Đối với chuyện Vạn Thú Thiên có người muốn hắn, trong nội tâm của Chu Nguyên cũng tràn đầy nghi hoặc, chỉ có điều tốt là sự nghi hoặc này cũng không có tiếp tục quá lâu, chính như lời Quan Thanh Long đã nói, tầm nửa ngày sau, người trong đội ngũ của Vạn Thú Thiên chạy tới nơi đóng quân Hỗn Nguyên Thiên.
Trong toàn bộ doanh trại khổng lồ, vô số ánh mắt tò mò nhìn ra hướng bên ngoài nơi trú quân.
Đối với Vạn Thú Thiên, kỳ thật rất nhiều người đều lộ ra thần sắc hiếu kỳ.
Nghe nói ở bên trong Thiên Vực kia, tuyệt đại đa số sinh linh đều là nguyên thú và cơ hồ là chiếm cứ gần như bảy phần mười, hơn nữa ở bên trong Vạn Thú Thiên có quy tắc đặc thù, đó chính là nguyên thú tu luyện ở trong đó sẽ càng dễ khai mở linh trí, tốc độ tu luyện cũng nhanh hơn những nguyên thú ở các Vực khác.
Cho nên đối với rất nhiều nguyên thú đã mở ra linh trí thì Vạn Thú Thiên có thể nói là Thánh Địa trong nội tâm của chúng, là nơi mà chúng luôn hướng tới.
Tại bên ngoài nơi trú quân, dùng Quan Thanh Long dẫn đầu đội trưởng của các thế lực trong Hỗn Nguyên Thiên cùng chờ đợi, Chu Nguyên cũng đang đứng ở trong đó.
Mà lúc này thì bọn họ đang đưa mắt nhìn qua phía xa xa, ở hướng kia truyền đến một lượng lớn chấn động nguyên khí không thêm che dấu, ngay sau đó âm thanh xé gió lên, sương mù dày đặc bị một sức mạnh ngang ngược thổi dạt bay sang hai bên, từng tia sáng từ trên trời giáng xuống, rơi vào phía trước đại doanh.
Vô số ánh mắt nhìn lại, chỉ thấy được ở chỗ đó có trên trăm bóng người đột nhiên hiện ra, những thân hình này có bộ dáng đại khái tương tự với nhân loại, nhưng mà mang theo mấy đặc thù của nguyên thú, mà lúc này thì bọn họ cũng đang đánh giá đội ngũ bên phía Hỗn Nguyên Thiên.
Quan Thanh Long ôm quyền cười cười, giọng nói trầm ổn vang lên:
- Các bằng hữu Vạn Thú Thiên đường xa mà đến, ta là Quan Thanh Long, đội trưởng đội ngũ Võ Thần Vực của Hỗn Nguyên Thiên, ta ở đây hoan nghênh mọi người đến chơi.
- Nguyên lai là Quan Thanh Long đội trưởng, đại danh của huynh đệ đã sớm truyền khắp các đội ngũ của Chư Thiên rồi.
Vạn Thú Thiên bên kia, một giọng nói ẩn chứa một tia uy nghiêm đặc thù vang lên, chỉ thấy được một gã nam tử có thân hình cường tráng chậm rãi đi tới, người này có khuôn mặt anh tuấn giống nhân loại nhưng con ngươi của hắn lại có màu vàng, lúc nói chuyện, tiếng nói ẩn ẩn mang theo tiếng rồng ngâm rất nhỏ, khiến cho hư không đều hơi hơi chấn động.
Nhìn thấy người này đứng ra, Quan Thanh Long lập tức nói:
- Chắc hẳn vị này chính là tổng đội trưởng của Vạn Thú Thiên, Khương Kim Lân đội trưởng đến từ Huyền Long tộc phải không?
Chu Nguyên cũng đang quan sát nam tử có đôi mắt vàng kia, trên người của người sau mơ hồ có uy áp phát ra, có lẽ đó chính là Long Uy, hơn nữa người này cho cảm giác của hắn có chút nguy hiểm, hiển nhiên thực lực không thể khinh thường.
Trước khi đội ngũ của Vạn Thú Thiên kia đến, Chu Nguyên cũng đã tìm hiểu qua các thế lực trong Vạn Thú Thiên kia, cho nên hắn cũng biết đến Huyền Long tộc này. Nghe nói ở trong Vạn Thú Thiên kia, nguyên thú có ngàn vạn chủng loại, chỉ có điều trong đó có bảy đại tộc mạnh nhất, chính là Huyền Long tộc, Linh Phượng tộc, Kim Nghê tộc, Bàn Sơn Viên tộc, Hống Thiên Sư tộc, Cổ Kình tộc, Hám Địa Thần Hổ tộc ở trong đó, do ẩn ẩn dùng Huyền Long tộc, Linh Phượng tộc mạnh nhất.
Khương Kim Lân cười nhạt một tiếng, ánh mắt của hắn thoáng có chút cao ngạo, thân là tộc nhân của Huyền Long tộc cao quý, bọn họ tự xưng là hậu duệ của Tổ Long, cảm giác làm như thế thì bản thân sẽ càng thêm cao quý hơn, cho nên loại ngạo khí này cơ hồ là xâm nhập huyết mạch của bọn họ.
Theo ý nào đó mà nói thì loại tâm tính này còn có chút tương tự như là Thánh tộc, chỉ có điều cũng không có cực đoan như người sau vậy.
