Bốn ánh kiếm bảy màu phóng lên tận trời, khiến cho toàn bộ không gian nơi này như bị cắt chém ra làm vô số mảnh.
Kiếm khí sắc bén khó có thể hình dung tràn ngập khắp nơi.
Mặc cho ai cũng có thể hình dung ra được uy năng kinh khủng của bốn ánh kiếm bảy màu kia.
Mà mấy người Võ Dao, Tô Ấu Vi, Triệu Mục Thần cũng đều biến sắc mặt. Bọn họ cũng không lạ lẫm ánh kiếm bảy màu này, đây có thể coi là lá át chủ bài cuối cùng của Chu Nguyên. Thế nhưng theo như bọn họ biết, thì trước đây Chu Nguyên cũng chỉ cố lắm mới phát ra được một đạo ánh kiếm bảy màu bảy màu mà thôi.
Bây giờ lại phát liền bốn đạo, là làm thế nào mới làm được thế này?
Với nội tình nguyên khí hiện nay của Chu Nguyên, thì dù ép khô đến tia nguyên khí cuối cùng, cũng khó có khả năng ngưng luyện ra được bốn đại ánh kiếm bảy màu mới đúng.
Mặc dù khiếp sợ, nhưng trong lòng mấy người lại không khỏi dâng lên hi vọng. Đối mặt với thế công của bốn đạo ánh kiếm bảy màu, chắc hẳn dù là Già Đồ, cũng phải hơi luống cuống tay chân.
Nói không chừng, đây còn có thể là cơ hội chuyển bại thành thắng!
- Ngươi cũng ẩn giấu sâu đấy!
Già Đồ đứng giữa hư không, nhìn bốn đạo ánh kiếm bảy màu lơ lửng giữa không trung. Từng tia kiếm ý phát tán ra khiến cho dù là Già Đồ cũng cảm thấy hơi nhói nhói. Không thể không thừa nhận, rằng chiêu này của Chu Nguyên đã đủ tư cách để uy hiếp đến hắn.
Từ dưới chân núi, các tảng đá xung quanh đã bị kiếm khí xoắn nát thành bụi phấn, thân ảnh Chu Nguyên cũng dần lộ ra.
Chu Nguyên cũng nhìn chăm chú lên bốn đạo ánh kiếm bảy màu kia. Lúc trước, tại bia đá Tổ khí, Chu Nguyên không chỉ lấy được sự tiến bộ cực lớn về nguyên khí, mà Thất Thải Trảm Thiên Kiếm Quang cũng nhờ đó mà càng thêm hoàn thiện. Bóng hồ lô trong Thần Phủ thai ngén ấp ủ kiếm quang, đã không còn chỉ là một cái, mà tăng lên thành hai cái.
Về sau, hắn lại in dấu đạo Thất Thải Trảm Thiên Kiếm Quang mới tăng cấp nà vào trong Ngân Ảnh.
Kể từ đó, nếu kể thêm sự trợ giúp của Ngân Ảnh, thì Chu Nguyên có thể ngưng tụ ra tổng cộng là bốn đại Thất Thải Trảm Thiên Kiếm Quang.
Đây cũng là một trong những thủ đoạn cuối cùng của Chu Nguyên.
- Phù…
Chu Nguyên thở ra một hơi, đôi mắt chợt trở nên lạnh lùng, ngón tay kết ấn.
- ĐI!
Không nói nhảm một câu, bốn đại ánh kiếm bảy màu của Chu Nguyên lập tức lướt không mà đi.
Bốn chùm sáng bảy màu cắt vỡ bầu trời, kiếm ý sắc bén không cách nào hình dung khóa chặt Già Đồ, làm cho hắn không thể tránh né được.
Kiếm quang lao đi với tốc độ cực nhanh, tựa như có thể xuyên quan không gian, chỉ qua một cái hô hấp, ánh kiếm bảy màu đã xuất hiện trước mắt Già Đồ.
Đối mặt với thế công như vậy, Già Đồ cũng hơi híp mặt lại, thu hồi vẻ nhẹ nhõm lúc trước.
Hai tay hắn khép lại, ấn pháp biến ảo, hơi quát khẽ:
- Long Phượng Thiên Diễn Luân!
Chỉ thấy chợt có hư ảnh Long Phượng ngâm vang, xoay quanh người Già Đồ, quấn quít lấy nhau, sau đó tạo thành một tấm quang luân khổng lồ đường kính tới cả ngàn trượng.
Đôi khuyên tai hình Long Phượng này của Già Đồ vốn là Thánh Giả trong Thánh tộc luyện chế cho hắn, là một kiện chuẩn Thánh Vật. Nếu lần đi Cổ Nguyên Thiên này, hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ, thì món đồ chuẩn Thánh Vật này của hắn còn có thể lộ xác trở thành Thánh Vật chân chính.
