Ông!
Bia đá cổ xưa chấn động vù vù, tựa như đang phát ra tiếng than thở phiêu miểu đến từ thười Viễn Cổ.
Theo đó, từng dòng Tổ khí bàng bạc mênh mông tràn ra, tựa như cơn thủy triều vạn trượng, liên tục quét quang về phái trước.
Đặc biệt là ở chỗ hai mươi lăm tòa đài sen, thì càng có lực hút cường đại, trực tiếp hấp dẫn Tổ khí cuốn tới, tạo thành từng cái vòng xoáy khổng lồ.
Cảm nhận lượng Tổ khí dày đặc tràn tới, 25 người đang xếp bằng trong đài sen đều lộ vẻ mặt vui mừng, dù là Chu Nguyên, đã từng tiêp xúc với chi mạch Tổ khí cao cấp, cũng không khỏi chấn động.
Thế nhưng, trong lúc đám người đang vui vẻ, thì đều đồng thời cảm nhận được, đột nhiên từ trong bia đá cổ xưa kia có một vòng ba động huyền diệu tỏa ra, lướt qua thân thể của bọn hắn.
Trong chớp mắt ấy, đám người tưởng nhe toàn bộ thân thể mình đều bị nhìn xuyên.
Tựa như đang bị một tồn tại đáng sợ dò xét.
Biến cố xuất hiện đột ngột làm đám người hơi kinh ngạc, cũng bắt đầu cảnh giác.
Trong Cổ Nguyên Thiên quá huyền diệu khó lường, bất cức lúc nào cũng cần phải đề phòng.
Cũng may là sau khi ba động huyền diệu kia lướt qua, qua một lúc mà đám người vẫn không cảm thấy thân thể mình xuất hiện trạng thái khác thường nào cả.
- Hả?
Nhưng lúc này, đột nhiên có một người hô nhẹ lên.
Mọi người nhìn lại, chỉ thấy đài sen chõ người vừa hô lên đột nhiên tỏa ra từng chùm hào quang.
Hào quang có năm màu, quanh quẩn quanh đài sen, cực kì thần bí.
Mà theo hào quang vừa xuất hiện, tốc độ hội tụ Tổ khí của tòa đài sen chỗ người kia đang ngồi lại đột nhiên tăng mạnh.
- Đây là…? – Mấy người còn lại không nhịn được kinh ngạc.
Nhưng cũng không đợi đám người nghĩ thêm, liền phát hiện càng ngày càng có nhiều đài sen tỏa ra vầng sáng huyền diệu.
Sắc thái của những vầng sáng này thì đa phần đều là năm, hoặc sáu màu.
- Ta nhớ ra rồi! Những vầng sáng này chính là Phẩm Giai Chi Quang của đài sen… Ta từng được đọc một quyển sách cổ, trong đó miêu tả đài sen Tổ khí chia làm cửu phẩm, tương ứng với nó là chín màu. Nếu như ta không đoán sai, vòng ba động dị thường do bia đá vừa tỏa ra kia chính là một loại dò xét đối với thiên phú và tiềm lực của chúng ta. Người có thiên phú và tiềm lực càng mạnh thì phẩm cấp đài sen của người đó ngồi sẽ càng biến hóa nhiều hơn, mạnh hơn, tương ứng với đó thì lượng cơ duyên mà người đó thu được sẽ càng tốt hơn. – Đột nhiên có một người kinh ngạc hô lên.
Đám người quay đầu nhìn lại, mới phát hiện người vừa nói chuyện là Ngải Thanh của Linh Phượng tộc.
- Thì ra là thế…
Nghe nàng nói, đám người mới hiểu ra, sau đó lại vội vàng quay đầu nhìn xung quanh, quan sát xem đài sen của những người khác là mấy cấp.
Cũng vào lúc này, đám người mới phát hiện, đài sen của mấy người Ngải Thanh, Đông Diệp, Tần Liên, Kim Linh Nhi đều tỏa ra ánh sáng bảy màu, tức là đây là đài sen thất phẩm.
Đài sen thất phẩm vừa thành hình, chỉ thấy bia đá cổ xưa đột nhiên hơi rung nhẹ, sau đó một dòng Tổ khí bàng bạc khổng lồ đột nhiên lao tới, bao bọc lấy các đài sen, xen lẫn trong dòng Tổ khí còn có rất nhiều đồ vật huyền diệu, rõ ràng là từng đạo kỳ bảo Tổ khí!
