Oanh!
Trên hư không, hai bóng người lướt qua, để lại từng tiếng âm bạo chói tai.
Từng vòng xoáy nguyên khí hiện ra, lấy hai người làm trung tâm, lan tràn ra xung quanh, càn quét hết thảy, khiến cho núi non sông ngòi ở phía dưới bị xé nát, phá hư không ngừng. Lực phá hoại lớn tới mức khiến vô số người đang chú ý cuộc chiến ở đây đều không khỏi kinh hồn táng đảm.
Vù!
Thân ảnh Già Đồ nhanh như thuấn di, xuất hiện ở bên phải Chu Nguyên, đấm ra một quyền, một dòng lũ nguyên khí mạnh mẽ như rồng gầm, mang theo khí thế hủy diệt lao về phía Chu Nguyên.
Chỉ là khi đòn tấn công kia vừa lao tới, đôi cánh màu bạc sau lưng Chu Nguyên đã vẫy nhẹ, thân hình hắn theo đó xuất hiện ở một vị trí cách chỗ cũ hơn trăm trượng, tránh thoát thế công của Già Đồ.
Trước đây tốc độ của Chu Nguyên không hề đuổi kịp được Già Đồ, nhưng bây giờ mượn nhờ hình thái mới của Ngân Ảnh, mới làm cho tốc độ của hắn tăng lên rất nhiều, qua đó mới vừa đủ tránh đi thế công của đối phương
Nhưng Chu Nguyên cũng không dám buông lỏng, bởi vì dù có Ngân Ảnh hỗ trợ thì bây giờ tốc độ của hắn cũng mới chỉ khó lắm mới ngang hàng với Già Đồ mà thôi.
Ầm!
Thân ảnh Chu Nguyên vừa tránh lui, tiếng cười lạnh của Già Đồ đã vang lên bên tai.
Vô số chưởng ấn tung ra như mưa to, từng ấn to như nắm đấm cự nhân, không ngừng đánh xuống.
Đối với loại tấn công thế này, Chu Nguyên cũng không đủ nhanh để tránh hết tất cả. Thế nên đối mặt với những thế công không thể tránh né như thế này, hắn cũng chỉ có cách toàn lực chặn đón.
Ầm ầm!
Nguyên khí chấn động, từng vòng sóng ba động lan tràn ra.
Dù là đã mượn nhờ hình thái mới của Ngân Ảnh, Chu Nguyên cũng chỉ có thêm một chút lực lượng để chống cự lại thế công kinh khủng của Già Đồ.
Hai người giao chiến, Già Đồ vẫn là bên chiếm cứ thượng phong tuyệt đối.
Nội tình 5.6 tỷ nguyên khí hoàn toàn áp đảo Chu Nguyên.
- Đại Viêm Ma!
Chu Nguyên gầm lên, trên thên thể hiện lên từng đường vân xích hồng, nhiệt độ cao bốc lên khiến cho hư không vặn vẹo.
- Vạn Kình!
Chu Nguyên ném bút ra, lực lượng thân thể cùng nguyên khí thể nội bắt đầu dung hợp, từng hư ảnh cổ kình hiện ra, xoay quanh, thân Thiên Nguyên Bút nện xuống, khiến cho tầng mây trên không trung bị rung động nát vỡ ra.
Đối mặt với một bút toàn lực này của Chu Nguyên, nếu đổi là Tu Lôi thì đã trực tiếp bị nện chết rồi.
Đối diện với kẻ địch mạnh mẽ như Già Đồ, Chu Nguyên luôn cố gắng dùng hết mọi thủ đoạn, không dám ẩn giấu chút nào.
- Ha…
Đối mặt với thế công kinh khủng, Già Đồ lại chỉ nhếch miệng cười một tiếng, nói:
- Cuối cùng cũng đánh ra được chút công kích tạm được.
Nói như vậy, nhưng Già Đồ lại chẳng hề tránh lui, ngược lại bước lên một bước, hai tay kết ra một đạo quyền ấn huyền diệu.
- Đại Sư Tử Ấn!