Vật này là lấy hồn khí của Long Phượng luyện chế mà thanh, vừa có thể công, vừa có thể thủ, làm cho Già Đồ gần như không có sơ hở.
Mà hình thái quang luân này, cũng là bộ dáng chân chính của nó.
Đối mặt với bốn đạo Thất Thải Trảm Thiên Kiếm Quang của Chu Nguyên, Già Đồ cũng không dám khinh thường, cẩn thận kẻo lật thuyền trong mương*.
*lật thuyền trong mương: đi thuyền trong con mương hẹp thường rất khó lật, câu nói ý chỉ cần đề phòng để xảy ra trường hợp vốn rất khó có thể xảy ra.
Ông ông!
Long Phượng Quang luân vừa xuất hiện, bốn ánh kiếm bảy màu cũng vừa lao tới, cuối cùng, trong vô số ánh mắt ngưng trọng của người đứng xem, hai bên va chạm mạnh vào nhau.
Nhưng tiếng nổ vang kinh thiên động địa cũng không hề xuất hiện như dự đoán.
Chỉ là, giữa thiên địa, tưởng như tại giờ khắc này, toàn bộ đều ngưng kết lại.
Không gian nơi va chạm đang không ngừng vỡ nát vô số mảnh vỡ không gian bay múa, một lỗ đen đường kính tới vạn trượng hình thành…
Có một nháy mắt, tưởng như ánh sáng đen kia đã che đậy hết thảy.
Chỉ là dị tượng lỗ đen này lại chỉ xuất hiện chớp mắt, sau đó từ từ tiêu tán.
Phốc!
Trong nháy mắt khi lỗ đen vỡ ra, tất cả mọi người nhìn thấy có hai ánh kiếm bảy màu vỡ vụn.
Đổi lại, trên mặt Long Phượng Quang Lân cũng vỡ ra một vết rách to lớn.
Long Phượng Quang Luân chỉ chống được hai đạo kiếm quang, mà hai đạo kiếm quang còn lại thì xuyên qua vết rách, chém về phía Già Đồ.
Nhìn thấy cảnh này, các thành viên của năm địa Thiên Vực đều không khỏi kích động, bởi vì, đây là lần đầu tiên trong cuộc chiến này, Chu Nguyên có thể xuyên qua được phòng ngự của Già Đồ!
Thân ảnh Già Đồ nhanh chóng lùi lại, thân hình xẹt qua chân trời.
Nhưng mặc kệ hắn tránh lui thế nào, cũng không thể thoát khỏi sự truy đuổi hai đạo Thất Thải Trảm Thiên Kiếm Quang, tưởng như kiếm quang tràn ngập khắp thiên địa này.
Oanh!
Trong nháy mắt tiếp theo, hai đạo kiếm quang chém tới, trực tiếp trảm tại trên người Già Đồ.
Không gian bị cắt đứt, lại một lỗ đen không gian xuất hiện, kiếm khí kinh khủng tàn phá bừa bãi, khiến cho hư không bị thủng trăm ngàn lỗ.
- A…
Vô số tiếng kêu sợ hãi vang lên từ trong Thánh Diễn đại trận.
Thành viên năm đại Thiên Vực đều kích động đến đỏ bừng cả mặt. Lần phản công này của Chu Nguyên quá sắc bén, bây giờ bản thể của Già Đồ đã bị đánh trúng, ắt sẽ bị thương nặng.
Đây chính là cơ hội chiến thắng!
Thế nhưng, mấy người Bạch Tiểu Lộc, Võ Dao, Tô Ấu Vi lại không hề buông lỏng, vẻ mặt vẫn ngưng trọng. Bởi vì Già Đồ quá lợi hại, ai cũng không khẳng định được, rằng hai đạo kiếm quang này của Chu Nguyên có thể chém giết được hắn không.
Thế là vô số ánh mắt nhìn vào hố đen kia.
Lỗ đen nhanh chóng tiêu tán…
Chỉ qua mấy tức, lỗ đen đã dần biến mất, vô số ánh mắt nhìn về nơi đó, con ngươi đột nhiên co rút lại.
Chỉ thấy ở hư không nơi đó, đang có một bóng người đứng chắp tay, chính là Già Đồ.
Trên thân thể Già Đồ cũng không hề xuất hiện bất cứ vết thương nào, vẻ mặt hắn vẫn hờ hững như vậy, chỉ khác biệt là phù văn dựng thẳng giữa mi tâm kia giờ đây đã đang mở ra. Thánh Đồng hiển lộ, bên trong có năm viên sao trời đang vận chuyển.
Sau lưng Già Đồ, hư không xuất hiện đầy trời sao, nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện đây là một tấm quyển trục lớn tới vạn trượng, vẽ nên vô số tinh đồ.
*tinh đồ: tinh-ngôi sao, đồ-bức vẽ.
Trong tinh đồ, Thiên Hà vận chuyển, tỏa ra lực lượng vô tận.
