Thần sắc trên mặt Chu Nguyên vẫn rất đạm mạc, hắn cũng không có để ý tới những lời ngụy biện của Tu Lôi. Hắn có thể cảm nhận được nam tử ở trước mắt này có thực lực cực kỳ cường hoành, so với vị Thánh thiên kiêu hắn đã gặp trước đó thì mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, kẻ này là một kình địch chân chính.
- Vốn dĩ ta còn cho rằng ở chỗ này mình sẽ gặp được Già Đồ.
Chu Nguyên nói.
Tu Lôi cười nói:
- Tin tưởng ta. Nếu như nhìn thấy hắn, ngươi sẽ tuyệt vọng.
- Hơn nữa... Để cho đám tiện chủng sâu kiến của năm Thiên Vực hạ đẳng các ngươi đi tới được nơi trọng yếu của đại trận Thánh Diễn thì chẳng phải là đang nói chúng ta vô năng hay sao?
- Vô năng hay không thì ta vẫn còn chưa có thử qua. Nhưng khẩu vị của các ngươi thì thật sự là không nhỏ.
Chu Nguyên lạnh nhạt giễu cợt.
Hắn nói tới khẩu vị lớn, tự nhiên là chuyện Thánh tộc lần này vậy mà dự định độc chiếm cả chín đoạn chủ mạch tổ khí.
Tu Lôi lơ đãng nói:
- Thánh tộc ta chính là chủng tộc tôn quý nhất trong Thiên Nguyên Giới, tự nhiên nên hưởng dụng tất cả cơ duyên trong trời đất này, đám sâu kiến ti tiện như các ngươi có thể còn sống đến bây giờ, hẳn là nên cảm tạ Thánh tộc ta từ bi mới đúng. Vậy mà, bây giờ, các ngươi vẫn còn muốn đoạt cơ duyên cùng Thánh tộc ta, quả nhiên là không biết thân biết phận.
- Thánh tộc các ngươi là chủng tộc cao quý nhất hay sao? Thật sự là quá buồn cười.
Chu Nguyên lắc đầu, cười.
- Sâu kiến giống như ngươi vậy thì đương nhiên không biết được sự tôn quý của Thánh tộc ta. Tất cả sinh linh trong Chư Thiên như các ngươi chỉ là Tổ Long thân hóa vạn vật tạo ra, mà Thánh tộc ta lại không phải như vậy, chúng ta... có ... Thần linh thuộc về chủng tộc mình!
Tu Lôi khẽ cười một tiếng, mà nói tới hai chữ ‘Thần linh’, biểu cảm trên khuôn mặt của hắn lập tức biến thành cuồng nhiệt mà tôn sùng.
- Thần linh?
Chu Nguyên nhíu mày. Bằng vào thực lực của hắn, hoàn toàn chính xác còn không có tư cách biết được chuyện có quan hệ đến bí mật bậc này của Thánh tộc.
Chỉ có điều, Tu Lôi kia hiển nhiên cũng không còn hứng thú nói nhảm với hắn lâu hơn nữa. Xích Kim Côn trong tay hắn nhẹ nhàng đập thẳng xuống đất một cái. Chỉ trong chốc lát, giữa trời đất có tiếng sấm rền vang vọng, chỉ thấy một quầng sáng màu vàng có sấm sét vờn quanh lấy Tu Lôi làm đầu nguồn đột nhiên khuếch tán ra. Chịu ảnh hưởng của quầng sáng này, chỉ trong nháy mắt, những công trình kiến trúc ở phụ cận kia đã hóa thành hư vô.
Cảm thụ được Tu Lôi kia trong ánh mắt sâm nhiên sát ý, Chu Nguyên cũng liền thu liễm tâm tư, hắn sắc mặt bình tĩnh ở giữa, trong Thần Phủ ba vầng Thiên Dương đột nhiên bộc phát.
Uỳnh!
4 tỷ 300 triệu viên tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ sáng rực lên, cột sáng màu bạch kim xông thẳng lên trời, mang đến uy áp cường hãn không gì sánh được.
- 4 tỷ 300 triệu viên tinh thể nguyên khí...
Tu Lôi nhắm hai mắt lại, nói:
- Trong năm Thiên Vực hạ đẳng có thể xuất hiện Thiên Dương Cảnh mạnh đến trình độ như ngươi vậy thật đúng là không dễ dàng, chỉ có điều đáng tiếc, ở trong mắt của ta thì ngươi vẫn còn quá yếu.
Hắn bước ra một bước, ba vầng Thiên Dương nổi lên ở sau lưng.
Uỳnh!
Nguyên khí màu vàng có sấm sét vờn quanh thân thể Tu Lôi, dẫn tới hư không chấn động, không ngờ số lượng tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ của kẻ này lại là đã đạt đến hơn 4 tỷ 400 triệu viên, thậm chí mơ hồ tiếp cận 4 tỷ 500 triệu rồi!
Đây chính là thực lực của Thánh thiên kiêu mạnh thứ hai trong Thánh Tổ Thiên!
