Chu Nguyên vội vàng quay đầu, chỉ thấy được Tần Liên lấy từ trong Túi trữ vật ra một nén hương màu vàng.
Lúc này, nén hương màu vàng kia đúng là tự động cháy lên, có đám khói màu xanh lượn lờ bay lên.
- Là đội ngũ của Hỗn Nguyên Thiên truyền tin đến!
Tần Liên ngưng trọng nói.
Trước đây, khi bọn họ tới cứu viện Thương Huyền Thiên thì đã bắt chuyện qua với các thế lực khác của Hỗn Nguyên Thiên, cho nên để lại nén hương truyền tin, vốn dĩ đây là lưu cho bọn họ bên này nếu xuất hiện tình huống tốt thì có thể liên hệ đội ngũ của Hỗn Nguyên Thiên đến cứu viện, không nghĩ tới hiện tại bọn họ còn không có vận dụng, một bên khác lại đốt lên trước.
- Xem ra đã xảy ra chuyện gì đó nghiêm trọng rồi.
Lúc này, khuôn mặt của Chu Nguyên cũng trở nên ngưng trọng lên, với thực lực của đội ngũ Hỗn Nguyên Thiên, chuyện có thể làm cho bọn họ phải đốt hương cầu cứu thì tất nhiên sẽ không phải là chuyện nhỏ.
Ở trong ánh mắt khẩn trương của mấy người Chu Nguyên, Tần Liên, đám khói màu xanh bay lên, theo thời gian dần trôi qua ở trước mặt trong hư không tạo thành màn khói.
Mà ở bên trong màn khói, một bóng người hiển lộ ra đến, đúng là Quan Thanh Long.
- Chu Nguyên Nguyên lão, các ngươi bên kia đã giải quyết xong hay chưa?
Từ trong màn khói, giọng nói trầm ổn của Quan Thanh Long truyền đến.
Chu Nguyên gật gật đầu, trực tiếp hỏi:
- Đã xảy ra chuyện gì nghiêm trọng hay sao?
Quan Thanh Long nói:
- Đúng vậy! Sau khi các ngươi ly khai được một khoảng thời gian thì chúng ta đã thăm dò được một chỗ Địa vực, ở nơi đó, chúng ta phát hiện một bức tường ngọc cực lớn hoàn toàn do tổ khí ngưng tụ thành, trong đó tản ra khí tức vô cùng huyền diệu, nếu như chúng ta đoán không sai thì hẳn đây chính là Huyền Tích trong truyền thuyết của Cổ Nguyên Thiên!
- Huyền Tích sao? !
Quan Thanh Long vừa dứt lời, mấy người Chu Nguyên cùng Tần Liên đều khiếp sợ nghẹn ngào.
Nghe đồn ở trong Cổ Nguyên Thiên này, ngoại trừ một ít chi mạch tổ khí thì còn có một vài khu vực đặc thù, bởi vì ở chỗ này, tổ khí vô cùng nồng đậm, cuối cùng nhất sẽ làm cho tổ khí ngưng tụ thành rất nhiều kiểu Nguyên tài, những Nguyên tài này vô cùng thần diệu. Nếu như muốn bàn về trình độ hiếm có thì những Nguyên tài này thậm chí là còn ít thấy hơn Đoạn chi mạch tổ khí cấp cao. Còn nếu bàn về chất lượng thì có thể nói trong toàn bộ Cổ Nguyên Thiên e rằng cũng chỉ có chín đoạn chủ mạch tổ khí kia mới siêu việt được rồi! Khu vực đó cũng được gọi là Huyền Tích
Chỉ là Huyền Tích rất khó tìm được, sinh ra đời cũng cực kỳ không dễ, mấy người Chu Nguyên không nghĩ tới, Hỗn Nguyên Thiên bên này vậy mà sẽ phát hiện một chỗ!
Chỉ có điều, nếu như phát hiện Huyền Tích, những đội ngũ khác của Hỗn Nguyên Thiên hẳn là ước gì Thiên Uyên Vực bọn họ không ở đó chia phần mới đúng? Dù sao ít đi một thế lực thì chỗ tốt được chia sẽ nhiều hơn một phần.
Ánh mắt của Chu Nguyên chớp lên, hắn nói:
- Còn có những Vực khác phát hiện chỗ Huyền Tích này phải không?
Quan Thanh Long chậm rãi gật đầu, nói:
- Ở đây động tĩnh khá lớn, cho nên bị những Vực khác cũng phát hiện rồi, hiện tại xác định Thiên Vực, có năm Thiên Vực của Chư tộc Vạn Thú Thiên cùng với Thánh tộc xếp hạng thứ hai Thánh Vương Thiên, nhưng mà ta không biết được còn có những Thiên Vực khác hay không.
- Vạn Thú Thiên
- Thánh Vương Thiên
Sắc mặt của Chu Nguyên cũng trở nên ngưng trọng lên, không trách được Quan Thanh Long sẽ thông báo cho bọn họ, nguyên lai là thật sự gặp phải địch nhân mạnh mẽ, khó đối phó.
Mặc dù Hỗn Nguyên Thiên được xưng là Thiên Vực mạnh nhất trong năm Thiên Vực của Chư tộc, nhưng Vạn Thú Thiên cũng không thể khinh thường, thực lực vượt xa Thương Huyền Thiên, đủ để sinh ra uy hiếp đối với Hỗn Nguyên Thiên.
