Trên đỉnh núi, Già Đồ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào màn sáng trước mặt, sát cơ trong mắt ngưng tụ lại giống như hóa thành thực chất, khiến cho nhiệt độ giữa trời đất cũng giảm xuống tới.
Hắn không nghĩ tới, Chu Nguyên kia vậy mà có thể dùng một chưởng đã chém giết Tiêu Ấn.
- 4 tỷ 300 triệu viên tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ...
- Phẩm giai của nguyên khí tương đương với bát phẩm đỉnh phong...
- Chưởng ấn có thể so với Thánh nguyên thuật...
Với thân phận Thánh thiên kiêu mạnh nhất của Thánh Tổ Thiên, nhãn lực của Già Đồ cực kỳ cao minh. Lúc trước, qua thăm dò, hắn đã thấy rõ ràng thực lực đại khái của Chu Nguyên, chỉ có điều Tiêu Ấn bị miểu sát chung quy vẫn là bản thân đã quá khinh thường, nguyên bản hắn nên liên hợp với hai người cùng mạch để đối phó Chu Nguyên.
Nếu như bọn họ liên thủ, Chu Nguyên chưa hẳn có thể chém giết hắn dễ dàng như vậy.
Ai biết được thằng ngu này hết lần này tới lần khác muốn thể hiện ra một chút bản lĩnh trước mặt mình, kết quả liền không có nữa...
Già Đồ mặt không biểu tình, vung tay áo lên, trong màn sáng ở trước mặt có vô số tia sáng nổi lên, đan xen vào tạo thành một bộ đồ án cực kỳ phức tạp.
Bộ đồ án này chính là mạch lạc (kiểu như sơ đồ mạch điện) của tòa đại trận Thánh Diễn Hóa Giới này, mà chỗ những tia sáng này cắt nhau thì là từng chỗ tiết điểm của đại trận.
Mà bây giờ, trong số những tiết điểm này đã có một vài cái ảm đạm xuống, đây là dấu hiệu rằng nó đã bị phá hư.
- Chu Nguyên này quả nhiên là một tai họa, nếu biết trước điều này thì ta nên sớm diệt sát hắn rồi.
Già Đồ lạnh lùng nói.
Đáng tiếc, trong tình báo trước đây bọn họ sưu tập, căn bản ngay cả tên Chu Nguyên đều không có, một kẻ chỉ có tu vi là Thiên Dương Cảnh trung kỳ thì làm sao có thể lọt vào mắt của bọn họ được.
Nhưng mà khi đó ai có thể biết được, Chu Nguyên này sẽ mang đến uy hiếp lớn như thế.
- Xem ra lần này chúng ta bố trí đại trận, ý đồ một mình nuốt cả chín đoạn chủ mạch tổ khí, quả thật là có chút mạo hiểm.
Một giọng nói truyền đến từ sau lưng Già Đồ, đó là một nam tử tóc trắng, hắn cõng một cây côn dài màu vàng có hai đầu màu đỏ (giống gậy như ý của Tôn Ngộ Không), trong hai mắt ẩn ẩn có những tia sét màu vàng thoáng hiện.
Người này tên là Tu Lôi, chính là Thánh thiên kiêu có thực lực gần với Già Đồ nhất.
Già Đồ lạnh nhạt, nói:
- Tuy rằng tòa đại trận Thánh Diễn Hóa Giới này còn có chút thiếu hụt, nhưng chung quy là do mấy vị Thánh Giả của Thánh tộc chúng ta liên hợp thôi diễn ra. Trình độ phức tạp thâm ảo của nó quá cao, cho dù cường giả tu luyện thần hồn đến Du Thần Cảnh đều không nhất định có thể tìm ra chỗ sơ hở ẩn tàng trong nó.
- Chu Nguyên kia... hẳn là người mang một loại dị bảo nào đó.
Nếu như không phải là bởi vì Chu Nguyên, vậy thì cho dù người trong đội ngũ của năm đại Thiên Vực có liều mạng đến chết sạch, chỉ sợ cũng không bước vào được sâu trong đại trận đến như vậy.
Đáng tiếc... Hết lần này tới lần khác lại xảy ra sai lầm như vậy.
Tu Lôi chăm chú nhìn chằm chằm vào màn sáng một lúc lâu rồi hắn đột nhiên nói:
- Lúc này đại trận chưa triệt để vận chuyển lại, nếu như giải trừ đại trận rồi tập hợp sức mạnh của toàn bộ bốn Thiên, muốn diệt người của năm đại Thiên Vực này cũng không khó lắm. Đây cũng hẳn là phương án bảo đảm nhất.
- Không được!
Già Đồ không chút do dự cự tuyệt:
- Dựa vào sức mạnh của mỗi chúng ta thì hoàn toàn không có cách nào để bố trí lại đại trận. Nói cách khác nếu như giải trừ đại trận thì chúng ta sẽ không có khả năng nuốt toàn bộ chín đoạn chủ mạch tổ khí vào nữa.
