Bởi vì vào lúc này, dựa vào cảm giác của thần hồn đối với thân thể đạt đến cảnh giới nhập vi, hắn đúng là mơ hồ phát giác được, nhục thể của hắn tựa như là đã có chỗ tăng cường.
Ánh mắt của Chu Nguyên lấp lóe rồi hắn cắn răng như là đã quyết định chuyện gì đó. Trong một cái chớp mắt tiếp theo thân hình của hắn lập tức là xuất hiện ở chỗ sâu trong đám mây sấm sét, chỉ thấy nguyên khí màu bạch kim bộc phát ra, tạo thành một lồng ánh sáng, bảo hộ hắn ở trong đó. Ngoài tác dụng bảo hộ, lồng ánh sáng tác dụng còn có ngăn cách thăm dò.
Mà trong đám mây đầy sấm sét, khi nhìn thấy cảnh tượng này, Tu Lôi cười lạnh nói:
- Giả thần giả quỷ, không cần biết ngươi làm cái gì, hôm nay ở dưới kiếp lôi của ta đều sẽ tan thành mây khói!
Tâm niệm của hắn khẽ động, chỉ thấy đám mây đầy sấm sét quay cuồng, mười mấy tia lôi kiếp thô to như rồng nhanh chóng được ngưng tụ rồi gào thét đánh xuống, hung hăng đánh lên trên lồng ánh sáng nguyên khí kia.
Trong lồng ánh sáng, Chu Nguyên ngồi xếp bằng, hắn nhìn qua từng tia kiếp lôi có uy năng kinh người đang rơi xuống kia, miệng nói khẽ:
- Thiên Tru Pháp Vực.
Ong.
Một Pháp Vực huyền diệu rộng hơn một trượng lấy hắn làm trung tâm, nhanh chóng khuếch tán ra.
Chỉ thấy kiếp lôi kia lao xuống, phá vỡ lồng ánh sáng rồi lập tức chui vào trong Pháp Vực hơn một trượng kia.
Mà ngay sau khi vừa mới tiến vào trong Pháp Vực, kiếp lôi đã bị một luồng sức mạnh huyền diệu đến không còn cách nào để hình dung bào mòn, làm cho suy yếu, hơn nữa kinh người nhất là loại khí tức bạo lệ ẩn chứa trong đó vậy mà cũng bị Pháp Vực dễ dàng xóa đi.
Đây chính là uy năng của Pháp Vực!
Cho dù Pháp Vực này của Chu Nguyên chỉ rộng hơn một trượng còn kém Pháp Vực chân chính rất rất xa, nhưng mà chim sẻ dù nhỏ thì vẫn có đủ nội tạng, bất luận cái gì xâm nhập trong Pháp Vực này thì cũng đều sẽ bị Pháp Vực áp chế.
Muốn đối kháng sức mạnh của Pháp Vực, chỉ có Pháp Vực.
Hoặc là... Lấy Thánh Hỏa cường đại hơn trực tiếp đốt nó đi luôn.
Mà kiếp lôi của Tu Lôi này mặc dù cường hãn nhưng chung quy lại vẫn thuộc về phạm trù Thiên Dương Cảnh, cho nên chỉ cần tiến vào trong phạm vi hơn một trượng này thì đều sẽ bị hắn tùy ý nhào nặn.
- Không hổ là Pháp Vực.
Chu Nguyên thầm khen một tiếng, chỉ có điều đáng tiếc là Pháp Vực này của hắn cũng hơi giống kiếp vân của Tu Lôi, đều là có phạm vi hạn chế. Phạm vi hơn một trượng này quá mức chật hẹp, nếu như muốn dùng nó để vây khốn người khác thì thực sự khó mà làm được.
Uỳnh!
Mà trong khi Chu Nguyên còn đang suy nghĩ những chuyện này thì trải qua Pháp Vực suy yếu, loại bỏ khí tức bạo lệ, kiếp lôi kia trực tiếp rơi xuống, bổ vào trên người hắn.
Nhất thời, trên thân thể của Chu Nguyên có từng tia sét lưu chuyển, từng chỗ từng chỗ cháy đen không ngừng xuất hiện ở phía trên làn da, thậm chí ẩn ẩn có máu tươi từ trong lỗ chân lông thẩm thấu ra.
Vào lúc này, lông mày của Chu Nguyên cũng không khỏi nhíu chặt lại, cho dù là đã bị suy yếu, nhưng bị nhiều tia sét như thế rơi xuống người, hắn vẫn như cũ là cảm thấy cực kỳ đau đớn.
Hắn cắn răng thừa nhận sự đau nhức kịch liệt này, sau đó vận chuyển sức mạnh, bắt đầu bào mòn những khí tức hủy diệt ở trong cơ thể kia.
Một lát sau.
Lông mày nhíu chặt cuả Chu Nguyên rốt cục cũng giãn ra, thay vào đó là một sự vui mừng khó mà có thể che giấu hiện lên ở trên mặt, bởi vì sau khi bào mòn hết những khí tức hủy diệt kia, nhục thể của hắn quả nhiên là lại lần nữa ẩn ẩn có chỗ tăng cường.
- Chuyện này... Thật đúng là niềm vui ngoài ý muốn.
Chu Nguyên mỉm cười. Hắn ngẩng đầu, ánh mắt xuyên thấu qua lồng ánh sáng, nóng bỏng nhìn qua kiếp vân đang quay cuồng trên không trung kia.