Vào lúc này, đôi mắt màu vàng của Khương Kim Lân không đếm xỉa tới đảo qua các đội trưởng của đội ngũ Hỗn Nguyên Thiên, làm như tùy ý cười nói:
- Thực lực của Hỗn Nguyên Thiên tựa hồ cũng không có mạnh như ta tưởng tượng vậy, trong những đội trưởng của Cửu Vực này, ngoại trừ Quan Thanh Long đội trưởng thì người khác đều hơi có vẻ yếu đuối đấy.
Lời vừa nói, hào khí vốn là coi như bình thản lập tức cứng đờ, sắc mặt của các đội trưởng của mấy Vực khác đều có điểm lúng túng, Khương Kim Lân này thật đúng là không chút khách khí rồi, lần này đến đây quả nhiên là hạ mã uy với Hỗn Nguyên Thiên bọn họ hay sao?
Thần sắc trên mặt Quan Thanh Long không có gì thay đổi, hắn bình tĩnh nói:
- Kỳ thật Vương Huyền Dương của Hỗn Nguyên Thiên ta có thực lực không kém, chỉ là đáng tiếc không lâu trước đây, hắn ngoài ý muốn vẫn lạc rồi.
Khương Kim Lân cười nói:
- Nhanh như vậy đã vẫn lạc, chắc hẳn bản lĩnh cũng có hạn.
Nghe vậy, không ít người bên phía Vạn Tổ Vực lập tức trợn mắt nhìn. Tại sao tên hỗn đản này lại có cái miệng ác độc như thế.
Sắc mặt của Quan Thanh Long cũng hơi hơi trầm xuống.
Chỉ có điều vào lúc này có một giọng nói thanh tịnh ưu nhã vang lên:
- Các vị bằng hữu của Hỗn Nguyên Thiên chớ trách, Khương Kim Lân đội trưởng xưa nay đều nhanh miệng, không biết thu liễm, nhưng hắn cũng không có ý tứ khác.
Không ít ánh mắt lập tức nhìn về phía vị trí vừa phát ra giọng nói dễ nghe kia, sau đó hai mắt liền tỏa sáng, có chút kinh diễm.
Đó là một nữ tử có thân thể mềm mại, thon dài. Lúc này, nữ tử kia vén mái tóc đen dài lên, lộ ra cái cổ trắng nõn kiều nộn, nàng mặc một bộ váy dài màu vàng, váy dài đẹp đẽ quý giá, bao vây lấy thân thể mềm mại linh lung hấp dẫn, toàn thân đều tản ra một loại khí chất ưu nhã, đẹp đẽ, quý giá.
Nàng lạnh nhạt đón nhận ánh mắt của mọi người giống như là đã cực kỳ quen thuộc rồi mỉm cười nói:
- Ngải Thanh của Linh Phượng tộc bái kiến các vị bằng hữu của Hỗn Nguyên Thiên.
Thần sắc trên mặt của Quan Thanh Long có chút hòa hoãn, hắn nói:
- Nguyên lai là Ngải Thanh đội trưởng của Linh Phượng tộc.
Chu Nguyên ngược lại chỉ là liếc nhìn Ngải Thanh kia một cái rồi rất nhanh đã chuyển dời ánh mắt, dù sao tuy rằng người sau ưu nhã tuyệt mỹ, nhưng sau khi nhìn quen dung nhan của Yêu Yêu cùng Tô Ấu Vi, hắn đã tôi luyện được sức chống cự không thấp đối với sắc đẹp. Ngải Thanh ở trước mắt theo ý nào đó thì đúng là có chút tương tự với Võ Dao, chỉ có điều một người là ưu nhã, một người lăng lệ, ác liệt bá đạo mà thôi.
Hiển nhiên là Ngải Thanh cũng không muốn mới vừa gặp mặt thì đội ngũ của bọn họ huyên náo không thoải mái cùng Hỗn Nguyên Thiên, vì vậy đành nhận lấy nhiệm vụ của Khương Kim Lân, bắt đầu hòa hoãn không khí, giới thiệu đội trưởng của hai bên.
Khương Kim Lân kia thì là tỏ vẻ không sao cả, thần sắc trên mặt vẫn rất cao ngạo. Trong mắt hắn, ngoại trừ Quan Thanh Long thì những người khác bên phía Hỗn Nguyên Thiên cũng không đáng để hắn chú ý, Hỗn Nguyên Thiên này được xưng Thiên mạnh nhất trong năm Thiên Vực của Chư tộc thật sự là có chút hữu danh vô thực.
- Vị này chính là đội trưởng của Cổ Kình tộc, Cổ Đại Lực.
Nghe được Ngải Thanh giới thiệu đến vị đội trưởng của Cổ Kình tộc này, Chu Nguyên có chút hăng hái nhìn sang, chỉ thấy được đó là một gã nam tử có hình thể cường tráng mập trắng, thần thái trên mặt rất chất phác, nhìn như cả người lẫn vật vô hại, nhưng mà Chu Nguyên lại có thể cảm giác được trong thân hình của tên mập mạp kia lại ẩn chứa sức mạnh cực kỳ khủng bố.
Cổ Kình tộc, dùng sức mạnh xưng tôn, Vạn Kình văn trên Thiên Nguyên Bút của Chu Nguyên chính là dùng Cổ Kình tộc làm bản gốc để thôi diễn mà ra.
- Vị này chính là Kim Linh Nhi đội trưởng cùng Kim Phong phó đội trưởng của Kim Nghê tộc, bọn họ là chị em ruột.