Giọng nói bình thản của Chu Nguyên vang lên ở trong doanh trướng, nếu là lúc trước thì e rằng không có nhiều người sẽ nghe hắn. Nhưng mà sau khi biết được chiến tích hắn đánh trọng thương Cát Ma thù cho dù người ngạo mạn như là Khương Kim Lân vậy cũng không có mở miệng phản bác.
Nói cho cùng, sức nặng của lời nói vẫn là quyết định bởi thực lực của bản thân.
Quan Thanh Long nghĩ nghĩ, cuối cùng nhất gật đầu:
- Cái này xem như phương thức so sánh công bình nhất.
Mà Vạn Thú Thiên bên kia, Khương Kim Lân cùng Ngải Thanh liếc nhìn nhau, sau đó người sau tự nhiên cười nói, một đôi mắt phượng hẹp dài mang theo chút hiếu kỳ nhìn về phía Chu Nguyên, nàng cười mỉm gật đầu, cái cổ tuyết trắng thon dài lộ ra cử động đặc biệt ưu nhã động lòng người.
- Vậy thì cứ dựa theo như lời Chu Nguyên đội trưởng đã nói đi, hết thảy đều dùng cống hiến trong lần tranh đoạt bức tường đá ngưng tụ từ tổ khí này để phân phối.
Giọng nói của nàng thanh thúy, tựa như là tiếng phượng hót.
- Bên phía đối phương thì Di Sơn cùng Di Thạch mạnh nhất, đến lúc đó Di Sơn có thể giao cho ta cùng Khương Kim Lân, mà Di Thạch thì cần Quan Thanh Long đội trưởng xuất thủ.
- Đương nhiên, trong hai đại Thiên Vực của Thánh tộc, hai người này xem như cường giả cao cấp nhất, nhưng mà những cường giả khác của Thánh tộc cũng không thể khinh thường. Mặc dù Thánh Đồng của Cát Ma kia đã bị phong ấn nhưng kỳ thật thực lực vẫn cực kỳ kinh người, số lượng tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ của hắn đã tiếp cận ba tỷ, nhìn khắp ba đại Thiên Vực chúng ta, ngoại trừ Quan Thanh Long đội trưởng cùng Khương Kim Lân đội trưởng có thể thắng được, e rằng không người có thể ngăn được, mà nếu như trước đây Chu Nguyên đội trưởng đã có thể đánh hắn bị thương nặng, như vậy đối thủ cũ này có lẽ cũng chỉ có thể làm phiền Chu huynh rồi.
Nói xong, Ngải Thanh đưa mắt nhìn về phía Kim Linh Nhi và nói tiếp:
- Chỉ có điều vì bảo đảm an toàn, chúng ta bên này cũng sẽ phái ra Kim Linh Nhi đội trưởng hiệp trợ Chu huynh.
Nói cho cùng, nàng vẫn có chút không hoàn toàn yên tâm, lo lắng Chu Nguyên bên này xuất hiện đường rẽ làm hỏng kế hoạch.
Chu Nguyên cười cười, không hề phản bác.
Sau khi thương thảo hoàn tất, hào khí trong doanh trướng lập tức trở nên lúng túng.
Quan Thanh Long đứng dậy, giọng nói trầm ổn vang lên:
- Đã như vậy thì ba ngày sau, chúng ta liền sẽ phát động tiến công, chiếm cứ bức tường đá ngưng tụ từ tổ khí, đánh lui hai đại Thiên Vực của Thánh tộc!
Khương Kim Lân cũng đứng dậy, nói:
- Hợp tác vui sướng, hy vọng có thể kiến thức đến phong thái của chư vị bằng hữu Hỗn Nguyên Thiên, các vị cũng đừng làm cho ta thất vọng.
Trong lời nói của hắn vẫn bộc lộ ra ngạo khí kinh người.
Quan Thanh Long cũng lười so đo với hắn, chỉ là cười nhạt một tiếng.
- Hi vọng các vị thật sự có thể đủ chế phục Di Sơn kia.
Sau khi Hỗn Nguyên Thiên cùng Vạn Thú Thiên đạt thành hợp tác hiệp nghị thì đến ngày thứ hai, đội ngũ của Hỗn Nguyên Thiên cũng bắt đầu chính thức xuất phát, sau đó nhanh chóng đẩy mạnh đến chỗ sâu trong sơn mạch. Cứ như thế vừa lúc là tại ngày thứ ba, bọn họ đã tới được chỗ mục tiêu định sẵn.
Bên trên một đỉnh núi rộng rãi, đội ngũ của Hỗn Nguyên Thiên lại lần nữa đóng quân, chỉ có điều lúc này đây cũng không lại dựng doanh trướng, mà tất cả đều lẳng lặng ngồi xếp bằng, phun ra nuốt vào nguyên khí trong trời đất.
