Quan Thanh Long kia đứng ở phía trước nhất, đúng là rất bắt mắt. Hắn coi như là bình tĩnh, chỉ là có chút kinh ngạc nhìn nhiều người như vậy, sau đó ánh mắt đã tập trung vào Chu Nguyên ở phía trước nhất đội ngũ, nói:
- Chu Nguyên Nguyên lão, đây là có chuyện gì?
Chu Nguyên tiến lên, giải thích:
- Những người này là đội ngũ của Thương Huyền Thiên, trước đây bọn họ đã tao ngộ Thánh Linh Thiên công kích, chúng ta đi cứu viện, đánh lui một chi đội ngũ của Thánh Linh Thiên. Chỉ có điều thực lực của Thương Huyền Thiên bị hao tổn không nhỏ, cho nên tạm thời sắp xếp bọn họ vào đến dưới trướng Thiên Uyên Vực ta.
- Là đội ngũ của Thương Huyền Thiên sao?
Nghe được lời giải thích của Chu Nguyên, những đội ngũ khác của Hỗn Nguyên Thiên đúng là đã mất đi vài phần hứng thú, thực lực của Thương Huyền Thiên chính là yếu nhất trong Chư Thiên, hiện tại lại còn bị hao tổn, như vậy thì càng không cần phải coi trọng gì rồi.
Nhưng phản ứng của Quan Thanh Long lại hơi khác, ánh mắt của hắn nhìn về phía sau lưng Chu Nguyên, ở chỗ đó là một nam tử đầu trọc đứng ở phía trước nhất người trong đội ngũ của Thương Huyền Thiên. Người sau vẻ mặt lười biếng, vô tình, nhưng Quan Thanh Long lại có thể cảm giác được số lượng tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ của đối phương cũng không ít. Mà có thể đạt tới trình độ như vậy ở một chỗ như Thương Huyền Thiên kia, đủ để nhìn ra thiên phú của người này cao như thế nào. Nếu như người này sinh ra ở Hỗn Nguyên Thiên thì e rằng đều được cực kỳ coi trọng.
- Xem ra Thương Huyền Thiên này mặc dù gầy yếu, nhưng mà thực sự không phải là hoàn toàn không có thiên tài.
Trong nội tâm của Quan Thanh Long thầm nghĩ đến, chỉ có điều chợt hắn lại không nhịn được mà cười lên. Không nói đến những người khác, ba người Chu Nguyên ở trước mắt, còn có Võ Dao sư muội và Tô Ấu Vi của Tử Tiêu Vực chẳng phải cũng có xuất thân từ Thương Huyền Thiên hay sao? Trong ba người này, có ai là người đơn giản đâu, cho nên nhắc tới Thương Huyền Thiên thật đúng là không cần phải khinh thị.
- Các ngươi đuổi tới đúng lúc, hiện tại người của Vạn Thú Thiên kia sẽ đến chỗ chúng ta, nói là thương thảo hợp tác nhưng càng nhiều nữa e rằng vẫn là ước lượng thực lực của Hỗn Nguyên Thiên chúng ta có tư cách hợp tác, chia phần hay không.
Quan Thanh Long nói xong rồi phân phó người mở kết giới ra, đón đội ngũ của Thiên Uyên Vực tiến đến.
- Lá gan của Vạn Thú Thiên này không nhỏ đó. Thực lực của Hỗn Nguyên Thiên thế nào còn cần bọn họ ước lượng hay sao?
Chu Nguyên cười nói.
Ở một bên, Đông Diệp thản nhiên nói:
- Không nên khinh thường Vạn Thú Thiên, tuy rằng Hỗn Nguyên Thiên ta được xưng là Thiên mạnh nhất trong năm Thiên Vực của Chư tộc, nhưng danh hiệu này thật sự là có hơi lâu rồi, hơn nữa những Thiên Vực mạnh mẽ như Càn Khôn Thiên, Vạn Thú Thiên vậy chưa bao giờ dừng nghĩ cách đuổi theo và siêu việt Hỗn Nguyên Thiên chúng ta.
Chỉ có điều nàng còn chưa nói hết lời thì đã nhìn thấy Chu Nguyên cười tủm tỉm chào hỏi Tô Ấu Vi ở bên người nàng, rồi người sau còn mỉm cười, vui sướng, đáp lại.
Chuyện này làm cho nàng không khỏi tức giận đến mức trợn ngược lông mày, thế là nàng bước sang bên cạnh một bước, lấy thân ngăn Tô Ấu Vi ở phía sau.
Đối với động tác giống như gà mẹ bao che bảo hộ cho gà con này Đông Diệp này, Chu Nguyên cũng cảm thấy có chút bất đắc dĩ, bĩu môi. Hắn nhìn thoáng qua Triệu Mục Thần một mực trầm mặc bảo trì ẩn hình giống như một cái bóng vô hình bên phía Vạn Tổ Vực kia, giống như cười mà không phải là cười mà nói:
- Triệu Mục Thần, nghe nói huynh mới lên chức đội trưởng hả. Đã mấy tháng rồi, huynh đã chỉnh đốn đội ngũ này của Vạn Tổ Vực xong chưa?