Tu Lôi nhíu mày, chỉ có điều lại không phản bác, bởi vì chuyện đúng như lời Già Đồ vừa nói. Và nếu thực sự làm như thế thì hắn cũng tương tự sẽ có chút không cam tâm. Hơn nữa, những Thánh thiên kiêu khác hẳn là cũng sẽ phản đối, đến lúc đó làm không tốt cùng nổi lên xúc động phẫn nộ, bọn họ cũng không ép được.
Thánh Tổ Thiên cũng không dễ bàn giao cho những Thiên khác, e rằng bọn họ sẽ còn bị phạt, dù sao vì nuốt toàn bộ những đoạn chủ mạch tổ khí này, chư vị Thánh Giả đã chuẩn bị nhiều năm.
- Tuy rằng cục diện hơi có chút ngoài ý muốn, chỉ có điều cũng không cần thiết phải kinh hoảng, bằng vào những tiện chủng sâu kiến kia thì không có khả năng thật sự dao động đại trận này.
Già Đồ nhìn về phía Tu Lôi, nói:
- Những kẻ trấn thủ phía trước cũng chỉ là thức nhắm khai vị thôi. Chẳng lẽ ngươi lại cảm thấy, những tiện chủng sâu kiến kia thật sự có thể xông qua tiết điểm cuối cùng do chúng ta đích thân trấn thủ hay sao?
Nghe vậy, Tu Lôi nghĩ nghĩ, chợt cười nhẹ lắc đầu.
- Kiến càng lay cây mà thôi.
Già Đồ cũng nở nụ cười lạnh nhạt, hắn ung dung nói:
- Cho nên hết thảy mọi chuyện vẫn còn nằm trong tầm kiểm soát của chúng ta. Hiện tại, cứ để bọn họ cảm giác được một tia hi vọng, cuối cùng lại ra tay bóp tắt nó, chắc hẳn khi đó ánh mắt của bọn họ sẽ hết sức phấn khích.
- Thôi được, vậy cứ để đám tiện chủng sâu kiến kia trước cao hứng một thời gian đi.
Tu Lôi gật đầu.
Thế là hai người lại một ngồi một đứng ở trước màn sáng kia, lẳng lặng chăm chú nhìn chằm chằm vào biến hóa trong đại trận.
Lại hơn nửa ngày trôi qua.
Ở phía trước, từng điểm sáng đại biểu cho tiết điểm của đại trận trong màn sáng không ngừng ảm đạm...
Điều này nói rõ càng ngày càng có nhiều tiết điểm bị phá hư.
Mà đại trận cũng đang dần dần rung chuyển mạnh hơn.
Thần sắc trên mặt của Già Đồ vẫn cực kỳ lạnh nhạt, hắn cũng không để ý đến những đội ngũ phổ thông kia của năm đại Thiên Vực. Cho dù những đội ngũ kia có phá hủy toàn bộ tiết điểm ở khu vực vòng ngoài thì cũng không có khả năng ảnh hưởng nhiều đến đại trận. Ánh mắt của hắn từ đầu đến cuối vẫn chăm chú nhìn chằm chằm vào mấy chỗ tiết điểm ở khu vực sâu nhất kia.
Nơi đó là lộ tuyến trọng yếu nhất.
Mà nơi này chính là phương hướng những cường giả đỉnh cao trong năm đại Thiên Vực kia đột phá.
Trải qua một ngày ròng rã tiến lên, bọn họ đã bắt đầu có chút tiếp xúc đến phòng tuyến cấp độ sâu.
- Không sai biệt lắm, không cần thiết lại bỏ mặc nữa, nếu không thì thật sự là chơi với lửa rồi.
Ở một bên, Tu Lôi lạnh nhạt lên tiếng.
Già Đồ cũng nhẹ nhàng gật đầu, tiếp xuống phòng tuyến này có thể xem như là phòng tuyến cuối cùng trụ cột trong đại trận.
- Truyền lệnh xuống, để bọn họ chuẩn bị động thủ đi.
Sau đó Già Đồ nhìn về phía một chỗ tiết điểm, nơi đó hẳn là vị trí của Chu Nguyên, trong mắt của hắn có sát cơ chảy xuôi, hắn chậm rãi nói:
- Tu Lôi, ngươi đi đối phó với Chu Nguyên này đi.
Tu Lôi là Thiên Dương Cảnh có thực lực gần với hắn nhất trong Thánh Tổ Thiên. Lấy thực lực của hắn, muốn đối phó với Chu Nguyên thì hẳn là đủ rồi, mà có thể phái Tu Lôi ra tay cũng có thể nhìn ra lúc này Già Đồ đúng là cũng không còn quá xem thường Chu Nguyên nữa.
Tu Lôi duỗi cái lưng mệt mỏi, lơ đãng nói:
- Nếu như ta đi thì chỉ sợ ngươi không còn gì để chơi được nữa.