Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1290 - Chương 1289: Mưu Đồ Của Thánh Tổ Thiên

Chưa xác định
Chương 1289: Mưu đồ của Thánh Tổ Thiên

Mà nghe thấy Bạch Tiểu Lộc thừa nhận vị trí tổng chỉ huy của Chu Nguyên, đội ngũ ba đại Thiên Vực cũng thở phào một hơi. Dù sao Bạch Tiểu Lộc đại biểu cho Càn Khôn Thiên. Nếu như nàng thật chơi xấu không chịu thừa nhận, thì cũng là chuyện phiền phức. Dù sao mọi người cũng không thể thật tấn công đội ngũ Càn Khôn Thiên được.

Hai người Quan Thanh Long, Khương Kim Lân đi lên phía trước, mà Quan Thanh Long thì ôm quyền nói với Bạch Tiểu Lộc:

- Đa tạ Bạch đội trưởng thông cảm.

Lúc này, đám cường giả Càn Khôn Thiên, Ngũ Hành Thiên cũng tụ đến sau lưng Bạch Tiểu Lộc. Nhìn bộ dáng của đám người Lý Phù như thế này thì hiển nhiên là toàn bộ đội ngũ của Càn Khôn Thiên và Ngũ Hành Thiên đều coi Bạch Tiểu Lộc là người lãnh đạo.

Bạch Tiểu Lộc thản nhiên nói:

- Trước đó ta từ chối thừa nhận vị trí này của Chu Nguyên, cũng không phải là vì tư tâm. Chỉ là vì ta rõ ràng tiếp sau đây chúng ta sẽ phải đối mặt với nguy cơ lớn lao tới nhường nào. Ta không thể để một người mà ta còn chưa rõ năng lực ngồi lên vị trí tổng chỉ huy quan trọng này được. Thế nên ta nhất định phải tự mình thăm dò thực lực của hắn.

- Nghe ý của cô thì có vẻ cô đã biết trước nguy cơ tới đây của mọi người rồi? – Chu Nguyên ngẫm nghĩ, nói.

- Chẳng lẽ các người chưa gặp qua người của Thánh Tổ Thiên à?

Trên gương mặt trắng noãn của Bạch Tiểu Lộc lộ ra vẻ âm trầm. Nàng hít sâu một hơi, nói:

- Ta lại đã từng gặp người của Thánh Tổ Thiên, chính xác là vị Thánh thiên kiêu mạnh nhất của Thánh Tổ Thiên kia. Đấu với hắn, ta còn chẳng kiên trì được mười hiệp đã phải chịu thua!

- Nếu không phải vì lúc đó hắn đang bận chuyện gì đó, lại thêm thân thể của ta có sức phòng ngự quá mạnh, thì có lẽ… giờ này ta đã là người chết rồi!

Vừa nghe Bạch Tiểu Lộc nói lời này, không chỉ đám người Chu Nguyên, mà ngay cả Lý Phù cùng các cường giả đỉnh cao của Càn Khôn Thiên đều biến sắc. Nhìn bộ dáng này của bọn họ thì có vẻ như bọn họ cũng không biết việc này?!

- Chẳng lẽ chuyện xảy ra vào lần đội trưởng ra ngoài tuần tra đấy sao? Thảo nào khi trở về, trạng thái của ngài không được tốt! – Một tên cường giả đỉnh cấp của Càn Khôn Thiên mở miệng nói.

Những người khác cũng giật mình, cùng nhớ lại hoàn cảnh khi đó.

- Thánh thiên kiêu mạnh nhất của Thánh Tổ Thiên… - Sắc mặt Chu Nguyên không khỏi trở nên ngưng trọng. Vì vừa rồi đã thử giao chiến với Bạch Tiểu Lộc, nên Chu Nguyên vô cùng hiểu nàng khó chơi đến mức nào. Đối mặt với thân thể có lực phòng ngự siêu mạnh của nàng, Chu Nguyên cảm giác trừ phi mình sử dụng Thất Thải Trảm Thiên Kiếm Quang, còn không thì rất khó tạo ra được tổn thương thực chất cho nàng.

