Ánh sáng chín màu quanh quẩn trên đài sen, tỏa ra vận vị huyền diệu khó lường, chỉ đứng từ xa nhìn thôi đã khiến cho nguyên khí trong cơ thể hơi rung động rồi.
Vô số ánh mắt tràn đầy rung động cùng hâm mộ nhìn về phía đài sen.
Dù là nhân vật như Quan Thanh Long, Khương Kim Lân, lúc này cũng không khỏi thất thần một lát, mãi một lúc lâu sau mới tỉnh hồn lại, sau đó ánh mắt không khỏi hiện lên vẻ phức tạp.
Đài sen cửu phẩm!
Đây là đánh giá mà bia đá dành cho Chu Nguyên, cũng có nghĩa là nó nhận định, thiên phú cùng tiềm lực của Chu Nguyên còn mạnh hơn bọn hắn một bậc.
Đừng nên xem thường một bậc nhỏ nhoi này. Phải biết hai người Quan Thanh Long cùng Khương Kim Lân đều là những thiên kiêu vô cùng trác tuyệt, ở cấp độ như bọn họ, muốn tăng tư chất lên một chút là đã vô cùng khó khăn. Mà Chu Nguyên lại có thể đi trước bọn hắn một bước, cũng đủ để thấy thiên phú của hắn là kinh khủng đến mức nào.
Quan Thanh Long than nhẹ, đối mặt với cảnh này, trong lòng không khỏi cười khổ một tiếng.
Cái tên Chu Nguyên này đúng là yêu nghiệt ngàn vạn năm khó gặp một lần.
Nếu lần này Chu Nguyên có thể mượn nhờ bia đá bước vào Thiên Dương cảnh hậu kỳ, thì Quan Thanh Long sợ là cái danh hiệu người đứng đầu Thiên Dương bảng của Hỗn Nguyên Thiên của mình sẽ phải nhường cho người trẻ tuổi này rồi.
Nhưng điều này cũng không khiến cho Quan Thanh Long sinh ra lòng khó chịu. Lần này sau vụ va chạm với Thánh Vương Thiên, Quan Thanh Long đã bắt đầu nhận ra bản thân còn chưa đủ. Hắn cảm giác nếu bây giờ mình gặp phải người Thánh Tổ Thiên thần bí nhất kia, thì sợ là khó có thể chống đỡ được.
Nếu bây giờ Chu Nguyên có thể đột phá, thực lực tăng mạnh, đủ khả năng dẫn dắt Hỗn Nguyên Thiên đi tới đại thắng, vậy thì Quan Thanh Long cũng không để ý tới việc nhường lại vị trí cho người tài ba hơn.
Khác biệt với lòng dạ rộng lớn của Quan Thanh Long, Khương Kim Lân lai có vẻ ghen ghét rất nhiều. Hắn nhìn chằm chằm khuôn mặt Chu Nguyên ẩn hiện dưới vòng sáng chín màu thần thánh kia, không nhịn được cắn răng, chỉ hận bản thân không thể ngồi vào vị trí đó.
Nhưng đây cũng chỉ là tưởng tượng. Khương Kim Lân hiểu, nếu giờ mình có hành động gì khác thường, vậy ắt sẽ trở thành mục tiêu công kích.
Thế là cuối cùng hắn cũng chỉ đành cắn răng nhắm mắt lại, mắt không thấy, tâm không phiền.
Về phần những người khác, qua một hồi rung động, thì cũng bắt đầu ổn định tâm thần, tập trung lại về phí đài sen của minh. Mặc kệ bây giờ Chu Nguyên sáng chói cỡ nào thì cũng là chuyện của hắn. Mà việc quan trọng bây giờ của mỗi người lại là luyện hóa cơ duyên của mình…
Khi đài sen cửu phẩm hình thành thì Chu Nguyên cũng không còn quan tâm tới bên ngoài nữa, toàn bộ tâm thần đều tập trung vào đài sen.
Bởi vì trong chớp mắt khi đài sen hình thành, thì một lượng Tổ khí khổng lồ không cách nào hình dung đột nhiên tràn tới, cộng thêm tác dụng của đài sen làm cho không chút Tổ khí nào tràn ra ngoài, thành ra toàn bộ cơn hồng thủy Tổ khí kía tràn vào trong cơ thể hắn.
Tổ khí bàn bạc càn quét trong cơ thể, Thần Phủ Chu Nguyên thì rung động kịch liệt, tựa như đang khát vọng không gì sánh được.
Tổ khí chảy xuôi theo kinh mạch, tràn vào Thần Phủ.
Trong Thần Phủ, sự xuất hiện của Tổ khí làm cho không gian nơi đây trở nên mịt mờ trong sương mù. Hai vầng Thiên Dương lơ lửng cũng điên cuồng hấp thu Tổ khí, sau đó càng thêm sáng chói lên. Có thể thấy rõ ràng đang có rất nhiều tinh thể nguyên khí sinh ra.
Nội tình nguyên khí của Chu Nguyên đang tăng vọt với tốc độ khó có thể tưởng tượng.