Bởi vì trong lòng của tất cả mọi người đều hiểu rõ, tiếp đó bọn họ tất nhiên sẽ nghênh đón một trận đại chiến cực kỳ kịch liệt.
Sự hung hiểm của trận đại chiến này sẽ viễn siêu bất luận một lần nào ở trước đây.
Ở trong dĩ vãng, Thánh tộc đối với bọn họ mà nói là đại danh từ tượng trưng cho thần bí cùng nguy hiểm, bởi vì đủ loại sách cổ đã ghi lại Thánh tộc kia cường đại, chuyện này không thể nghi ngờ cũng đã mang đến cho bọn họ áp lực thật lớn. Nhưng trong lòng tất cả cũng hiểu rõ, bọn họ đại biểu cho Thiên Vực của mình tới chỗ này, mỗi một trận tranh đấu của bọn họ cũng liên quan đến tương lai của Thiên Vực mình.
Nếu bọn họ có thể tranh đoạt đến nhiều thêm một phần tổ khí thì có lẽ ở trong tương lai kia, trong Thiên Vực của mình sẽ xuất hiện một vị thiên kiêu. Còn nếu là ở bên trong những thiên kiêu này, có người cuối cùng nhất có thể trưởng thành đến Pháp Vực Cảnh, vậy thì toàn bộ sức mạnh của Thiên Vực sẽ tăng trưởng một phần, nếu là sinh ra một vị Thánh Giả cảnh thì càng là một lần tăng phúc cực lớn.
Cho nên trận tranh đoạt trong Cổ Nguyên Thiên này không chỉ có tranh đấu là vì cơ duyên cho bản thân bọn họ, cũng là vì chỗ Thiên Vực bọn họ sinh tồn!
Ở phía trước nhất trên chỗ cao điểm kia, Quan Thanh Long, Chu Nguyên cùng tất cả đội trưởng của các Vực đều tề tụ lại, mà lúc này ánh mắt của bọn họ đều nhìn qua xa xa, ở đâu đó giữa dãy núi bị sương mù bao phủ mờ mờ ảo ảo nhưng lại có thể nhìn thấy một bức tường đá khổng lồ lẳng lặng đứng sừng sững ở trong đó, tựa như là hằng cổ vĩnh tồn.
Bức tường đá kia như ẩn như hiện, nhưng tổ khí chấn động phát ra từ trong đó lại nồng đậm đến mức làm cho Chu Nguyên những người lần thứ nhất nhìn thấy này hô hấp đều trở nên ồ ồ.
So sánh với bức tường đá ngưng tụ từ tổ khí này thì mức độ nồng đâm của tổ khí của chi mạch tổ khí chả là gì cả, cho dù là chi mạch tổ khí cũng xa xa không kịp.
Chỉ có điều chuyện này cũng không kỳ quái, loại Huyền Tích này phải có tổ khí nồng hậu dày đặc đến cực điểm hội tụ, sau đó trải qua rất nhiều tuế nguyệt lắng đọng, mới có thể sinh ra đời, điều kiện hình thành gian nan đến mức này cũng cao hơn Chi mạch tổ khí cao cấp rất nhiều.
- Quả nhiên là mượn lực tạo hóa của trời đất mà sinh.
Chu Nguyên cảm thán, ánh mắt nóng rực.
- Chỉ có điều tạo hóa lại tốt cũng phải tranh thắng mới có tư cách hưởng dụng, nếu là thất bại thì cũng chỉ có thể xám xịt chật vật đào tẩu.
Quan Thanh Long cười cười, nói.
Chu Nguyên nhẹ nhàng gật đầu, mắt lộ trầm ngâm, nói:
- Không nghĩ tới chỉ là một Thánh Vương Thiên là có thể đối kháng cùng Hỗn Nguyên Thiên chúng ta. Không biết Thánh Tổ Thiên kia thì thế nào?
Từ thực lực hai bên triển lộ thì bất luận là sức chiến đấu đỉnh tiêm hay là thực lực chỉnh thể, Thánh Vương Thiên xếp thứ hai tại Thánh tộc này đều cũng không kém hơn Hỗn Nguyên Thiên bọn họ. Mà Thánh Vương Thiên đã mạnh mẽ như thế, vậy thì Thánh Tổ Thiên thần bí, cường hãn nhất kia lại sẽ khó giải quyết bực nào đây?
Lời vừa nói, Chu Nguyên liền phát hiện ngay cả người xưa nay trầm ổn như Quan Thanh Long, sắc mặt đều theo thời gian dần trôi qua mà trở nên trầm ngưng.
- Ta biết trong lòng của cậu cũng đã có suy đoán nhưng ta phải nói cho cậu biết, so với những gì cậu tưởng tượng thì thực lực của Thánh Tổ Thiên còn muốn càng mạnh hơn nữa.