Thế mà bây giờ Bạch Tiểu Lộc lại nói nàng không chống nổi mười hiếp dưới tay vị Thánh thiên kiêu mạnh nhất của Thánh Tổ Thiên kia.

Đây là thực lực kinh khủng tới nhường nào?!

Bạch Tiểu Lộc âm trầm nói:

- Tên hắn, là Già Đồ!

- Già Đồ…

Chu Nguyên cũng ghi tạc cái tên này trong lòng. Có lẽ, người này sẽ trở thành trở ngại lớn nhất của bọn hắn.

- Mặc khác… có vẻ như Thánh Tổ Thiên đang có âm mưu gì đó cực lớn. Bởi vì trước đây ta đụng chạm với Già Đồ, chính là bởi vì cùng phát hiện một tòa huyền tích. Mà lúc đó, Già Đồ lại dùng thủ đoạn di dời cả tòa huyền tích đó đi.

- Có vẻ như người Thánh Tổ Thiên chưa từng tham dự tranh đấu chi mạch Tổ khí với năm đại Thiên Vực chúng ta, chính là bởi vì toàn bộ sự tập trung của bọn hắn đều đặt vào việc tìm kiếm những huyền tích kia.

- Trong khi đó, nhiệm vụ của các Thiên Vực Thánh tộc khác thì là ngăn chặn bước tiến của chúng ta.

- Mặc dù ta không biết vì sao bọn hắn muốn di dời những tòa huyền tích kia đi, nhưng ta tin chắc, rằng bọn hắn đang chế tạo một âm mưu to lớn nhằm vào năm đại Thiên Vực chúng ta. – Bạch Tiểu Lộc nói.

Nghe Bạch Tiểu Lộc nói, xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, hiển nhiên là đã bị thông tin mà nàng cung cấp dọa cho kinh sợ.

Lý Phù cũng gian nan mở miệng:

- Sao ngài không nói sớm tin tình báo quan trọng này cho chúng ta?

- Bởi vì nói cũng vô ích. Lực lượng của chúng ta không đủ! – Bạch Tiểu Lộc chậm rãi nói.

Lý Phù nghe vậy, yên lặng. Đúng như Bạch Tiểu Lộc nói, trước đây dù bọn hắn có biết được tin này, thì cũng đâu có sức để đi ngăn cản Thánh Tổ Thiên đây?

- Bọn chúng đang muốn làm gì? – Quan Thanh Long cau mày, trên mặt tràn đầy vẻ lo âu. Trong lòng hắn cảm thấy một chút bất an.

Thế là, từng ánh mắt dần nhìn về phía Chu Nguyên. Bây giờ Chu Nguyên không chỉ là tổng chỉ huy của năm Thiên, mà còn là trụ cột tinh thần của tất cả mọi người.

Nhìn qua những ánh mắt thấp thỏm kia, vẻ mặt Chu Nguyên vẫn bình tĩnh như thường. Hắn biết, nếu bây giờ ngay cả mình cũng bắt đầu hoảng loạn, thì chỉ sợ sĩ khí của năm đại Thiên Vực cũng không còn.

- Mặc kệ Thánh Tổ Thiên muốn làm gì, thì chúng ta cũng không còn đường lui để đi. Chín đạo chủ mạch Tổ khí đã ở phía trước. Muốn biết Thánh tộc có âm mưu gì, cứ tiến về phía trước là sẽ biết.

- Nên nhớ bây giờ chúng ta đang gánh chịu một phần tương lai của Thiên Vực mình. Thánh tộc vốn là kẻ tâm ngoan thủ lạt, ngoan tuyệt vô tình. Nếu cứ để cho tình thế của bọn chúng càng mạnh, thì có lẽ trong tương lai không xa kia, khắp toàn bộ Thiên Nguyên giới này sẽ không còn chỗ đặt chân cho chư tộc chúng ta nữa!