Ồ!
Cảnh này làm không ít người hâm mộ, ai cũng không ngờ tới đài sen thất phẩm lại có thể có cơ duyên lớn như vậy.
Nhưng tại lúc đám người còn đang sợ hãi thán phục, thì đột nhiên trong tầm mắt đột nhiên có hào quang hoa mỹ hiện ra, ánh hào quang lộ rõ tám màu!
- Đài sen bát phẩm?!!
Đám người chấn kinh, vội vàng nhìn lại, chỉ thấy có ba tòa đài sen tỏa ra tám màu.
Trong đó có hai cái, là thuộc về Quan Thanh Long cùng Khương Kim Lân, điều này cũng không quá bất ngờ. Nhưng điều bất ngờ nhất là tòa đài sen bát phẩm thứ ba lại thuộc vể Sở Thanh của Thương Huyền Thiên!
Giờ khắc này, ánh mắt của rất nhiều người đều nhìn về phía Sở Thanh với vẻ kì dị.
Ngay cả Quan Thanh Long, Khương Kim Lân cũng đều nhìn về phía này. Quan Thanh Long thì khá một chút, bởi vì ngay từ lúc trước hắn đã nhận định thiên phú của Sở Thanh là cực kì trác tuyệt. Nhưng Khương Kim Lân thì lại khó chịu hơn rất nhiều, bởi vì hắn vốn là người ngạo mạn, hắn có thể thừa nhận Quan Thanh Long ngang hàng với mình, là bởi vì Quan Thanh Long vốn là Thiên Dương cảnh mạnh nhất của Hỗn Nguyên Thiên, thế nhưng tên Sở Thanh này… Chỉ là một kẻ đến từ một nơi nghèo nàn như Thương Huyền Thiên thì làm sao lại có thể đứng ngang hành với hắn?
Chỉ tiếc mặc hắn khó chịu thế nào, cũng không thể không tiếp nhận sự thật này.
Đài sen bát phẩm xuất hiện, bia đá cổ xưa càng thêm chấn động kịch liệt, mà lượng Tổ khí cùng kỳ bảo Tổ khí tràn ra càng thêm mạnh mẽ hơn nhiều lần so với các đài sen thất phẩm chỗ Ngải Thanh.
Vô số ánh mắt nhìn về phía ba tòa đài sen bát phẩm với vẻ kính sợ cùng hâm mộ.
- Đài sen bát phẩm quả là uy phong… Chỉ là, ngay cả hai vị đội trưởng Quan Thanh Long cùng Khương Kim Lân đều chỉ có thể ngồi đài sen bát phẩm, xem ra đây cũng đã là cực hạn rồi.
- Chắc lần này không có cơ hội chiêm ngưỡng đài sen cửu phẩm rồi.
- …
Ngay tại lúc đám người bàn luận xôn xao, thì đột nhiên lại có ba chùm hào quanh nở rộ, hiện ra tám màu, thình lình cũng là đài sen bát phẩm. Biến cố này lập tức làm cho đám người không khỏi rung động.
Ở trên ba đài sen ấy, có ba thân ảnh lẳng lặng ngồi xếp bằng.
Hai nữ, một nam.
Chính là Võ Dao, Tô Ấu Vi, Triệu Mục Thần!
Nhìn ba người này đều được bình là tư chất tương xứng với đài sen bát phẩm, đám người không khỏi mở to hai mắt, liên tục tán thưởng. Phải biết, mấy người Quan Thanh Long đều là các cường giả Thiên Dương cảnh lâu năm rồi, trong khi ba người Võ Dao, Tô Ấu Vi, Triệu Mục Thần, đều là lớp người đi sau, nếu theo lẽ thường thì thậm chí cả đời này bọn họ cũng không có cơ hội tham dự cuộc chiến tại Cổ Nguyên Thiên, nhưng vì ba người quá mức ưu tú, nên mới có thể được xếp vào danh sách tham chiến.
Nhưng nào ai nghĩ tới, đó chưa phải là tất cả, dưới sự bình xét của bia đá, thì thiên phú cùng tiềm lực của ba người đều không kém hơn chút nào so với mấy người Quan Thanh Long.
- Không! Còn chưa kết thúc đâu!
Bất chợt, lại có một âm thanh kinh hãi vang lên.
