Rầm rầm!
Khi vô số luồng nguyên khí va chạm nhau ở giữa rừng núi cũng là lúc đại chiến bộc phát, núi rừng cổ xưa lập tức bị trọng thương cùng hủy diệt trước nay chưa có. Chỉ thấy biển cây mênh mông vô tận bị xé nứt, trên vùng đất xuất hiện vô số khe rãnh dài hẹp thật sâu, chúng không ngừng lan tràn ra xung quanh, nếu như từ trên cao nhìn xuống thì là sẽ chứng kiến đến vô số cột sáng nguyên khí đang không ngừng va chạm.
Cảnh tượng kia đồ sộ mà thảm thiết.
Quan Thanh Long ra tay trước, chỉ có điều hắn cũng không gia nhập vào trong trận hỗn chiến, thân hình của hắn xuất hiện ở trên bầu trời, sắc mặt lăng lệ, ác liệt, bởi vì hắn cảm giác được từ vừa mới bắt đầu Di Thạch kia đã tập trung vào hắn.
Vào lúc này, hư không phía trước Quan Thanh Long chập trùng, một bóng người dần hiện ra đến.
- Quan Thanh Long, ngươi chính là người mạnh nhất bên trong hàng ngũ Thiên Dương Cảnh của năm Thiên Vực hạ đẳng thế hệ này hay sao?
Di Thạch quan sát Quan Thanh Long một lúc rồi chợt cười híp mắt nói:
- Hoàn toàn chính xác là mạnh nhất, nhưng đáng tiếc, nếu như chỉ có loại trình độ này thì e rằng lúc này đây, trong trận tranh đoạt Cổ Nguyên Thiên này, Thánh tộc ta vẫn sẽ như trước là người thắng lớn nhất.
- Bởi vì khi các ngươi đụng phải đội ngũ của Thánh Tổ Thiên thì các ngươi sẽ cảm giác được cái gì gọi là tuyệt vọng.
Tâm tư của Di Thạch này đúng là cực kỳ ác độc, hắn cố ý nói những lời ấy đơn giản chính là muốn làm nhiễu loạn cảm xúc của Quan Thanh Long, làm cho người sau xuất hiện sơ hở.
Chỉ có điều cũng may Quan Thanh Long là người có tính cách trầm ổn, hắn không hề vì lời nói chế giễu của đối phương mà thay đổi sắc mặt, hắn chỉ thản nhiên nói:
- Đội ngũ của Thánh Tổ Thiên kia mạnh mẽ thế nào, về sau gặp chúng ta tự nhiên sẽ biết, nhưng hiện tại, nhiệm vụ của ta là giết chết ngươi để tế cờ.
Uỳnh!
Ngay khi vừa dứt lời thì lập tức ba vầng Lưu Ly Thiên Dương hiện ra ở sau lưng hắn, nguyên khí cường hãn kinh người hóa thành gió lốc khuếch tán ra bốn phía xung quanh, khiến cho hư không ở phụ cận hắn cũng chấn động kịch liệt, nguyên khí uy áp làm lòng người vì sợ hãi mà tâm rung động tràn ngập ra đến.
Uy áp mạnh mẽ như thế khiến cho không ít ánh mắt chấn động từ trong chiến trường ở phía dưới phóng đến.
Bởi vì cùng với ba vầng Lưu Ly Thiên Dương, mọi người cũng đã nhìn ra số lượng tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ của Quan Thanh Long đúng là đạt đến một trình độ đáng sợ là 3 tỷ 300 triệu viên.
Đối mặt với số lượng tinh thể nguyên khí kinh người như thế của Quan Thanh Long, sắc mặt của Di Thạch kia cũng hơi đổi, hắn chậm rãi nói:
- Hỗn Nguyên Thiên đích xác không hổ danh là Thiên Vực đứng đầu trong năm Thiên Vực hạ đẳng.
Ở phía sau hắn có nguyên khí bàng bạc bắt đầu khởi động, ba vầng Thiên Dương đồng dạng là như ẩn như hiện, vào lúc này, nguyên khí trong cơ thể hắn cũng bạo phát hết đi ra mà không hề giữ lại .
3 tỷ 200 triệu viên!
Tuy nói số lượng tinh thể nguyên khí kém hơn Quan Thanh Long khoảng một trăm triệu viên, nhưng khí thế của Di Thạch này cũng vẫn vô cùng mạnh mẽ, cảm nhận thoáng qua thì cũng không tính kém hơn Quan Thanh Long.
- Ta đúng là muốn đến thử xem, Thiên Dương Cảnh mạnh nhất trong Hỗn Nguyên Thiên đến tột cùng có bản lĩnh gì? Chỉ hy vọng ngươi cũng đừng làm cho ta thất vọng mới được.
Di Thạch nhếch miệng cười cười, hàm răng trắng giống như là dã thú khiến cho người ta có một loại cảm giác lành lạnh.
Chỉ sau một cái chớp mắt, Di Thạch đã nhấc bàn tay lên.
Rầm rầm!
Chỉ thấy được nguyên khí cuồn cuộn ở sau lưng hắn giống như là biến thành con sóng cao gần mười nghìn trượng, sau đó con sóng này dùng một loại tư thái vô cùng ngang ngược đổ ập xuống Quan Thanh Long, áp lực nó tỏa ra khiến cho hư không cũng như sắp sửa vỡ tan.