Lúc này, tất cả mọi người nhìn thấy, ở trong biển Tinh Hà do vô số ngôi sao tạo thành kia, đang có hai đạo ánh kiếm bảy màu bị nhốt lại.
Chính là hai đạo Thất Thải Trảm Thiên Kiếm Quang của Chu Nguyên.
Tinh Hà nghiền ép, hai đạo ánh kiếm bảy màu dần trở nên ảm đạm, cuối cùng ầm vang sụp đổ.
Các thành viên của năm đại Thiên Vực thấy cảnh này, sắc mặt lại trắng bệch, trong mắt dâng lên sợ hãi vô biên.
Ngay cả đám người Bạch Tiểu Lộc cũng không nhịn được thở dài.
Quả nhiên, đòn công mạnh đến như thế rồi, mà vẫn không làm gì được Già Đồ.
“ Đây chính là Thiên Dương cảnh mạnh nhất của Thánh tộc ư? Quả thật là mạnh đến mức làm cho người ta tuyệt vọng. “ – giờ khắc này, vô số người không khỏi cảm thấy bất lực.
Trên hư không, ánh mắt Già Đồ không mang theo cảm xúc, nhìn chăm chú Chu Nguyên, thản nhiên nói:
- Với xuất thân hèn hạ, mà lại có thể phát triển thực lực đến mức có thể làm cho ta phải sử dụng tới lực lượng của thiên địa. Chu Nguyên, ngươi là thiên kiêu chân chính! Nếu ngươi là người Thánh tộc, nói không chừng ta cũng không bằng ngươi!
- Nhưng đáng tiếc…
Già Đồ lắc đầu:
- Bốn đạo kiếm quang kia đã là công kích mạnh nhất của ngươi rồi. Với nội tình của ngươi bây giờ, thì không có khả năng lại phát thêm một lần nữa.
- Mà thuật mạnh nhất này của ta… lại mới chỉ vừa dùng ra thôi.
Hơi dừng lại, Già Đồ đưa tay chỉ chỉ tấm tinh đồ vạn trượng sau lưng, nói:
- Đây là vật do Thánh Đồng của ta diễn biến mà thành, tên là Tinh Hà Phá Diệt Đồ, có uy năng vô tận, phàm là kẻ dưới Nguyên Anh cảnh, thì không có bất cứ thủ đoạn nào có thể phá giải.
Già Đồ đứng ở trên cao, nhìn xuống Chu Nguyên, lạnh nhạt nói:
- Chu Nguyên, nói đi, ngươi còn thắng được ta nữa không?
Thanh âm của hắn quanh quẩn tại mỗi nơi hẻo lánh của đại trận Thánh Diễn.
Các thành viên năm đại Thiên Vực đều lộ ra ánh mắt ảm đạm, tuyệt vọng.
Chu Nguyên đứng thẳng, nhìn lên Già Đồ, lại nhìn tấm tinh đồ vạn trượng thần bí quỷ dị làm người sinh lòng sợ hãi sau lưng hắn kia.
Chu Nguyên lau đi vết máu nơi khóe miệng, lúc này, hắn không thể không thừa nhận, Già Đồ thật quá mạnh mẽ. Trận chiến này cũng là trận chiến gian nan và thảm thiết nhất mà hắn từng trải qua.
Đã sử dụng rất nhiều át chủ bài rồi, mà vẫn cứ bị kẻ địch hóa giải một cách nhẹ nhõm.
Chỉ là… mặc kệ gian nan tới cỡ nào, hắn cũng sẽ không từ bỏ!
Già Đồ nhìn Chu Nguyên, thấy chiến ý trong mắt hắn vẫn chưa từng dập tắt, không khỏi nhíu mày. Sự cứng cỏi của kẻ này khiến cho hắn không khỏi kính nể.
Già Đồ lắc đầu, không nói thêm lời, tay áo nhẹ nhàng vung lên.
Oanh!
Trong chớp mắt kia, vô số ngôi sao trong tinh đồ cùng sáng lên, thiên địa như bị chuyển dòi.
Mà Chu Nguyên cũng phát hiện không gian biến ảo, vừa lấy lại tinh thần, thì con ngươi không khỏi co rụt lại. Bởi vì hắn phát hiện, bản thân đã đang đứng trong tinh đồ kia, ở bốn phía, có từng dòng TInh Hà đang chảy xuôi, một luồng áp lực nghiền ép khổng lồ, kinh khủng, đang bao phủ xuống.
Trên người hắn, máu thịt lập tức vỡ nát, máu tươi chảy cuồn cuộn.
Âm thanh hờ hững của Già Đồ cũng vang vọng mà lên:
- Chu Nguyên… kết thúc rồi!
- Lần này, ngươi không xoay sở được nữa đâu!
Thanh âm vừa dứt, Tinh Hà bắt đầu co lại, hủy diệt bắt đầu!