Hắn khoát tay áo, giống như chẳng muốn nói nhiều lời cùng Chu Nguyên nữa:
- Ngươi coi như là có chút năng lực. Hiện tại không chết ở trong tay của ta. . . Được rồi, mang theo người của Thương Huyền Thiên cút đi, lần sau gặp mặt, ta nhất định phải để ngươi thử xem thực lực chân chính của Thánh Linh Thiên ta.
Lời này vừa nói, Lý Hiên của Thánh Cung kia lập tức cảm thấy kinh hãi, không nhịn được muốn nói cái gì nhưng lại bị ánh mắt âm lãnh của Cát Ma liếc qua, thế là không dám lên tiếng nữa.
Những người trong đội ngũ của Thánh tộc kia cũng châu đầu ghé tai, bàn luận, nhưng cuối cùng nhất vẫn là bảo trì yên tĩnh, tỏ vẻ tuân theo mệnh lệnh của Cát Ma.
Mà bên phía Thương Huyền Thiên, rất nhiều người lập tức bộc phát ra tiếng hoan hô giống như sống sót sau tai nạn, từng ánh mắt tôn sùng mà cảm kích nhìn về phía Chu Nguyên.
Nếu không là lần này có người này đứng ra ngăn cơn sóng dữ thì e rằng Thánh tộc này không có dễ dàng bỏ qua bọn họ như vậy.
Tần Liên cùng người trong đội ngũ của Thiên Uyên Vực cũng hơi hơi buông lỏng, đội ngũ này của Thánh tộc có thực lực cũng không yếu, nếu như thực sự chiến đấu, tổn thương sợ là điều khó tránh khỏi, trước mắt có thể không đánh mà vẫn cứu được người cũng tính là kết quả tốt nhất rồi.
Ánh mắt của Chu Nguyên dừng lại ở trên sắc mặt lạnh nhạt của Cát Ma, hai mắt nhắm lại một lát.
Cát Ma nhìn thấy Chu Nguyên chưa từng di động, lúc này ánh mắt trở nên lành lạnh xuống:
- Như thế nào? Còn chưa cút sao? Ta đã thông tri những đội ngũ khác của Thánh Linh Thiên ta, nếu như đợi đến lúc bọn họ chạy tới thì các ngươi muốn đi cũng khó có khả năng rồi!
Nghe được lời uy hiếp của Cát Ma, Chu Nguyên ngược lại còn cười cười, hắn cúi đầu nhìn qua đại hạp cốc bị đại chiến phá hủy thành một đống bừa bộn này, nhẹ nhàng dậm chân, trong mắt lộ ra thần sắc bí hiểm.
Chợt hắn ngẩng đầu, nhìn về phía Cát Ma và mỉm cười.
- Nếu không, chúng ta đổi lại biện pháp. . . Ngươi bây giờ mang theo người của các ngươi rời đi. Thiên Uyên Vực ta muốn thu đại hạp cốc này.
Nghe được chuyện đó, trong mắt Cát Ma lập tức có thần sắc nổi giận hiện ra.
Sát ý nhanh chóng tràn ngập
Uỳnh!
Sát ý kinh người bộc phát ra từ trong cơ thể của Cát Ma nhanh chóng khiến cho nhiệt độ trong đại hạp cốc này giảm xuống.
- Ngươi nói cái gì?
Ánh mắt âm lãnh của Cát Ma chăm chú nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, giống như là rắn độc, sau đó hắn gằn giọng nói từng chữ, mang đến cho người cảm giác áp bách thật lớn.
Ở sau lưng hắn, những người trong đội ngũ của Thánh tộc kia cũng mắt lộ hung quang, quanh người có chấn động nguyên khí mạnh mẽ bắt đầu khởi động.
Bọn họ đúng là không có nghĩ đến Chu Nguyên này cuồng vọng như thế. Bên này, đội trưởng của bọn họ đã xem như mở một mặt lưới, cho phép hắn mang người ly khai, kết quả người này lại vẫn dám yêu cầu bọn họ rút lui khỏi nơi này!
Vào lúc này, những người trong đội ngũ của Thiên Uyên Vực cũng có chút kinh hãi và nghi hoặc bất định, bọn họ cũng không biết rõ vì sao Chu Nguyên muốn kích thích Cát Ma này như thế. Với cục diện trước mắt, nếu như có thể tạm thời hòa bình lui lại vậy hẳn là kết quả tốt nhất.
Ở bên trong ánh mắt tràn đầy sát ý nhìn chăm chú bao gồm Cát Ma kia và những người khác trong đội ngũ của Thánh Cung và Thánh tộc, nụ cười tươi trên mặt Chu Nguyên cũng dần dần thu liễm, ánh mắt của hắn lạnh như băng mà khinh miệt chăm chú nhìn chằm chằm vào Cát Ma, nói:
- Ta nói, để ngươi mang người của ngươi lập tức lăn khỏi nơi này!
