Ngải Thanh chỉ về một chỗ, ở nơi đó có hai bóng người đứng thẳng, trong đó nữ tử kia đặc biệt hấp dẫn ánh mắt của ngươi khác, nàng có một mái tóc dài màu vàng sáng chói, tóc dài khoác trên vai rơi, thẳng đến chỗ bờ mông mà sau lưng còn có một cái đuôi màu vàng vươn ra, quấn quanh ở phía trên bờ eo thon mảnh khảnh.
Thân hình của nàng cực kỳ nóng bỏng mà lại còn mặc trang phục màu đen, không thể nghi ngờ là khiến cho đường cong có lồi có lõm kia hiển thị rõ ràng.
Dung nhan của nàng cũng cực kỳ tinh xảo, chỉ là trong đôi mắt kia lại tràn đầy thần sắc dã tính.
So sánh với Ngải Thanh thì khí chất của Kim Linh Nhi hiển nhiên là hoàn toàn bất đồng, nhưng bàn về phong thái thì cũng không yếu hơn Ngải Thanh.
Vị này có dáng người quá mức nóng bỏng, thậm chí ngay cả Chu Nguyên cũng không nhịn được mà nhìn thêm mấy lần.
Sau đó hắn liền có chút kinh ngạc nhìn thấy, nữ tử tên Kim Linh Nhi kia nện bước tiến lên đây, một đôi mắt tràn đầy dã tính kia đúng là chăm chú nhìn chằm chằm vào hắn.
Nhìn qua cảnh tượng này, mọi người chung quanh cũng tỏ ra nghi hoặc, không biết Kim Linh Nhi này vì sao phải đi về phía Chu Nguyên.
Mà ở bên trong những ánh mắt nghi hoặc, tò mò của mọi người, Kim Linh Nhi nhanh chóng đi tới trước mặt Chu Nguyên, cao thấp dò xét, sau đó cặp môi đỏ mọng nhẹ nhàng nhếch lên:
- Ngươi chính là Chu Nguyên của Thiên Uyên Vực sao?
Ánh mắt của Chu Nguyên lóe lên, hắn nói:
- Chính là các ngươi muốn gặp ta hay sao?
Kim Linh Nhi từ chối cho ý kiến, thần sắc trên mặt giống như là có chút thất vọng, nàng nói:
- Cái gì? Vì sao ngươi mới có tu vi Thiên Dương Cảnh trung kỳ vậy?
- Vị tiểu gia kia của chúng ta cả ngày theo chúng ta nói Chu Nguyên của Thiên Uyên Vực kỳ tài ngút trời, độc nhất vô nhị, còn nói chúng ta ngay cả một cọng lông của ngươi cũng không bằng.
- Nhưng ta hiện tại xem ra
Nàng lắc đầu.
- Không gì hơn cái này.
- Tiểu gia?
Sau khi nghe xong lời Kim Linh Nhi kia nói, Chu Nguyên rõ ràng cũng ngẩn người, chợt sắc mặt cổ quái. Gia? Trưởng bối của Kim Linh Nhi này như thế nào sẽ biết tin tức của hắn? Hơn nữa, cho dù muốn thổi phồng sự ưu tú của hắn thì cũng không cần phải trắng trợn nói Kim Linh Nhi này còn kém hơn cả một cọng lông của hắn như thế chứ!
Nói vậy thì làm sao một cô gái như nàng có thể tiếp nhận được?
Không trách được đối với hắn, nàng ta có oán khí đối với hắn lớn như vậy, chuyện này thật đúng là tai bay vạ gió.
Chu Nguyên ho khan một tiếng, sau đó cố gắng nở một nụ cười mà hắn cảm thấy là ôn hoà nhất rồi bình tĩnh nói với Kim Linh Nhi:
- Vị trưởng bối kia của cô có lẽ chỉ là nghe một ít tin đồn, ta cũng không nhận ra người của Vạn Thú Thiên, cho nên cô cũng không cần phải coi những lời người kia nói là đúng.
Nhưng mà nghe Chu Nguyên nói xong, Kim Linh Nhi lại nhăn mày, nói:
- Tiểu gia nói nó với ngươi đã ở cùng một chỗ trong một đoạn thời gian rất dài.
Chu Nguyên lần nữa sửng sốt, hắn nhíu chặt mày, có chút nghi hoặc lẩm bẩm nói:
- Ta cũng không nhận biết Nguyên thú cao cấp nào của Vạn Thú Thiên mà.
Trong dĩ vãng hắn cũng đã gặp rất nhiều nguyên thú, phần lớn đều là có linh trí không cao, hai bên chạm mặt, không phải là ngươi chết chính là ta sống, muốn nói đến giao tình tất nhiên là không có.
Hắn lắc đầu, vừa muốn nói chuyện, trong đầu chợt có một luồng sáng lóe lên, con mắt lập tức trợn tròn, sau đó có chút khó có thể tin nhìn qua Kim Linh Nhi ở trước mắt, khiếp sợ nói:
- Người ... người cô nói chẳng lẽ là Thôn Thôn hay sao? !
