Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1245 - Chương 1244: Phô Trương Thanh Thế

Chưa xác định
Chương 1244: Phô trương thanh thế

- Như thế nào có khả năng? !

Khi Cát Ma trông thấy thân hình Chu Nguyên, hắn cũng như bị sét đánh, trên mặt có thần sắc khó có thể tin và kinh hãi hiện ra đến.

Chu Nguyên vậy mà có thể ngạnh kháng Tịch Diệt chi quang của hắn mà không chết ư? !

- Không có khả năng. . . Không có khả năng!

Vào lúc này, Cát Ma xưa nay vốn lạnh nhạt rốt cục có chút mất bình tĩnh, mặt mũi tràn đầy dữ tợn, phải biết rằng coi như là hắn vì chống lại vệt sáng bảy màu kia của Chu Nguyên cũng phải mượn nhờ Thuật Chết thay của Thánh Đồng mới có thể chống đỡ xuống. Đây cũng chính là nói, nếu như không có thần thông huyền diệu như thuật Chết thay vậy thì hắn thật sự rất có thể sẽ bị vệt sáng bảy màu kia của Chu Nguyên giết chết.

Nhưng dù cuối cùng nhất chống đỡ được thì hắn cũng bỏ ra một cái giá lớn, một cái giá vô cùng thảm trọng đó là Thánh Đồng bị phong ấn, thậm chí có thể là vĩnh viễn.

Mà Cát Ma cũng tự tin, Tịch Diệt chi quang của hắn có uy năng tuyệt đối sẽ không kém hơn vệt sáng bảy màu kia của Chu Nguyên.

Nhưng mà hắn là mượn Thánh Đồng mới có thể chống cự xuống, như vậy Chu Nguyên ở trước mắt lại là dựa vào cái gì mà có thể còn sống đứng ở nơi đó? !

Bàn tay của Cát Ma nắm chặt, ánh mắt vô cùng âm trầm. Trước đó, hắn cảm giác mình đã xem như đánh giá cao Chu Nguyên, nhưng hiện tại xem ra, đánh giá cao này của hắn vẫn còn quá bảo thủ rồi. . .

Mà ở phía sau, vào lúc này, những người trong đội ngũ của Thánh Cung và Thánh tộc kia cũng lặng ngắt như tờ, sự rung động và kinh hãi trên mặt bọn họ còn rõ ràng hơn cả Cát Ma nữa.

Dù sao bọn họ phi thường tinh tường thực lực của Cát Ma. Ở bên trong Thánh Linh Thiên bọn họ, Cát Ma tuyệt đối là người mạnh nhất trong hàng ngũ Thiên Dương Cảnh, dùng năng lực của hắn, thậm chí coi như là đặt ở bên trong Thánh Tổ Thiên mạnh nhất cùng với Thánh Vương Thiên mạnh thứ hai cũng có thể đứng trong danh sách những Thiên Dương Cảnh hàng đầu, cho nên bọn họ không có cách nào để tưởng tượng, dùng thực lực của Cát Ma vậy mà sẽ chịu thiệt thòi ở trong tay Thiên Dương Cảnh trung kỳ như Chu Nguyên vậy.

Thân là Thánh tộc, bọn họ cực kỳ cao ngạo, xem những tộc khác vi chó rơm, nhưng mà bọn họ cũng không nghĩ tới, trong Nhân tộc bị bọn họ khinh miệt vậy mà sẽ xuất hiện nhân vật yêu nghiệt như vậy.

Từng ánh mắt lại lần nữa nhìn về phía Chu Nguyên, thần sắc đã từng là khinh miệt lặng yên biến mất, nhưng lại chuyển biến thành địch ý cùng với sát ý nồng đậm.

Thánh tộc cùng những chủng tộc khác trong Thiên Nguyên giới chính là đại địch, bởi vì Thánh tộc bọn họ cũng không có ý định cùng tồn tại với những chủng tộc khác. Thánh tộc bọn họ, muốn làm chúa tể duy nhất của Thiên Nguyên giới, mà những chủng tộc còn lại muốn còn sống thì chỉ có thể trở thành nô lệ cho Thánh tộc bọn họ.

Cho nên, Chu Nguyên càng thêm xuất sắc thì trong mắt những người của Thánh tộc như bọn họ lại càng nên gạt bỏ.

Chỉ là trong nội tâm nghĩ đến như vậy nhưng mà không người dám hành động thiếu suy nghĩ.

Bóng người trẻ tuổi nhìn như có chút chật vật kia ở xa xa đã mang đến cho bọn họ áp lực thực lớn.

Bởi vì người khác có lẽ không rõ ràng lắm, nhưng bọn họ lại có thể trông thấy Thánh Ngân ảm đạm giữa mi tâm của Cát Ma, hiển nhiên trước đó vì chống cự vệt sáng bảy màu kia của Chu Nguyên, Cát Ma tất nhiên là bỏ ra một cái giá lớn cực kỳ thảm trọng, điểm này từ chấn động nguyên khí ẩn ẩn có chút hỗn loạn quanh người hắn là có thể cảm thụ được đi ra.

Mặc dù bọn họ không muốn thừa nhận, thế nhưng trong nội tâm hiểu rõ, thế cục trước mắt đã theo thời gian dần trôi qua mà có chút thoát ly khỏi sự khống chế của bọn họ.