Ánh mắt Chu Nguyên dần trở nên sắc bén, hắn nhìn đám người chung quanh, chậm rãi nói:

- Có thể nói trận chiến này sẽ ảnh hưởng tới tương lại của chúng ta. Vì Thiên Vực chúng ta, vì tông môn chúng ta, vì những người mà chúng ta muốn bảo vệ, mặc kệ phải đối mặt với hiểm nguy gì…

- Chúng ta, quyết tử chiến!

Thanh âm của Chu Nguyên quanh quẩn bên tai mỗi người.

Khuôn mặt của vô số người dần đỏ lên, trong lòng như đang thiêu đốt một ngọn lửa vô danh, máu huyết trong cơ thể như đang sôi trào.

- Quyết tử chiến!

- Tử chiến!

- …

Từng tiếng gầm vang lên, tụ lại, vang rền tận mây xanh.

- Năm đại Thiên Vực chuẩn bị khởi hành!

Chu Nguyên thấy thế, không do dự nữa, hét dài một tiếng.

Sau một khắc, đội ngũ năm đại Thiên Vực bắt đầu hội tụ, cuối cùng coi Chu Nguyên, Bạch Tiểu Lộc, Quan Thanh Long, Khương Kim Lân làm người dẫn đầu, trùng trùng điệp điệp lao đi, hướng về phái khu vực trung ương nhất kia.

Mọi người đều có thể cảm giác được, chín đạo chủ mạch đang dần nở rộ tại khu vực trung ương ấy.

Đoàn người đi khoảng nửa ngày, đã dần tiếp cận khu vực trung tâm.

Trên một vách núi cao tưới ngàn trượng gần khu vực trung tâm…

Chợt có bóng người hiện lên, chính là nhóm người do Chu Nguyên cầm đầu. Ở phía sau là đội ngũ năm đại Thiên Vực cuồn cuộn không dứt.

- Đằng trước chính là khu vực trung tâm nhất của Cổ Nguyên Thiên… - Một người nói.

Mấy người Chu Nguyên, Bạch Tiểu Lộc, Quan Thanh Long cũng ngẩng đầu nhìn về chân trời xa xa.

Lại sau đó, con người đám người lại đều co rút lại.

- Đây là…?!

Đám người sững sờ, là bởi vì nhìn thấy ở nơi xa xa kia, đang có một tòa quang trận lơ lửng. Quang trận huyền ảo không gì sánh được, liên tiếp trời và đất, sau đó dần lan tràn về nơi xa, thẳng đến cuối chân trời.

Không gian nơi đó vặn vẹo, đứt gãy, làm cho người không thể nhìn trộm.

Một luồng vĩ lực lớn lao dập dờn trong thiên địa.

Quang trận kia như một tấm màn khổng lồ, ngăn cách ở phía trước, tách rời khu vực trung tâm của Cổ Nguyên Thiên với bên ngoài.

Trong quang trận nguy nga không gì sánh được kia, có thể thấy được từng ngọn núi cổ xưa, bia đá, cột trụ khổng lồ đứng sừng sững.

Những núi non, bia đá, trụ lớn… này đều tỏa ra Tổ khí ngập trời, hóa ra đều là huyền tích biến thành!

Mà ở sâu nữa trong tòa quang trận khổng lồ này, có thể thấy được chín đạo chủ mạch Tổ khí như ẩn như hiện, đang liên tục phun ra nuốt vào nguyên khí thiên địa, làm cho toàn bộ Cổ Nguyên Thiên đều hơi chấn động.

- Ta biết bọn hắn muốn làm gì rồi…

Bạch Tiểu Lộc nắm chặt hai tay, trên nắm tay nhỏ đã nổi lên gân xanh, trong mắt nàng tràn đầy ngọn lửa tức giận cùng sợ hãi.

- Bọn hắn…

- Muốn độc chiếm cả chín đạo chủ mạch Tổ khí, để cho chư tộc Ngũ Thiên chúng ta không thu hoạch được gì!

Bình Luận (0)
Comment