.
Chỉ có điều trước mắt xung đột đã bộc phát, nói cái gì đều đã chậm, mà Cát Ma cũng thực sự không phải là người chần chờ, do dự, hay lo trước lo sau, ánh mắt của hắn biến ảo, sau đó trong mắt xẹt qua thần sắc quả quyết. Hiện tại bất luận là trả một cái giá lớn đến mức nào thì hắn đều phải giết chết Chu Nguyên này, bằng không thì chờ thằng này đột phá đến Thiên Dương Cảnh hậu kỳ, đến lúc đó nếu như động thủ lần nữa, Cát Ma thật sự là không hề nắm chắc rằng mình sẽ có thể là đối thủ của Chu Nguyên nữa.
Cho nên hiện tại, Chu Nguyên này phải chết!
- Tịch Diệt chi quang kia của ta tất nhiên có thể gạt bỏ kẻ này, chỉ là vệt sáng bảy màu này của hắn cũng có sức mạnh đủ để gạt bỏ ta, trước mắt việc quan trọng nhất vẫn là sống sót đã!
Cát Ma thở ra một hơi thật sâu, trong mắt có thần sắc lạnh lùng cùng trào phúng hiển hiện.
- Chu Nguyên ơi là Chu Nguyên, tuy rằng thiên phú của ngươi trác tuyệt, chính là thiên kiêu của Nhân tộc, nhưng đáng tiếc, ngươi lại đánh giá thấp Thánh tộc ta.
- Hiện tại, ta sẽ cho ngươi biết Thánh tộc ta có thể hoành áp chư tộc là vì sao? !
Ba!
Hai tay của Cát Ma đột nhiên khép lại, có một ấn pháp cổ xưa kết thành
Khi vệt sáng bảy màu chém về phía Cát Ma thì cùng thời khắc đó, chùm tia sáng màu xám ẩn chứa sức mạnh hủy diệt kia cũng đánh trúng vào Chu Nguyên.
Chùm tia sáng kia bắn xuyên qua, nhìn lại những nơi mà nó đi qua, hết thảy đều chôn vùi.
Một vết rách thật sâu xuyên ngang qua đại hạp cốc, dài đến ngàn dặm.
Trong trời đất, vô số ánh mắt đều mang theo sự rung động nhìn qua hai cái vết rách thật sâu xuất hiện tại đại hạp cốc kia, lực phá hoại tựa là hủy diệt này khiến cho những cường giả Thiên Dương Cảnh hậu kỳ ở đây đều cảm thấy trái tim run rẩy, rõ ràng đều là Thiên Dương Cảnh nhưng chênh lệch giữa bọn họ cùng hai người ở trước mắt quả thực là lớn đến mức không có cách nào để hình dung.
Nếu như đổi lại là bọn họ phải đối mặt với một trong hai đòn tấn công kia thì e rằng bất luận là phương nào, tất nhiên đều phải trả một cái giá lớn cực kỳ thảm trọng.
Chỉ có điều trước mắt, vấn đề là Chu Nguyên cùng Cát Ma đến tột cùng thì ai mới có thể chịu đựng được đòn công kích hủy diệt của đối phương đây?
Bọn họ đều hiểu rõ, chỉ có người chịu đựng được mới là người thắng cuối cùng.
Trời đất yên tĩnh im ắng, mọi ánh mắt đều nhìn qua nơi cuối cùng của hai cái vết rách giống như là vực sâu kia.
Đến tột cùng là ai chịu đựng được đây?
Bùm!
Mà ở bên trong sự yên tĩnh đột nhiên có vô số tảng đá lớn nổ tung, từng ánh mắt khiếp sợ lập tức hội tụ về phía đó, chỉ thấy được ở chỗ sâu trong vết kiếm kia, một cái cửa động đen nhánh xuất hiện, ngay sau đó, một bóng người chậm rãi đi từ trong đó ra.
Khi bóng người kia hoàn toàn hiện ra trong tầm mắt mọi người thì sắc mặt của người trong đội ngũ của Thiên Uyên Vực cùng Thương Huyền Thiên đều trở nên tái nhợt, mà đội ngũ của Thánh tộc thì là vào lúc này bộc phát ra tiếng hoan hô kinh thiên động địa.
Bởi vì người vừa đi tới kia chính là Cát Ma!
Chỉ có điều lúc này Cát Ma nhìn qua trông có chút chật vật, trên ngực của hắn xuất hiện một vết kiếm thật sâu, cơ hồ suýt nữa chém hắn đứt đôi, nhưng mặc kệ thương thế nặng đến như nào thì tối thiểu nhất Cát Ma vẫn còn sống, hiển nhiên là đã ngăn cản vệt sáng bảy màu khủng bố kia thành công.
Ở trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, Cát Ma mặt không biểu tình, hắn cúi đầu nhìn thoáng qua thương thế trên người, nắm đấm lại không nhịn được nhanh nắm lại.
Bởi vì không có người chú ý tới, Thánh Đồng vốn đã mở ra ở trên mi tâm của hắn vào lúc này cũng đã chậm rãi nhắm lại, thậm chí ngay cả đường văn dựng thẳng đều trở nên mờ nhạt đến gần như không còn.