Mà trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, thần sắc trên mặt của Chu Nguyên đúng là có chút bình tĩnh. Hắn cúi đầu nhìn thoáng qua chỗ máu thịt cháy đen trên lồng ngực của mình. Thương thế này thoạt nhìn thì khá đáng sợ, kỳ thật chẳng qua là bị thương bên ngoài da thịt mà thôi, dùng tốc độ khôi phục của nhục thể của hắn thì rất nhanh là có thể khôi phục hình dạng ban đầu.

Bàn tay của hắn nâng lên, có chất lỏng màu bạc hội tụ đến trong lòng bàn tay hắn và biến thành một quả cầu màu bạc.

Bên trên quả cầu này có vô số đường vân cổ xưa, nó tự nhiên chính là Ngân Ảnh.

Chỉ có điều lúc này Ngân Ảnh trông có vẻ đặc biệt ảm đạm, thậm chí ngay cả thể tích đều rút nhỏ đến chỉ còn khoảng một nửa.

Đó là bởi vì trước đó Ngân Ảnh hóa thành khiên thịt, chống lại chùm tia sáng màu xám kia của Cát Ma.

Đương nhiên, chỉ dựa vào Ngân Ảnh, mặc dù là nó tu luyện Đại Viêm Ma rồi, vậy cũng còn xa không đủ để ngăn cản sát chiêu như vậy của Cát Ma, cuối cùng nhất nó có thể đỡ được là vì ở lúc chùm tia sáng màu xám sắp bắn trúng, Chu Nguyên trực tiếp mở ra Thiên Tru Thánh Văn.

Pháp Vực hơn một trượng kia mở ra, nhanh chóng làm cho uy năng của chùm tia sáng màu xám bị suy yếu gần một nửa.

Chỉ có điều mặc dù là uy năng đã bị cắt giảm gần một nửa nhưng chùm tia sáng màu xám cũng vẫn như cũ là trực tiếp xuyên thủng Ngân Ảnh và còn tiếp tục xuyện thủng áo giáp do lông tơ của Thiên Nguyên Bút hóa thành, cuối cùng đánh trúng thân thể đã được Đại Viêm Ma cường hóa kia của Chu Nguyên.

Nếu như không có Pháp Vực hơn một trượng kia của Thiên Tru Thánh Văn thì Chu Nguyên e rằng thật đúng là không dám đón đỡ chùm tia sáng màu xám kia.

Chu Nguyên thu hồi Ngân Ảnh, sau đó ở trong ánh mắt nhìn soi mói của mọi người, hắn ngẩng đầu nhìn qua chỗ Cát Ma đang đứng kia, cười nói:

- Xem ra kết quả thực tế không quá giống với tron tưởng tượng của ngươi thì phải?

Nghe thấy câu hỏi này của Chu Nguyên, khuôn mặt của Cát Ma lập tức trở nên âm trầm. Một lát sau, hắn thản nhiên nói:

- Ngươi hoàn toàn chính xác là để cho ta cảm thấy ngoài ý muốn, không nghĩ tới trong Nhân tộc cũng có thể có nhân vật giống như ngươi vậy.

Vào lúc này, ánh mắt của Chu Nguyên dừng lại ở chỗ mi tâm của Cát Ma, hắn mỉm cười nói:

- Xem ra vì ngăn trở một chiêu kia của ta, ngươi tựa hồ là bỏ ra một cái giá không nhỏ thì phải?

Cát Ma nói:

- Ngươi có lẽ cũng không dễ dàng gì hả?

- So với ngươi thì tốt hơn không ít.

Chu Nguyên cười nói.

Hai người giao phong qua ngôn từ, đối chọi gay gắt, lại ẩn ẩn thăm dò thương thế của đối phương.

Một lần giao phong, cuối cùng nhất, sắc mặt của Cát Ma lạnh lùng thở ra một hơi, sau khi trầm mặc một lát, hắn nói:

- Chu Nguyên Nguyên lão của Thiên Uyên Vực của Hỗn Nguyên Thiên đúng không? Ta nhớ kỹ ngươi rồi, ta thừa nhận lần này mình đã đánh giá thấp ngươi.

- Hỗn Nguyên Thiên có thể trở thành Thiên Vực đứng đầu trong năm Thiên Vực hạ đẳng đúng thật là có chút bản lĩnh, một Thiên Uyên Vực đã xuống dốc vậy mà cũng vẫn còn nhân vật giống như ngươi vậy.

Nghe Cát Ma mở miệng một tiếng năm Thiên Vực hạ đẳng, trong ngôn ngữ ẩn chứa sự cao cao tại thượng không che dấu được, Chu Nguyên cũng không nhịn được cười, nói:

- Cái xưng hô năm Thiên Vực hạ đẳng này chúng ta còn không tiếp nhận đâu.

Nghe thấy câu nói này của Chu Nguyên, khóe miệng của Cát Ma nhếch lên tạo thành một nụ trào phúng, hắn nói:

- Ta biết rõ ngươi không thoải mái, nhưng sự thật chính là như thế, trong chín Thiên Vực của Thiên Nguyên giới, Thánh tộc ta chiếm đoạt bốn Thiên Vực. Hơn nữa, bốn Thiên Vực cường thịnh hơn năm Thiên Vực hạ đẳng của các ngươi rất nhiều, số mệnh trời đất đã ở bên phía Thánh tộc ta. Chuyện này cũng không phải là một Thiên Dương Cảnh nho nhỏ như ngươi có thể thay đổi được đâu.

- Nhỏ yếu phải thừa nhận, không nên kiêu ngạo khiêu chiến tồn tại các ngươi không có cách nào để thừa nhận.

Bình Luận (0)
Comment