Uỳnh!
Khi hắn vừa dứt lời thì ánh mắt của vô số người trong năm đại Thiên Vực nhất thời sáng lên, sự không cam lòng cùng tuyệt vọng trong mắt lúc trước theo thời gian dần trôi qua cũng diễn biến thành chiến ý nồng đậm.
Nói cho cùng, bọn họ cũng không cam chịu bỏ đi như vậy.
Người có thể đi đến nơi đây phần lớn đều là hạng người có tâm tính cứng cỏi, bọn họ không sợ chiến tử, bọn họ sợ chính là chết mà nhìn không thấy hi vọng.
Mà tòa đại trận nguy nga ở trước mắt này quá mức khủng bố, nó đủ để khiến cho bọn họ tuyệt vọng, nhưng bây giờ lời Chu Nguyên nói lại đã san bằng loại tuyệt vọng này xuống dưới.
Cảm thụ được chiến ý lại lần nữa dâng lên ở trong đội ngũ kia, mấy người Bạch Tiểu Lộc, Quan Thanh Long cũng âm thầm thở ra một hơi dài giống như là trút được gánh nặng, nếu quả thật bị dăm ba câu của Già Đồ kia làm tan rã sĩ khí, vậy lần này bọn họ trở về, thật sự là không biết phải làm thế nào để bàn giao, e rằng sẽ còn rơi vào hoàn cảnh ngàn người chỉ trỏ.
Chỉ là... Chu Nguyên làm như thế nào mà có thể nhìn ra những chỗ thiếu hụt của tòa đại trận kia? Loại kết giới do Thánh Giả liên hợp thôi diễn mà ra này cực kỳ phức tạp, đừng nói là hắn, ngay cả tồn tại có tu vi thần hồn đạt đến Du Thần Cảnh chỉ sợ đều không nhất định có năng lực như vậy.
Mà Chu Nguyên lại có thể nói khẳng định chắc chắn như thế, thật không phải là đang nói xằng nói bậy để ổn định sĩ khí đấy chứ?
Nhưng nếu là như thế thì đây chẳng qua là đang uống rượu độc giải khát mà thôi, một khi sự tình bại lộ, ngược lại sẽ là đả kích càng thêm nghiêm trọng đối với sĩ khí.
Trong lúc nhất thời, mấy người Bạch Tiểu Lộc cũng có cảm giác tâm loạn như ma, sự vui vẻ vừa xuất hiện lại nhanh chóng biến mất.
Chỉ có điều Chu Nguyên ngược lại cũng chưa để ý tới bọn họ, ánh mắt của hắn chỉ là nhìn qua bóng người đứng ở trên đỉnh núi trong đại trận kia. Hoàn toàn chính xác nếu như chỉ bằng vào thần hồn cảnh giới Hóa Cảnh của hắn thì không có khả năng nhìn ra chỗ thiếu hụt của toà kết giới này, may mắn là cảnh giới thần hồn của hắn không đủ nhưng hắn lại có được Phá Chướng Thánh Văn.
Mặc dù Thánh Văn này không có bao nhiêu sức chiến đấu, nhưng lại có thể phá dòm hư ảo, trong mấy năm nay, nó cũng đã mang đến cho Chu Nguyên không ít lần kinh hỉ.
Mà dưới mắt lại là một lần.
Khi bị ánh mắt của Chu Nguyên khóa chặt, sắc mặt của Già Đồ đang trên đỉnh núi kia thì là nhìn không ra sự buồn vui, trong đôi mắt của hắn dường như có thần sắc hứng thú nổi lên, hắn nhìn qua Chu Nguyên rồi nói:
- Xem ra trong năm Thiên Vực hạ đẳng này cũng có nhân vật không bình thường.
- Ha ha, ngươi nói không sai, toà kết giới đại trận này hoàn toàn chính xác chưa chân chính hoàn thành.
Không ngờ hắn lại chủ động thừa nhận chuyện này.
Mà việc này lập tức làm cho trên mặt mấy người Bạch Tiểu Lộc lộ ra thần sắc vui mừng.
Nhìn thấy sự vui vẻ trên mặt bọn họ, Già Đồ lại hơi nghiêng đầu, thần sắc nghiền ngẫm trêu tức:
- Lời phân tích lúc trước của ngươi rất tinh chuẩn. Con người của ta khá là cẩn thận, những lời nói lúc trước đích thật là có tâm tư định khuyên các ngươi chủ động lui lại.
- Bởi vì ta không muốn mạo hiểm.
- Nhưng hiện tại xem ra tựa hồ ý định này đã bị ngươi phá vỡ.
Nói đến đây, khóe miệng của Già Đồ hơi nhếch lên tạo thành một nụ cười tươi, chỉ là nụ cười kia không có chút cảm giác ấm áp nào ngược lại là còn khiến cho lòng người phát lạnh:
- Chỉ là, các ngươi có biết xác suất để ta không muốn mạo hiểm kia là bao nhiêu hay không?
Hắn duỗi một đầu ngón tay ra.