Quyền ấn vừa vung ra, giữa thiên địa đã vang lên tiếng sư tử gầm gừ vang vọng, quyền ấn ấy tựa như hóa thành một con cự sư từ thời Viễn Cổ, mang theo bá khí cùng hung hãn vô biên, xuyên thấu qua không gian, va vào Thiên Nguyên Bút đang đập xuống kia.
Keng!
Một âm thanh nổ lớn vang lên, hư không trực tiếp vỡ nát.
Một cơn gió lốc tràn ra tàn phá khắp thiên địa, phá hết tất cả mọi thứ.
Một kích cực kì mạnh mẽ kia của Chu Nguyên lại Già Đồ dùng một quyền chống cự lại rồi!
Thậm chí lúc này ngay cả rất nhiều lông tơ đầu ngòi bút Thiên Nguyên Bút cũng bí chấn vỡ nát thành từng đoạn, bay đầy trời.
Thấy một kích không thành công, trong mắt Chu Nguyên hiện lên ánh sáng lạnh, hắn cong ngón tay búng vào thân bút, chỉ thấy trên thân bút lại sáng thêm một vòng.
- Thôn Hồn! Táng Hồn!
Oanh! Oanh! Oanh!
Trong chớp mắt tiếp theo, từ đầu ngòi Thiên Nguyên Bút vang lên ba âm thanh lớn, trong đó ẩn chứa lực lượng thần hồn cực kì kinh khủng, mang theo khí thế bàng bạc, lao về phía Già Đồ.
Đây chính là văn Thôn Hồn của Thiên Nguyên Bút!
Khởi động ba đoạn Táng Hồn, khiến cho dù là thần hồn của Chu Nguyên đã rất mạnh mẽ nhưng cũng không khỏi cảm thấy đau nhói mi tâm.
Nhưng hắn không để ý tới cơn đau ập tới, trong mắt hiện lên vẻ sắt bén, lại phát ra lực lượng còn sót lại ẩn chứa trong văn Thôn Hồn kia.
Oanh!
Đoạn Táng Hồn thứ tư!
Khi đoạn Táng Hồn thứ tư này được phát ra, lỗ mũi Chu Nguyên lại chảy ra một vệt máu tươi, trên trán nổi lên gân xanh, thần hồn nơi mi tâm đau nhức kịch liệt.
Văn Táng Hồn của Thiên Nguyên Bút là đòn tấn công chuyên dùng để công kích thần hồn. Tên Già Đồ này có lượng nguyên khí quá khủng bố, Chu Nguyên cũng chỉ đành thử tấn công vào thần hồn của hắn để xem có hiệu quả hay không.
Lực lượng thần hồn kinh khủng đánh tới, trong mắt Già Đồ hơi lướt qua vẻ bất ngờ. Đòn này của Chu Nguyên cũng làm cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn.
- Muốn công kích thần hồn của ta à?
- Cũng khá là thông minh đấy!
Nhưng Già Đồ lại không hề kinh hoảng, ngược lại cười khẽ một tiếng, khuyên tai Long Phương mà hắn đang đeo hơi lay động, bay ra hóa thành hai hình Long Phương xoay quanh trước mắt Già Đồ, tựa như một tấm thuẫn Long Phượng.
Oanh!
Thế công của Táng Hồn va đụng vào trên tấm thuẫn Long Phượng kia, nhưng lại chỉ có thể khiến cho mặt thuẫn hơi gợn sóng, cuối cùng hình ảnh Long Phượng lại há mồm, trực tiếp nuốt mất phần lực lượng thần hồn còn sót lại.
Chu Nguyên thấy cảnh này, trong lòng càng nặng nề. Tên Già Đồ này có quá nhiều thủ đoạn, thật là khó giải quyết.
Thế là hắn cũng không do dự, vội vàng kéo dài khoảng cách.
- Đánh chán còn muốn đi?
Già Đồ cười một tiếng, đạm mạc nhìn Chu Nguyên vội vàng lùi lại, chợt đấm ra một quyền.
Nắm đấm như xuyên qua tấm thuẫn Long Phượng, chỉ thấy hư ảnh Long Phương như bao trùm lại trên nắm tay hắn, hóa thành một chiếc găng tay Long Phượng, lực lượng thần hồn lúc trước bị nuốt vào giờ đây cũng dâng trào mà ra.