Có lẽ hắn có thể mượn kiếp vân của Tu Lôi này làm cho thân thể của mình lại lần nữa bước ra thêm một bước.
Lúc kia, nói không chừng hắn cũng có thể cảm thụ một chút sự huyền diệu của Thánh Lưu Ly Chi Khu.
Dù sao, đối với Thánh Lưu Ly Chi Thể kia của Bạch Tiểu Lộc, nếu như nói hắn thấy không thèm, vậy đơn giản chính là lời nói dối!
- Tu Lôi...
- Ngươi phải cố gắng cho thêm chút sức đó. Ta có thể chạm tới một bước kia hay không thì hoàn toàn phải dựa vào ngươi rồi.
Ầm ầm!
Trong đám mây đầy sấm sét nặng nề cuồng bạo, từng tia sét lưu chuyển, tiếng sấm rền không ngừng quanh quẩn, từng tia kiếp lôi như Nộ Long không ngừng được ngưng tụ, hung hăng đánh xuống lồng ánh sáng bằng nguyên khí màu bạch kim ở phía dưới kia.
Ở dưới sự oanh kích như mưa bom bão đạn kia, hư không đều trở nên vặn vẹo.
Tu Lôi xếp bằng ở chỗ sâu trong đám mây sấm sét, ánh mắt của hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào lồng ánh sáng bằng nguyên khí kia. Lúc này, ở trong cảm nhận của hắn, ba động nguyên khí của Chu Nguyên kia tựa hồ là đang không ngừng yếu bớt, chắc là đã bị kiếp lôi gây thương tích.
- Hừ, mặc kệ ngươi là thiên kiêu lợi hại cỡ nào, vào trong kiếp vân này của ta thì ngươi cũng không có cơ hội sống sót!
Tu Lôi hừ lạnh một tiếng.
Chỉ là biểu cảm trên mặt của hắn, đồng dạng hơi hơi có chút tái nhợt, đặc biệt là trong Thánh Đồng ở chỗ mi tâm ẩn ẩn có máu tươi chảy ra, dù sao hắn lấy Thánh Đồng biến hóa ra kiếp vân, cũng đồng dạng là cần bỏ ra tiêu hao cực lớn, thậm chí còn có thể tạo thành một chút thương tổn đối với Thánh Đồng, về sau muốn triệt để khôi phục còn phải phải cần một khoảng thời gian uẩn dưỡng.
Nhưng mà chỉ cần có thể ngăn cản Chu Nguyên ở chỗ này, không để cho hắn quấy nhiễu đại kế của Thánh tộc, Tu Lôi cảm thấy hết thảy đều đáng giá.
- Ta ngược lại thật sự muốn nhìn xem ngươi có thể kiên trì bao lâu.
Tu Lôi hít sâu một hơi, u quang trong Thánh Đồng ở mi tâm lưu chuyển, đám mây đầy sấm sét lập tức quay cuồng kịch liệt hơn, từng tia kiếp lôi không ngừng đánh xuống.
Dựa theo suy đoán của hắn, có lẽ chỉ sau thời gian một nén nhang nữa thì có thể triệt để ma diệt Chu Nguyên, để hắn hóa thành tro bụi.
- Trân quý thời gian cuối cùng ngươi tồn tại trên thế gian này đi.
Tu Lôi cười nhạt một tiếng, hai mắt theo thời gian dần trôi qua cũng dần khép lại.
Mà đến lúc hai mắt hoàn toàn khép lại thì chính là thời gian một nén nhang đi qua.
Sau một nén nhang, Tu Lôi mở to mắt, lông mày lại không nhịn được khẽ nhíu, bởi vì hắn phát hiện, lồng ánh sáng bằng nguyên khí kia mặc dù lung lay sắp đổ nhưng vẫn thủy chung không có triệt để vỡ nát, hơn nữa ba động nguyên khí của Chu Nguyên ở trong đó nhìn như suy yếu, lại luôn ngoan cố tồn tại.
Nghĩ đi nghĩ lại, Tu Lôi không hiểu cảm giác được một chút bất an.
Gia hỏa này kiên trì thời gian không khỏi quá lâu rồi nhỉ?
Hắn có lòng muốn muốn thăm dò cảnh tượng trong lồng ánh sáng, nhưng chẳng biết tại sao, trong lồng ánh sáng kia tựa hồ là có một luồng sức mạnh đặc thù làm cho cảm giác của hắn không còn cách nào để xâm nhập.
Ánh mắt của Tu Lôi lấp lóe mấy lần, trong mắt chợt lóe lên sự tàn nhẫn, nếu cảm giác được chuyện không thích hợp, vậy thì nhất định phải biến chiêu, bất kể như thế nào, cũng không thể để tiểu tử kia có cơ hội lợi dụng!
- Đánh không chết ngươi đúng không? Vậy thì ta sẽ cho ngươi thêm điểm uy lực!
Hai tay của Tu Lôi kết ấn, trong một cái chớp mắt tiếp theo, trên khuôn mặt của hắn bỗng nhiên có từng đường tơ máu xuất hiện, tơ máu như côn trùng leo lên, cuối cùng đều tràn vào đến trong Thánh Đồng ở mi tâm.
Chỉ thấy trong Thánh Đồng lập tức có ánh sáng màu máu nở rộ.