Ầm ầm!
Trong khoảnh khắc khi Chu Nguyên cắm cây trận kỳ cuối cùng với vị trí hạch tâm của đại trận Thánh Diễn, thì toàn bộ kết giới lập tức rung động dữ dội lên, đại trận vốn vận chuyển theo quỹ tích nay lại bị cắt đứt tại vị trí trung tâm nhất.
Vù!
Cùng lúc đó, tại những tiết điểm mà trước đó bị đội ngũ năm đại Thiên Vực công phá kia, các cây trận kỳ mà trước đó được cắm xuống cũng rung động theo, bắt đầu hô ứng với cây trận kỳ ở vị trí trung tâm nhất kia.
Trong trạng thái bình thường, những cây trận kỳ này cũng không có ảnh hưởng quá lớn. Nhưng một khi nơi trọng yếu nhất của đại trận Thánh Diễn bị phá, vậy những cây trận kỳ không đáng chú ý này sẽ bắt đầu liên kết lại, dần dần xâm chiếm quyền khống chế của toàn bộ kết giới.
Vô số chùm sáng phòng lên tận trời, đâm vào kết giới.
Ba động khủng khiếp bắt đầu lan tràn.
Đám người Thánh tộc bắt đầu khủng hoảng, từng kẻ mang theo vẻ mặt sợ hãi nhìn lên trên bầu trời. Kết giới mà trước đó bọn hắn trông cậy, bảo vệ, nay lại biến thành Tử Thần đòi mạng.
Bởi vì bây giờ Chu Nguyên đã nắm được đầu nguồn kết giới, cũng nắm được nguồn lực lượng kia…
Lực lượng phản phệ của đại trận Thánh Diễn!
Không có bất kỳ ai thân ở trong kết giới mà có thể gánh chịu được lực lượng này.
Ầm ầm!
Sau một khắc, thiên địa bắt đầu rung chuyển, hư không vỡ nát, rơi rụng về phía đám người Thánh tộc.
Từng cây cột sáng rơi xuống, mặc kệ người Thánh tộc có chống cự thế nào, cũng bị đánh thành mưa máu chỉ trong khoảnh khắc, hài cốt cũng không còn.
Ầm! Ầm! Ầm!
Trong lúc nhất thời, trong toàn bộ kết giới, có vô số chùm mưa máu bay lên, tựa như một trận pháo hoa đầy huyết tính.
Các thành viên năm đại Thiên Vực thì rung đông, xen lẫn kích động nhìn qua cảnh này. Không có ai tỏ vẻ không đành lòng, bởi vì hôm nay nếu đổi lại là bọn họ không phá được trận, thì kết quả của bọn họ cũng sẽ giống như vậy.
Cũng chính bởi nhìn thấy kết cục thảm thiết này, sự tôn sùng cùng cảm kích của mọi người với Chu Nguyên lại càng dày nặng hơn.
- Chu Nguyên!!!
Già Đồ thấy cảnh này, mắt như muốn nứt ra, gầm thét lên.
Hắn biết, lần này Thánh tộc ắt phải chịu tổn thất nặng nề.
- Các vị Thánh Giả của Thánh tộc ta ắt sẽ không bỏ qua cho ngươi! – Trong âm thanh của Già Đồ trần đầy sát khí.
Chu Nguyên hờ hững, thản nhiên nói:
- Không ngờ ngươi cũng có lúc ngây thơ thế này. Nên nhớ mối quan hệ giữa chúng ta vốn đã mà kẻ địch một mất một còn, chẳng lẽ ngươi cảm thấy nếu ta thả các ngươi đi thì Thánh tộc sẽ buông tha cho ta à?
Ánh mắt Già Đồ trở nên âm u, khuôn mặt nổi giân cũng dần bình tĩnh lại, Già Đồ khôi phục tỉnh táo, cũng hiểu hôm nay Chu Nguyên sẽ không lưu tình.
Thoáng nhìn từng sợi lửa trên thân thể, Thánh Hỏa đang nhanh chóng đốt tới, một khi để chúng xâm nhập vào thân thể, vậy cả người hắn sẽ lập tức tiêu tan.
Trừ phi bây giờ có cường giả Pháp Vực trở lên ra tay, bằng không thì không ai cứu được hắn.
Nhưng đây là ở Cổ Nguyên Thiên, dù là Thánh Giả của Thánh tộc, cũng không thể chen tay vào quy tắc ở đây.
Cho nên… hôm nay hắn chết chắc rồi!
Nghĩ tới đây, Già Đồ bình tĩnh lại. Hắn nhìn từng chùm mưa máu không ngừng bốc lên trong đại trận Thánh Diễn kia, một ngón tay đột nhiên rơi ra từ trogn bàn tay.
Ngón tay tróc ra, vỡ vụn, để lộ ra một chùm kỳ quang.
Kỳ quang gặp gió phóng to, tạo thành một cái vòng trong màu đen.
Vòng tròn màu đen lướt không mà ra, tựa như thuấn di, xuất hiện ở trên đầu đám Thánh tộc kia. Chỉ thấy vòng tròn phát ra một luồng lực hút, thừa dịp phản phệ của kết giới còn chưa hoàn toàn rơi xuống, cố gắng hết mức hút người Thánh tộc vào trong.
Có vẻ vòng tròn màu đen này liên thông với một kết giới khác.
Chu Nguyên nhìn cảnh này, cảm nhận khí tức làm người sợ hãi tỏa ra từ trên vòng tròn màu đen kia, chỉ sợ đây chính là tác phẩm của Thánh Giả Thánh tộc. Nhưng hắn cũng cảm nhận được, vòng tròn màu đen không hề có lực công kích, tác dụng duy nhất chỉ là truyền tống người mà thôi.
