Bất luận là người trong đội ngũ của Thiên Uyên Vực hay là Thương Huyền Thiên, từ khi vào Cổ Nguyên Thiên đến nay cũng chưa từng tìm kiếm được loại chi mạch tổ khí cấp bậc này!
Sau khi trầm mặc một lát, Cát Ma rốt cục không hề che dấu, hắn âm lãnh nói:
- Chu Nguyên, ngươi hoàn toàn chính xác là rất thông minh. Chỉ có điều muốn chúng ta rút đi, ngươi cũng đừng có nằm mộng. Ta đã thông tri những thế lực khác trong Thánh Linh Thiên, bọn họ rất nhanh sẽ chạy tới đây. Đến lúc đó ta muốn xem người chết chính là ai.
Chu Nguyên cười nói:
- Đúng lúc, ta cũng đã thông tri đội ngũ của Hỗn Nguyên Thiên. Đến lúc đó, hai bên Thiên Vực chúng ta trước hết đấu một trận ở chỗ này.
Nói thật ra, hắn cũng không tin Cát Ma thật sự là đã thông tri những đội ngũ khác của Thánh Linh Thiên, bởi vì là đoạn chi mạch tổ khí cấp cao cực kỳ quý hiếm, nếu như phát hiện thì ai không muốn một mình hưởng thụ, nếu như thông tri thế lực khác, đến lúc đó khó tránh khỏi sẽ bị chia sẻ.
Đặc biệt là người có tính cách cao ngạo như Cát Ma này, nếu như là trước đây thì hắn tất nhiên là cảm thấy đội ngũ của Thương Huyền Thiên không đủ gây sợ. Mặc dù là đã nhìn thấy đội ngũ của Thiên Uyên Vực bọn họ tới tiếp viện, nếu như không phải là gặp hắn, có lẽ Cát Ma đều cảm thấy bản thân có thể nuốt trôi cả đội ngũ của Thiên Uyên Vực. Cho nên, trong tình huống tràn đầy tin tưởng như thế, Cát Ma làm sao có thể sẽ thông báo cho những thế lực khác của Thánh Linh Thiên hắn tới chia phần cho được?
Có lẽ, vào lúc này Cát Ma cũng có suy nghĩ này nhưng thời gian cũng không còn kịp rồi, đợi đến lúc người trong đội ngũ của Thánh Linh Thiên chạy tới trợ giúp thì đoạn chi mạch tổ khí cấp cao ở nơi này đã sớm bị cướp đoạt hết.
Đương nhiên, Chu Nguyên cũng không có thông tri đội ngũ của Hỗn Nguyên Thiên, lý do kỳ thật cũng không sai biệt nhiều lắm với Cát Ma.
Cho nên hai bên nói như vậy cũng chỉ là đang hù dọa đối phương mà thôi.
Nghe thấy lời nói này của Chu Nguyên, mí mắt của Cát Ma không ngừng nhảy lên, trong lòng nổi giận như có một ngọn lửa đang hừng hực cháy lên, hắn gắt gao chăm chú nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, hận không thể bầm thây người sau thành vạn đoạn.
Nhưng mà Chu Nguyên lại không muốn nói nhảm với hắn thêm một câu nào nữa, sắc mặt đột nhiên lạnh xuống, trong mắt có sát ý nghiêm nghị hiện ra.
- Người trong đội ngũ của Thiên Uyên Vực, Thương Huyền Thiên chuẩn bị tiến công!
- Thánh tộc tàn bạo, muốn báo thù cho đồng môn đã chết đi thì chỉ có nợ máu trả bằng máu!
Khi giọng nói lạnh lùng của Chu Nguyên vang lên ở trong đại hạp cốc, Tần Liên không chút do dự phất tay ra lệnh, lập tức mọi người trong đội ngũ của Thiên Uyên Vực không chút do dự bạo phát nguyên khí ra, cảm giác áp bách mênh mông cuồn cuộn bao phủ phương trời đất này.
Mà những người trong đội ngũ của Thương Huyền Thiên kia lúc này cũng tập trung lại cùng một chỗ.
Sở Thanh đứng ở phía trước tất cả mọi người, mái tóc dài giống như là gai nhọn hoắt kia giương nhẹ theo gió. Vào lúc này, ánh mắt của hắn cũng tràn đầy sát ý:
- Nợ máu trả bằng máu!
- Nợ máu trả bằng máu!
Người trong đội ngũ của Thương Huyền Thiên đồng thanh gầm nhẹ, rất nhiều đồng môn sư huynh đệ của bọn họ bị đám người Cát Ma bắt được và bị luyện chế thành Huyết Đan, phần huyết cừu này đã không có cách nào để hoà giải, rửa sạch.
Trước đây bọn họ không có cách nào để chống cự đối phương, chỉ có thể khuất nhục bại lui, mà hiện tại đã có Chu Nguyên ổn định cục diện, bọn họ sao có thể lựa chọn lui lại nữa đây? !
Vô số tiếng gầm nhẹ vang vọng trong đại hạp cốc, khiến cho toàn bộ hạp cốc đều rung động lắc lư.
Nhìn thấy thanh thế cùng chiến ý của đối phương khủng bố như vậy, sắc mặt của những người trong đội ngũ của Thánh tộc cùng Thánh Cung kia cũng nhanh chóng biến đổi, quan trọng nhất là bọn họ có thể cảm giác được vị đội trưởng dũng mãnh kia của bọn họ, Cát Ma đích thật là không còn mang đến cho bọn họ cảm giác an toàn như trước nữa.
Đối phương dốc sức phản công như vậy tất nhiên sẽ khiến cho bọn họ cũng tổn thất thảm trọng.
