Chu Nguyên cũng sợ hãi than một tiếng. Ngay sau đó, trên thân bút loang lổ Thiên Nguyên Bút trong tay hắn, một phù văn cổ lão tối nghĩa đột nhiên sáng lên, nguyên khí giữa trời đất điên cuồng gào thét lao tới.
- Tấn Thăng!
Trong chớp nhoáng này, số lượng tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ của Chu Nguyên cũng điên cuồng tăng vọt!
Từ 4 tỷ 300 triệu nhanh chóng tăng lên đến 4 tỷ 800 triệu viên!
Số lượng tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ tăng lên trọn vẹn 500 triệu viên!
Trước khi Chu Nguyên chưa đột phá đến Thiên Dương Cảnh hậu kỳ thì khi hắn thôi động Tấn Thăng, gần như có thể giúp cho hắn tăng thêm 700 triệu thậm chí càng nhiều tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ. Nhưng mà cũng chính như lời Tu Lôi kia nói, sau khi những thiên kiêu như bọn họ đột phá đến Thiên Dương Cảnh hậu kỳ thì cũng chẳng mấy mà đạt đến đỉnh phong của cảnh giới này, lúc đó muốn tăng số lượng tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ lên, độ khó tự nhiên cao hơn trước rất nhiều.
Cho nên Tấn Thăng của Chu Nguyên cũng nhận một chút suy yếu, biến thành chỉ tăng được 500 triệu viên.
Nhưng dù vậy, cũng làm cho đến biểu cảm kiêu ngạo trên mặt Tu Lôi kia đột nhiên trì trệ.
- Số lượng tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ của ngươi sao lại có thể tăng lên trọn vẹn 500 triệu viên được?! Chuyện này làm sao có thể xảy ra được?
Trong mắt của Tu Lôi hiện lên thần sắc không thể tin được. Đây là bí pháp gì? Lại có thể tăng cường thực lực đến cấp độ này?
Ánh mắt của hắn dừng lại ở Thiên Nguyên Bút trong tay Chu Nguyên, từ phía trên kia, hắn mơ hồ cảm giác được một tia uy áp như có như không.
Uy áp như vậy... Có chút giống là Thánh Nguyên Binh chân chính!
Chỉ có điều so với Thánh Nguyên Binh thì uy năng yếu hơn rất nhiều.
- Chẳng lẽ là một món binh khí đã từng là Thánh Nguyên Binh hay sao?
Thân là thiên kiêu của Thánh Tổ Thiên, ánh mắt của Tu Lôi cũng không kém, hắn rất nhanh liền đoán được đáp án, lúc này biểu cảm trên mặt cũng trầm xuống.
Mà khi trong lòng của Tu Lôi kinh hãi và nghi hoặc thì trên mặt của Chu Nguyên lại hiện lên nụ cười trêu tức, hắn nhìn qua Tu Lôi rồi mở miệng nói:
- Ngươi cho rằng thế này kết thúc rồi à?
Hắn hơi cúi người xuống, bàn tay chạm mặt đất, trong lòng bàn tay có một đạo Thánh Văn hiển hiện.
- Địa Thánh Văn!
Uỳnh!
Đại địa chấn động, mắt thường cũng có thể thấy gợn sóng lan tràn ra.
Sau một khắc, từ sâu trong lòng đất có nguyên khí nặng nề không gì sánh nổi ngang ngược vọt vào trong thân thể Chu Nguyên.
Vào lúc này, dưới làn da Chu Nguyên có gân xanh nổi lên tựa như là từng con rắn nhỏ đang quẫy loạn, ý đồ phá vỡ thân thể Chu Nguyên mà chui ra, nhưng cuối cùng vẫn bị nhục thân cứng cỏi kia một mực trói buộc ở trong cơ thể.
Mà ở trong ánh mắt khiếp sợ của Tu Lôi kia, số lượng tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ của Chu Nguyên thì là lại lần nữa tăng lên với một loại tốc độ ổn định.
5 tỷ!
Lại là tăng thêm 200 triệu viên nữa!
- Ngươi!
Đối mặt với uy áp kinh khủng phát ra từ trên người Chu Nguyên lúc này, cho dù là người mạnh mẽ như Tu Lôi đều cảm giác có chút nói không ra lời, con mắt trợn tròn, miệng há to hiển lộ nội tâm đang chấn động kịch liệt của hắn.
Đến cấp độ như bọn họ, bí pháp bình thường nay đã không còn tác dụng quá lớn mà loại có tác dụng lớn thì cực kỳ hiếm có lại rất khó tu luyện, nhưng mà Chu Nguyên này vậy mà biết được hai loại?! Hơn nữa còn là hai loại có tác dụng không xung đột với nhau?
Chu Nguyên ngẩng đầu, hắn nhìn qua Tu Lôi đang khiếp sợ trớn mắt há hốc mồm, biểu cảm trêu tức trên mặt càng thêm nồng đậm:
- Thật xin lỗi nhé!, ngươi có thể gọi ta là ... Bí Pháp Chi Vương!
Uỳnh!
Ngay sau khi vừa dứt lời, không đợi Tu Lôi kia đáp lại, thân hình của Chu Nguyên đã đột nhiên phá vỡ không gian bay ra.
Tiếng không khí nổ tung vang vọng, tựa như là có gợn sóng vô hình bộc phát.