- Ngươi cũng cẩn thận đấy, lại còn tính tới đường lui. – Chu Nguyên nói, trong ngôn từ lộ rõ vẻ bội phục. Thủ đoạn này rõ là do Già Đồ chuẩn bị ở trước, mà lại là trong hoàn cảnh có phần thắng cực lớn mà chuẩn bị. Đứng ở thế thắng mà nghĩ tới lúc bại, Già Đồ không hổ là kẻ nhân kiệt.
Khó trách có thể trở thành người đứng đầu của thế hệ Thiên Dương cảnh trẻ tuổi của Thánh tộc.
Già Đồ không trả lời, chiêu này của hắn cố lắm thì cũng chỉ cứu được một phần, còn lại ít nhất là một nửa thành viên Thánh tộc chỉ sợ phải chết tại đây.
Phải biết đây chính là những tinh anh tinh nhuệ nhất trong Thiên Dương cảnh của Thánh tộc đấy!
Dù là Thánh tộc có mạnh mẽ, nhưng cũng khó có thể tiếp nhận tổn thất này.
Bởi vì vứt ra một ngón tay, Già Đồ cũng bị Thánh Hỏa thiêu đốt nhanh hơn, nửa phần dưới thân thể đã hóa thành hư vô.
Già Đồ lạnh nhạt nhìn Chu Nguyên, nói:
- Chu Nguyên, lần này coi như ngươi thắng hơn một bậc. Nhưng ngươi thật cảm thấy hy sinh bản thân để đánh đổi kết quả này, thì có thể thay đổi điều gì sao?
- Nên nhớ trận tranh đấu tại Cổ Nguyên Thiên chia làm bốn cấp độ, chỗ chúng ta chỉ là cấp độ thấp nhất mà thôi, mà Tổ khí mà chúng ta tranh đoạt cũng chỉ là một phần năm của tổng lượng Tổ khí của toàn bộ Cổ Nguyên Thiên,
- Ở tầng cấp càng cao hơn, còn có Nguyên Anh cảnh, Pháp Vực cảnh, thậm chí là các vị Thánh Giả tranh đấu đánh cờ… Cứ mỗi lần Chư Thiên khí vận chi tranh mở ra, Thánh tộc ta đều sẽ cướp đoạt hơn một nửa số Tổ khí, sự cường đại của Thánh tộc ta là thứ mà lúc sâu kiến ti tiện các ngươi không thể hiểu được.
- Dù cho lần này các ngươi giành được nhiều hơn một chút thì đã sao chứ? Thắng lại một lần, liệu có hơn được trăm ngàn lần thắng lợi của Thánh tộc ta không?
Già Đồ lắc đầu, giọng nói mang theo vẻ cao cao tại thượng cùng thương hại:
- Cho nên, dù lần này các ngươi thắng, cũng không thể thay đổi được địa vị sâu kiến của mình.
Chu Nguyên không để ý tới lời châm chọc của Già Đồ, hắn biết kẻ này đang cố ý muốn khích hắn.
Không cần thiết nghe lời của một kể sắp chết.
Già Đồ thấy Chu Nguyên như vậy, cũng bĩu môi, nói:
- Chu Nguyên, ta ở nơi này, nhìn ngươi chết cùng ta!
Chu Nguyên vẫn không để ý tới, chỉ ngẩng đầu lên, nhìn lên hư không trên đại trận Thánh Diễn, ở nơi đó có một cái lỗ đen to lớn, lỗ đen nối với chín đầu long ảnh, đó là chính đạo chủ mạch Tổ khí của Cổ Nguyên Thiên.
Nhìn chín đạo chủ mạch, trong mắt Chu Nguyên hiện lên tia sáng.
Chợt, khóe miệng khô cạn kia hơi kéo lên, âm thanh khàn khàn vang lên:
- Già Đồ, ai nói với ngươi là ta sẽ cùng chết với ngươi ở chỗ này?
Đồng tử Già Đồ hơi co lại, nhưng vẫn cười lạnh nói:
- Ngươi thiêu đốt máu thịt, thần hồn, nguyên khí, để đổi lấy một Thánh Hỏa. Lúc này thân thể ngươi đã gần như hủy diệt, ngươi còn định kiên trì kiểu gì?
- Cũng chưa hẳn đâu, có một thứ hiện tại có thể cứu ta. – Chu Nguyên từ tốn nói.
Khóe miệng hắn mỉm cười, ánh mắt nhìn nhìn đạo chủ mạch Tổ khí đang bị lỗ đen to lớn vây trong đại trận Thánh Diễn kia. Ở trong đó, hắn cảm nhận được một loại vật chất cổ xưa…
Nếu như hắn không đoán sai, vậy đó hẳn là thứ mà hắn vẫn luôn ước mơ tha thiết… Huyết nhục Tổ Long!
Hắn cũng không cần quá nhiều, chỉ cần một chút, liền có thể cứu thoát bản thân khỏi trạng thái hủy diệt này. Mà phần còn sót lại, có thể mang về cho Yêu Yêu.
Chỉ là, Chu Nguyên cũng cảm nhận được, có vẻ cái thứ gọi là huyết nhục Tổ Long này… cũng không phải thứ dễ tiêu hóa đâu!
Nhưng bây giờ, hắn đã không còn lựa chọn.
- Phù!
Chu Nguyên hít sâu một hơi, đôi mắt trở nên lạnh lẽo, trong chớp mắt tiếp theo, thân ảnh khô cạn kia đột nhiên phóng lên tận trời, chui vào trong lỗ đen, dưới cái nhìn kinh hãi của vô số người…