Trong những Nguyên thú cao cấp mà hắn nhận thức thì cũng chỉ có Thôn Thôn là ở cùng hắn lâu nhất, hơn nữa Thôn Thôn có linh trí cực cao, huyết mạch phi phàm, mà trước đây Thương Uyên sư tôn nói sẽ đưa nó đến chỗ thích hợp nó tu luyện nhất, chẳng lẽ chính là đưa đi Vạn Thú Thiên sao? !
- Thôn Thôn cái gì? Ở Kim Nghê tộc chúng ta, tất cả mọi người đều tôn gọi tiểu gia là tiểu tổ!
Kim Linh Nhi trừng mắt nhìn Chu Nguyên một cái, thằng này cũng dám bất kính với tiểu gia như thế.
Chu Nguyên ngược lại không có bất mãn vơi nàng ta, trên mặt xuất hiện thần sắc kích động, nói:
- Thôn Thôn ở trong Kim Nghê tộc các cô hay sao? Hiện tại nó có khỏe mạnh hay không? Nó có đến Cổ Nguyên Thiên hay không?
Kim Linh Nhi thản nhiên nói:
- Tiểu gia cùng Kim Nghê tộc chúng ta có chỗ sâu xa, hiện tại đích thật là ở bên trong Kim Nghê tộc tu luyện. Chỉ có điều ngài ấy cũng không có tới Cổ Nguyên Thiên, cơ duyên ở chỗ này không có chút ý nghĩa nào đối với ngài ấy.
Khi nhắc đến tiểu gia, trong đôi mắt đẹp dịu dàng tràn đầy dã tính bướng bỉnh kia Kim Linh Nhi cũng đều có hiện lên thần sắc tôn trọng.
- Tiểu gia? Thôn Thôn là công (con đực) hay sao?
Chu Nguyên sờ cằm, ánh mắt lập loè không biết suy nghĩ cái gì.
- Làm càn!
Kim Linh Nhi tức giận nhìn chằm chằm Chu Nguyên, ngạo nghễ nói:
- Cái này chỉ là biệt xưng do hai chị em chúng ta đối với tiểu tổ mà thôi. Ở trong toàn bộ Kim Nghê tộc cũng chỉ hai người chúng ta là có thể xưng hô như vậy. Mặt khác, tiểu tổ chính là Tiên Thiên Thánh Thú, mượn khí Trời đất mà sinh, độc nhất vô nhị, ngài ấy không cha không mẹ, đồng dạng, cũng không phân trống mái, cho nên đừng dùng ánh mắt thiển cận của Nhân tộc các ngươi để phán đoán!
Nghe vậy, Chu Nguyên lúc này mới thở ra một hơi dài, nếu như tiểu hỗn đản kia là đực thì về sau không thể lại để cho Yêu Yêu ôm nó vào ngực được!
- Không có phân trống mái, vậy nó hóa thành hình người là dạng gì? Không giới tính hay sao?
Chu Nguyên nhìn có chút hả hê nói.
Nghe được Chu Nguyên hỏi vấn đề ngây thơ như thế, Kim Linh Nhi nhẹ a một tiếng, cặp môi đỏ mọng nhếch lên tạo thành một nụ cười cao ngạo:
- Ngươi suy nghĩ nhiều rồi. Những Nguyên thú chính thức có được huyết mạch Thánh Thú ngược lại sẽ không hóa thành hình người, bởi vì bọn họ có được thân thể cường đại nhất trong trời đất. Ở trong mắt của bọn họ, hình thái như nhân loại vậy ngược lại mới là yếu ớt không chịu nổi. Nếu như đổi lại là ngươi thì ngươi sẽ nguyện ý khi không có việc gì lại biến thành con kiến bò trên đất hay sao?
Chu Nguyên bị nàng mắng một lúc, không khỏi ngượng ngùng cười cười, đồng thời cũng có hơi thất vọng, hắn còn rất hiếu kỳ Thôn Thôn biến thành hình người thì sẽ là bộ dáng gì đấy.
Chỉ có điều có thể ở chỗ này đạt được tin tức của Thôn Thôn, cũng làm cho trong lòng của hắn cực kỳ cao hứng cùng thỏa mãn. Xem ra sau này chờ đánh thức Yêu Yêu tỉnh lại thì hắn còn phải đi qua Vạn Thú Thiên kia để đón Thôn Thôn về đến.
- Trước kia, khi ly khai, tiểu tổ còn nói với chúng ta, nếu như ở Cổ Nguyên Thiên gặp phải phiền toái thì có thể tìm ngươi để nhờ hỗ trợ.
Nói đến chỗ này, cặp môi đỏ mọng của Kim Linh Nhi nhếch lên tạo thành một nụ cười trêu tức, nàng nói:
- Chỉ có điều có lẽ tiểu tổ cũng không nghĩ tới, người ngài ấy tôn sùng như vậy hiện tại chẳng qua là Thiên Dương Cảnh trung kỳ.
- Chỉ có điều, ngươi cứ yên tâm đi, nếu ngươi đã là bằng hữu cùng tiểu tổ vậy thì cũng là bằng hữu của chúng ta. Nếu như ngươi gặp phải phiền toái thì hai chị em chúng ta cũng sẽ không ngồi nhìn mặc kệ.