Thương Uyên sư phụ từng nói ở trong Tổ Long Kinh này vốn dĩ ẩn chứa mấy bộ Nguyên thuật cường đại, nhưng mà chỉ khi nào nguyên khí đạt tới một loại cấp độ nào đó thì mới có thể đào móc, lĩnh hội.
Mà bộ nguyên thuật đột nhiên như điện quang thoáng hiện này, Chu Nguyên mơ hồ có cảm giác, uy năng của nó chỉ sợ sẽ rất không tầm thường.
Uỳnh!
Khi chưởng ấn kia đánh ra thì chỉ trong chốc lát, một quầng sáng màu bạch kim từ trong lòng bàn tay của Chu Nguyên đột nhiên khuếch tán ra đến. Rồi trong một cái chớp mắt tiếp theo, quầng sáng vỡ tan, hư ảnh một con rồng màu bạch kim dài đến hơn mười ngàn trượng cuốn theo khí thế cùng uy áp mạnh mẽ đến mức không có cách nào để hình dung đột nhiên lao ra.
Hư không đều bị hư ảnh con rồng màu bạch kim kia đánh cho rạn nứt.
Vô số mảnh vỡ không gian bắn ra bốn phía.
Hư ảnh con rồng màu bạch kim cấp tốc phóng đại ở trong ánh mắt Tiêu Ấn kia. Loại khí tức nguy hiểm cường đại mà hư ảnh con rồng màu bạch kim lộ ra trong lúc mơ hồ kia làm cho lông tơ toàn thân hắn đều dựng thẳng đứng lên. Hơn nữa, chuyện đáng sợ nhất chính là vào lúc này quyền ảnh hình Giao Long kia của hắn lại kịch liệt run rẩy, tựa như là là đang e sợ.
Bộ Huyền Giao Thần Quyền hắn tu luyện này chính là cần huyết tế một linh hồn của một con Giao Long mới có thể biểu hiện ra được hung uy, nhưng hiện tại, ấn ký Giao Long lưu lại trong cơ thể hắn lại bị hư ảnh con rồng màu bạch kim kia triệt để áp chế.
- Uỳnh!
Nhưng vào những lúc như vậy, biến chiêu tránh lui đã không kịp nữa rồi, cho nên trong mắt Tiêu Ấn này có hung mang lấp lóe, hắn không tiến ngược lại thụt lùi, trên thân thể có giao lân màu đỏ tươi hiển hiện.
- Tiểu tử này có chút tà môn, trước nên cứ ngăn cản đòn tấn công này đã, tiếp đó thì ra hiệu với hai người kia, cả ba kết trận, thi triển át chủ bài chém giết Chu Nguyên này.
Tiêu Ấn nói tới bọn họ, tự nhiên là hai người đồng tộc có số lượng tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ ở khoảng 3 tỷ 800 triệu kia. Ba người bọn họ tu luyện nguyên khí cùng là nhất mạch, sư môn bọn họ có một loại bí pháp đặc thù, một khi thôi động liền có thể hợp nhất sức mạnh của ba người, đến lúc đó tự nhiên có thể áp chế Chu Nguyên này.
Chỉ là Tiêu Ấn này làm người cuồng ngạo, hắn không nguyện ý vừa lên đến thì đã phải liên hợp với người khác . Lúc đầu, hắn dự định trước bằng vào thực lực bản thân áp chế nhuệ khí của Chu Nguyên này!
- Ta cũng không tin, ta đường đường là Thánh thiên kiêu của Thánh Tổ Thiên, lại sẽ không bằng tiện chủng hèn mọn của năm Thiên Vực hạ đẳng các ngươi!
Hung tính của Tiêu Ấn bị kích phát, tốc độ đột nhiên tăng vọt. Quyền ảnh hình Giao Long càng tỏa ra khí thế mạnh mẽ hơn, Giáo Long gầm thét một tiếng cuối cùng va chạm vào với hư ảnh con rồng màu bạch kim kia.
Ầm ầm!
Sóng xung kích cuồng bạo từ giữa hư không nhanh chóng khuếch tán ra bốn phía xung quanh.
Chỉ trong nháy mắt, rừng cây rộng mênh mông ở phía dưới đã bị phá hủy, trực tiếp bị san thành đất bằng.
Ầm!
Ở phía xa xa, mấy người Lý Khanh Thiền cũng dừng động tác lại, đưa ánh mắt rung động nhìn qua chỗ hai người va chạm.
Đây cũng là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy Chu Nguyên toàn lực ra tay sau khi đột phá Thiên Dương Cảnh hậu kỳ.
Bọn họ ngẩng đầu, nhìn lên không trung, ở nơi đó Chu Nguyên đứng lơ lửng trên không, mà ở phía trước của hắn, Tiêu Ấn hung hãn vô địch kia cũng chân đạp hư không, nhưng sự kinh hãi trên gương mặt của mấy người Lý Khanh Thiền lại càng lúc càng nồng nặc.
Bởi vì bọn họ nhìn thấy, trên ngực Tiêu Ấn kia lại xuất hiện một lỗ máu to lớn.
Lỗ máu xuyên thủng lồng ngực của Tiêu Ấn, thậm chí có thể thấy được nguyên khí màu bạch kim đang điên cuồng ăn mòn ở xung quanh.
Ở phía sau kia, nhìn qua cảnh tượng này, hai tên cường giả của Thánh tộc có số lượng tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ ở khoảng 3 tỷ 800 triệu kia cũng trợn mắt há hốc mồm.
- Làm sao có ... khả năng ...