Trong mắt Quan Thanh Long phản chiếu lấy hình ảnh con sóng nguyên khí cao đến cả gần mười nghìn trượng, chỉ thấy hắn duỗi bàn tay ra, dựng thẳng lên giống như là chưởng đao và chặt nghiêng xuống.
- Thanh Minh quang.
Ông!
Một vệt sáng màu xanh lướtra, vệt sáng nhìn như mảnh mai nhưng mà khi nó lướt qua, con sóng nguyên khí cao đến cả gần mười nghìn trượng có uy lực đủ để nghiền nát một ngọn núi cao thành bụi phấn kia lại trực tiếp bị chặt ngang. Cuối cùng uỳnh một tiếng, sóng nguyên khí đã nổ tung và hóa thành vô số điểm sáng bay đầy trời.
Ngay sau đó, từ bên trong vô số điểm sáng kia, chợt có một vệt sáng mãnh liệt bắn ra, một thanh trường thương giống như một con rồng, hóa thành vô số tàn ảnh, mỗi một tàn ảnh đều ngưng tụ nguyên khí chấn động cực kì khủng bố, sau đó vô số tàn ảnh ùn ùn kéo đến, bao phủ Quan Thanh Long.
Quan Thanh Long nắm bàn tay chặt, nguyên khí hào quang ngưng tụ lại trong lòng bàn tay rồi nhanh chóng biến thành một thanh Thanh Long đại đao.
Keng!
Đại đao vung lên, chỉ thấy được vô số vệt sáng màu xanh lướt qua trên bầu trời, mỗi khi vệt sáng màu xanh xẹt qua thì hư không đều giống như là một tấm vải bị xé rách vậy.
Keng keng keng!
Phía trên không trung, hai bóng người chiến đấu với tốc độ nhanh giống như là những tia chớp vậy, mỗi một lần va chạm đều muốn sẽ đưa tới những tiếng nổ vang chói tai, nguyên khí gào thét, giống như là tiếng sấm.
Ở bên dưới đại chiến kịch liệt cũng đã bộc phát.
. . .
- Không nghĩ tới ngươi vậy mà sẽ chủ động lựa chọn ta làm đối thủ. . .
Ở một chỗ khác trên chiến trường, trên bầu trời, Di Sơn không thèm đếm xỉa tới nhìn qua Khương Kim Lân ở phía trước, nói:
- Các ngươi đây là định dùng ngựa tồi đổi ngựa tốt (điển cố Điền Kỵ đua ngựa: cho ngựa xếp thứ ba của mình đấu với ngựa tốt nhất của đối phương, cho ngựa xếp thứ nhất của mình đấu với ngựa xếp thứ hai của đối phương, cho ngựa xếp thứ hai của mình đấu với ngựa xếp thứ ba của đối phương, như vậy bên mình có thể thua trận đầu nhưng thắng được hai trận sau, cuối cùng là chiến thắng) hay sao?
Con ngươi màu vàng của Khương Kim Lân tản ra uy áp chằm chằm vào Di Sơn, hắn cười lạnh nói:
- Ngươi lập tức muốn trở thành ngựa chết rồi, còn quan tâm chuyện này để làm gì?
Di Sơn cười lắc đầu:
- Thật sự là một con sâu mạnh miệng.
- Cũng thế thôi. Trước tiên, ta sẽ chém đầu ngươi rồi lại đi hiệp trợ Di Thạch xử lý Quan Thanh Long, như vậy thì đội ngũ của các ngươi có lẽ cũng sẽ không phản kháng được nữa rồi.
Hắn vừa lắc đầu vừa nói. Ngay sau đó, từ trong cơ thể đã có thêm nguyên khí mênh mông như gió bão dũng mãnh tiến ra, số lượng tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ khổng lồ hiện ra, làm cho hư không rung động lắc lư.
Đồng dạng là 3 tỷ 300 triệu viên tinh thể nguyên khí, cũng không hề yếu hơn Quan Thanh Long!
Cảm thụ được nguyên khí cường hãn bạo phát ra từ trong cơ thể của Di Sơn, Khương Kim Lân cũng khẽ nhíu mày, sau đó ánh mắt của hắn không để lại dấu vết đảo qua một chỗ trên chiến trường, nơi đó là chỗ Ngải Thanh đang chiến đấu.
Phát giác được ánh mắt của Khương Kim Lân, Ngải Thanh đang lẳng lặng ngồi xếp bằng tại một chỗ ẩn nấp cũng nhẹ gật đầu, sau đó ở phía sau của nàng ẩn ẩn có hư ảnh của một con Linh Phượng mơ hồ hiện ra.
Thấy thế, Khương Kim Lân cũng thu hồi ánh mắt, con ngươi lóe ra sát khí chăm chú nhìn chằm chằm vào Di Sơn, sau đó bên trên khuôn mặt của hắn có vảy rồng màu vàng hiện ra đến, bên ngoài cơ thể có tiếng rồng ngâm quanh quẩn, chỉ sau một cái chớp mắt, nguyên khí bộc phát, số lượng tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ của hắn cũng đã tới 3 tỷ 200 triệu viên.
Hiển nhiên, vị Thiên Dương Cảnh mạnh nhất của Vạn Thú Thiên này cũng thực sự không phải là đèn đã cạn dầu.
Ánh mắt hai người va chạm, bên trong đều có lành lạnh sát ý tràn ngập.