Về phần Thánh Vương Thiên kia thì càng lợi hại hơn rồi, đó là Thiên Vực mạnh thứ hai của Thánh tộc, còn mạnh hơn Thánh Linh Thiên vài phần.
Nghĩ đến Thánh Linh Thiên, trong lòng Chu Nguyên chợt khẽ động, nói:
- Ngoại trừ Thánh Vương Thiên, e rằng Người trong đội ngũ của Thánh tộc Thánh Linh Thiên đã ở bên kia rồi.
Không trách được gần đây khu vực này hoàn toàn mất hết tung tích của đội ngũ Thánh Linh Thiên, hiện tại xem ra, bọn họ rất có thể là đã nhận được tin tức của Huyền Tích nên chạy tới đó rồi.
Nghe được câu nói này của Chu Nguyên, sắc mặt của Quan Thanh Long cũng càng thêm nghiêm nghị rồi. Nếu như Thánh Linh Thiên lại lẫn vào nữa, vậy bọn họ bên này cộng lại quả thực cũng phải có ít nhất đội ngũ của bốn Thiên Vực rồi, lần này thật đúng là một trận đại hỗn chiến.
- Chu Nguyên Nguyên lão, cậu hãy mau chóng suất lĩnh người trong đội ngũ của Thiên Uyên Vực chạy đến.
- Đã biết, chúng ta lập tức khởi hành.
Chu Nguyên gật đầu đồng ý.
Đám khói màu xanh nhanh chóng tản ra rồi theo thời gian dần trôi qua tạo thành một bộ địa đồ ở trên không trung, trong đó có một chỗ lóe sáng, chắc hẳn chính là chỗ đội ngũ của Hỗn Nguyên Thiên đang đóng quân rồi.
Chu Nguyên chăm chú nhìn chằm chằm vào địa đồ một lát, sau đó thở ra một hơi thật sâu, ánh mắt nhìn mọi người chung quanh.
- Chư vị, lúc này đây, e rằng có phiền toái lớn rồi.
Khi Chu Nguyên dẫn đội ngũ của Thương Huyền Thiên cùng Thiên Uyên Vực ngựa không dừng vó đuổi tới địa điểm đánh dấu trên bản đồ thì cũng đã là gần mười ngày thời gian trôi qua.
Chỗ bọn họ đến chính là một dãy núi cổ lão nhìn không thấy cuối cùng, những ngọn núi trong dãy núi này cực kỳ nguy nga, xuyên thẳng mây trời, một mắt nhìn đi, làm cho người ta có cảm giác giống như là nhân sinh đã đứng trên đỉnh cao. Hết thảy mọi thứ ở đây đều tản ra Mãng Hoang đạo vận cổ xưa, giống như là lúc trời đất sơ khai, cảnh tượng đã là như thế.
Hơn nữa ở trong dãy núi có sương mù dày đặc tràn ngập, làn sương mù kia cực kỳ trầm trọng, bất luận cuồng phong hung mãnh cỡ nào đều khó có thể thổi tan nó, thậm chí ngay cả thần hồn cảm giác đều khó có thể xuyên thấu quá xa.
Chỉ có điều cũng may Hỗn Nguyên Thiên để lại thám tử cảnh giới ở bên ngoài, mà lúc nhìn thấy đội ngũ mênh mông cuồn cuộn kéo tới này của Chu Nguyên, những thám tử này cũng kinh hoảng một lát, dù sao ở đây lúc trước, đội ngũ của Thiên Uyên Vực hiển nhiên là không có quy mô khổng lồ như vậy.
Nhưng sau khi bọn họ phân biệt nhận ra Chu Nguyên, Tần Liên, thần sắc kinh hoảng mới thoáng thối lui.
- Chu Nguyên Nguyên lão, Tần Liên đội trưởng, mời theo chúng ta đến đây, đội ngũ của Hỗn Nguyên Thiên chúng ta đã đóng quân ở trong núi.
Có thám tử tiến lên tiếp ứng, cung kính nói.
Chu Nguyên gật gật đầu, lại để cho thám tử này đi phía trước dẫn đường, mà hắn thì mang theo đội ngũ này đi theo phía sau.
Đội ngũ nhanh chóng tiến vào trong rừng rậm cổ xưa tràn ngập sương mù dày đặc.
Sau khi đi ở trong đó tới gần một canh giờ thì tầm mắt phía trước đột nhiên trở nên rõ ràng rất nhiều, chỉ thấy được một tòa Nguyên văn kết giới khổng lồ bao phủ xuống, xua tan sương mù dày đặc, mà ở trong kết giới có rất nhiều doanh trướng đứng sừng sững.
Ở chung quanh nơi trú quân có không ít tháp canh, khi bọn họ phát hiện chi đội ngũ đột nhiên xuất hiện này cũng lập tức phát ra tiếng kèn cảnh báo.
Đại doanh lập tức bạo động, từng luồng chấn động nguyên khí bạo phát ra, tiếp theo liền là có thêm từng bóng người tựa như tia chớp xuất hiện ở bên ngoài nơi trú quân, kinh hãi nghi hoặc và không xác định nhìn qua chi đội ngũ cuồn cuộn kéo tới này.