Vì ngăn cản được kiếm quang tất sát này của Chu Nguyên, hắn đã trả một cái giá cao có thể nói là vô cùng thảm trọng.
Thánh Đồng của Thánh tộc chính là thần thông trời sinh, trong đó có thể thai nghén diễn biến ra rất nhiều loại Nguyên thuật huyền diệu, mà Thánh Đồng cuả Cát Ma này diễn biến ra một loại Thuật Chết thay, cái kia chính là khi đối mặt với thương thế hẳn phải chết thì loại tổn thương này sẽ bị chuyển dời đến bên trong Thánh Đồng, đương nhiên cái giá sẽ là Thánh Đồng sẽ bị trọng thương, sẽ ở vào trạng thái phong ấn trong thời gian dài.
Mà thời gian dài này thậm chí có thể là vĩnh cửu.
Trong mắt Cát Ma hiện lên thần sắc phẫn nộ, mặc dù là đã chuẩn bị tâm lý nhưng mà phải một cái giá lớn đến như này vẫn làm cho hắn đau lòng đến nhỏ máu.
Hô.
Cát Ma hít sâu một hơi, đè nén cơn giận ởtrong lòng, tuy rằng lần này phải trả một cái giá rất cao nhưng cũng may chính là hắn đã thành công chém chết một cường địch.
Thiên phú của Chu Nguyên này quá mức yêu nghiệt rồi, chờ đến khi hắn đột phá đến Thiên Dương Cảnh hậu kỳ, tất nhiên sẽ trở thành đối thủ cạnh tranh mạnh mẽ nhất của Thánh tộc bọn họ ở trong Cổ Nguyên Thiên này, cho nên sớm tiêu diệt cũng coi như là miễn trừ hậu hoạn.
Cát Ma ngẩng đầu, ánh mắt âm lãnh nhìn về phía những người trong đội ngũ của Thương Huyền Thiên cùng Thiên Uyên Vực kia, chợt khóe miệng của hắn hơi nhếch lên, một nụ cười dữ tợn máu tanh hiện ra đến:
- Xem ra Chu Nguyên này cũng không phải là chúa cứu thế của các ngươi. Yên tâm đi, chờ lát nữa, ta sẽ luyện toàn bộ bọn ngươi thành Huyết Đan! Một chút cũng không lãng phí!
Nghe được câu nói tràn ngập sát ý này của Cát Ma, người trong đội ngũ của Thương Huyền Thiên cùng Thiên Uyên Vực đều cảm thấy một luồng khí lạnh vọt tới.
Phốc!
Chỉ có điều, Cát Ma vừa mới dứt lời thì đột nhiên có một tiếng đông kì lạ rất nhỏ vang lên.
Tiếng động kia rất nhỏ như thế nhưng rơi vào trong tai mọi người không thể nghi ngờ là như sấm rền, bởi vì tiếng động kia đúng là truyền ra từ bên trong một đầu khác của vết rách thật sâu phía sau kia.
Bá!
Vô số ánh mắt khiếp sợ lập tức nhìn qua.
Ngay sau đó, bọn họ run rẩy vì nhìn thấy, ở đằng kia, mặt đất đột nhiên bị xé mở, một cánh tay chậm rãi đưa từ trong lòng đất ra ngoài, sau đó ép lên mặt đất đẩy một bóng người bò lên, thuận tiện còn run rẩy để bùn đất trên thân thể rơi xuống.
Bóng người kia trông cũng có chút chật vật, trên người của hắn có một đường vân màu đỏ tươi mảnh dài hẹp lan tràn, tản ra nhiệt độ cao.
Ở bên trên thân thể của hắn còn có lông tơ trắng như tuyết không ngừng rơi xuống, nhiều đến mức chôn cả bàn chân của mình vào.
Đặc biệt là ở chỗ lồng ngực của hắn xuất hiện một mảng cháy đen lớn, máu thịt ở chỗ đó đều hiện ra dấu hiệu đã cháy khô, nhìn qua hơi có chút khủng bố.
Bóng người này tự nhiên chính là Chu Nguyên!
Tuy rằng lúc này, hắn nhìn qua trông rất là chật vật, nhưng bộ dáng như vậy vẫn như cũ là làm cho rất nhiều tiếng hoan hô bên trong đội ngũ của Thánh tộc im bặt mà dừng, từng ánh mắt vốn dĩ rất cao ngạo vào lúc này cũng hiện lên sự hoảng sợ.
Bọn họ không thể tin được, Chu Nguyên vậy mà có thể sống sót trước đòn công kích mạnh nhất kia của Cát Ma!
Xoạt!
Lúc này đây, lại đến lượt đội ngũ của Thương Huyền Thiên cùng Thiên Uyên Vực bộc phát ra tiếng hoan hô đinh tai nhức óc, vô số ánh mắt kích động, vui sướng hội tụ ở trên người Chu Nguyên.
Mà ở bên trong tiếng hoan hô đầy trời kia, Chu Nguyên rung người, khiến cho bùn đất cùng lông tơ trắng như tuyết trên thân thể rơi hết xuống. Sau đó, hắn ngẩng đầu lên, nhìn về phía Cát Ma đang trợn mắt há hốc mồm ở phía đằng xa kia, nhếch miệng cười cười.
- Ngươi vừa mới nói cái gì? Ta nghe không rõ lắm!