Vừa dứt lời, hắn trực tiếp bước ra một bước.
Địa Thánh Văn!
Ông!
Nguyên khí trầm trọng mà mênh mông hội tụ đến, nhanh chóng quán chú tiến vào trong cơ thể của Chu Nguyên, bàn tay của hắn nắm chặt, Thiên Nguyên Bút đột nhiên hiện ra, một luồng uy áp nguyên khí kinh thiên chậm rãi tràn ngập ra đến.
Trong lúc nhất thời, luồng khí thế kia đúng là áp chế những người trong đội ngũ kia của Thánh Cung và Thánh tộc đến hơi chậm lại.
- Hiện tại, tình huống của ngươi là như thế nào, thực sự nghĩ rằng ta không biết được sao? Bây giờ, ngươi còn có mấy phần chiến lực?
Chu Nguyên cười lạnh nói, Thiên Nguyên Bút trong tay chỉ hướng Cát Ma ở xa xa:
- Nếu như còn có dũng khí, vậy thì lăn xuống đến, lại chiến với ta một trận!
Nghe được lời nói đầy khiêu khích của Chu Nguyên, khóe mắt của Cát Ma cũng run rẩy, khuôn mặt trở nên cực kỳ dữ tợn, hắn cũng không nghĩ tới Chu Nguyên lại dám liều lĩnh như thế.
Chỉ có điều chuyện làm cho hắn nén giận chính là tên hỗn đản này như thế nào lại biết được tình huống hiện tại ở trong cơ thể của hắn?
Thánh Đồng bị phong ấn, khiến cho hắn cũng bị trọng thương, đừng nhìn lúc này, bề ngoài hắn không có bất kỳ vết thương nào hiển lộ, kì thực nguyên khí trong cơ thể đã ẩn ẩn có chút bạo động.
Nhưng mà mọi chuyện này đều bị hắn áp chế xuống dưới vô cùng tốt, Chu Nguyên này sao sẽ biết được? !
Ánh mắt âm độc của Cát Ma chăm chú nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, hắn chậm rãi nói:
- Chu Nguyên, Thiên Uyên Vực ngươi thật sự định không chết không ngừng tay với Thánh Linh Thiên ta hay sao?
Chu Nguyên thản nhiên nói:
- Cát Ma, ngươi càng tỏ ra cứng rắn như vậy thì càng giống như chột dạ, ta càng thêm khẳng định.
- Xem ra bây giờ, ngươi đích thật là không còn sức chiến đấu.
- Hơn nữa
Hắn nhìn thoáng qua đại hạp cốc này, khóe miệng nhếch lên tạo thành một nụ cười trêu tức:
- Đây chính là mục đích để ngươi đuổi đội ngũ của Thương Huyền Thiên như đuổi dê vậy tới đại hạp cốc này hay sao? Thật sự là giỏi tính toán.
Nghe đến đây, trên mặt mấy người Sở Thanh lập tức hiện lên thần sắc kinh hãi. Đến tận lúc này, bọn họ mới bắt đầu cẩn thận đánh giá đại hạp cốc ở trước mắt này. Lúc trước, bọn họ cũng đã nhận ra đối phương có ý đồ không rõ, nhưng cho tới bây giờ, bọn họ cũng không hiểu rõ, ở đây đến tột cùng có cái gì đặc thù hay sao?
Sắc mặt lúc này của Cát Ma cực kỳ khó coi, đồng thời lại là có chút khó có thể tin. Chẳng lẽ Chu Nguyên này cũng đã phát hiện Đoạn chi mạch tổ khí cấp cao ẩn tàng ở chỗ sâu trong đại hạp cốc này hay sao? Nhưng làm sao có thể, tin tức này chính là cơ mật cấp cao nhất bên trong Phục Hải Điện bọn họ, chính là do một vị Thánh Giả của Phục Hải Điện bọn họ truyền lại. Làm sao Chu Nguyên này lại biết được?
Nhìn thấy thần sắc trên mặt Cát Ma kia, Chu Nguyên cười cười:
- Không phải chỉ là một Đoạn chi mạch tổ khí cấp cao hay sao? Có cái gì tốt mà cứ che che lấp lấp.
Nghe thấy câu nói này của Chu Nguyên, tâm của Cát Ma triệt để trầm xuống. Tên hỗn đản này quả nhiên là đã biết!
Xoạt!
Mà chuyện đó thì khiến cho người trong đội ngũ của Thiên Uyên Vực cùng Thương Huyền Thiên chấn động, từng ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía đại hạp cốc, ở đây vậy mà có ẩn tàng một Đoạn chi mạch tổ khí cấp cao hay sao? !