- Cát Ma, nếu ngươi đã không muốn đi, vậy thì chôn cùng ở chỗ này thôi!
Bàn tay phải của Chu Nguyên nắm chặt Thiên Nguyên Bút. Ngay sau đó, nguyên khí bàng bạc mênh mông phóng lên trời, tựa như là một con rồng lớn màu bạch kim đang bay lên không trung.
Bàn tay trái của hắn nâng lên, trong lòng bàn tay có một vệt sáng bảy màu yếu ớt lại lần nữa hiện ra đến.
Mà đúng lúc vệt sáng bảy màu yếu ớt này xuất hiện thì con ngươi của Cát Ma kia lập tức co rụt lại, trên khuôn mặt có thần sắc hoảng sợ hiện ra đến. Uy lực của đòn tấn công này đã khắc sâu vào trong lòng của hắn. Không ngờ Chu Nguyên lúc này vẫn còn có thể lại đánh thêm một lần nữa sao? !
Hiện tại, Thánh Đồng của hắn đã không có cách nào để chết thay thêm một lần nữa đâu!
- Giết!
Trong khi Cát Ma còn đang hoảng sợ thì tiếng hét to kia của Chu Nguyên đột nhiên vang vọng.
Chỉ sau một cái chớp mắt, thân hình của hắn phóng lên trời, dẫn đầu xông về đội ngũ của Thánh tộc.
Ở sau lưng hắn, đội ngũ của Thương Huyền Thiên cùng Thiên Uyên Vực cũng đồng thời by lên, đuổi theo sát phía sau.
Thanh thế như vậy khiến cho toàn bộ trời đất đều đang chấn động.
Nhìn qua cảnh tượng này, bàn tay của Cát Ma nắm chặt lại, thân thể không nhịn được run nhè nhẹ, biểu hiện của hắn thực sự không phải là e ngại, mà là một loại phẫn nộ, những kẻ bị bọn họ coi là heo chó này vậy mà cũng dám chủ động khiêu khích uy nghiêm của Thánh tộc bọn họ.
Nhưng mà vào lúc như vậy, bọn họ thật sự còn nên tiếp tục lưu lại hay sao?
Lý trí nói cho hắn biết, một khi trận đại chiến này mở ra, đội ngũ của bọn họ chắc chắn sẽ tổn thất thảm trọng.
Lúc kia, không nói đến mấy đội ngũ Thiên Vực còn lại của Thánh tộc sẽ có ý đồ mà ngay cả mấy thế lực không phục Phục Hải Điện bọn họ trong Thánh Linh Thiên cũng sẽ sinh lòng phản loạn, ngấp nghé đối với vị trí tổng đội trưởng của đội ngũ Thánh Linh Thiên này của hắn.
Hơn nữa, vệt sáng bảy màu yếu ớt ở trong tay Chu Nguyên kia thật sự là làm cho nội tâm của hắn sợ hãi.
Ánh mắt điên cuồng biến ảo mấy giây, Cát Ma rốt cục cắn răng một cái, lạnh lùng nói:
- Người trong đội ngũ của Thánh tộc nghe lệnh, lui lại!
Vừa dứt lời, hắn nhanh chóng quay người dẫn đầu trở ra.
Nhìn thấy cảnh tượng này, mặc dù có chút thất vọng, nhưng cuối cùng nhất, những người trong đội ngũ của Thánh tộc kia vẫn chỉ có thể chán nản đi theo, bởi vì bọn họ cũng đã nhận ra, hiện tại, bọn họ đã không có ưu thế.
Mà kinh hãi nhất không ai qua được Lý Hiên của Thánh Cung kia, hắn cũng không nghĩ tới Cát Ma vậy mà sẽ bị Chu Nguyên dọa lùi!
Chỉ có điều trước mắt ngay cả Cát Ma đều lui lại, nếu như hắn còn dám ở lại chỗ này thì tất nhiên là sẽ chết không có chỗ chôn. Cho nên lúc này, hắn cũng chỉ có thể dậm chân một cái rồi nhanh chóng mang người của Thánh Cung giống như là chó nhà có tang chạy thục mạng đi theo đội ngũ của Thánh tộc.
- Chu Nguyên, lần sau gặp lại, ta nhất định phải đồ diệt đội ngũ của Thiên Uyên Vực ngươi!
Sau khi đội ngũ của Thánh tộc hoàn toàn thoát đi, tiếng gầm gừ nổi giận của Cát Ma kia mới từ nơi xa truyền đến.
Chu Nguyên phất tay, mọi người cũng ngừng truy kích. Hắn nhìn qua những người đang chật vật bỏ trốn ở xa xa, khóe miệng nhếch lên tạo thành một nụ cười trêu tức, vệt sáng bảy màu trong tay kia chậm rãi ảm đạm đi. Cát Ma này, thật đúng là dễ bị hù dọa, chỉ cần nhuộm màu một tia nguyên khí cũng có thể hù dọa hắn sợ tới mức quay đầu chạy thục mạng.
- Lần sau gặp lại, ta đúng là muốn nhìn xem ngươi lại dùng cái gì để ngăn cản Thất Thải Trảm Thiên Kiếm Quang của ta.
Trong mắt của Chu Nguyên có sát ý nồng đậm xẹt qua. Lúc này đây, tên kia bỏ ra một cái giá lớn là phải phong ấn Thánh Đồng mới có thể ngăn cản Thất Thải Trảm Thiên Kiếm Quang. Hắn cũng không tin, trong thời gian ngắn, Cát Ma kia có thể giúp Thánh Đồng khôi phục lại như lúc ban đầu.
Mà không có Thánh Đồng bảo hộ, lần sau gặp lại chính là thời điểm Cát Ma này phải chết rồi.