Lần này, ngây cả Quan Thanh Long, Khương Kim Lân cũng không khỏi giật mình, đồng tử co rút lại, nhìn chòng chọc vào ba tòa đài sen của ba người. Lúc này quả nhiên phát hiện tám màu kia vẫn đang không ngừng biến ảo, tựa như đang cố gắng phân tách ra, cuối cùng tại thời điểm cực hạn, một tia hào quang nhỏ bé khó có thể phát hiện đột nhiên hiện ra xen lẫn trong tám màu.
Màu thứ chín!
Chỉ là màu thứ chín này quá nhỏ bé, chỉ là một tia hiện lên một lúc, sau đó dần tan dần đi.
Nhìn thấy cảnh này, Khương Kim Lân không nhịn được thở dài một hơi. Nếu ba người này thật được bình lên làm đài sen cửu phẩm, thì hắn quả thật sẽ khó chịu đựng được. Mặc dù dựa vào tình hình lúc trước, thì rõ ràng là ba tòa đài sen bát phẩm của ba người Võ Dao, Tô Ấu Vi, Triệu Mục Thần còn cao cấp hơn so với đài sen bát phẩm này của hắn một chút.
Nhưng dẫu sao, đó cũng không phải là đài sen cửu phẩm.
- Ba người này lại có thiên phú cùng tiềm lực mạnh mẽ đến thế… Khí vận của Hỗn Nguyên Thiên quả là cường thịnh! – Đến lúc này, ngay cả người ngạo mạn như Khương Kim Lân cũng không thể không thừa nhận, không phải không có lý khi Hỗn Nguyên Thiên có thể trở thành Thiên mạnh nhất trong Ngũ Thiên của chư tộc.
“Cũng may là không ai có thể vượt được tới đài sen cửu phẩm trong truyền thuyết kia.”
Khương Kim Lân cảm thấy mình còn có thể tiếp nhận kết quả này.
Không đúng!
Bỗng nhiên, hắn như nhớ ra điều gì, sau đó vội vàng quay đầu, nhìn về phía một chỗ nào đó.
Chỗ của tên kia còn chưa bắt đầu biến hóa đâu!
Đó là chỗ của Chu Nguyên.
Lúc này, ánh mắt của Quan Thanh Long cùng vô số người khác cũng cùng nhìn về phía Chu Nguyên. Bây giờ ở nơi này, cũng chỉ có đài sen của Chu Nguyên là chưa từng có chút biến hóa nào.
Nhưng ngay tại lúc đám người nhìn lại, thì đài sen dưới người Chu Nguyên cũng bắt đầu chấn động.
Sau đó, từng vầng sáng huyền diệu dâng lên!
Một vầng sáng… hai vầng sáng… sáu vầng sáng… tám vầng sáng…
Chỉ trong chớp mắt ngắn ngủi, tám vầng sáng đã trực tiếp xuất hiện.
Tám vầng sáng hiện lên, sau đó đài sen chỉ là hơi ngừng lại một hơi ngắn ngủi, liền nở rộ ra thêm một vầng sáng nữa.
Nếu như nói lúc trước ba người Võ Dao muốn mở ra vầng sáng thứ chín này thì đều phải cố hết sức lực, giằng co hồi lâu, vậy ở chỗ Chu Nguyên, thì lại chẳng có chút trở ngại nào, một bước đạt thành.
Chín vầng sáng vờn quanh đài sen, lộng lẫy huyền diệu, tỏa ra vận vị cổ xưa.
Cửu sắc thành, đài sen cửu phẩm hiện!
Quan Thanh Long, Khương Kim Lân, cùng vô số ánh mắt của người xung quanh đều nhìn về phía thân ảnh đang ngồi xếp bằng lẳng lặng trong đài sen kia, trong mắt ai nấy đều khó giấu nổi sự rung động.
Ầm ầm!
Lúc này, bia đá cổ xưa đột nhiên rung động ầm ầm chưa từng có, toàn bộ thiên địa đều vang rền, tựa như tiếng reo mừng đến từ Viễn Cổ.
Ầm ầm!
Ngay sau đó, một dòng lũ Tổ khí, bắt nguồn từ bia đá, cuốn theo vô số kỳ bảo, trực tiếp cuốn tới bao phủ lấy tòa đài sen nơi Chu Nguyên đang tu luyện.
Cơ duyên dòng lũ mang theo tưởng như vô cùng vô tận…