Nguyên bản tốc độ của Chu Nguyên không theo kịp Tu Lôi, nhưng hiện tại, lấy nguyên khí cấp độ 5 tỷ này cưỡng ép thôi động, tốc độ bộc phát trong nháy mắt kia đúng là lại vượt qua Tu Lôi!
Cho nên khi Tu Lôi kịp phản ứng thì Chu Nguyên đã như là thuấn di xuất hiện ở trước mặt hắn.
Ầm ầm!
- Vạn Kình!
Tiềng kình ngâm (cá voi kêu) cổ lão quanh quẩn trời đất, thân bút loang lổ tựa như là biến thành cây trụ lớn chống trời, cuốn theo uy lực mạnh mẽ đến mức không còn cách nào để hình dung, hung hăng đánh tới Tu Lôi.
Nhưng Tu Lôi kia cũng không phải là người thường. Vào thời khắc nguy cấp, hắn hét dài một tiếng, trên Xích Kim Côn có hào quang màu vàng rực sáng lên. Vào lúc này, hắn cũng không dám giữ lại mà phải vận chuyển toàn lực, sau lưng có ngàn vạn tia sét màu vàng nở rộ, uy nghiêm bá đạo, Xích Kim Côn vung lên nghênh đón trụ chống trời kia.
Keng!
Tiếng kim loại va chạm nổ vang lên, hư không lập tức bị xé nứt.
Ầm!
Chỉ có điều ngay sau đó, một bóng người chật vật bay ngược ra ngoài, thân thể đập xuống ở trong phế tích thành cổ, lập tức tạo thành một vết rách thật sâu dài đến mấy ngàn trượng, cũng không biết đã đánh nát bao nhiêu kiến trúc ven đường thành bột phấn.
Đợi đến người kia từ trong phế tích lại lần nữa xông ra thì mọi người mới thấy rõ khuôn mặt của hắn, người này chính là Tu Lôi!
Lúc này, biểu cảm trên mặt của hắn có chút âm trầm, lần va chạm lúc trước, hắn lại bị Chu Nguyên triệt để áp chế.
- Được...
Ánh mắt của hắn trở nên lạnh lẽo.
Uỳnh!
Nhưng mà một câu còn chưa nói xong, hư không ở trước mặt lại lần nữa nổ nát vụn, thân hình của Chu Nguyên như Man Hoang hung thú đạp không bay ra, vô số đòn tấn công kinh khủng giống như mưa to đánh tới.
Đối mặt với Chu Nguyên hùng hổ dọa người, Tu Lôi kia cũng nổi giận gầm lên một tiếng, trên thân thể có vô số tia sét quấn quanh, hắn cũng không chịu yếu thế, toàn lực đón lấy.
Ầm ầm!
Không trung phía trên phế tích thành cổ, hai bóng người điên cuồng tấn công lẫn nhau, tay chân của cả hai đều hóa thành vô số tàn ảnh.
Mỗi khi sóng xung kích khuếch tán ra, hư không đều sẽ bị xé rách, một mảng lớn phế tích bị đánh nát.
Nhưng mà mặc kệ Tu Lôi kia có nguyện thừa nhận hay không thì ở dưới tình huống liều mạng cứng đối cứng, lấy thương đổi thương này, hắn đã hoàn toàn rơi vào thế hạ phong.
Thực lực 5 tỷ viên tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ của Chu Nguyên kia quá áp đảo, đã làm cho hắn hoàn toàn lâm vào thế yếu.
Keng!
Thế là, ở trong một lần va chạm, Tu Lôi lại lần nữa chật vật bay ngược trở ra. Chỉ có điều lần này, hắn cũng không có lại lỗ mãng tiến lên, bởi vì hắn biết làm như vậy cũng không có ý nghĩa gì, tiếp tục liều mạng dựa vào số lượng tinh thể nguyên khí trong Thần Phủ thì sẽ chỉ làm cho thương thế trên người hắn tăng thêm mà thôi.
Hô.
Tu Lôi hít sâu một hơi, song chưởng giao nhau xẹt qua ở hư không trước mặt, quỹ tích xẹt qua thần diệu, dẫn động đến tinh không lay động.
Ầm ầm!
Ở sau lưng hắn, hư không rung động, vô số tia sét màu vàng đang điên cuồng gào thét, chúng đan xen vào nhau, dường như biến thành một bộ đồ văn sấm sét cổ lão, ở trong đồ văn kia, dường như có một người khổng lồ ngửa mặt lên trời gầm thét, tựa như là Lôi Thần.
Một luồng khí tức nguy hiểm cực kỳ đáng sợ bao phủ trời đất.
Vào lúc này, thân hình của Chu Nguyên cũng ngừng lại ở trên hư không cách Tu Lôi không xa, ánh mắt lộ vẻ ngưng trọng.
- Một chiêu này...
Mà trong khi Chu Nguyên cảm thấy toàn thân căng cứng, chưa biết làm sao tiếp thì giọng nói băng lãnh ẩn chứa sát cơ nồng đậm của Tu Lôi kia đã vang lên giống như là sấm rền, quanh quẩn trời đất.
- Thánh Nguyên Thuật, Cửu Cung Lôi Minh!
Con ngươi của Chu Nguyên đột nhiên co rụt lại.
Quả nhiên là... Thánh Nguyên Thuật!
Xem ra gia hỏa này là thật sự bị hắn đánh cho nóng đầu rồi.