Nàng thoạt nhìn tựa hồ rất cao hứng. Dù sao trong dĩ vãng, người này luôn bị tiểu tổ dùng để đả kích chị em bọn họ tu luyện. Mà hiện tại gặp mặt, bọn họ mới biết được người này cũng không có lợi hại như bọn họ tưởng tượng vậy, chuyện này không thể nghi ngờ là làm cho bọn họ thở ra một hơi dài, đồng thời cũng đang nghĩ chờ sau khi trở về Kim Nghê tộc, nhất định phải dùng chuyện này để phản kích tiểu tổ mới được, miễn cho ngài ấy luôn cảm thấy chị em bọn họ làm cái gì cũng sai!
Nhìn bộ dáng cao hứng kia của nàng, Chu Nguyên thầm cười một tiếng, ngược lại cũng không nói thêm gì để đả kích nàng, dù sao tốt xấu gì thì Kim Linh Nhi này cũng đã mang đến cho hắn tin tức của Thôn Thôn.
Kim Linh Nhi vung tay lên, vứt một vật tỏa ra ánh sáng màu vàng rất nhỏ cho Chu Nguyên, người sau vội vàng tiếp nhận.
- Đây là thứ mà tiểu tổ nhờ ta đưa cho ngươi. Chỉ có điều tựa hồ là cần đến tu vi Nguyên Anh Cảnh mới có thể mở ra.
Vật kia rơi vào trong tay Chu Nguyên, ánh sáng màu vàng dần dần thu liễm, cuối cùng biến thành một miếng lân phiến màu vàng tím, Chu Nguyên đúng là có chút quen thuộc với loại lân phiến này, đúng là thú lân của Thôn Thôn sau khi biến thân. Chỉ có điều trên lân phiến trong lúc mơ hồ tản ra một loại chấn động rất mạnh, bởi vậy có thể thấy được thực lực hiện tại của Thôn Thôn cũng đã vượt xa dĩ vãng rồi.
Trong lân phiến này có lẽ sẽ có một ít tin tức Thôn Thôn lưu cho hắn, nhưng nghe ý tứ của Kim Linh Nhi, sợ là tu vi chưa đạt tới Nguyên Anh Cảnh thì không có cách nào để mở ra.
- Thôn Thôn này không phải là đang khoe khoang thực lực với ta đấy chứ?
Chu Nguyên nói thầm một tiếng, hành động như thế rất phù hợp với tính cách yêu khoe khoang kia của Thôn Thôn. Chỉ có điều chuyện này cũng làm cho hắn cảm thấy có chút phiền muộn, tựa hồ mặc kệ hắn tu luyện nhanh đến mức nào thì so sánh với Yêu Yêu hay Thôn Thôn luôn luôn chậm một bước.
Người khác đều nói hắn là biến thái, nhưng hắn vẫn cảm thấy hai kẻ này mới thật sự là biến thái.
- Đa tạ rồi.
Chu Nguyên thu hồi lân phiến màu vàng kia rồi ôm quyền cảm tạ Kim Linh Nhi.
Kim Linh Nhi khoát tay áo, sau đó liền quay người rời khỏi, nện bước chân dài trở về chỗ đội ngũ của Kim Nghê tộc, nói vài câu với đệ đệ Kim Phong kia của nàng, người sau đón lấy cũng đưa mắt nhìn qua rồi nở nụ cười tươi sáng lạn như ánh mặt trời, lộ ra có chút hiền lành với Chu Nguyên.
Chu Nguyên cũng mỉm cười lại, ở xa xa ôm quyền.
Chu Nguyên cùng Kim Linh Nhi chấm dứt trao đổi, những ánh mắt phóng đến khắp nơi kia cũng thu trở về, vốn dĩ bọn họ còn tưởng rằng Kim Linh Nhi là muốn tìm Chu Nguyên để gây phiền toái, nhưng trước mắt xem ra là tựa hồ hai bên nói chuyện được cũng không tệ lắm, cũng không biết bọn họ đến tột cùng là nhận thức lúc nào.