Oanh!
Một quyền được vung ra, tựa như xuyên qua không gian, trực tiếp xuất hiện trước mặt Chu Nguyên.
Trên quyền này không chỉ ẩn chứa lực lượng Táng Hồn lúc trước của Chu Nguyên, mà còn có cả nguyên khí kinh khủng của Chu Nguyên.
Cả hai trùng điệp vào nhau tạo nên một đòn tấn công đáng sợ.
Ầm!
Thế là, lại một lần nữa, Chu Nguyên bị đánh bay.
Thân ảnh hắn bị đánh văng ra xa, va sụp cả một ngọn núi cao nguy nga, từng hòn đá lăn xuống, chôn lại thân thể hắn.
Trong đại trận Thánh Diễn, rất nhiều cường giả Thánh tộc không khỏi cười ra tiếng, ánh mắt đầy vẻ trêu tức.
Mà các thành viên của năm đại Thiên Vực thì lại trắng bệch cả mặt. Tên Già Đồ này quá kinh khủng. hắn như một vị Ma Vương đứng sừng sững giữa trời, mặc kệ Chu Nguyên dùng thủ đoạn gì đều không thể làm gì được hắn.
Không chỉ là người khác, ngay cả Bạch Tiểu Lộc, Võ Dao, Tô Ấu Vi, Triệu Mục Thần, lúc này đều trầm mặc lại.
Đây cũng là lần đầu tiên mà bọn họ nhìn thấy Chu Nguyên bị áp chế triệt để như vậy.
Già Đồ quá mạnh. Nếu đổi lại là một người bọn họ ở vị trí Chu Nguyên, thì chỉ sợ đã sơm bị tiêu diệt rồi. Chu Nguyên có thể kiên trì lâu như vậy là đã rất không dễ dàng rồi.
Thế nhưng, để có thể chiến thắng, thì rõ ràng như vậy còn chưa đủ.
Già Đồ đứng giữa hư không, nhìn ngọn núi sụp đổ ở xa xa, hững hờ cười:
- Còn chưa chết chứ?
Ông!
Đáp lại hắn, là một tiếng kiếm reo vang vọng khắp thiên địa.
Oanh!
Một luồng kiếm khí sắc bén không gì sánh được lướt ra từ trong đống đổ nát, dọc đường đi, tất cả tảng đá đều hóa thành bột phấn trong khoảnh khắc.
Một kiếm chém ra, tựa như cả thiên địa đều rách ra một vết rách.
- Đây chính là cái đòn kiếm khí Thánh Nguyên thuật của ngươi đấy à? Đúng là rất sắc bén đấy! – Già Đồ nói với vẻ hiếu kỳ, hiển nhiên cũng sớm biết Chu Nguyên sẽ có đòn này.
Vút!
Một luồng kiếm quang bảy màu bay ra.
- Kiếm quang này rất lợi hại, chẳng qua nếu chỉ có một cái, thì chỉ sợ là còn chưa đủ đâu. – Già Đồ mỉm cười nói.
Ông!
Dường như đáp lại lời châm chọc của hắn, giữa thiên địa lại vang lên một tiếng kiếm reo, một ánh kiếm bảy màu nữa lại bay lên không.
- Ái chà, thú vị đây, đây chính là đòn tấn công mạnh nhất của ngươi rồi hả? – Già Đồ cười cợt, nói.
- Nếu giờ ta phá hủy chúng nó, thì đã đủ để các ngươi tuyệt vọng hay chưa đây?
Nhưng, lúc Già Đồ vừa nói xong, giữa thiên địa yên tĩnh lại đột nhiên vang lên thêm một tiếng kiếm reo.
Mà lại không phải là một lần, mà là hai lần.
Trong vô số ánh mắt khiếp sợ, từ trong chân núi lại thoát ra hai ánh kiếm bảy màu…
Bốn luồng kiếm quang đặt song song, kiếm ý tản ra, khiến cho ngay cả vùng không gian này đều run rẩy lên.
Trông thấy bốn đạo kiếm quang này, lần đầu tiên, sắc mặt Già Đồ có sự biến hóa.