Nhưng đó chưa phải là tất cả, có một chuyện làm cho con ngươi của Chu Nguyên co lại, đó chính là hắn nhìn thấy mấy đường vân cổ lão quen thuộc trên ba vầng Thiên Dương sau lưng Tu Lôi kia.
Đó là Long Văn!
Long Trảo Thiên Dương!
Hơn nữa vẫn còn là Long Văn Thiên Dương sáu trảo!
Sau khi nhìn thấy đường vân hóa thành sáu trảo này, biểu cảm trên mặt Chu Nguyên cũng trở nên nghiêm nghị, chỉ có điều cũng không có quá nhiều kinh ngạc. Lấy tài nguyên cùng thiên phú đặc hữu của Thánh tộc, trong những Thánh thiên kiêu này có người ngưng luyện ra Long Trảo Thiên Dương cũng không phải là chuyện kỳ quái.
Quả thật là cường địch.
Chu Nguyên không do dự nữa, nguyên khí thôi động, ở sau lưng đồng dạng là cũng có ba vầng Thiên Dương hiển hiện, cộng minh cùng trời đất, lập tức dẫn tới nguyên khí trong trời đất này hội tụ lại.
- Ồ?
Sau khi Chu Nguyên triệu hồi ra Thiên Dương của mình, Tu Lôi kia ồ lên một tiếng, trên mặt lần đầu xuất hiện biểu cảm kinh ngạc. Hiển nhiên là hắn cũng đã phát hiện Long Văn ở phía trên đó.
- Long Văn Thiên Dương bảy trảo?!
Bởi vì hắn phát hiện, Thiên Dương của Chu Nguyên thế mà cũng là Long Văn Thiên Dương, hơn nữa số lượng trảo kia còn nhiều hơn hắn một cái!
- Có ý tứ, xem ra năm Thiên Vực hạ đẳng các ngươi thật đúng là vẫn còn có chút khí vận lưu lại, có thể nuôi dưỡng ra được một thiên tài ngưng tụ Long Văn Thiên Dương bảy trảo!
Tu Lôi chậm rãi nói, chỉ có điều sát cơ trong mắt hắn ngược lại là vào lúc này trở nên cực kỳ nồng nặc.
- Nếu như có thể giết ngươi ở nơi này, có lẽ năm Thiên Vực hạ đẳng sẽ không còn đủ khí vận ngưng tụ Long Văn Thiên Dương bảy trảo đâu nhỉ? Và ngươi sẽ được vinh danh là thiên tài Long Văn Thiên Dương bảy trảo cuối cùng của năm Thiên Vực hạ đẳng!
Tu Lôi nhẹ nhàng cười một tiếng.
Uỳnh!
Ngay sau khi Tu Lôi vừa dứt lời thì chỉ trong một chớp mắt kia, dường như có một tia sét màu vàng chợt hiện, thân hình của Tu Lôi lập tức biến mất.
- Tốc độ thật nhanh!
Vào lúc này, con ngươi của Chu Nguyên hơi co lại. Tốc độ của Tu Lôi này thật quá kinh khủng, quả thực là người nhanh nhất trong những người cùng thế hệ mà hắn gặp qua, cho dù là lấy nhãn lực của hắn đều khó mà bắt được quỹ tích khi tia sét màu vàng kia lướt qua.
- Phá Chướng Thánh Văn!
Vào lúc này, ở chỗ sâu trong con ngươi của Chu Nguyên có Thánh Văn lưu chuyển.
Chợt thân hình của hắn hóa thành bóng ma nhanh chóng di chuyển lệch về phía bên phải.
Ầm!
Ngay sau khi thân hình của hắn vừa di động thì trong một chớp mắt kia, một cây Xích Kim Côn cuốn theo sấm sét màu vàng từ trong hư không hung hăng nện xuống nơi hắn vừa đứng lúc trước.
Răng rắc!
Toàn bộ mặt đất trong nháy mắt bị xé nứt ra, vô số vết rách nhanh chóng lan tràn rabốn phương tám hướng, làm cho vô số kiến trúc tàn phá bị vỡ nát.
- A?
Trong hư không có một giọng nói kinh ngạc vang lên:
- Không tệ lắm. Không ngờ có thể tránh được đòn công kích này của ta.
Phải biết, ở trong hàng ngũ Thiên Dương Cảnh của Thánh Tổ Thiên này, nếu như chỉ xét trên phương diện tốc độ, cho dù là Già Đồ kia cũng còn hơi kém hắn một tia.
Thân hình của Chu Nguyên hóa thành mơ hồ, lấp lóe ở trong rất nhiều bóng cây.
- Này, ngươi chạy không thoát đâu!
Chỉ có điều, vào lúc này, một tiếng cười trêu tức đột nhiên truyền vào trong tai, chỉ thấy khắp mặt đất bốn phía xung quanh Chu Nguyên có vô số tia sét màu vàng mãnh liệt bắn ra, những tia sét này đan vào nhau tạo thành một tấm lưới lớn, phong tỏa tất cả đường lui của Chu Nguyên.