Bên phía đội ngũ của Vạn Thú Thiên, Khương Kim Lân vẫn một mực nhìn chăm chú, khẽ nhíu mày một lát. Vốn dĩ hắn còn tưởng rằng Kim Linh Nhi phải đi tìm Chu Nguyên để gây phiền toái đây này. Thiên Uyên Vực này chính là thế lực yếu nhất trong Cửu Vực của Hỗn Nguyên Thiên, đúng là đối tượng lấy ra lập uy tốt nhất. Trước khi đến đây, bọn họ cũng không chỉ là trao đổi tình báo, hợp tác với Hỗn Nguyên Thiên, càng nhiều nữa còn là muốn thúc đẩy việc hợp tác dùng Vạn Thú Thiên bọn họ thành chủ đạo, bởi vì như vậy đến lúc phân phối lợi ích, bọn họ mới có thể chiếm cứ một ít ưu thế.
Vì vậy hắn bí ẩn vòng tay ra hiệu, chỉ thấy được từ trong đội ngũ của Hám Địa Thần Hổ tộc kia, một tráng hán thân hình khôi ngô, toàn thân tản ra khí tức hung hãn cất bước đi ra.
Chỉ có điều hắn mới vừa đi ra một bước, một bóng người đã xuất hiện ở bên cạnh hắn, chỉ thấy được Kim Phong, đệ đệ của Kim Linh Nhi kia cười hì hì nắm lấy bả vai của hắn, nói:
- Vương Mãnh, đi đi, ta có chuyện muốn nói với huynh.
Sau đó, hắn mạnh mẽ kéo tráng hán Vương Mãnh kia về phía đằng sau.
Nhìn thấy cảnh tượng này, khóe mắt của Khương Kim Lân khẽ nhảy lên. Sau đó, hắn nhìn về phía Kim Linh Nhi, chỉ thấy được người sau cũng không sợ hãi chút nào nhìn thẳng vào hắn, đồng thời trong đôi mắt đẹp dịu dàng kia còn hàm xúc ý tứ cảnh cáo.
Khương Kim Lân mặt không biểu tình, nhưng trong lòng thì có chút tức giận, Kim Linh Nhi này thật sự là tùy hứng, thật không ngờ làm ẩu như vậy!
Ở một bên, Ngải Thanh nhẹ nhàng lắc đầu với hắn, nếu Kim Linh Nhi cùng Chu Nguyên kia có quan hệ và muốn bảo vệ thì bọn họ cũng tạm thời không cần phải chăm chú nhìn chằm chằm vào người này rồi. Dù sao hiện tại hai bên đã chạm mặt, tiếp đó còn có đủ loại tình huống để so sánh.
Quan Thanh Long lúc này cũng thu hồi tâm thần, nói:
- Các bằng hữu của Vạn Thú Thiên nhập doanh nói chuyện trước đã.
Bên trên gương mặt xinh đẹp của Ngải Thanh lộ ra nụ cười tươi, nàng gật nhẹ đầu.
Sau đó, nàng cùng Khương Kim Lân dẫn đầu phía trước, mang theo người trong đội ngũ của Vạn Thú Thiên đi vào trong đại doanh của Hỗn Nguyên Thiên.
Nhìn qua người trong đội ngũ của Vạn Thú Thiên đã đi vào trong đại doanh, sau đó, Chu Nguyên quay sáng cười cười nói với Tần Liên ở một bên.
- Xem ra lần trao đổi, hợp tác này thật đúng là có chút tia lửa bắn ra bốn phía đấy
Hắn sao không nhìn ra được tâm tư của Vạn Thú Thiên này cơ chứ? Đơn giản là muốn chiếm cứ chủ đạo, nhưng đây cũng là suy nghĩ của người bên phía Hỗn Nguyên Thiên, cho nên khi bọn họ ở chung với nhau, va chạm e rằng là không thể thiếu được rồi.
Tiếp đó phải nhìn xem, đến tột cùng nắm tay của ai càng cứng hơn.
Trong doanh trướng rộng rãi, ở giữa là một chiếc bàn dài, tổng đội trưởng của hai đại Thiên Vực ngồi ở hai đầu, hào khí ngược lại là cực kỳ ngưng trọng.