Trong ánh mắt nhìn về phía Chu Nguyên của những người trong đội ngũ của Vạn Tổ Vực đúng là vẫn còn có chút địch ý. Chỉ có điều hiển nhiên Vương Huyền Dương vẫn lạc cũng đã mang đến cho bọn họ đả kích thật lớn, cho nên so với dĩ vãng khí diễm cũng yếu đi rất nhiều, lúc này, tất cả đều không dám khiêu khích không kiêng nể gì cả.
Sắc mặt của Triệu Mục Thần vẫn cực kỳ lạnh nhạt, hắn nói:
- Ta sẽ tuân theo lời trăn trối của Vương Huyền Dương sư huynh, dẫn đầu Vạn Tổ Vực ta lấy được vinh quang xứng đáng.
Chu Nguyên giơ ngón tay cái lên, còn lời trăn trối cái quỷ gì, ngươi đem người ta nuốt đến nỗi ngay cả tro cốt đều không có rồi. Tại sao trước kia hắn không có nhìn ra thằng này cũng là một nhân vật ăn tươi nuốt sống hung ác, Vương Huyền Dương kia có một sư đệ như vậy cũng không may rồi.
Chỉ có điều lại nói tiếp, quả báo này cũng là Vương Huyền Dương kia tự chuốc lấy, bởi vì lo lắng Triệu Mục Thần sẽ bộc lộ tài năng, chiếm mất danh tiếng của hắn mà không ngừng áp chế Triệu Mục Thần. Lúc này mới làm cho kẻ hung ác này trực tiếp thiết kế nuốt chửng hắn.
Đối với chuyện Triệu Mục Thần chỉnh hợp đội ngũ của Vạn Tổ Vực, Chu Nguyên đúng là không có gì ý kiến, chỉ cần Vạn Tổ Vực này đừng đến trêu chọc hắn, hắn cũng lười hao tâm tốn sức đi đối phó bọn họ. Dù sao, Chu Nguyên thực sự kiêng kị Triệu Mục Thần này nhiều hơn Vương Huyền Dương ngu ngơ kia một chút.
Chu Nguyên thu hồi ánh mắt, sau đó phát giác được một ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào hắn, vì vậy chỉ có thể nghiêng đầu nhìn về phía bóng người xinh đẹp, thon dài đứng ở bên cạnh Quan Thanh Long, nói:
- Xem ra trong khoảng thời gian này, cô cũng có tiến bộ rất lớn nhỉ?
Bóng người xinh đẹp kia tự nhiên là Võ Dao, đôi mắt phượng lạnh lùng của nàng chăm chú nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên, dung nhan còn muốn rực rỡ tươi đẹp hơn ánh sáng, cặp môi đỏ mọng hé mở, có giọng nói trong trẻo vang lên:
- Xem ra mệnh cũng không nhỏ, ta còn đang lo lắng nếu ngươi không cẩn thận vẫn lạc ở bên ngoài, đến lúc đó ta đây biết tìm ai để đoạt lại số mệnh đây?
- Cái gì mà đoạt lại, số mệnh kia vốn chính là đồ đạc của ta, cô cũng đừng dùng từ ngữ loạn.
Chu Nguyên cười nhạo nói.
Thần sắc trên mặt Võ Dao vẫn cực kỳ bình tĩnh, nàng nói:
- Hai chúng ta vốn là số mệnh chi tranh, nếu như cuối cùng nhất ngươi là người thắng thì cho dù ta chết ở trong tay ngươi cũng sẽ không có câu oán hận gì, cho nên ta hi vọng ngươi cũng thế.
- Khục.
Quan Thanh Long vội ho một tiếng, đánh gãy hai người tranh chấp, nói:
- Hiện tại mọi người miễn cưỡng xem như một phe, trước hết không muốn nhắc đến chuyện đánh sống đánh chết này được không, hết thảy đều có biện pháp giải quyết.
Hắn nhìn về phía Chu Nguyên, nói sang chuyện khác:
- Lần này, chúng ta khẩn cấp gọi mọi người trở về đến, kỳ thật còn có một nguyên nhân, người của Vạn Thú Thiên kia đến truyền lời nói, trong bọn họ có người muốn gặp ngươi.
Lần này là thật sự đến phiên Chu Nguyên kinh ngạc, hắn kinh ngạc nói:
- Người của Vạn Thú Thiên chỉ đích danh muốn gặp ta hay sao?
Quan Thanh Long nghiêm túc gật đầu.
Chu Nguyên nhíu mày, đầu đầy sương mù, hắn cũng không đi qua Vạn Thú Thiên, lại càng không biết người của Vạn Thú Thiên cho nên đến tột cùng là ai vậy mà chỉ đích danh muốn gặp hắn đây?
Những kẻ này muốn làm cái gì?