Tiêu Ấn cúi đầu nhìn qua lỗ máu trên lồng ngực, khuôn mặt cũng hiện lên biểu cảm khó có thể tin. Hắn không nghĩ tới một chiêu này của Chu Nguyên vậy mà lại đáng sợ như vậy...
Sinh cơ trong cơ thể đang nhanh chóng tiêu tán.
Vào lúc này, trong ánh mắt của Tiêu Ấn có thần sắc không cam lòng cùng kinh hãi muốn chết hiện ra đến, hắn còn có thủ đoạn không có thi triển, hắn còn có Thánh Đồng không có thôi động, hắn còn có càng nhiều át chủ bài cũng không có vận dụng... Không nên như vậy, hắn vốn dĩ chỉ là muốn ngăn trở một đòn này của Chu Nguyên mà thôi, ngay cả chuyện bắt đầu điên cuồng phản công sau đó cũng đã tính đến ...
Nhưng... Hiện tại tất cả đều vô nghĩa.
A!
Tiêu Ấn ngửa mặt lên trời gào thét, trong tiếng thét tràn đầy sự không cam lòng cùng phẫn nộ. Một phút sau đó, tiếng gào im bặt, thân hình của Tiêu Ấn giống như là thiên thạch, ầm vang từ trên hư không kia rơi xuống phía dưới, ném ra một cái hố to thật sâu ở trên mắt đất kia.
Miệng mấy người Lý Khanh Thiền mở lớn...
Bọn họ bên này ngay cả trận kỳ cũng còn không có cắm tốt đâu!
Làm sao chiến đấu đã kết thúc rồi?!
Đây chính là Thánh thiên kiêu của Thánh Tổ Thiên đấy! Vậy mà bị Chu Nguyên dùng một chưởng trực tiếp đánh chết?!
Ở phía sau kia, nhìn qua cảnh tượng này, toàn thân hai tên cường giả của Thánh Tổ Thiên cũng run rẩy. Vào lúc này, bọn họ quả thực là phải nhẫn nhịn lắm mới không chửi ầm lên, mắng Tiêu Ấn tên hỗn đản kia khinh thường như vậy. Nguyên bản kế hoạch của bọn họ là lấy bí pháp hợp kích rồi chém giết Chu Nguyên, nhưng bây giờ... Ngay cả người chủ đạo là Tiêu Ấn cũng đã bị đánh chết, hai người bọn họ còn có thể hợp cái rắm gì nữa đây?!
- Ngu xuẩn! Ngu xuẩn!
Giờ khắc này, trong lòng của hai người không ngừng rống giận.
Trên hư không, Chu Nguyên nhìn qua Tiêu Ấn đã sinh cơ đoạn tuyệt, sắc mặt hờ hững, nhưng trong ánh mắt cũng có thần sắc kinh ngạc xẹt qua. Hắn đúng là đã dự cảm đến Thiên Long Chưởng Ấn này có uy lực bất phàm, nhưng lại không nghĩ tới chỉ bằng một chưởng lại đã có thể đánh chết Tiêu Ấn.
Uy năng cỡ này đã không kém hơn Thất Thải Trảm Thiên Kiếm Quang rồi.
Đương nhiên nguyên nhân chủ yếu cũng hẳn là do Nộ Giao Thần Quyền của Tiêu Ấn kia vừa vặn bị Thiên Long Chưởng Ấn khắc chế.
Trong Nộ Giao Thần Quyền kia tựa hồ là luyện hóa linh hồn của một con Giao Long, cũng bởi vậy, nó bị long uy của Thiên Long Chưởng Ấn đè xuống, cho nên mới bị phá hủy dễ như trở bàn tay thế kia.
Gia hỏa này... Nói một cách đơn giản thì quả là kẻ không may.
Đúng lúc Chu Nguyên cảm ngộ, lĩnh hội được một bộ Nguyên thuật từ Trấn Thế Thiên Long Khí, hơn nữa bộ Nguyên thuật kia còn khắc chế hắn đến sít sao.
Chỉ có điều Chu Nguyên cảm giác chuyện này chỉ sợ cũng không phải là trùng hợp, có lẽ chính là bởi vì gia hỏa này thi triển Giao Long quyền ấn, bị Tổ Long Kinh coi là khiêu khích, nên mới dẫn động Trấn Thế Thiên Long Khí ...
Hắn lắc đầu, không tiếp tục để ý, ánh mắt nhìn về phía hai tên cường giả của Thánh tộc kia.
Mà lúc này hai người kia cũng đã giật mình tỉnh lại, bọn họ lập tức quay người phá vỡ kết giới bỏ chạy.
Chu Nguyên cũng không có đuổi theo, chỉ là ngẩng đầu nhìn qua hư không nơi nào đó. Bởi vì, ở nơi đó, hắn mơ hồ cảm giác được giống như có ai đó đang nhìn trộm, không cần nghĩ nhiều cũng đã đoán được người kia là ai. Lúc này, trên mặt của hắn có một nụ cười lạnh hiển hiện, sau đó hắn duỗi ngón tay ra, chỉ chỉ thi thể của Tiêu Ấn ở trên mặt đất.
Cùng lúc đó.
Ở chỗ sâu trong đại trận Thánh Diễn kia, trên một đỉnh núi, Già Đồ nhìn qua màn sáng trước mặt, sắc mặt không thay đổi vỗ ra một chưởng. Ngay sau đó, một ngọn núi lớn ở cách đó không xa lặng yên không tiếng động đã biến mất.
- Chu Nguyên...
Giọng nói thật trầm thấp vang lên, sát ý trong đó cơ hồ là nồng đậm đến mức làm cho người ta ngửi ra được mùi máu tanh.