Tốc độ ấy nhanh tới mức ngay cả Chu Nguyên cũng không khỏi kinh hãi… Chỉ qua mấy phút đồng hồ ngắn ngủi mà nội tình nguyên khí của hắn đã tăng từ 2.4 tỷ lên tới 2.9 tỷ!
Chỉ một lát liên tăng thêm 500 triệu nguyên khí!
Điều đáng sợ nhất là tình thế tăng vọt này còn chưa hề dừng lại, trái lại lại đang ở trong trạng thái ổn định.
Chu Nguyên kiềm chế lại sự kích động cùng vui sướng trong lòng, cố gắng khống chế Tổ khí đang điên cuồng tràn vào cơ thể, dẫn dắt chúng chạy dọc theo kinh mạch toàn thân, làm cho kinh mạch trở nên càng thêm bền dẻo hơn…
Nội tình nguyên khí đang tăng vọt, Chu Nguyên cũng phát hiện hoa văn vuốt rồng trên Thiên Dương cũng đang dần lan tràn ra.
Trước đây, hoa văn vuốt rồng ở mức ngũ văn.
Mà chỉ trong một chốc lát này, văn thứ sáu lại đã hình thành một nửa.
Ngoại trừ Tổ khí, bia đá còn đẩy ra rất nhiều kỳ bảo Tổ khí, những kỳ bảo Tổ khí này có đủ loại hình dáng, tựa như tinh trần. Chu Nguyên đều dẫn dắt chúng trần vào trong Ngân Ảnh cùng Thiên Nguyên Bút.
Được cung cấp kỳ bảo Tổ khí, Ngân Ảnh cùng Thiên Nguyên Bút đều rung động nhè nhẹ, tựa như vô cùng vui vẻ, càng thêm điên cuồng cắn nuốt kỳ bảo Tổ khí.
Lần này cuối cùng bọn chúng có thể “ăn no” một bữa rồi.
Không dừng lại ở đây… Ngoại trừ việc làm tăng nội tình nguyên khí cùng mang theo rất nhiều kỳ bảo Tổ khí ra, thì Chu Nguyên có thể cảm giác được, dòng hồng thủy Tổ khí đang lao tới còn đang cọ rửa thân thể của mình, làm cho huyết nhục của hắn bắt đầu xuất hiện biến hóa.
Thậm chí Đại Viêm Ma cũng không bị khống chế hiển hiện ra.
Nhiệt độ trong cơ thể Chu Nguyên đột nhiên tăng lên, nóng bỏng như bếp lò.
Mà dòng lũ Tổ khí thì cuốn theo một vài vật chất kỳ bảo kỳ diệu, dần tan chảy dưới sự đốt nóng của nhiệt độ, hóa thành chất lỏng dung hợp vào trong máu thịt.
Trong chớp mắt ấy, Chu Nguyên có thể cảm giác được mỗi tấc da thịt mình đều đang tỏa ra nhiệt độ khó có thể tưởng tượng được. Dưới loại nhiệt độ này, thân thể hắn liên tục được rèn luyện, trở nên càng thêm mạnh mẽ cứng cỏi. Lực lượng kinh khủng tán dật ra từ trong thân thể tưởng như có thể dời núi lấp biển.
Từng giọt máu màu vàng óng sinh ra.
Thế là, chẳng biết từ lúc nào, Đại Viêm Ma của Chu Nguyên đã tăng dần tới cảnh giới đại thừa.
Ngoại trừ thân thể, còn có thần hồn…
Thần hồn cũng đang không ngừng ngưng đọng, củng cố!
Đối mặt với tình cảnh từng chút bộ phận đang tăng lên, Chu Nguyên không khỏi hơi run rẩy vì kích động.
Tuy rằng đã biết khu vực huyền tích này là một cơ duyên hiếm thấy trong Cổ Nguyên Thiên, nhưng chỉ khi đích thân trải qua, hắn mới có thể hiểu, đến tột cùng cơ duyên này còn mạnh hơn một khu chi mạch Tổ khí cao cấp bao nhiều lần!
Lực lượng này chẳng khác gì đang làm cho người ta thoát thai hoán cốt vậy!
Đương nhiên, Chu Nguyên cũng hiểu mình có thể có tiến bộ to lớn như vậy là vì đài sen cửu phẩm. Có vẻ như bia đá đã sinh ra một chút linh tính. Chỉ có người mà nó cảm thấy đủ tư cách thì mới có thể thu được cơ duyên phong phú như vậy.
- Đa tạ!
Trong lòng Chu Nguyên không khỏi yên lặng cảm ơn một tiếng, sau đó tập trung ý chí. Nếu đã có cơ duyên thế này, vậy đương nhiên là hắn cần càng thêm tập trung tận dụng.
Chỉ cần luyện hóa được cơ duyên lần này, vậy Chu Nguyên chắc chắn, thực lực tổng hợp của mình sẽ có sự nhảy vọt khổng lồ khiến cho người ta rung động.
Rốt cuộc cuối cùng mình có thể mạnh tới bao nhiêu…
Bản thân Chu Nguyên cũng vô cùng chờ mong.