- Các vị bằng hữu của Hỗn Nguyên Thiên. Lần tranh đoạt Huyền Tích này có quan hệ cực kỳ trọng đại, trải qua chúng ta sơ bộ dò xét, thạch bích khổng lồ kia tản ra uy áp cực kì khủng bố . Ở dưới tác dụng của uy áp này, phàm là người có số lượng tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ thấp hơn hai tỷ viên thì đều không có cách nào để tới gần.
Sau khi ngồi xuống, Ngải Thanh kia cũng không nói thêm lời khách sáo gì mà là đi thẳng vào vấn đề, dẫn đầu ném một ít tình báo mà bản thân biết ra ngoài.
- Số lượng tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ phải vượt hơn hai tỷ viên mới vào được sao?
Lời này vừa nói, bên phía Hỗn Nguyên Thiên cũng lập tức vang lên những tiếng bàn luận xôn xao, trên mặt tất cả đều hiện lên sự kinh hãi.
Quan Thanh Long chậm rãi nói:
- Nếu thực sự là như thế thì lần tranh đoạt bức tường đá ngưng tụ từ tổ khí này e rằng sẽ cực hạn ở trong cấp độ đỉnh tiêm của hai bên.
Đúng lúc này, giọng nói lạnh lùng của Đông Diệp vang lên:
- Nhưng đội ngũ cũng không thể mất đi cảnh giác, dù sao bên kia cũng có khả năng sẽ phát động tập kích đại quy mô đến kiềm chế chiến lực đỉnh tiêm bên phía chúng ta.
Khương Kim Lân nhẹ nhàng gõ ngón tay lên mặt bàn, sau đó không thèm đếm xỉa tới nhìn về phía bên phía Hỗn Nguyên Thiên, nói:
- Hình như trước đây Quan Thanh Long đội trưởng đã xông gần đến bức tường đá ngưng tụ từ tổ khí này. Tình báo của anh có lẽ sẽ càng nhiều hơn một ít chứ?
Quan Thanh Long cười nhạt một tiếng, cũng không có giấu diếm cái gì:
- Ta xác thực đã từng tiếp cận bức tường đá ngưng tụ từ tổ khí này, chỉ có điều cũng rất nhanh đã bị vị kia của Thánh Vương Thiên bắt buộc phải lui lại, nhưng mơ hồ thoáng nhìn ở bên trong, ta phát hiện ở phía dưới bức tường đá ngưng tụ từ tổ khí kia tựa hồ là có mấy cái bệ đá giống như là đài sen, trong đó có ngưng tụ tổ khí chấn động không giống bình thường, nếu như ta suy đoán không sai thì hẳn chỗ đó chính là cơ duyên của bức tường đá ngưng tụ từ tổ khí này.
Khương Kim Lân ngừng gõ ngón tay, hỏi:
- Ở phía dưới kia có bao nhiêu đài sen?
Vấn đề này cực kỳ trọng yếu, bởi vì theo kinh nghiệm của bọn họ thì từng cái đài sen đều đại biểu cho một phần cơ duyên, nếu như có thể đoạt được nhiều thêm một cái thì cũng sẽ có tăng trưởng thật lớn đối với thực lực của người bên phía mình.
- Thô sơ giản lược đến xem, có lẽ là khoảng mười cái nhưng dù sao cũng chỉ là nhìn thoáng qua nên ta cũng không thể hoàn toàn xác định.
Quan Thanh Long trầm ngâm một lúc rồi nói.
Mười cái. . .
Nghe được số lượng đài sen, đội trưởng đang ngồi hai bên đều liếc nhìn nhau, số lượng này thật đúng là hơi bị thiếu đó, phải biết rằng đội trưởng của hai bên cộng lại cũng đã có đến mười lăm người rồi. Huống chi, còn có mấy người mặc dù không phải là đội trưởng nhưng đồng dạng có được thực lực kinh người.
- Nếu như chỉ có mười cái đài sen thì khi cuối cùng chúng ta đánh bại Thánh Vương Thiên, ta hi vọng Vạn Thú Thiên chúng ta có thể phân sáu cái trong đó.
Khương Kim Lân chậm rãi nói.