- 1%.
- Các ngươi có 1% khả năng có thể sẽ công phá Thánh Diễn kết giới.
Nói đến đây, nụ cười tươi trên mặt của hắn càng xán lạn:
- Mà 99% là... toàn bộ đội ngũ của năm đại Thiên Vực các ngươi sẽ chôn xương ở nơi đây.
Nghe được ccau nói này của Già Đồ, nét vui mừng trên mặt của những người trong đội ngũ của năm đại Thiên Vực lại dần thu liễm, vô số người đưa mắt nhìn nhau, thần sắc hơi có chút nặng nề.
- 1% sao?
Đột nhiên, giọng nói của Chu Nguyên vang lên, lúc này trên mặt của hắn có một nụ cười nhạt nổi lên:
- Nói chuyện giật gân, ta lại cảm thấy, xác suất phá trận này có thể đạt tới 50%, mà lại lui 10. 000 bước, xem như xác suất đúng là 1% thì tính sao?
- Năm đại Thiên Vực ta gánh vác tương lai của chư tộc đi đến nơi đây, không còn cầu mong gì khác, chỉ cầu một trận tử chiến.
Uỳnh!
Vào lúc này, từ trong cơ thể của hắn, nguyên khí mênh mông cường hãn bạo phát đi ra, tay hắn cầm Thiên Nguyên Bút, trên dáng người dong dỏng cao lại là có một luồng khí thế mênh mông khiến cho trời đất có chút dao động, tựa như là không thể e ngại.
Ở phía sau, trong đội ngũ của năm đại Thiên Vực, vô số ánh mắt hội tụ vào trên bóng lưng của hắn, ánh mắt nguyên bản nặng nề kia cũng dần dần trở nên kiên định.
- Chỉ có tử chiến!
- Tử chiến!
- ...
Từng tiếng rít gào trầm trầm thưa thớt vang lên, rất nhanh trở nên đinh tai nhức óc, hội tụ thành sóng âm khổng lồ, xông lên chân trời, phá nát tầng mây kia.
Chiến ý bàng bạc đang ngưng tụ.
Nhìn qua cảnh tượng này, trên mặt Già Đồ lại có nụ cười đạm mạc xuất hiện, chỉ là ở chỗ sâu trong đôi mắt kia lại là có thần sắc lãnh khốc đang lưu động.
Hắn biết lời nói của mình sẽ không còn có tác dụng gì nữa.
Chỉ có điều, kết quả rồi cũng thế mà thôi, vốn dĩ hắn chỉ là tiện tay làm, nếu như không có tác dụng gì, vậy thì cứ tùy ý cho bọn họ đâm đến đầu rơi máu chảy đi, chắc hẳn cảnh tượng thây ngang khắp đồng kia cũng coi là có chút đẹp mắt.
Thế là, hắn quay đầu nhìn về phía Chu Nguyên, cười nhạt một tiếng rồi nói:
- Xác suất 50% sao? Được rồi, người không biết thì không sợ, cái chết của bọn họ đều sẽ tính ở trên đầu của ngươi. Yên tâm đi! Đến lúc đó ta sẽ tạm thời lưu lại cho ngươi một đầu tiện mệnh, để cho ngươi giúp bọn họ nhặt xác chôn xương.
Đối với năm đại Thiên Vực, nói thật, hắn cũng không có để ở trong mắt. Ở trong hắn thấy, chiến ý của đối phương không thể nghi ngờ là sâu kiến tuyệt vọng gào thét đối với người khổng lồ.
Nhưng mà người khổng lồ kia sẽ để ý đến những tiếng gào thét này hay sao? Một cước giẫm chết là được rồi.
Già Đồ lắc đầu, bóng người của hắn dần dần trở nên mơ hồ, giọng nói không mang theo tình cảm quanh quẩn ở trong trời đất.
- Mang theo đội ngũ của ngươi tới đi. Nếu như ngươi thật sự có thể đi đến trước mặt của ta, có lẽ ta còn có thể cân nhắc thu ngươi làm nô lệ.
Ầm ầm!
Khi Già Đồ vừa dứt lời, chỉ thấy tòa đại trận mênh mông bao phủ trời đất kia đột nhiên có kịch liệt biến ảo, không gian liên tục vặn vẹo lên hóa thành tầng tầng lớp lớp, trong lúc mơ hồ trong đó lại là xuất hiện vô số cảnh tượng, như dãy núi, như sa mạc, như lầu các trên không trung...
Chỉ là loại sát cơ phun trào ở trong đó lại làm lòng người cảm thấy đều run rẩy.
Nhìn qua cảnh tượng này, sắc mặt cuả Chu Nguyên cũng trở nên ngưng trọng, ánh mắt lăng lệ.
Hắn biết, lúc này, tòa Thánh Diễn kết giới này mới chân chính khởi động.
Mà cuối cùng quyết định quyền sở hữu chín đoạn chủ mạch tổ khí kia cũng phải nhìn kết quả của trận chiến này.